Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 883 - Chương 883: Ngươi Đang Hù Dọa Ta Sao?

Chương 883: Ngươi Đang Hù Dọa Ta Sao?

Lúc tỉnh dậy, hắn mới phát hiện thì ra là trong phòng không đóng kín cửa, tiếng động kia là do có một con mèo mướp vằn màu trắng tiến vào.

Hắn lại nhìn chân mình, càng hít vào một hơi khí lạnh - trước kia còn là một vết sợi dây nhỏ, bây giờ sợi dây kia càng ngày càng to.

Ông già hay suy nghĩ linh tinh, luôn nuôi mèo, thế nhưng ngày nào mèo không ở bên cạnh thì hắn lại có thể mơ thấy người phụ nữ kia xuất hiện và cưa chân của hắn.

Mấy ngày nay, vừa sợ hãi vừa gặp xui xẻo nên tâm trạng của ông già chắc chắn không tốt, chẳng trách lại hung dữ với bọn ta như thế.

Trình Tinh Hà nghe vậy thì lại rất hăng hái, còn nói với ta, có thể người phụ nữ kia chính là người tình kiếp trước của ông già này, hận hắn vì đã lừa dối mình cho nên kiếp này muốn cưa chân hắn xuống để báo thù. Hắn nhìn kiếp quỷ sinh, cho nên đã thấy rất nhiều chuyện kiểu này rồi.

Làm sao có thể như thế được, nếu thật sự là duyên kiếp trước thì đã báo thù từ lâu rồi, từ triều Đường đến bây giờ đã bao nhiêu năm rồi, tại sao phải đợi đến bây giờ?

Sau đó ta lại hỏi ông già, người phụ nữ ngoại trừ cả người mặc trang phục triều Đường còn đặc điểm nào khác không?

Ông già suy nghĩ một hồi lâu mới nghĩ ra, nói là hôm đó lúc mèo đến, người phụ nữ kia đi rất vội, hắn thấy động tác của người phụ nữ kia rất kỳ quái, hình như...dưới làn váy rộng của người phụ nữ đó chỉ có một cái chân.

Trình Tinh Hà vội nói:

“Nếu đã vậy, ta thấy là người phụ nữ một chân mặc trang phục triều Đường này là muốn cưa chân ông già này xuống để thay cho mình.”

Bạn nghĩ là đang chơi Barbie à, sao có thể lấy chân của người sống nối vào người chết được?

Hơn nữa, tại sao người phụ nữ kia không đi cưa chân người khác mà lại muốn cưa chân ông già này?

Vẫn là câu nói kia, không có vô duyên vô cớ yêu, cũng không có vô duyên vô cớ hận.

Ta lại bảo ông già suy nghĩ lại xem, còn có cái gì liên quan đến người phụ nữ triều Đường kia không?

Ông già vắt hết óc trầm ngâm suy nghĩ cũng không nghĩ ra, chỉ đành lắc đầu.

Ta bảo ông giá xốc quần lên để ta nhìn thử, trên đùi ông già thật sự có một đường vết màu đỏ tươi - dấu vết kia giống như miệng vớ, vòng quanh trên đùi ông già, mắt thấy còn thiếu một chút nữa thì kín vòng rồi.

Quỷ khí trên mặt rất dày đặc, nếu cái vòng này kín lại, chân của ông già này chắc chắn sẽ không giữ được.

Ông già đã biết điều này, sắc mặt lập tức thay đổi:

“Ngươi...ngươi không phải đang hù doạ ta đấy chứ?”

Bây giờ ta không có thời gian rảnh như thế.

Vì thế ta vận khí lên mắt rồi nhìn xung quang căn nhà của ông già, vừa nhìn, trong căn nhà vừa có bảo khí rực rỡ, sáng chói loá mắt, đồng thời cũng thật sự có quỷ khí dày đặc, mà trong đó có một vài dấu vết chân trần - những dấu vết kia chỉ có chân trái, giống như là co một chân lên mà đi vậy.

Ta lập tức lần tìm theo dấu vết này, thì phát hiện thấy dấu chân này dẫn đến một cái tủ sơn màu đỏ rất lớn.

Ta bảo ông già nhanh chóng mở tủ lớn này ra.

Ông già do dự một hồi, nhưng nóng lòng cứu chân hơn nên vẫn mở tủ ra.

Mấy người bọn ta vừa nhìn vào tủ, con mắt lập tức trợn tròn - chỉ thấy toàn bộ mọi thứ bên trong tủ đều là những món báu vật quý hiếm, thấy mà hoa cả mắt.

Ta lập tức phát hiện, trên một cái hộp gấm sơn đỏ có thanh khí quấn lấy rất kỳ quái, lại bảo ông già mở cái hộp kia ra.

Ông già nhìn cái hộp gấm, mở ra xem thử thì lập tức sửng sốt, tay cũng run lên:

“Chẳng lẽ, chính là thứ này...”

Bên trong hộp gấm kia đặt một ly rượu bằng đồng hai chân, nhưng đã bị gãy một chân, sắp không đứng nổi nữa.

Mà trên ly rượu kia lại vẽ một người đẹp mặc trang phục thời Đường.

Ta lại hỏi ông già, tại sao chân của cái ly này lại bị gãy?

Ông già liếm liếm môi, lúc này mới nói cho ta biết, nói là do mèo nhào trùng.

Do mèo nhào trúng ư?

Nói lại từ đầu, cái ly này xem như là sai lầm mà ông già nhặt được - một nông dân đã nhặt được trong lúc làm việc ở trên núi, lên huyện làm công cũng mang theo cái ly này để uống rượu.

Ông già vừa thấy cái ly này đã biết là một thứ đáng tiền, hắn dùng một cái giá cực thấp đã mua được cái ly này về.

Thứ này xem như là một món đồ quý giá, ông già giữ lại muốn bán được một cái giá cao. Một hôm ông già có hẹn bán cho khách quen nên lấy thứ này ra trước, kể cũng trùng hợp, hôm đó hắn đặt một đĩa tôm khô trên quầy, dụ mèo mướp trắng tới gần đó, hắn vừa quay đầu lại nhận điện thoại thì một con mèo nhảy lên quầy và làm ly rượu kia từ trên quầy rơi xuống.

Lúc ấy ly rượu đã bị gãy một chân, ông già này rất đau lòng, khách hàng người ta đến xem thử, xong luôn, nó bị biến dạng rồi, trong lòng có chút không vui, còn không thèm thương lượng lại giá cả, cái ly này coi như phải ở lại với ông già này.

Bình Luận (0)
Comment