Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 868 - Chương 868: Con Nhện

Chương 868: Con Nhện

Trình Tinh Hà nhìn theo tầm mắt của bọn ta, cũng bắt đầu cảm thán:

“Chẳng trách Thần Carba có ba đầu sáu tay, thì ra là một con nhện lớn, ngươi nói nó ăn thịt rồng rồi biến thành khổng lồ như thế, nếu chúng ta ăn theo, có phải cũng có thể trở thành tiên đúng không?”

Chưa ai thấy qua rồng thực sự, ai biết được.

Nhưng ta vừa nghe ba chữ ăn thịt rồng, vẫn cảm thấy hơi khó chịu, suy nghĩ lại thì cảm thấy bình thường, chẳng qua ta chỉ là Tứ Mệnh Thần Long, cũng chưa chắc đã là chân long gì đó, chuyện ăn thịt rồng ta quan tâm làm quái gì chứ.

Ta tập trung chú ý lại, nhìn về phía người to con và nốt ruồi đen lớn.

Ách Ba Lan vội nói:

“Nếu hai người này thật sự thông minh lợi hại, vậy chúng ta cũng có thể thơm lây – người to con từng nói là nợ ca ca ta một ân tình, nếu hắn có thể xử lý con nhện lớn này, tuỳ tiện giúp đỡ chúng ta ra ngoài thì hay rồi.”

Trình Tinh Hà cũng cho là đúng, lập tức siết chặt nắm tay cổ vũ người to con và nốt ruồi đen lớn, tiếp theo hắn còn phản ứng lại:

“Ôi, Thất Tinh, ngươi nói xem rốt cuộc họ có lai lịch thế nào, tại sao phải giết vị thần Carba này chứ?”

Nói xong hắn còn kích động:

“Có phải là trong bụng con nhện lớn này có các loại nội đan gì đó không? Có thể chia cho chúng ta một chén canh không?”

Chờ đánh chết nó rồi mới nghĩ đến chuyện tốt đi.

Người to con hiển nhiên rất có kinh nghiệm đối phó với với quái vật lớn này, bàn tay của hắn nhắm chính xác, móc về phía mắt con nhện lớn – tay trừ tà của người to con chắc là đã đạt đến tầng chín như Trình Tinh Hà nói, mặc dù đã chịu thiệt thòi vì bị một đám Quỷ Vực tấn công, nhưng một khi hắn dốc hết sức lực nhắm đúng vào một vật thì hiệu quả sát thương quả thực kinh người.

Chẳng mấy chốc, đôi mắt như đèn đỏ của con nhện lớn đã bị dập tắt cả hai.

Mà họ vừa đánh vừa dẫn nhện lớn đi ra ngoài, nhưng lại cách bọn ta càng ngày càng gần – nhìn ý của hắn, kế hoạch tác chiến đã rất rõ ràng, là muốn dẫn con nhện lớn đi ra khỏi huyệt động, lại gọi thêm thiên lôi tới, một đòn có thể giết chết người.

Lần này, con nhện lớn đau đớn, gào thét lập tức giơ móng vuốt lớn lên bắt về phía người to con, người to con vô cùng nhanh nhẹn né tránh, nhưng cứ thế, nốt ruồi đen lớn đang đưa tay thôi thúc phù triện thì bất ngờ không kịp đề phòng, thoáng cái đã bị móng vuốt quẹt trúng.

Người to con vừa thấy vậy, lập tức muốn đi cứu nốt ruồi đen lớn, kết quả móng vuốt của con nhện lớn lại nhắm về phía người to con, trực tiếp đâm xuyên qua bả vai của người to con.

Trong lòng của bọn ta đều hoảng hốt – lại đúng vào bên phía tay mà người to con chuyên luyện tay trừ tà!

Quả nhiên, máu tươi trên vai người to con chảy ròng ròng, tay cũng không nhấc lên được, móng vuốt kia lại đâm xuống phía hắn lần nữa.

Hắn không kịp né tránh, nốt ruồi đen lớn cũng hoàn toàn không kịp cứu hắn, mắt thấy người to con sắp không xong rồi.

Ta không chút do dự, từ trong khe hở chui ra ngoài, điều động hành khí của lão Hải, chém về phía móng vuốt của con nhện lớn.

Móng vuốt của con nhện lớn cũng theo đó rơi xuống, không hề nghiêng lệch mà cắm vào bên cạnh người to con, người to con quay đầu nhìn ta, biểu cảm rất phức tạp.

Mà nốt ruồi đen lớn thì hét lên:

“Cẩn thận, cẩn thận!”

Ta ngẩng đầu nhìn, con nhện lớn kia bị gãy móng vuốt đang đau đớn, nhưng làm sao có thể từ bỏ ý đồ, nó cúi đầu cắn về phía ta - miệng của con nhện lớn này có răng to như búa.

Ta thấy mình sắp bị cắn thành hai nửa, cho nên có tiềm năng gì đều kích phát ra hết, ta ngẩng đầu chém về phía cái miệng rộng kia.

Hành khí của lão Hải nổ tung theo Thất Tinh Long Tuyền, ta cũng không biết ta lấy năng lực từ đâu ra mà lớn như thế, thoáng cái đã gần như lật ngửa con nhện lớn kia.

Thừa dịp con nhện lớn bị đau, ta lập tức đi túm lấy người to con và nốt ruồi đen lớn rồi chạy, giữ lại núi xanh không lo không có củi đốt, sống sót trước rồi mới nghĩ đến bước tiếp theo.

Nhưng ai mà ngờ, người to con thoáng buông tay ta ra, gắt gao nhìn chằm chằm ta giống như thấy kẻ thù, còn nói:

“Ngươi nói đi, tại sao ngươi lại có hành khí của Hải lão gia tử?”

Cả người ta lập tức ngây ngốc, đúng rồi...Ta quên mất, hình như người to con này là bạn cũ của lão Hải!

Mà người to con trừng mắt rồi nâng tay trừ ta lên, kẹp lấy cổ ta và nói:

“Có phải là ngươi đã giết Hải lão gia tử không?”

Ta vừa định giãy dụa, bỗng nhiên nghe thấy trên đầu có một trận tiếng xé gió, con nhện lớn kia phản ứng lại và cào về phía bọn ta.

Trong nháy mắt, ba chữ Truỵ Long thành chiếu vào trong đầu ta - lần này, thật sự là phải “tiêu” rồi.

Bình Luận (0)
Comment