Hồ ly giương cờ, nai trắng mở dù? Những thứ này có nghĩa gì đây?
Đúng rồi, Thiên giai không thể trực tiếp tiết lộ thiên cơ, họ thường nói ra lời nói sắc bén như thế này...lần trước lão Hoàng còn nói với ta cá chép lên cây nữa là.
Ta liền gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Thủy Bách Vũ khẽ mỉm cười, vỗ lên bả vai của ta, nói ta rất có triển vọng, tiếp sau đó lại liếc nhìn về phía lão đầu, rồi còn dùng lời nói đầy sâu xa bảo ta hãy chăm sóc cho lão đầu thật tốt.
Ta đáp lại một tiếng, không nhịn được liền hỏi thêm:
“Ngài rất thân với người nhà ta sao?”
Thủy Bách Vũ gật đầu, nhưng cũng không nói rõ:
“Chuyện cũ năm xưa thôi…. sau này ta sẽ nói cho ngươi biết.”
Ta có hơi thất vọng, vừa định quấy rầy ông ta thêm một lúc, trong nháy mắt ông ta đã nhấc tay áo, ta ngửi thấy được một mùi hương.
Mùi hương này rất đặc biệt lại có chút quen thuộc, nhưng ta lại không biết mình đã từng ngửi thấy ở đâu, tiểu lão đầu nói ta có mũi chó, không có gì là không ngửi ra được, lúc này ta vẫn còn chưa ngửi thấy rõ ràng, Thủy Bách Vũ đã xoay người rời đi rồi.
Ta vừa định đuổi theo muốn phân biệt rõ ràng, nhưng Cao lão sư lại kéo ta lại, vẻ mặt vui mừng hớn hở nói rằng tiền đồ của ta cuối cùng cũng đã có bài bản, thấy ta đã đi đúng đường, hôm nay bất luận như thế nào cũng phải hầm cho ta một kẻ lừa đảo.
Trong tiếng địa phương ở chỗ ta, kẻ lừa đảo còn dùng để gọi cá chép.
Ta muốn nói không cần phải phiền phức như vậy, nhưng Trình Tinh Hà lại rất kích động, hắn từng được ăn thức ăn do Cao lão sư làm, cho nên biết được tay nghề của Cao lão sư, luôn miệng nói nhất định phải ăn, ăn no rồi mới lên đường.
Lời này nghe qua sao lại thấy có điềm xấu đến như vậy chứ?
Ta ngẫm nghĩ một lúc, sau đó liền đi theo Cao lão sư xuống phòng bếp để giúp đỡ, ông chủ tiệm đồ cổ nghe nói, cũng xách một thùng bia hoa tuyết tới, ngỏ lời muốn tới dùng cơm chung.
Cao lão sư vừa ra sức cạo sạch vảy cá, vừa lải nhải không ngừng:
“Thấy được tiền đồ của ngươi có hy vọng như vậy, người trẻ tuổi nên thành gia trước sau mới lập nghiệp...ta thấy Tiểu Bạch cô nương rất tốt, nếu lấy được nàng ta, cả đời này của ngươi cũng không sợ mắc bệnh nữa.”
Ta vừa lột tỏi vừa đáp lại:
“Ta đã có người mình thích rồi, tạm thời chia xa nhưng sẽ lập tức quay trở lại thôi.”
Cao lão sư tỏ ra không hài lòng, còn muốn giảng đạo lý với ta, ta vội tiến lại gần hỏi:
“Cao lão sư, ngươi đã quen biết ông cậu ba của ta lâu như vậy, ngươi nói thử xem, ông ấy là người như thế nào hả?”
Vừa nghe thấy lời này, Cao lão sư có chút bất ngờ:
“Ngươi hỏi cái này làm gì? Lão đầu vay nợ nặng lãi của người ta à?”
Ta vội vàng nói không phải, có điều, ta muốn đi sâu vào tìm hiểu về những chuyện trước kia của ông cậu ba một tý.
Cao lão sư chần chừ một lúc, vừa moi ruột cá vừa nói:
“Lão đầu từng nói với ta...không muốn ta nói cho ngươi biết những chuyện trước đây của lão, sợ sẽ dọa đến ngươi, nhưng ta có thể đảm bảo với ngươi, cả đời này lão đầu chưa từng làm chuyện gì có lỗi với ngươi.”
Dọa đến ta? Đây lại là chuyện thế nào?
Ta cũng muốn biết mối quan hệ giữa Thủy Bách Vũ và người trong nhà mình, nhưng mà, xem ra Cao lão sư cũng là lần đầu tiên gặp được Thủy Bách Vũ, muốn hỏi cũng không hỏi ra được.
Xuyên qua tấm màn trúc của nhà bếp, ta nhìn về hướng lão đầu đang nhắm mắt dưỡng thần, rốt cuộc lão còn giấu ta cái gì đây? Là chuyện có liên quan đến người cha khốn nạn kia của ta sao?
Còn người phụ nữ thần bí đó nữa, rốt cuộc có phải là Lý Thục Vân mẹ của ta không, vì sao bà ta lại tìm ta?
Ta muốn biết được hết thảy những điều này ngay bây giờ.
Bữa cơm do Cao lão sư nấu ra đủ màu sắc đủ hương vị, Trình Tinh Hà bới liền ba chén cơm, ăn đến mức ợ hơi đều là mùi cá, lúc này mới tiếc nuối lái chiếc xe Cherokee của bọn ta lên đường.
Hắn vừa lái xe vừa lải nhải, nói rằng món cá ở Hưng Long Cung cũng rất nổi tiếng, khi đến nơi nhất định phải nếm thử.
Thấy vận khí của hắn lần này cũng không tệ, con người gặp chuyện vui tinh thần cũng phấn chấn hẳn, đúng thật là sống lâu thì lên lão làng, ta quyết định đến lúc đó sẽ hưởng chút vận may của hắn, biết đâu nguy hiểm lần này sẽ có thể biến nguy thành an.
Ách Ba Lan vẫn luôn không hé môi nửa lời, ta đưa đầu nhìn sang...được rồi, đã chọn xong nam trang trong Taobao rồi cơ đấy.
Chiếc xe chạy theo dẫn đường, chạy qua một cây cầu lớn bắc qua sông, qua một trạm thu phí là đã đến địa giới của Hưng Long Cung rồi.
Ta nhìn nước sông mênh mông vô bờ kia, trong lòng thầm giật mình, nơi này thật sự là nơi trước kia Tiêu Tương từng sống sao?
Đợi đến khi tới nơi, ta nhìn thấy một đám người đứng ở trước cửa, nhìn đông nhìn tây như thể đang chờ đợi gì đó.