Cứ tiếp tục như vậy, người trong phòng đấu giá này sẽ phải chết hết giống như người trong thôn kia.
Phải nhanh chóng tiêu huỷ cái bình này!
Nhưng tất cả mọi người ở đây đều là vẻ mặt tham lam, muốn rời khỏi nơi này e là phải chờ họ tắt thở.
Ta chỉ có thể ôm cái bình lui về phía sau, đám người Trình Tinh Hà muốn tới giúp ta, thế nhưng lại bị ngăn cách rất nhiều người, dù cho Ách Ba Lan dùng hai tay đẩy mọi người ra ngoài, trong thời gian ngắn cũng không chen tới được.
Thế này không được, phải trùm lại tà khì của cái bình này mới được.
Nhưng lấy cái gì để trùm lại đây?
Lúc này, khóe mắt ta lại nhìn thấy Giang Thần có chút hứng thú nhìn ta và cái bình, đôi mắt phượng đen nhánh lại trấn tĩnh khác thường.
Thế mà hắn không bị ảnh hưởng - đúng rồi, trên người hắn có một luồng khí rất kỳ lạ, luồng khí kia giống như một lớp bình phong bao bọc hắn lại.
Khí tức đó...Ta hơi sửng sốt, là long khí tương tự như Tiêu Tương!
Mẹ nó, chẳng lẽ hắn thật sự là Chân Long chuyển thế?
Nhưng những người này bao vây lấy ta, ta không có thời gian suy nghĩ nhiều, nhưng vừa suy nghĩ – vừa rồi tại sao ta lại tỉnh táo lại?
Lúc cúi đầu nhìn lên người, ta mới hiểu được thứ rung động kia là cái gì – thế mà lại là ly cổ Đoạn Túc mà lão già kia cầm tới!
Thật kỳ lạ...Chẳng lẽ cái ly cổ Đoạn Túc có liên quan gì với cái bình này?
…
Lúc này, Trình Tinh Hà ở đằng xa đột nhiên lớn tiếng hô:
“Thất Tinh, người phụ nữ kia đã đi ra! Ngươi ta đang bái lạy ngươi đấy!”
Người phụ nữ mặc trang phục thời Đường cưa chân kia ư?
Ta vừa nhìn hình dạng miệng của cái bình kia, da đầu tê dại, lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra, vội lấy ly cổ trong ngực ra.
Nhưng lúc này, vô số bàn tay với về phía ta, cấp tốc muốn cướp cái bình kia.
Thật ra lúc này ta muốn hành khí, nhưng trước đó dùng tay trừ tà, hiện giờ cũng đã khôi phục 30% so với bình thường, chứ đừng nói là dùng xích Huyền Tố và Thất Tinh Long Tuyền - hai thứ này mà lấy ra là sẽ lấy mạng của người ta mất.
Cả người ta bị nắm chặt, tay cũng không nhúc nhích được, đang sốt ruột thì liếc mắt lại nhìn thấy ánh mắt của Giang Thần – ánh mắt kiểu thờ ơ cách biệt như đang nhìn chuyện không liên quan đến mình.
Giống như những người này bị sứt đầu đổ máu đều là do hắn làm trò, ta cũng giống như là một tên hề nhảy nhót, giống như tất cả những chuyện này đều nằm trong lòng bàn tay hắn.
Ta lập tức bốc hoả, loại người này mà cũng xứng là Chân Long chuyển thế ư?
Ai cũng có gia đình người thân, không ai lại phải chết vô ích ở một nơi nào nó.
Ta còn muốn giãy dụa, nhưng người vây lại càng ngày càng nhiều, vô số bàn tay giống như màn mưa trực tiếp đâm xuống, quần áo của ta đều bị xé rách, cả người đều là vết thương do bị móng tay cào ra vết, đau rát, muốn ôm cái bình cũng ôm không được bao lâu.
Nhưng ta vẫn liều mạng dùng hết sức ôm chặt cái bình, bởi vì ta biết, một khi cái bình bị cướp đi rồi, sẽ có càng nhiều người chết hơn.
Cả người đều đau nhức, cảm giác này giống như ngũ mã phanh thây vậy - không được, chịu không nổi...
Nhưng đúng lúc này, người xung quanh ta ngay cả kêu cũng kêu không ra, giống như lá bài mạt chược, ầm ầm ngã ngửa, ta vừa ngẩng đầu nhìn, một người đứng ngược ánh sáng, giống như một con dao găm sắc bén chen vào và chắn ở trước mặt ta.
“Ai dám động đến ca ca ta, trước tiên phải vượt qua cửa ải là ta!”
Ách Ba Lan!
Ta lập tức vui vẻ, tên này thật đúng là trời sinh thần lực, cả đống người thế này làm sao hắn có thể tiến vào được?
Trình Tinh Hà ở đằng xa lập tức hô lên:
“Ách Ba Lan, làm tốt lắm!”
Thật ta tình trạng của Ách Ba Lan cũng không tốt hơn ta bao nhiêu, cả khuôn mặt cũng rất nhiều vết thương, ánh mắt lạnh lùng - dưới tình huống nhân số đông đảo lại đều rất điên cuồng như thế, làm được thế này đã không dễ dàng gì, giống như là bị kiến hành quân gặm cắn, dù là mãnh thú lợi hại hơn nữa cũng không chịu nổi.
Người xung quanh lại xông lên lần nữa, tất cả đều nhìn chằm chằm cái bình, ánh mắt gần như toả ra ánh sáng màu xanh lúc, ta không để ý đến việc cảm ơn Ách Ba Lan, không chậm trễ một giây nào lập tức lấy cái “ly” kia ra và đặt ở trên miệng bình.
Đúng như ta nghĩ, cái vật đó vừa khít như in với miệng bình, bịt kín miệng bình!
Lần này, tà khí âm u trên bình trong nháy mắt đã bị ngăn chặn rồi biến mất.
“Bùm bùm...”
Còn chưa lấy lại tinh thần, ta đã nghe thấy một trận tiếng pháo nổ vang lên, là Trình Tinh Hà đốt - phóng pháo có thể trừ tà khí.
Mùi lưu huỳnh bốc lên thay thế tà khí, người xung quanh lập tức đều lộ ra biểu cảm rất mơ màng, giống như vừa mới tỉnh dậy từ trong giấc mơ, hồn phách vừa mới trở về vị trí.