Kiểm tra sức khỏe cái ông nội ngươi, ta thanh minh cả một hồi lâu, nhưng Trương Mạn hoàn toàn không nghe lọt tai, cứ nói không ngừng:
“Cái mạng này của ngươi coi như cũng không tệ...có xuất thân như vậy mà còn có thể ngồi cùng một chỗ với người như bọn ta, coi như ngươi gặp may, khi đồ vật của hội đấu giá lên sàn ngươi phải chăm chú nhìn cho thật kỹ vào, cảnh tượng này có khi ngươi sẽ không nhìn thấy được lần thứ hai đâu.”
Trình Tinh Hà cố nhịn suýt bật cười, Ách Ba Lan không nói lời nào liền muốn xông tới đánh cho nàng ta một trận, nhưng Trương Mạn chỉ lo làm màu thể hiện không hề chú ý đến phía sau, bất thình lình nàng ta hô “au” một tiếng, thì ra một người phục vụ đi lướt qua phía sau lưng nàng ta, lúc nàng ta lùi về phía sau bỗng đụng vào khay trà nóng hổi trên tay người phục vụ, khiến nàng ta bị bỏng.
Đây đúng là quả báo nhãn tiền mà.
Người phục vụ kia nhất thời cũng hoảng hốt:
“Thật xin lỗi nữ sĩ...ta không cố ý…”
Việc này hoàn toàn không hề liên quan đến người phục vụ, nhưng một nhà giàu mới nổi như Trương Mạn sao có thể bỏ qua được cơ hội thế này? Nàng ta lập tức chỉ tay vào mũi của người phục vụ kia lớn tiếng mắng chửi:
“Bưng có khay trà cũng bưng không xong, ngươi làm cái gì ăn hả? Gọi chủ quản của các ngươi đến đây, ta đuổi việc ngươi!”
Nơi này đều là người hiển vinh và nhân vật có tiếng, lúc này lại xôn xao rối loạn như vậy, đương nhiên sớm đã có vài người mặc tây trang đi đến liên tục nói lời xin lỗi tới Trương Mạn, nói cô gái nhỏ này là người mới đến cho nên huấn luyện chưa chu đáo.
Cô gái phục vụ kia vẻ mặt trắng bệch cũng liên tục nói lời xin lỗi, nhưng Trương Mạn vẫn không muốn nghe, không muốn tha thứ, nói lời xin lỗi cũng vô dụng, bộ quần áo này của nàng ta là bản giới hạn, hỏng rồi ai sẽ bồi thường nổi, hiện tại nàng ta chỉ muốn thấy cô gái nhỏ này quỳ xuống trước mặt nàng ta, nếu không nàng ta sẽ lập tức khiếu nại lên cấp trên.
Quỳ xuống, nàng ta thật sự cho rằng mình là Từ Hi thái hậu hay sao?
Thế nhưng, người phục vụ thấp cổ bé họng thế này đương nhiên cũng không cách nào nói lý lẽ với khách quý được, cả cơ thể mảnh khảnh của cô gái nhỏ chợt run rẩy:
“Nữ sĩ, ta thật sự rất cần công việc này, đây là công việc mà ta vất vả lắm mới có được…”
Phục vụ ở nơi này là được chỉ định là một đối một, là cô gái nhỏ này xui vẻ gặp phải một bàn riêng này của Trương Mạn, nàng ta còn muốn làm mưa làm gió, ta liền lập tức lên tiếng:
“Vậy đổi người đi, để cô gái kia đến bàn của ta.”
Cùng là “khách quý”, lời nói của ta cũng có tác dụng, cô gái nhỏ lập tức lộ ra vẻ mặt vô cùng cảm kích, dè dặt cẩn trọng nói một tiếng cảm ơn với ta.
Trương Mạn vừa nhìn thấy ta dám đối nghịch với nàng ta, thì lại tức giận trố mắt nhìn ta, nàng ta còn nói ta là một tên trai bao mà cũng dám tỏ ra thân sĩ, cầm lấy lông gà làm lệnh tiễn, thực ra chính là một người bụng dạ xấu xa, nhìn thấy tiểu cô nương xinh đẹp thì thể hiện, một lát nữa khi nàng ta nhìn thấy kim chủ của ta thì nhất định sẽ vạch trần chân tướng bộ mặt của ta.
Ta ngược lại muốn cầu nàng ta tìm cho ta một kim chủ thì đúng hơn, ta đang thiếu tiền đây này.
Ách Ba Lan vẫn còn muốn đánh nàng ta một trận, ta suy nghĩ một lúc, hôm nay đến đây là vì mật quyển của tứ tượng cục, nếu như thật sự làm lớn chuyện trì hoãn buổi đấu giá thì không đáng, ta bảo Ách Ba Lan đừng để ý đến nàng ta, dù sao nàng ta cũng chỉ là một con châu chấu cuối mùa thu mà thôi, không còn nhảy nhót được bao lâu nữa đâu.
Cô gái phục vụ lúc này mang trà đến cho bọn ta, rõ ràng nàng ta đã được huấn luyện bài bản, giọng nói cũng rất nhẹ nhàng:
“Cảm ơn tiên sinh đã giúp ta một việc lớn.”
Ta ngẩng đầu lên nhìn thì lại nhìn thấy tướng mạo của tiểu cô nương này không bình thường...lỗ tai nàng ta ngậm ngọc trai, lông mày quý tộc, dường như sau này có thể sẽ rất có tiền đồ...thậm chí có thể trở thành người đứng đầu trong một lĩnh vực nào đó.
Ta xua tay bảo nàng ta đừng khách sáo, vào đúng lúc này, món đồ đấu giá thứ nhất được bày lên.
Ta vội nhìn vào sổ tay vật phẩm đấu giá, chỉ thấy vật phẩm đấu giá của ngày hôm nay có mười sáu món, mật quyển nằm ở vị trí thứ tư từ dưới đếm lên, còn cái vò kia nằm ở vị trí thứ hai từ dưới đếm lên.
Hội đấu giá đã bắt đầu, sao lão đầu vẫn còn chưa quay lại, không phải ông ta bảo bọn ta đi tìm cái vò kia sao? Nếu cứ tiếp tục trì hoãn nữa, thời gian đấu giá cái vò cũng đến rồi.
Mà lúc này, ta lại cảm giác ra được...nơi này có một luồng tà khí rất nặng nề, ta vội quay đầu nhìn lại ngay lập tức.
Nhưng Trình Tinh Hà lại xoay đầu của ta về lại rồi khẽ nói với ta:
“Đừng bứt dây động rừng, có thứ đồ không tốt đang lẫn vào đây rồi.”