Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 915 - Chương 915: Vương Phong Khanh

Chương 915: Vương Phong Khanh

Người ở xung quanh trước hết là sững sờ, tiếp đó lại ngạc nhiên một trận

“Là thật hay giả vậy?”

“Nghe nói thẻ lưu ly tổng cộng chỉ có ba tấm, trong tình huống có mức giá ngang nhau, người có thẻ khách quý sẽ có thể ưu tiên cho khách quý, nhưng có được thẻ lưu ly thì chứng tỏ đó là khách hàng lớn của cầu Lưu ly, đẳng cấp còn cao hơn một bậc so với thẻ khách quý, lúc đó sẽ ưu tiên cho chủ nhân của tấm thẻ lưu ly đó!”

“Ta nghe nói khách quý phải mua một ngàn món đồ ở cầu Lưu ly thì mới có thể sở hữu được loại thẻ này, mặc dù Lý Bắc Đẩu xuất thân thần bí, nhưng rõ ràng đây là lần đầu tiên hắn tới cầu Lưu Ly…”

“Có được thẻ lưu ly biết đâu hắn cũng làm ăn lớn ở trong phòng khách quý, đó cũng không phải là việc mà chúng ta có thể thấy được.”

Trình Tinh Hà chợt túm lấy ta:

“Thất Tinh, ngươi lấy cái thẻ lưu manh gì đó ở đâu ra thế?”

Vớ vẩn, cái gì mà thẻ lưu manh, làm sao ta biết được?

Nụ cười trên mặt Giang Thần bỗng chốc cũng đứng đờ lại, ánh mắt phượng sắc bén thoáng híp lạI:

“Thẻ lưu ly?”

“Có phải là đồ thật hay không hả?”

Có người thực sự không tin nổi, vội lên tiếng nghi hoặc:

“Vậy ngươi lấy ra để bọn ta cũng mở mang tầm mắt đi?”

Ta liền nhìn về phía cô gái nhỏ...đúng vậy, ta đi chỗ nào tìm được cái thẻ lưu ly gì đó chứ, ngươi khoác lác thay ta sao?

Không ngờ được cô gái phục vụ kia lại nháy mắt tinh nghịch với ta một cái, nàng ta bước về phía trước, hai tay dâng lên một món đồ.

Món đồ kia giống như là một tấm ngọc hơi mỏng, phía trên lấp lánh ánh sáng, màu sắc phân tầng, thoạt nhìn liền biết được giá trị xa xỉ của nó.

“Đúng thật là thẻ lưu ly này!”

“Đúng vậy, màu sắc trên mỗi tấm thẻ lưu ly đều khác nhau, không thể nào làm giả được, lai lịch của tên Lý Bắc Đầu kia thật sự lớn như vậy sao?”

Ngón tay Giang Thần bỗng siết chặt lại, sau cùng hắn ta cũng không nói gì nữa.

Triệu lão giáo sư khỏi phải nói đã vui mừng đến thế nào, ông ta gõ xuống một tiếng búa rồi nói:

“Món Bát bảo thần đàn này thuộc sở hữu của Lý Bắc Đẩu!”

Trong lúc nhất thời tiếng vỗ tay ở xung quanh vang lên như sấm dậy, suýt nữa điếc cả tai, Trình Tinh Hà vô cùng hứng khởi, hò hét nhảy cẫng lên, vô cùng khoa trương.

Ách Ba Lan cũng cười ngây ngô theo...trong đầu hắn thầm nghĩ, nếu muốn phá được tứ tượng cục thì có thể tìm đúng đối tượng rồi.

Ta thở phào một hơi nhẹ nhõm, vội vàng cảm ơn Đại long nhãn nhưng nàng ta lại liên tục xua tay:

“Nếu ta biết đại sư có thẻ lưu ly, ta đã không hùng hồn ra mặt như vậy rồi, đây không phải là ta khoe cái dốt ra sao?”

Trình Tinh Hà cùng vỗ vào vai ta

“Thất Tinh, ngươi đào đâu ra cái thẻ lưu manh đó vậy, còn giấu kỹ như vậy nữa chứ!”

Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai…

À đúng rồi, cô gái nhỏ phục vụ kia!

Nàng ta và Triệu lão giáo sư cùng đi tới, còn đang mỉm cười chúc mừng ta đây!

Ta vừa định hỏi nàng ta chuyện tấm thẻ lưu ly là thế nào, Triệu lão giáo sư đã lên tiếng trước:

“Lý đại sư, không ngờ ngài lại có quen biết với đại tiểu thư của bọn ta...sao ngài không nói sớm chứ! Làm cho ta sợ hãi không thôi, còn phải uống nhiều thuốc như vậy!

Đại...tiểu thư?

Triệu lão giáo sư gật đầu lia lịa.

“Đây là Vương Phong Khanh, con gái của ông chủ bọn ta.”

Trước đó nàng ta có nói, công việc phục vụ này là nàng ta đã liều mạng mới có được, thực ra là...năn nỉ hết lời với đại kim chủ ở cầu Lưu Ly nói muốn thực tập ở nơi này để học quản lý sản nghiệp của gia tộc.

Thảo nào tướng mạo của nàng ta lại thể hiện ra người có phúc như vậy!

Cô gái nhỏ khẽ mỉm cười:

“Vừa nãy nhờ có Lý đại sư kiểm soát được tình hình, nếu không uy tín của cầu Lưu Ly bọn ta coi như mất hết toàn bộ rồi, thẻ lưu ly này là thứ mà ngài xứng đáng có được...ta thay cha ta cảm ơn ngài.”

Vừa nói, nàng ta còn nhét tấm thẻ ngọc kia cho ta.

Đẩy qua đẩy lại cũng không hay, ta cũng chỉ đành nhận lấy...chỉ là ta đoán chừng với khả năng tài chính của ta thì cũng sẽ không thể có lần sau đi đến chỗ này.

Lúc này, ta lại thấy vết thương của Đại long nhãn chuyển biến xấu đi, trên đường tiền tài đã rỉ máu, ta cũng nhìn ra được, sau khi nàng ta giúp ta lấy ta được mức giá đó, chuyện người bên dưới tay nàng ta cũng không dễ làm, vì vậy nên ta liền chuyển bốn ngàn năm trăm vạn trong tài khoản cho nàng ta...vốn dĩ số tiền này là để mua đồ đấu giá, nhưng người ta đã giúp ta ra mặt, ta hút máu của người ta cũng thấy băn khoăn.

Đại long nhãn vừa thấy ta đưa tiền cho nàng ta giải quyết chuyện cấp bách, khỏi phải nói đã cảm động biết bao nhiêu, nàng ta còn luôn miệng nói đã chắc chắn kết bạn với một người bạn như ta.

Lúc này qua dư quang ở khóe mắt ta thấy được Giang Thần đứng ở trong góc tối, hắn ta giống như đang gắt gao nhìn ta chằm chằm, nhưng chớp mắt đã không thấy hắn ta đâu nữa.

Bình Luận (0)
Comment