Vừa nói Tiểu Thang vừa ngưỡng mộ nhìn ta, hắn hỏi ta làm cách nào có thể tính toán chính xác như vậy, có phải ta là hậu duệ của Mã thần nhãn không.
Cũng không hẳn...nói không chừng lại có quan hệ họ hàng gần xa gì đó.
Trình Tinh Hà không nhịn được nữa mà hỏi ta rốt cuộc mọi chuyện là thế nào?
Ta nói với hắn rằng người đứng đằng sau mọi chuyện chung quy vẫn là con ma của vị thầy phong thủy đó.
Ông Linh Thụy không nhịn được mà xen vào:
"Tiền bối, lẽ nào... thật sự là thuật pháp lấp sơn trấn hải?"
Ông Linh Thụy này không hổ danh từng là người của phủ Thiên Sư, nhìn xa trông rộng.
Đúng vậy, có lẽ chính là thuật pháp lấp sơn trấn hải này.
Nghe có vẻ mỹ miều, nhưng thật ra thuật pháp lấp sơn trấn hải này cũng không vẻ vang gì cho lắm.
Nó có nghĩa là khi một thảm họa sắp đến, nếu di chuyển những thứ trong ngôi miếu của vị thần phụ trách cai quản chuyện này vào chỗ mình ở thì dù là tai họa gì cũng sẽ không ảnh hưởng đến bản thân.
Ta cũng từng nghe nói về chuyện này trước đây... một năm nọ, con phố Bắc Tứ ở huyện chúng ta xảy ra một vụ hỏa hoạn, ở đó toàn là những ngôi nhà cũ và tất cả đã bị thiêu rụi.
Nhưng điều thần kỳ là những ngôi nhà ở giữa lại không hề hấn gì giống như ngọn lửa đã bỏ quên ngôi nhà của họ.
Vào thời điểm đó, có tin đồn rằng người nhà gia đình đó có lẽ là người có đại công đại đức nên hỏa thần đã không đốt nhà họ.
Nhưng ông cậu ba lại hừ một tiếng, nói rằng những gia đình đó cũng có chút hiểu biết, họ đã dùng thuật pháp lấp sơn trấn hải, họ biết trước sẽ xảy ra hỏa hoạn nên đã đến miếu hỏa thần trộm ít đồ vật về giấu trong nhà của mình.
Tục ngữ có câu lũ dâng không ngập miếu Long Vương, ngọn lửa đó nhận ra tín vật của hỏa thần nên đương nhiên sẽ bỏ qua.
Ta cảm thấy thật thần kỳ, vừa hay con phố Bắc Tứ có một miếu hỏa thần, khi vào trong xem thì....khỏi phải nói nữa, miếu hỏa thần quả nhiên đã bị mất đồ đạc, cái quạt ở tay tượng thần cũng không còn nữa.
Lúc đó ta rất ngưỡng mộ những gia đình này, họ thật lanh trí.
Nhưng ông cậu ba lại lắc đầu thở dài, nói lanh trí cái con khỉ, là ngu xuẩn mới đúng... ngươi đụng vào đồ của thần linh, nhìn thì có vẻ được lợi trước mắt nhưng thật ra sớm muộn gì cũng gặp báo ứng.
Quả nhiên, không lâu sau những gia đình đó đã bị trúng độc khí gas, mặc dù tốc độ ra đi không nhanh bằng nhà hàng xóm nhưng cuối cùng cả gia đình cũng phải bỏ mạng.
Từ đó có thể thấy người được gọi là Mã thần nhãn đó có lẽ đã nhìn ra cung Hưng Long sẽ xảy ra lũ lụt nên đã bảo những người trông coi nha môn đến lấy đồ vật ở miếu Thủy Thần Vương chuyển vào phủ nha môn để trấn giữ.
Thứ mà họ lấy đi từ miếu Thủy Thần Vương chính là tiểu quỷ chịu lực ở bàn đạp chân, còn có lệnh trấn áp yêu ma mà tiểu quỷ đó cầm trên tay.
…
Sau khi tiểu quỷ chịu lực và lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương vào phủ nha môn, lũ lụt đã ập đến, vì Thiên Vương này là Thủy Thiên Vương nên khi lũ lụt dâng cao, chỉ có phủ nha môn không bị nhấn chìm.
Sau đó, có lẽ người trông coi phủ nha môn cho rằng những món đồ “mượn” tử miếu Thiên Vương quả thật có thể trấn giữ nhà cửa nên đã giấu tiểu quỷ cùng với lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương ở một nơi nào đó ở nha môn để giữ làm của riêng.
Đương nhiên, khi ngươi dùng thuật pháp lấp sơn trấn hải, lén trộm món đồ của thần linh, thần linh ở đó cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua và nhất định sẽ giáng tai ương xuống đầu ngươi.
Vì vậy, người trông coi nha môn đã kích động đến người dân địa phương, bảo họ đừng thờ cúng thần Thủy Thiên Vương nữa.
Sức mạnh của thần linh đến từ sự tin tưởng và tôn thờ của con người, một khi con người không còn tin tưởng và hương khói thì đồng nghĩa vị thần linh đó đã bị quay lưng và sẽ từ từ biến mất.
Xã hội ngày nay đa số coi trọng chủ nghĩa vô thần, trong những năm gần đây, có rất nhiều ngôi miếu linh thiêng nhưng vì không có ai thờ cúng nên đã suy sụp, có thần thì từ bỏ và rời đi, có thần thì lại ở lại trấn giữ chỗ cũ và dần dần biến mất.
Vì phải hứng chịu lũ lụt nên người dân đổ lỗi cho Thủy Thần Vương tắc trách, sức mạnh của Thủy Thần Vương đương nhiên cũng dần yếu đi, từ đó khó tránh khỏi thiên tai và thiệt hại liên miên.
Ta đang suy nghĩ thì vô tình nhìn thấy phía dưới điện thần còn có một bức tượng nhỏ và không thấy rõ, mặc một bộ y phục màu đỏ và cầm đèn giống như chiếu sáng cho Thiên Vương.
Trên bức tượng mặc y phục đỏ này có vết tích từng bị đá đập trúng, lớp sơn đỏ trên người cũng đã bong tróc.
Lại gần nhìn kỹ hơn, ta thấy phía dưới còn có tấm bảng tên ghi là thần đồng cầm đèn.
Tiểu Thang cũng đến xem, đầu óc hắn rất nhanh nhạy, suy nghĩ một chút hắn đã chợt hiểu ra:
“Trong huyện chí cũng có nhắc đến ở phủ nha môn có xuất hiện người mặc y phục màu đỏ, chính là thứ này sao?”