Tốc độ này quả thực mang theo khí thế như sấm vang chớp giật, ta lập tức túm lấy Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan trốn đi, mà lúc này, lão Từ đột nhiên chạy tới và chỉ về phía nóc nhà trên đỉnh đầu:
“Đại sư, ngươi nhìn đây này!”
Lúc này ta mới phát hiện, trên đỉnh đầu có một khe hở nhỏ hẹp, thế mà lại có thể thấy một chút ánh nắng mặt trời.
Ta lập tức hét lên với nốt ruồi đen lớn:
“Lôi lôi lôi!”
Nốt ruồi đen lớn nhìn theo tầm mắt của bọn ta, cũng thấy khe hở kia, lúc ấy lập tức vui mừng hẳn:
“Đúng là ông trời có mắt, chịu đựng thời gian dài như vậy, tài năng của ông đây cuối cùng cũng có thể phát huy tác dụng!”
Nói xong, hắn từ dưới bụng con nhện lăn ra, trong miệng thầm niệm một câu gì đó rồi vỗ về phía chân con nhện lớn.
Cùng lúc đó, một tia sáng xuyên qua khe hở đó chiếu xuống rồi đánh về phía con nhện lớn kia.
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, một luồng sét trườn theo lỗ hổng quanh co trực tiếp rơi vào trên người con nhện lớn.
Cơ thể con nhện lớn kia bị sét xuyên qua, toàn thân nó nổ tung, mấy người bọn ta đều bị sóng khí lật tung, ngẩng đầu lên, trong lỗ tai vẫn ong ong tạm thời chưa nghe thấy âm thanh gì, nhưng mắt có thể thấy, thân thể to lớn kia đã thành một đống cháy đen.
Trái tim ta lập tức buông lỏng, vật này cuối cùng cũng xem như đã giải quyết xong.
Nhưng ta còn chưa kịp thở ra, một tay người to con đã túm lấy cổ áo ta, lớn tiếng quát:
“Ngươi mau nói đi, ngươi đã giết Hải lão gia tử thế nào!”
Nốt ruồi đen lớn vừa nhìn vừa thở dài, sau đó nói với ta:
“Thằng nhóc, ngươi quả thật đã giúp bọn ta rất nhiều, nhưng cũng có một chuyện - ngươi không nên động đến lão Hải, phải biết, lão Hải là ân nhân cứu mạng của thằng nhóc này, hắn xem lão còn quan trọng hơn cha mình. Lần trước nghe tin lão Hải đã chết, hắn hận không thể chém hung thủ thành trăm mảnh – vẫn là nhiệm vụ của thần Carba cấp bách nên bọn ta mới tới, nếu không, ngươi không sống được đến ngày hôm nay đâu.”
Mẹ kiếp, đúng là mở mang tầm mắt, chỉ dựa vào tên lão Hải kia mà có thể làm ân nhân cứu mạng của người ta?
Không có lợi lộc không dậy sớm, ta thấy 80% là lão Hải lấy được lợi từ người to con này mới cố ý giúp người ta để được mang ơn.
Còn chưa đợi ta nói gì, tay người to con siết càng chặt - đây chính là tay trừ tà chính tông, cổ của Hạn Bạt cũng bị bẻ gãy chứ đừng nói là ta, ta vội bắt lấy tay hắn, nói lại mọi chuyện một lượt:
“Muốn tìm thì ngươi đi tìm Mã Nguyên Thu và Giang Thần, chứ không có chút liên quan nào đến ta cả.”
Người to con nhíu mày, nửa tin nửa ngờ nói:
“Ngươi có bằng chứng không?”
Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan vừa nghe vậy, tức giận muốn đánh hắn, ta biết họ không phải là đối thủ người to con nên phất tay bảo họ đừng lên tiếng, lập tức hỏi người to con:
“Ngươi nói xem, lão Hải là một Thiên cấp, còn ta là một Huyền cấp, ta dựa vào cái gì có thể giết lão Hải?”
Quả nhiên, một câu này đã khiến người to con không còn gì để nói, nốt ruồi đen lớn cũng gật đầu:
“Gà con này nói cũng đúng, cho dù hắn dùng ám chiêu đánh lén, cũng không phải đối thủ của lão Hải, trừ chuyện đó ra, quả thật không có cách lý giải nào khác.”
Ta nói tiếp:
“Nếu ngươi không tin thì có thể đi tìm Giang Thần mà, ngươi cũng biết hành khí của lão Hải nên tự mình đi kiểm chứng đi, xem trên người của hắn nhiều hay là trên người của ta nhiều.”
Người to con hơi do dự, sau đó buông tay ra, Bạch Hoắc Hương thấy trên cổ ta có vết trầy xước, nàng đau lòng đến nỗi răng cắn chặt, xoay người muốn rắc chút thuốc vào người to con nhưng bị ta kéo lại rồi nói tiếp:
“Với bản lĩnh của các ngươi ở đây, nếu phát hiện Giang Thần và Mã Nguyên Thu thật sự không liên quan đến chuyện này thì có thể tìm được ta báo thù bất cứ lúc nào, ta muốn chạy cũng chạy không thoát, đúng không?”
Câu này xem như khen bản lĩnh của họ, người to con và nốt ruồi đen lớn nghe vậy thì thấy trong lòng thoải mái, nghĩ điều này cũng có lý, ngay lập tức hỏi ta, nếu Giang Thần và Mã Nguyên Thu đã có mối thù với ta, ta đương nhiên biết lai lịch của họ, bảo ta nói chi tiết một chút, rốt cuộc họ là ai.
Điều này đối với ta chính là gãi đúng chỗ ngứa, sau đó ta nói:
“Nói với các ngươi cũng không sao, nhưng để đổi lại, ta cũng có một chuyện muốn hỏi thăm các ngươi – các ngươi rốt cuộc là ai, tại sao lại tìm với thần Carpa?”
Nghe vậy, người to con và nốt ruồi đen lớn liếc mắt nhìn nhau, vừa rồi coi như mọi người cũng đã từng là đồng sinh cộng tử, ta cũng giúp đỡ họ không ít lần, thái độ của họ cuối cùng cũng buông lỏng xuống, lập tức nói cho bọn ta biết họ là người ở bến đò.
Baidu? Còn Google thì sao, thì ra họ là mạng lưới công ty? Bây giờ mạng lưới công ty còn có nhánh nghề như bọn ta sao?