Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 871 - Chương 871: Không Thể Tưởng Tượng Nổi

Chương 871: Không Thể Tưởng Tượng Nổi

Trình Tinh Hà vừa nghe vậy, lập tức lộ ra vẻ mặt khó hiểu:

“Thảo nào...”

Nhưng hắn vừa thấy biểu cảm của ta, cũng biết ta không nghe rõ, nhẹ giọng nói:

“Mợ nó, ngươi không có việc gì thì nên nghe nhiều chuyện trong giới đi, bến đò, không phải Baidu, môn phái của người ta là thuộc môn hạ của núi Long Hổ, chuyên môn tu tiên - trước kia ta chỉ biết qua truyền thuyết, không ngờ lại được thấy người thật.”

Núi Long Hổ là thánh địa đạo giáo, địa vị thậm chí còn cao hơn Thiên Sư phủ, Thiên Sư phủ là quản lý an ninh trật tự, mà núi Long Hổ là thánh địa tu tiên.

Tu tiên đương nhiên phải tích lũy một lượng lớn công đức, cũng chính là vượt kiếp trong truyền thuyết dân gian - vì tích lũy công đức, người tu tiên sẽ tìm kiếm một ít công đức to lớn, độ khó của nhiệm vụ cũng cực lớn mới có thể trợ giúp bản thân vượt kiếp tăng công đức.

Người ở đây chuyên hành động một mình, đều là một vài nhàn vân dã hạc, tục ngữ nói người có bản lĩnh và tính tình đều kỳ lạ, ta xem như đã có được nghiệm chứng toàn diện từ trên người họ.

Mười năm trước, họ nghe một người ở bến đò nói thật ra thần Carba là một Tà thần, mà thần Carba cách mười năm sẽ phải thoát thai hoán cốt một lần, cho nên mười năm trước họ đã tìm được cái động Kim Ngân này, kết quả không ngờ người kia lại chết ở nơi này, cũng không trở về nữa.

Người chết trùng hợp lại là bạn chí cốt của nốt ruồi đen lớn và người to con, hai người thề sẽ báo thù cho bạn tốt, tiêu diệt tà thần, nhưng thần Carba mười năm mới xuất hiện một lần, họ chỉ có thể nhẫn nhịn chờ mười năm.

Người ở bến đò không tuỳ tiện kết giao với những người phàm tục, vì vậy họ không muốn cho bọn ta biết lai lịch của họ để tránh những rắc rối không đáng có.

Trong lòng ta tự nhủ, các ngươi cũng quá coi trọng ta rồi, nếu không phải nhờ Trình Tinh Hà nói, ta cũng không biết các ngươi là làm cái gì.

Hơn nữa...Thoát thai hoán cốt? Ta nhìn về phía con nhện lớn, nó sẽ thoát vỏ giống như con cua hay là làm thế nào? Nhìn cũng không giống nha - nếu thật sự là như vậy, chi bằng chờ nó thoát vỏ xong mới trừng trị nó, đó không phải là thời điểm nó yếu nhất sao.

Mà người to con quay đầu lại nhìn con nhện lớn, vẻ mặt cũng không thể tưởng tượng nổi, nói không thể tin được hắn lại bị loại vật này hại.

Ta thầm nghĩ, ngươi không cần tràn ngập cảm giác ưu việt như vậy, nếu không có bọn ta giúp đỡ, ngươi và nốt ruồi đen lớn cũng gặp xui xẻo theo nó rồi.

Nốt ruồi đen lớn dường như nhìn thấu suy nghĩ của ta, lại nói cho ta biết, ban đầu thân thủ của người bạn kia còn tốt hơn họ rất nhiều, nếu như Thần Carba chỉ có trình độ thế này, hắn hẳn là không cần tốn nhiều sức là có thể tiêu diệt, hiện giờ xem ra, chỉ có thể nói hắn là lật thuyền trong mương.

Trình Tinh Hà cũng coi như nhẹ nhàng thở ra, hắn nói, con nhện lớn họ cũng giải quyết xong rồi, bọn ta cũng lấy được đầu chó vàng, nếu tất cả mọi người đã tìm được vật mình muốn cũng coi như đều vui mừng, thời gian cũng không còn nhiều lắm, chúng ta vẫn nên nhanh chóng đi thôi, nếu không sẽ không kịp buổi đấu giá.

Ta vừa định gật đầu, đột nhiên cảm thấy gì đó không đúng lắm, sao xung quanh lại yên tĩnh vậy, những nữ thần múa quạt gì đó đâu rồi?

Trình Tinh Hà cũng phát giác ra, nói các nàng cũng rất biết điều, thấy con nhện lớn vừa chết, không có chủ kiến nên các nàng cũng không dám đi ra.

Ta bỗng nhiên có một dự cảm không lành.

Quả nhiên, đúng lúc này, giữa bọn ta bỗng nhiên vang lên một hồi âm thanh thét chói tai, trong nháy mắt khiến mọi người hoảng sợ.

Nhưng miệng mọi người đều không phát ra tiếng, không biết âm thanh này phát ra từ đâu.

Giống như là âm thanh hô ứng này, xung quanh bất thình lình xuất hiện một mảng âm thanh rì rào, vô số nữ thần múa quạt liên tục nối đuôi nhau đi ra, da đầu mấy người bọn ta lập tức tê dại.

Trình Tinh Hà bắt lấy ta:

“Không riêng gì thứ này - còn có rất nhiều người chết tới, cách ăn mặc đều giống như những người chết ở động Kim Ngân! Còn nói, thần Carba muốn lấy mạng của chúng ta làm lễ ăn mừng!”

Ách Ba Lan thoáng sửng sốt:

“Thần Carba không phải đã chết sao...”

Không riêng gì bọn ta, sắc mặt của nốt ruồi đen lớn và người to con cũng thay đổi:

“Làm sao có thể...”

Lão Từ thì nắm lấy cánh tay ta, giọng nói run rẩy:

“Hỏng rồi, Thần Carba tức giận...”

Trình Tinh Hà lập tức nói:

“Xem như chúng ta gặp xui xẻo rồi – mấy thứ này tới nhiều như thế, cũng chỉ có thể là chịu chết thôi, Thất Tinh, không nghĩ tới hai chúng ta lại chết cùng, ngươi nói xem sau này ai đốt giấy cho ta...”

Bọn ta gần như đã dùng cạn sức lực rồi, nếu đánh nhau với những nữ thần này nữa, một chút phần thắng cũng không có.

Nốt ruồi đen lớn đột nhiên giống như nghĩ đến cái gì đó, cũng đến níu lấy ta:

“Thằng nhóc kia, chẳng phải đầu óc ngươi nhanh nhạy lắm sao? Mau nghĩ cách đi!”

Bình Luận (0)
Comment