Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 814 - Chương 814: Chôn Cùng Nhau

Chương 814: Chôn Cùng Nhau

Khoảng thời gian này không có mưa, ông cậu ba gọi giun là những kẻ đào mộ, một loạt giun đất xuất hiện trong đám cưới một cách bất thường hiển nhiên không phải là điềm lành, chúng đến để đào hố cho người chết.

Không thể ở lại nơi này được nữa, phải nhanh chóng sơ tán mọi người ra ngoài. Ta có xích mích với nhà họ Giang, nhưng có quá nhiều người vô tội ở đây, thậm chí còn có không ít trẻ con, ta không thể thấy chết mà không cứu.

Đột nhiên, MC đám cưới lớn tiếng nói:

“Giờ lành đã đến, xin mời cô dâu chú rể…”

Công tử bụng bự ăn diện bảnh bao đi lên sân khấu, cô dâu sánh đôi với tư thái yêu kiều, MC đang định lên tiếng thì ta sải bước lên giằng micro của hắn:

“Lập tức dừng đám cưới lại, mọi người nhanh chóng đi ra ngoài!”

Tiếng hú chói tai của micro khiến khách khứa phải bịt tai lại ngay tức thì.

Chú rể nghệt mặt ra, rồi vội vàng bắt lấy ta:

“Ngày vui của ta mà ngươi làm gì đấy hả?”

Giang Cảnh vừa mới đi từ phòng y tế ra với vẻ mặt ỉu xìu, hắn thấy ta đang phá đám trên sân khấu thì ngớ người, ngay sau đó hô to:

“Bảo vệ đâu! Các ngươi không làm việc à, sao lại để mặc tên kia nổi điên thế? Bắt hắn lại đuổi ra ngoài cho ta!”

Hắn hãy còn sợ thuốc bột hắc lào nên không dám tự mình chạm vào ta.

Mà Hàn Đống Lương, Để Hồng Nhãn và những người khác nhìn nhau, vẻ mặt của họ như đang nói, lại giở trò gì thế?

Bọn họ không thấy hiện tượng kỳ lạ ở đây sao?

Trình Tinh Hà hãy còn đang ở bên kia giới thiệu công việc trong tiệm, ngẩng đầu thấy ta thình lình lên sân khấu nói câu đó, hắn cau mày:

“Thất Tinh, có chuyện gì thế?”

Giang Cảnh lớn tiếng ra lệnh thì bảo vệ mới sực tỉnh hồn, đi lên bắt ta lại, ta vội vàng giơ micro lên:

“Sẽ có tai họa trong đám cưới, tất cả mọi người mau chóng ra ngoài, bằng không sẽ không kịp!”

Bạch Hoắc Hương và Ách Ba Lan bật dây:

“Tai họa?”

Giang tổng cũng đứng lên:

“Em trai à, đang yên đang lành sao lại có tai họa được? Rốt cuộc ngươi làm sao thế, có phải…”

“Uống say à? Làm khùng làm điên gì thế!”

Đúng vậy, hiện giờ thoạt nhìn gió êm sóng lặng, vui vẻ hoan ca, chẳng trách bọn họ không tin.

“Vậy ngươi nói xem.”

Một người cao giọng nói:

“Cụ thể là tai họa gì để bọn ta đề phòng.”

“Đúng đấy, trong đám cưới của đôi trẻ, cả đời chỉ có một lần mà ngươi nhảy ra giả điên giả dại, ngươi nhẫn tâm à?”

“Đừng để ý đến hắn, muốn nổi tiếng đến phát điên rồi.”

Giang tổng biết bản lĩnh của ta, nhưng đúng là hiện giờ ta giống như đang vô cớ gây rối, đành nói:

“Ngươi xem, hôm nay ngày lành tháng tốt, hay là để hai đứa nhỏ kết hôn xong rồi…”

Cô dâu nhìn ta như đang xem trò cười, như thể nàng chắc chắn ta không ngăn cản được.

Ta cũng muốn nói cho mọi người là tai họa gì, nhưng với năng lực của ta hiện nay, ta không thể nhìn tường tận.

Nhưng ta bỗng nảy ra một ý, lập tức nhìn tướng mạo của công tử bụng bự: Khí sắc của hắn càng ngày càng xám xịt, cung Tật Ách lõm xuống, sắc khí biến thành màu đỏ...Là hỏa hoạn!

Ta quay ngoắt lại nhìn vào trong hội trường.

Trong hội trường, có một chiếc bánh kem hoa hồng cực lớn được trang trí tinh tế, để tránh cho bánh ngọt tan chảy, một chiếc máy làm mát được đặt bên dưới.

Công suất của máy làm mát rất lớn, nếu phát nổ…

Ta thấy bóng người mặc đồ trắng xuất hiện ở gần chiếc bánh kem.

Không ổn rồi, quả nhiên, ta ngưng khí vào hai tai, thậm chí có thể nghe thấy tiếng tia lửa điện lách tách phát ra từ máy làm mát.

Thoạt nhìn, loại sản phẩm công nghệ cao này chẳng hề liên quan gì những hiện tượng kỳ lạ, nhưng chúng ta thường xuyên thấy thời sự đưa tin ở đâu nổ khí gas một cách bất ngờ, thương vong nghiêm trọng, có một phần đích xác do chất lượng kém, nhưng một phần là vì tà ma xuất hiện ở nơi đó.

Trường khí của ma quỷ sẽ ảnh hưởng đến những đồ đạc đang hoạt động bình thường, người nào trùng hợp ở gần đó tất nhiên cũng sẽ gặp xui xẻo. Người xưa ra ngoài đều phải xem ngày là vì sợ gặp tà khí.

Ngay lập tức ta định chạy về phía chiếc bánh kem hoa hồng, thật ra hỉ tang rất lợi hại, những ai vận khí xấu, cầm tinh nhỏ khi gặp phải tà vật này sẽ đột tử ngay, có điều với Huyền Tố Xích trong tay, có lẽ sẽ không có vấn đề gì.

Không ngờ ta vừa mới nhấc chân đi thì có người nắm vai ta:

“Ngươi nói cho rõ ràng, tai họa gì? Còn cậu cơ đấy! Ngày vui lại báo tang, ngươi gọi hồn đầu thai à?”

Cái tên công tử bụng bự ngu ngốc này.

Tuy hắn lớn hơn ta một, hai tuổi nhưng vai vế của ta lớn hơn, ta mắng hắn một câu “nhãi ranh”, ngươi muốn chết thì ta không cản, ở đây còn có nhiều người lớn và trẻ con vô tội, cớ gì phải chôn cùng với nhau.

Ta hất tay hắn ra, bảo vệ xung quanh đồng loạt xông lên bao vây ta. Những người có thể làm bảo vệ ở đây đương nhiên đều được đào tạo bài bản, có được trình độ như Trương Lượng từng được yêu phi họa quốc để mắt, trước kia ta bị ngăn cản là không động đậy được, nhưng may mà bây giờ có hành khí của lão Hải bảo vệ.

Bình Luận (0)
Comment