Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 967 - Chương 967: Tam Thập Ngũ Nhân Du

Chương 967: Tam Thập Ngũ Nhân Du

Đúng lúc này, đám thi du tiểu quỷ nhào về phía bọn ta như trời mưa rào rào.

Ta lập tức vận hành khí của lão Hải, Thất Tinh Long Tuyền lóe sáng, chém về phía thi du tiểu quỷ, màu dầu tanh nồng tỏa ra, mùi cực kỳ khó ngửi. Tuy rằng thi du tiểu quỷ đông đảo nhưng đẳng cấp mới chỉ là thập tứ du nhân, không khó đối phó.

Dây kim ti ngọc vĩ của Ách Ba Lan bắn vụt ra ngoài, đánh bay không ít thi du tiểu quỷ.

Thi du tiểu quỷ chỉ biết chấp hành mệnh lệnh, không biết sợ hãi, chúng nối đuôi nhau tiếp tục xông về phía trước.

Nhưng đột nhiên, ta nhận ra sự khác thường.

Sau khi bị đánh bay thì đám thi du tiểu quỷ lại chui chỗ trống, bò về phía sau lưng ta.

Không phải nhằm vào bọn ta!

Ta nhìn về phía Trình Tinh Hà, hắn nhạy bén, cũng phát hiện ra vấn đề.

Không cần phải đoán già đoán non về chủ nhân của đám thi du tiểu quỷ này nữa, chắc chắn là Linh Thụy tiên sinh ban nãy!

Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, một Địa cấp bậc hai như hắn mà lại có thể điều khiển bằng đấy thi du tiểu quỷ sao?

Ta chưa kịp suy nghĩ rõ ràng, đột nhiên có một con thi du tiểu quỷ lao về phía này, nó tru lên rồi nhào lên người ta.

Ta lập tức giơ tay chặn thứ đó lại, Thất Tinh Long Tuyền lóe sáng, ta phát hiện đó là một con tam thập ngũ nhân du.

Hay thật, định chơi tới bến rồi đây.

Ách Ba Lan vung roi quất chết một bầy thi du tiểu quỷ, giọng hắn đanh lại:

“Ca, không ổn rồi…”

Không chỉ có một con tam thập ngũ nhân du, mà vô số tam thập ngũ nhân du đang bò về phía bọn ta.

Bầy quỷ quái rậm rạp khiến người ta sởn gai ốc.

Tam thập ngũ nhân du rất nhanh, ra tay vô cùng tàn nhẫn, mà hình như còn có trí tuệ, một nhóm nhào lên bắt tay và Ách Ba Lan, số còn lại thừa dịp hai bọn ta bị vướng tay vướng chân chui vào trong phòng mổ.

Bạch Hoắc Hương…

Ta định trở vào bảo vệ Bạch Hoắc Hương ngay lập tức, thế nhưng một bóng người thình lình lao ra che trước mặt ta.

Bạch Hoắc Hương?

Ta sững sờ:

“Trình Tinh Hà làm ăn kiểu gì thế, ngươi đi ra ngoài làm gì?”

Bạch Hoắc Hương cắn răng, giơ kim châm đâm xuống:

“Ta...Ta biết số lượng thi du tiểu quỷ quá đông, sợ ngươi bị làm sao.”

Trái tim ta giống như bị thứ gì đó mềm mại khuấy động.

Nhưng ta lại tập trung sự chú ý vào chuyện đứng đắn, không thể cứ tiếp tục như thế này, bọn ta đánh đến kiệt sức cũng không thể đấu lại bằng này thi du tiểu quỷ, trừ phi, bắt giặc phải bắt vua trước.

Ta lập tức vọng khí, thấy được một vài luồng khí của người sống loáng thoáng xuất hiện ở chỗ rẽ trên hành lang.

Giấu kỹ thật, nhưng không thể giấu giếm được con mắt của ta.

Giọng Trình Tinh Hà không còn bình tĩnh:

“Thất Tinh...Thất Tinh, về phòng ngự, về phòng ngự! Ta không cầm cự được rồi!”

Thay vì quay lại phòng thủ thì bắt giữ Linh Thụy tiên sinh nhanh hơn.

Vì thế ta giao Bạch Hoắc Hương cho Ách Ba Lan, một tay chống trên bệ cửa sổ, nhảy vọt qua đám thi du tiểu quỷ đang giương nanh múa vuốt kia, lao về phía bóng người nọ.

Người kia hãy còn đang khống chế thi du tiểu quỷ, không ngờ ta có thể rơi từ trên trời xuống, hắn ngớ ra ngay tại chỗ, ta không chờ hắn phản ứng kịp, lập tức tung một chân định đá bay hũ nuôi quỷ trên tay hắn.

Nhưng không ngờ hắn xoay người, nhanh tay che lại hũ nuôi quỷ, nở nụ cười đầy thâm ý:

“Quả nhiên không nhìn lầm người…”

Nhìn lầm người? Hắn nói thế là có ý gì? Hắn...Biết ta?

Nhưng rồi hắn giơ tay lên, vài thi du tiểu quỷ bay ra ngoài, lao về phía ta.

Đó là...Tứ thập cửu nhân du!

Vài tứ thập cửu nhân du đồng loạt xông lên, làm sao ta có thể ngăn cản được, Thất Tinh Long Tuyền chém chết được vài con trước mặt thì vẫn còn một con nữa, nó bổ nhào lên gáy của ta.

Ta làm gì còn thủ đoạn nào khác, đành giơ bàn tay trừ tà lên, bóp cổ của tứ thập cửu du nhân, thi du tiểu quỷ nổ tung ngay tức thì.

Đây không phải là lần đầu tiên ta bắt thi du tiểu quỷ, nhưng cảm giác dính nhớp ghê tởm ấy vẫn khiến ta cảm thấy buồn nôn.

May mà thi du tiểu quỷ bị bóp chết ngay lập tức, tuy bàn tay tru tà lợi hại nhưng hành khí của ta không đủ, làm màu không được vài giây, nếu bây giờ lại có một con thi du tiểu quỷ tới nữa thì ta chỉ có nước quỳ xuống.

Không ngờ người kia vừa nhìn thấy bàn tay trừ tà thì sắc mặt thoắt cái thay đổi, vội vàng quỳ trước mặt ta.

Ta sửng sốt, vừa rồi còn đòi giết ta, lải nhải không nhìn lầm người, bây giờ thì quỳ xuống làm gì?

Lẽ nào...Hắn cũng nhận nhầm ta thành ai?

Hắn có thể điều khiển nhiều thi du tiểu quỷ, hiển nhiên năng lực mạnh hơn phẩm cấp mà hắn biểu hiện ngoài mặt, chỉ sợ hắn có thể liều mạng một trận với Thiên cấp, vì sao lại…

Vừa rồi dùng bàn tay trừ tà, nó đã vắt kiệt toàn bộ hành khí trong cơ thể, thật ra ta đã sắp đứng không vững rồi, nhưng ta vẫn cố siết chặt nắm đấm, tỏ ra thản nhiên tựa vào máy sưởi để đỡ cơ thể đứng thẳng.

Bình Luận (0)
Comment