Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 864 - Chương 864: Thần Nữ

Chương 864: Thần Nữ

Thổ địa bà bà nhìn thấy thế nên mới động lòng trắc ẩn bảo ông thổ địa cho ông lão đó được phát tài, nếu không chẳng phải sẽ làm phụ lòng tín đồ sao?

Ông thổ địa lắc đầu nói rằng ông lão đó không có mệnh phát tài, cho dù có cho hắn thì hắn cũng không cần đến.

Thổ địa bà bà tính tình lương thiện nhất quyết bảo ông thổ địa hiển linh.

Ông thổ địa không còn cách nào khác nên chỉ đành tiện tay biến ra một nửa viên gạch vàng dưới chân ông lão.

Không ngờ khi ông lão đứng dậy thì vấp phải nửa viên gạch vàng và ngã sòng soài xuống đất, hắn tức giận ném viên gạch vàng ra ngoài thì nó lại đập trúng người của gia đình giàu có trước mặt, nhìn thấy của từ trên trời rơi xuống, người của gia đình giàu có vui mừng khôn xiết, không ngừng khấu đầu cảm tạ ông thổ địa, cảm tạ thổ địa hiển linh.

Câu chuyện này muốn nhắn nhủ đến mọi người rằng mọi sự trên đời này đều có số mệnh. Cái gì đã định sẵn sẽ thuộc về ngươi thì chắc chắn sẽ là của ngươi, nhưng nếu không phải của ngươi thì cho dù thứ đó đã đến tận tay ngươi cũng sẽ không thể nào giữ được.

Ta đang định nói chuyện, nhưng khi quay đầu thì lại đột nhiên cảm thấy có gì đó khác thường, lập tức phản ứng:

“Lạc đà đâu?”

Khi ta hét lên, Trình Tinh Hà cũng quay đầu lại, hắn sững sờ một lát:

"Vừa rồi vẫn còn ở đây..."

Ta cũng biết vậy, nhưng mới chớp mắt bầy lạc đà đã đi đâu mất rồi?

Ở đây chẳng có thứ gì hấp dẫn được bầy lạc đà, sao chúng có thể đi lung tung được chứ?

Lão Từ chợt nhận ra gì đó, hắn đột nhiên quỳ xuống rồi hướng về phía cửa hang nói rằng thần Kerbal đã nổi giận, những thứ ở đây thuộc về thần Kerbal, tuyệt đối không thể lấy đi, việc ngài lấy đi bầy lạc đà chỉ là một lời cảnh cáo nhẹ nhàng với chúng ta, nếu chúng ta làm trái ý của thần Kerbal, lát nữa chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.

Trình Tinh Hà ném vàng trong tay đi, chửi rủa thần cái con khỉ, thần gì đâu mà keo kiệt, vàng còn chưa lấy mà đã muốn trừng phạt chúng ta rồi, bây giờ không còn lạc đà, đống vàng này vận chuyển thế nào đây?"

Bây giờ còn nói gì đến việc vận chuyển vàng, không có lạc đà, chúng ta làm sao ra khỏi sa mạc.

Gã đàn ông cường tráng và tên có nốt ruồi đen nhìn nhau, họ bỗng trở nên phấn khích.

Lẽ nào thứ họ tìm kiếm chính là thứ lén đánh cắp bầy lạc đà?

Bây giờ thật sự rất bất tiện khi không có vọng khí, ta suy nghĩ không biết rốt cuộc ở đây có chứa thứ gì, bây giờ mọi người không thể tách nhau ra, vừa định bảo mọi người tập hợp lại một chỗ, không ai được đi riêng rẽ, kết quả vừa mới quay đầu lại thì đã không thấy Bạch Hoắc Hương, Ách Ba Lan và tên có nốt ruồi đen đâu.

Ta bỗng thót tim, lão Từ quay đầu lại, mặt hắn cũng tái nhợt, giữ chặt cánh tay của mình, lẩm bẩm nói:

"Thần Kerbal thật sự đã hiển linh...đây là một thần nữ..."

Thần nữ là cái quái gì?

Lão Từ nói với ta rằng bên cạnh thần Kerbal có hai người hầu hạ, một người là người khiêng kiệu Thác Vân Tề, người kia là thần nữ vẩy quạt, Thác Vân Tề có thể dẫn dắt linh hồn người sống, còn thần nữ kia sẽ dẫn đi những thứ mà thần Kerbal muốn, bất kể ngươi để thứ đó ở đâu.

Có người khiêng kiệu và vẩy quạt, đây rõ ràng chẳng phải là một địa chủ giàu có sao?

Hơn nữa, yêu ma kia cũng không phải thứ tốt lành gì, thần nữ, lại là chuyện gì nữa đây?

Bất kể đó là gì thì bây giờ phải tìm ra họ trước, đám người chúng ta cùng vào trong tìm kiếm, nhưng ngay cả bầy lạc đà to lớn thế kia cũng chẳng thấy tăm tích đâu huống chi là con người nhỏ bé, mọi thứ cứ như bay hơi vào không khí.

Không lẽ Ách Ba Lan lại bị đám yêu ma kia bắt đi, một chiêu cũ rích dùng hai lần?

Nhưng đám yêu ma kia lẽ ra phải bị tiêu diệt hết rồi chứ ...

Lão Từ thấp giọng nói:

"Hay là họ đã bị thần nữ dắt đi và không thể quay lại được nữa."

Sao có thể như vậy? Ta đang lo lắng thì đột nhiên nghe thấy tiếng cười như tiếng chuông bạc.

Bạch Hoắc Hương? Không, không thể nào, nàng không thể tạo ra âm thanh đó.

Vậy...ngoài Bạch Hoắc Hương, ở đây còn có một nữ nhân khác?

Là ai?

Nhưng vào lúc này, trời đất bỗng nhiên đảo lộn, ta chợt nhận ra chúng ta đã bị thứ gì đó bắt lấy và treo ngược lên.

Một người phụ nữ xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng ta và mỉm cười.

Ta chợt thấy tê sau gáy...thật sự có thần nữ sao?

Trình Tinh Hà cũng ngẩn người ra:

"Thất Tinh…đây là..."

Mặc dù có khuôn mặt xinh đẹp nhưng trên người nàng lại không có nhân khí.

Đây chắc chắn không phải con người.

Người phụ nữ đưa tay lên chạm vào mặt ta rồi mỉm cười giống như đang nhìn một miếng mồi béo bở.

Phía sau nàng cũng có mấy người khác đang bị quấn chặt, là Bạch Hoắc Hương và tên có nốt ruồi đen, tuy nhiên họ đã bất tỉnh.

Lão Từ ngẩn người:

"Thần nữ..."

Yêu nữ thì có.

Bình Luận (0)
Comment