Nhưng lúc này tiếng la hét của Đại Long Nhãn càng lớn, đầu nàng chảy máu:
"Ta sai rồi, ta không nên có quan hệ với hắn, là ta vô sĩ, lần sau ta sẽ không..."
Ta không thân với Đại Long Nhãn nhưng vẫn có thể nghe ra giọng nói lúc này của Đại Long Nhãn đã không còn là giọng nói như lúc nãy nữa.
Trương Mạn là kiểu người rất thích đi hóng hớt, hắn chuyên đi xem náo nhiệt, lúc này hắn càng tiến lại gần hơn:
"Này, giọng nói này không giống như giọng nói thường ngày của nàng, nó giống như..."
Giọng nói đó giống như giọng nói tròn vành rõ chữ vào thời Trung Hoa Dân Quốc trong các bộ phim cổ xưa.
Ta lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, liền định lấy thứ sau người Đại Long Nhãn xuống nhưng đám bảo vệ lực lưỡng đã xông lên và bao vây lấy ta, họ cũng giống như đám bác sĩ, đều không muốn ta làm ảnh hưởng đến việc điều trị, đây là mạng người đấy, không thể chậm trễ được đâu.
Thay vì giữ Đại Long Nhãn, họ lại đến giữ ta, các ngươi không có mắt nhìn sao?
Nếu việc cứu người bị trì hoãn thì cũng là do các ngươi gây ra.
Có khá nhiều bảo vệ ở đó, họ coi ta như một kẻ thù đáng gờm, ta vừa định ra tay thì bỗng có một người không nói không rằng xông lên và đẩy đám người đó xuống.
"Các ngươi động đến ca ca của ta thử xem!"
Là Ách Ba Lan.
Đám vệ sĩ đó không ngờ một "nữ tử yếu ớt" lại ra tay hung hãn như vậy, mặt méo xệch như muốn "hét lên", ta nhân cơ hội này lao tới bên cạnh Đại Hồng Nhãn và giữ chặt cổ của nàng.
Họ vẫn muốn ngăn cản ta nhưng đều bị Ách Ba Lan xử gọn, Trình Tinh Hà thấy ở đây không còn việc cho hắn nữa, bèn đứng sang một bên và lấy quả phỉ trên bàn Trương Mạn bóc vỏ ăn.
"Ôi, trời ơi, hắn muốn giết người!"
Một người phụ nữ có dáng vẻ giống một con gà mái hét lên:
"Thánh thần thiên địa ơi, hãy ngăn hắn lại!"
Ngăn lại cái đầu ngươi, ta hít một hơi và định tóm lấy cái bóng đen dài trên cổ Đại Long Nhãn.
Ta đã đánh giá thấp nàng rồi, đây là Hôi Linh quỷ.
Người chết đó vốn dĩ còn đang khóc thút thít, nhưng khi thấy ta dám đến chạm vào nàng, nàng bỗng gầm lên và xông về phía ta.
CMN, nhanh quá...Ta lập tức né người và vươn tay tóm lấy tà khí dài dài đó.
Thật ra, người sống rất khó chạm vào thân thể thật sự của người chết...một mặt là vì tà khí vô cùng u ám và lạnh lẽo, người sợ rét hoàn toàn không thể chịu nổi, một mặt là vì khi tà khí vào cơ thể sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.
Vì vậy, những người từng đụng phải ma đều nói rằng ma vô cùng lạnh, có người mạng lớn thì chỉ đổ bệnh nặng một thời gian, nhưng người mạng yếu thì thậm chí không giữ được tính mạng.
Thấy ta muốn phá hỏng chuyện của nàng, người chết này đâu có dễ dàng bỏ qua cho ta như vậy.
Đúng vậy, nếukhông có bàn tay trừ tà, chuyện này quả thật không dễ xử lý...tà vật này quấn quanh người Đại Hồng Nhãn, ném chuột nhưng sợ vỡ bình, nếu không cẩn thận thì phạm phải tội giết người như chơi.
Ta giơ tay lên và từ từ nắm chặt lấy thứ đó.
Đây là lần đầu tiên ta tận tay bắt được tà ma.
Tay phải lập tức vận hết hành khí toàn thân, ta có thể cảm nhận được thứ trên tay mình vừa lạnh vừa mềm...là một cái lưỡi dài.
Ngay khi cái lưỡi đó rơi vào tay ta, một tiếng kêu chói tai vang lên bên tai.
Đây là tần số âm thanh người bình thường khó có thể nghe rõ, nhưng với giác quan thứ sáu ta có thể cảm nhận được, sắc mặt những người xung quanh đều đột nhiên biến sắc, nhiều người còn sờ vào cánh tay của mình:
"Ta làm sao thế này, sao lại đột nhiên nổi da gà nhỉ..."
Nhưng bàn tay trừ tà này yêu cầu phải dùng rất nhiều hành khí, ta nhờ ăn may nên mới có được hành khí Thiên cấp của lão Hải, nếu không nhờ có thứ này, hành khí của ta e là không trụ nổi trong bao lâu.
Ta phải đánh nhanh thắng nhanh, nếu kéo dài thời gian ta sẽ nhanh chóng kiệt sức...Hôi Linh quỷ không dễ đối phó.
Ta lập tức lớn tiếng nói:
"Nếu có ân oán gì ngươi cứ mạnh dạn nói ra. Nếu ngươi thật sự chết oan, ta có thể độ kiếp cho ngươi, người phụ nữ này không gây thù chuốc oán gì với ngươi, nếu ngươi lấy mạng của nàng, ngược lại ngươi sẽ gây ra nghiệp chướng."
Xung quanh bỗng bàn tán xôn xao:
"Hắn đang nói gì vậy?"
"Có phải hắn xem Lâm Chính Anh nhiều quá rồi không?"
Người phụ nữ càng khóc to hơn:
"Nàng ấy cũng như ta, nàng vô tội...nhưng dựa vào đâu nàng có thể sống yên lành, còn ta thì..."
Bàn tay trừ ta càng siết chặt lưỡi của nàng:
"Ngươi không tuân theo đạo đức, đó là quy tắc vào thời đại của các ngươi, thời đại này của chúng ta thì lại khác...nếu ngươi còn không dừng tay, ta sẽ đến nghĩa trang Bát Vân quất vào thi thể của ngươi và đốt nó đi...dù sao ngươi cũng chẳng có con cháu nối dõi, cũng chẳng ai quan tâm đến ngươi."