Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 945 - Chương 945: Giấc Mơ Bị Đánh Cắp

Chương 945: Giấc Mơ Bị Đánh Cắp

Chuyện đó? Trí nhớ của ta rất tốt, ngay lập tức nhớ đến cái đuôi mèo báo trong sự kiện của công tử bụng bự:

“Là chuyện ngươi và Thiên Hồ bị giáng chức?”

A Mãn gật đầu, như nhớ lại hồi ức không mấy hay ho:

“Chuyện đó liên lụy rất rộng, không chỉ ta và Cửu Vĩ Thiên hồ, thậm chí cả Bạch Tiêu Tương...”

Có liên quan đến Bạch Tiêu Tương?

Nhưng A Mãn nói đến thì lại cau mày:

“Cô gia, ngươi nghe lời ta, ngươi tuyệt đối đừng dây vào chuyện này.”

Ta đồng ý với nàng sẽ không dính dáng vào chuyện này, chẳng qua ta cảm thấy tò mò, bèn nghĩ đủ mọi cách đòi A Mãn nói cho ta, A Mãn bị ta quấy rầy không chịu nổi, nàng đảo mắt một vòng, như sực nhớ ra cái gì, nàng nói với giọng điệu xảo trá:

“Ngươi nhắm mắt lại, ta nói cho ngươi biết.”

Nhắm mắt thì đơn giản thôi, cũng chẳng mất đồng nào.

Ta lập tức nhắm mắt lại, chỉ trong nháy mắt ta bỗng cảm thấy có thứ gì đó mềm mại, ngọt ngào đè lên môi ta, ta bỗng cảm thấy hốt hoảng.

Ta mở mắt ra, A Mãn ra vẻ điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, thế nhưng gò má trắng nõn dưới tóc mai đen nhánh đã đỏ bừng, nàng trả lời rất nhanh như để che lấp sự luống cuống của mình:

“Chuyện đó...Có thể xem như một kiếp nạn lớn...Khi ấy bên dưới xảy ra vấn đề nghiêm trọng.”

Bên dưới mà nàng nói chính là nhân gian.

Từ xưa đến nay, nhân gian rất chú trọng phong thủy.

Cho dù cất nhà, xây thành cũng phải dùng cục phong thủy để đảm bảo bình an, mà thành lập triều đại mới lại càng cần cục phong thủy hơn, Hoàng Đế ở thời thượng cổ vốn là cao thủ ở lĩnh vực phong thủy, từng dùng kỳ môn trận pháp đánh bại Xi Vưu, bắt đầu từ khi đó lãnh thổ đã có cục phong thủy riêng để trấn thủ bờ cõi, giữ vững sự yên bình của quốc gia.

Bởi vậy, cho dù triều đại thay đổi thì đất đai bờ cõi vẫn vô cùng vững chắc.

Nhưng có một lần cục phong thủy lớn nhất này có sự biến động – một lỗ thủng xuất hiện.

Lỗ thủng này đưa tới một tai họa nghiêm trọng, triều chính rung chuyển, dân chúng lầm than, vô số tà ma thừa cơ xâm nhập, dưới nhân gian, tiếng kêu than dậy khắp trời đất.

Tất nhiên bên trên sẽ không ngồi yên mặc kệ, bèn ra lệnh phải lấp kín lỗ hổng, tương tư như Nữ Oa vá trời.

Khi ấy, A Mãn không phải là Sơn Thần nho nhỏ, mà đứng ở vị trí cao hơn, nàng cũng tham gia vào chuyện này. Sau này lỗ thủng được vá lại, nhưng trong quá trình đó lại có một sai lầm rất nghiêm trọng, bên trên cực kỳ tức giận, cho nên thần linh liên quan đến lỗi ấy đều bị giáng chức, A Mãn, Cửu Vĩ Thiên Hồ, tất cả bọn họ đều bị ảnh hưởng, đồng thời còn có nhiều nhân vật khác bị liên lụy, chắc hẳn dạ du tinh cũng là một trong số đó.

Có lẽ dạ du tinh cùi không sợ lở, biết không thể quay về nên dứt khoát bắt đầu làm xằng làm bậy, để rồi rơi vào kết cục bi thảm như bây giờ.

Sai lầm? Ta bèn hỏi A Mãn, sai lầm gì lại nghiêm trọng đến vậy?

Sắc mặt A Mãn trở nên khó coi, ta biết chuyện này có lẽ là cấm kỵ với nàng nên cũng không hỏi tiếp.

A Mãn lộ ra vẻ biết ơn, nàng sờ mặt ta, bấy giờ mới như nhìn ra được điều gì, nàng có vẻ hơi bất ngờ.

Ta cũng đã nhận ra, trong lòng có dự cảm chẳng lành. Lần trước, khi nàng lấy đuôi của Thiên Hồ đi còn nói sắp tới ta sẽ gặp phải kiếp nạn lớn, quả nhiên sau đó ta tìm được đường sống trong chỗ chết vài lần, không biết “kiếp nạn lớn” đã qua chưa.

A Mãn quan sát khuôn mặt ta một cách kỹ càng, hàng mày xinh đẹp chau lại, nàng nói:

“Hình như kiếp nạn của ngươi bị hoãn lại thì phải?

Gì cơ? Ta xui xẻo lâu như vậy rồi mà kiếp nạn vẫn chưa tới à?

Thế thì nó phải khủng khiếp đến mức nào?

A Mãn cau mày:

“Hình như có người tạm thời giúp ngươi ngăn chặn tai kiếp, nhưng việc này chỉ trì hoãn chứ không có chuyện không tới, nhớ kỹ lời dặn của ta, càng là người thân thiết thì càng phải dè chừng.”

Ta chỉ đành gật đầu, bỗng nhớ lại hai người từng lấy đi thứ gì đó của ta trong mơ.

Rốt cuộc họ có lai lịch ra sao?

“Khụ…khụ...”

Đột nhiên, ngoài cửa hang có tiếng ho khan vang lên, hiển nhiên là Bạch Hoắc Hương.

Trình Tinh Hà và Ách Ba Lan thật sự nhổ táo chua trên núi lên kéo đến cửa hang, vừa đi vừa nhai rôm rốp, Trình Tinh Hà nghe được tiếng đằng hắng còn hỏi:

“Chính khí thủy, ngươi muốn ăn thì cũng không cần hàm súc như thế, đừng nóng vội, ca cho ngươi một quả.”

Nhưng Bạch Hoắc Hương đáp:

“Ta không nóng vội, thời gian còn nhiều, có chuyện gì đương nhiên phải từ từ mà nói.”

Nàng còn cố tính nhấn mạnh ở mấy chữ “từ từ mà nói”.

A Mãn bật cười:

“Tại sao cô gái này lại tên là chính khí thủy, cái tên ‘canh chua’ hợp với nàng hơn đấy.”

Đột nhiên, có một người vội vàng chạy vào, nói to:

“Không ổn rồi, Đại Kỳ tổng xảy ra chuyện rồi!”

Đại Kỳ tổng? Ta biết ngay đã xảy ra chuyện gì, lập tức chạy ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment