Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 894 - Chương 894: Băng Ghế Dài Tiền Triều

Chương 894: Băng Ghế Dài Tiền Triều

Ta liền hạ thấp giọng nói:

“Cái gì?”

Trình Tinh Hà cười đáp:

“Vừa nãy lúc bạn học của ngươi la hét ở đây, ta cũng chỉ trông thấy trong hội trường có một người lập dị, tà khí được phát ra từ trên người hắn ta, nhìn dáng vẻ hắn ta rất giống kẻ trộm, nói không chừng là có liên quan đến cái vò kia.”

Có gì đó không ổn cho lắm, ta thản nhiên đưa mắt nhìn sang, không ngoài dự đoán, ta đã thấy một người mặc quần áo rách nát.

Ở nơi này, người không có xuất thân lớn thì sẽ không vào được, sao có thể có người mặc quần áo rách rưới được?

Quả thực, trên người hắn ta tà khí ngất trời, ruồi bọ cũng không dám bay về phía hắn ta, người ở xung quanh cũng không dám lại gần nửa bước.

Vị trí đó cách ta rất xa cho nên ta không nhìn rõ được mặt của hắn ta.

Chẳng lẽ người này thật sự có liên quan đến cái vò kia? Thế nhưng, nếu hắn ta thật sự là người trộm cái vò kia đi, vậy thì tại sao lại không trốn chạy mà lại ngây người ở lại đây?

Hiện tại buổi đấu giá cũng đã được chuẩn bị đâu vào đấy, bọn ta cũng chỉ đành chạy đến đình bát giác nhìn sang đó, vừa thấy thì ra số ghế cũng được phân chia đủ cấp bậc, chỗ bọn ta cũng chỉ là quần chúng ở trong bữa tiệc đến hóng hớt...đến gần đình bát giác, còn có mấy chỗ ngồi hoa lệ, gần hơn nữa so với chỗ bọn ta chính là vị trí dành riêng cho khách quý.

Cô gái phục vụ thấy bọn ta có vẻ hứng thú, liền lên tiếng giới thiệu cho bọn ta biết, nói rằng người có thể ngồi ở vị trí khách quý không chỉ cần phải có tài sản, mà còn cần có địa vị...nếu giá đưa ra của mọi người đều như nhau, vậy thì vị khách ngồi ở vị trị khách quý sẽ được ưu tiên.

Đặc quyền giai cấp đến chỗ nào cũng đều có những đãi ngộ khác nhau. Hiện tại mấy ghế tựa đó vẫn còn trống, chính chủ vẫn chưa đến cho nên không biết được khách quý là người nào.

“Đây là băng ghế dài của tiền triều.”

Lúc này, ánh đèn nhẹ nhàng chiếu vào trong đình bát giác, ta thấy lão đầu và một đồ đệ đứng ở trong đài, thần thái sáng láng bắt đầu giới thiệu:

“Thủy tinh bích hà mộc, dài ba thước ba…”

Thủy tinh bích hà? Món đồ này cũng gọi là Tiên cung mộc, đúng là thứ đồ tốt!

Quả nhiên, băng ghế dài đó nếu đã có chất ôn nhuận của gỗ, cũng có phần trong sáng của thủy tinh, tinh chất tuyệt mỹ, gõ lên trên mặt có tiếng kim thạch âm vang rung động.

Người ở xung quanh rõ ràng cũng đều là cao thủ giám định:

“Trên thế gian này thật sự có Thủy tinh bích hà mộc sao? Đây không phải là món đồ trong truyền thuyết thôi sao?”

“Đúng vậy đó, nghe nói ngồi trên nó sẽ cảm thấy ngày đông ấm áp thoải mái, ngày hạ mát mẻ dễ chịu, trước đây cũng chỉ có người từ cấp bậc Vương gia trở lên mới có thể ngồi.”

Ách Ba Lan cũng thấy hứng thú liền hỏi:

“Ca, thật sự là như vậy sao? Thần kỳ đến vậy à?”

Trình Tinh Hà cũng bị món đồ này thu hút:

“Nghe bọn họ nói dóc đó, thứ thật sự có thể khiến đông ấm hạ mát chính là chất gỗ, đó là điều hòa trung tâm.”

Quả thực là có truyền thuyết này...Thủy tinh bích hà thực sự là món đồ có lai lịch. Truyền thuyết kể rằng, Tây Xuyên có một khu vực, bên trong đó có một bộ phận người tu đạo, những người này muốn bỏ lại xác thịt để thăng thành tiên thì sẽ dùng một phương thức tu luyện khổ hạnh...không ăn không uống ở nơi hoang dã, mãi cho đến lúc tọa hóa.

Vị trí sau khi họ tọa hóa thường sẽ xuất hiện Ngũ thải vân hà, người dân ở đó sẽ vượt mọi khó khăn để tìm đến thì có thể sẽ thấy được Thủy tinh bích hà mộc.

Thủy tinh bích hà mộc có hình dáng tương tự như cây dừa, không có cành nhánh, một thân thẳng tắp cao ngất trời, người dân ở đó truyền tai nhau, người tu tiên đã giẫm bước lên cây này làm thành chiếc thang để bước lên tiên cung, cho nên nó còn được gọi là Tiên cung mộc.

Về sau người tu tiên càng ngày càng ít đi, loại gỗ này cũng dần tuyệt chủng, truyền thuyết càng nói lại càng phóng đại, nói rằng ngồi trên nó sẽ bình tâm tĩnh khí, còn có thể nghe thấy huyền nhạc của thiên cung.

Trình Tinh Hà lại càng không tin liền nói:

“Sao chép truyền thuyết ốc biển sao?”

Ách Ba Lan lại lên tiếng hỏi tại sao món đồ này lại dài ba thước ba? Không lẻ cũng không chẵn, không giống với tác phong của người cổ đại.

Đây chính là tác phong của người cổ đại, “ba” này được lấy từ “Đào viên tam kết nghĩa”, tượng trưng cho lòng trung nghĩa, mang ngụ ý kỳ vọng người ngồi trên băng ghế này đều là huynh đệ và bằng hữu.

Ách Ba Lan mở to mắt ngạc nhiên hỏi:

“Ca, sao cái gì ngươi cũng biết hết vậy?”

Bởi vì đứa trẻ con nhà nghèo phải sớm cáng đáng việc nhà.

Nhưng mà...ta bỗng nhiên lại có cảm giác...mật quyển, bát bảo thần đàn, thủy tinh bích hà mộc, những thứ này đều có liên quan đến âm dương huyền học, thế là ngay sau đó ta liền giở quyển sổ nhỏ kia ra, lúc này mới thấy được tiêu đề được viết rõ ràng ở trang đầu tiên, chuyên đề của buổi bán đấu giá này là “Tiên cảnh bên trong truyền thuyết.”

Bình Luận (0)
Comment