Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 884 - Chương 884: Chấp Niệm Của Oán Linh

Chương 884: Chấp Niệm Của Oán Linh

Mặc dù ông già làm giám định, nhưng về phương diện sửa chữa văn vật thì lại chịu thua, chỉ chờ khi nào Cố Qua Tử - người tài giỏi nổi tiếng về việc sửa chữa đồ cổ có thời gian thì mời Cố Qua Tử qua đây sửa chữa.

Nhưng gần đây Cố Qua Tử rất bận rộn, hắn không mời được cho nên đành niêm phong cái ly này trong hộp rồi quên mất.

Cầm lấy cái ly đồng kia nhìn kỹ, người đẹp mặc cung trang được vẽ trên đó quả thật rất giống người mà ông già miêu tả trước đó, dung mạo đoan trang, nữ công đang thêu thùa may vá, bên chân rõ ràng có đặt một cái cưa dây nho nhỏ.

Ta hỏi ông già, giấc mơ kỳ lạ đó bắt đầu sau khi cái ly bị rơi đúng không?

Ông già liên tục gật đầu, nhìn người đẹp kia sắc mặt cũng khó coi:

“Tại sao ta lại không nghĩ tới...”

Không trong nghề không biết tình hình nghề đó, ngươi nghĩ đến cũng sẽ không tin.

Nói đến đây, ông già lại có chút không phục:

“Ngươi nói xem, vật này đúng là kỳ cục - cũng không phải do ta làm rơi, có bản lĩnh thì đi tìm con mèo kia đi!”

Mấy con mèo không biết có chuyện gì xảy ra, còn tưởng là ở đây có đồ ăn ngon nên sáp lại gần kêu meo meo, ta lại hỏi ông già xem hung thủ làm rơi cái ly là con nào?

Ông già nhìn quanh một vòng rồi nói nó không có ở đây, hắn xoay người rồi ôm tới một con mèo, nói đây là một con mèo gian xảo nhất ở gần đây.

Ách Ba Lan và Trình Tinh Hà vừa thấy cái mèo kia, đều theo đó khen ngợi:

“Con mèo này thật đúng là khác với những con mèo khác.”

Ta vừa nhìn con mèo kia, lập tức hiểu được – chẳng trách, lông cả người con mèo kia đều là vàng óng thuần khiết, hai con mèo mắt lấp lánh có hồn, quý khí bức người, tựa như đang nhìn xuống muôn dân thiên hạ bằng nửa con mắt vậy.

Nó thực sự không phải là một con mèo hoang bình thường.

Ở thời cổ đại, mèo thuần màu vàng là thượng phẩm, thuần màu trắng đứng thứ hai và thuần màu đen thì kém hơn một chút, màu sắc và hoa văn khác nhau cũng nhận được đãi ngộ khác nhau, sự chú trọng rất lớn - đen gọi là mây đen, mình trắng đuôi đen gọi là ngân bình kéo súng, mèo tám đuôi như con ở nhà bọn ta thì gọi là mây đen đắp tuyết, ngoài ra còn có Đại thống lĩnh treo ấn, roi đánh tú cầu,...đủ loại.

Mà loại mèo quý giá này tên cũ là mèo lông vàng, là nhất phẩm.

Chỉ là một con mèo lông vàng còn chưa tính, nhưng trên trán con mèo kia loáng thoáng còn hình thành một chữ “Vương”, điều này càng hiếm thấy trong mèo lông vàng, có mấy triều đại, con mèo lông vàng mang chữ Vương này chỉ có quân chủ mới có tư cách nuôi – nếu người bình thường nuôi con này sẽ giống như lén lút mặc long bào, là điều bất kính phạm thượng rất lớn.

Con mèo này đã đến trình độ “ngự miêu”.

Mà cái ly kia, nhìn cách ăn mặc của cô gái cũng biết là đồ vật trong cung – sau một thời gian dài, tục ngữ có câu, cây chổi chịu đựng trăm năm cũng thành tinh, vật này sẽ có linh hồn.

Nhưng vật này mang theo quỷ khí, không giống như ma y nhân trên xích Huyền Tố, là một linh vật đơn thuần, chắc là chấp niệm của người sống nào đó gắn liền với cái ly này.

Cụ thể nội tình thế nào thì bọn ta không biết - có lẽ là sau khi Hoàng đế ban chiếc ly này cho phi tử nào đó nhưng cuối cùng lại không gặp được phi tử đó nữa, nó tích tụ sự cô đơn và hoài niệm của phi tử, hoặc có thể cái ly này là hung khí ban rượu độc tự sát cho phi tần nào đó, dính vào sự không cam lòng, tóm lại trên đó mang theo oán linh chấp niệm, nhất định là nàng có oán khí không tan mới có bản lĩnh ra ngoài quấy phá.

Nếu đã là người trong cung, thấy sủng vật mà đế vương yêu thích thì cũng như thấy đế vương, chịu uất ức cỡ nào cũng không dám phạm thượng.

Vật này cũng là thấy đồ ăn thì nhìn người lên món, nàng trút hết tức giận lên người lão Từ - ông già hại nàng gãy chân, nàng ăn miếng trả miếng, muốn cho ông già phải làm người què.

Điều này làm cho ông già sửng sốt một hồi, đang định nói chuyện thì đột nhiên con mèo kia nhảy xuống khỏi người ông già, nằm trên mặt đất, vươn đầu cọ cọ vào ống quần của ta.

Ta còn chưa làm gì, ông già kia đã choáng váng:

“Con mèo này...Hôm nay đổi tính rồi à?”

Thì ra tính tình con mèo này rất khó ưa, người quanh đây thấy bộ dáng nó rất đẹp nên muốn ôm, thế nhưng luôn luôn bị con mèo này cào lại, cũng có một vài người có ý đồ xấu, thấy con mèo này rất đáng giá nên muốn trộm để bán, có mấy lúc con mèo này cũng mắc câu rồi bị bắt, nhưng chưa tới mấy ngày, nó chắc chắn sẽ quay trở lại, toàn vẹn mà không có chút tổn hại nào, lông cũng không thiếu một sợi, cũng không ai biết nó trở về như thế nào.

Mà con mèo này là mèo lão đại ở khu vực này, những con mèo gần đây đều coi làm thủ lĩnh, ông già luôn gọi nó là Mèo Bá Vương.

Bình Luận (0)
Comment