Đúng vậy, theo ghi chép trong huyện chí, sau khi xảy ra lũ lụt, phủ nha môn luôn có ma quỷ đến quậy phá khiến người trong phủ sợ chết khiếp, có khả năng là do tiểu quỷ chịu lực đó...Thủy Thần Vương phái thần đồng cầm đèn đến bắt nó nhưng vì để lộ sơ hở nên sự việc không thành.
Sau khi hỏi về lịch sử của điện Hưng Long, ta cũng đoán được ít nhiều...người trông coi nha môn đó mặc dù thoát được trận lũ lụt nhưng vì cục diện đã thay đổi nên đã không được chết yên ổn. Trong thời loạn lạc đó Mã Thần Nhãn cũng biến mất không tăm tích.
Phủ nha môn cũng dần trở nên hoang tàn, chỉ đến những năm gần đây người ta mới xây dựng một tòa nhà văn phòng ở đó.
Nghe vậy, Tiểu Thang nhíu mày hỏi:
"Đại sư, nếu tiểu quỷ đó đến từ miếu Thủy Thiên Vương thì nơi đây chính là nhà của nó, tại sao nó lại đeo bám ở phủ nha môn không chịu quay lại?"
Trình Tinh Hà cười khẩy:
"Ngươi biết tiểu quỷ chịu lực có xuất thân thế nào không? Nếu là ngươi, ngươi cũng sẽ không muốn quay lại."
Đúng vậy, tiểu quỷ chịu lực dưới chân Thiên Vương quả thật không phải dạng bình thường...thông thường chỉ có những linh hồn nghiệp chướng nặng và mang đầy tội lỗi mới có thể trở thành tiểu quỷ chịu lực.
Mọi người đều biết tiểu quỷ chịu lực quỳ dưới chân Thiên Vương, sở dĩ nó phải ở tư thế này là vì muốn nó mãi mãi không được thoát thân.
Thiên Vương gánh vác rất nhiều trọng trách, và đa phần đều do tiểu quỷ chịu lực này gánh vác.
Đương nhiên, làm tiểu quỷ chịu lực cũng có cơ hội thay phiên nhau...trừ phi có linh hồn mang nhiều tội lỗi hơn nó thì có thể thay thế nó hoàn toàn.
Tuy nhiên, ắt hẳn những linh hồn khác khi làm những việc xấu nhiều nhất cũng bị mắng vài câu, sự tích của tiểu quỷ chịu lực này có thể xuất bản thành sách, những linh hồn khác căn bản không đấu lại nó, vì thế nó phải chịu làm bàn đạp cho Thiên Vương vì tội lỗi mà mình đã gây ra ở kiếp trước, nó giống như phải chịu án phạt chung thân vô thời hạn.
Bây giờ nó được người ta đem ra khỏi miếu Thiên Vương, lại còn có thể độc chiếm lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương, nó vui mừng còn không hết, sao có thể quay lại được chứ?
Những thứ khác đều rất sợ lệnh trấn áp ma quỷ của Thiên Vương, nhưng nhiệm vụ của nó là phục tùng mệnh lệnh nên chỉ có một mình nó không sợ.
Vì vậy, dần dà, nó dựa vào lệnh trấn ma quỷ của Thiên Vương và dần trở nên hùng mạnh, còn phía Thiên Vương thì lại không có mấy ai tin tưởng nên không còn năng lực thu hồi pháp khí của mình.
Bây giờ xem ra nó đã hợp nhất với lệnh trấn áp ma quỷ của Thiên Vương rồi...luồng khí xanh được mọi người lưu truyền chính là nó.
Vì vậy, khi ông Linh Thụy đến lấy báu vật, nó đã nhanh trí núp vào người Đại Điêu Cầu, trong bệnh viện, nó đã không chịu để Bạch Hoắc Hương lấy ra, đến cuối cùng, nó bất đắc dĩ phải cùng Đại Điêu Cầu vào miếu Thiên Vương, lại còn cố chấp đối đầu đến cùng để chạy trốn nhưng đã bị chúng ta ngăn lại, nó không màng mà dùng đến sức mạnh của lệnh trấn áp ma quỷ của Thiên Vương, ra lệnh cho những ma quỷ vất vưởng xung quanh đến chặn chúng ta lại.
Nghĩ ngợi một chút Ách Ba Lan cũng đã hiểu ra:
“Vậy suy cho cùng, chuyện này vẫn là do trước đó có người động vào đồ vật ở miếu Thiên Vương và không liên quan gì đến Uông Cảnh Kỳ cùng năm con ma đó đúng không? Vậy thứ giẫm trên lưng người khác đó là gì?"
Tiểu Thang và ông Linh Thụy cũng thấy tò mò.
Cũng không thể nói là không liên quan...không có lửa làm sao có khói.
Ta chỉ vào góc tường:
"Nhìn cái đó đi."
Ở đó có một đống mảnh vỡ của các tác phẩm điêu khắc bằng đất sét...trông vẫn còn khá mới, nhìn màu sắc và kết cấu có vẻ không ăn nhập với ngôi miếu Thiên Vương ảm đạm này.
Tiểu Thang vội đi tìm ông lão bị câm điếc đó, phải quần quật một lúc lâu mới gọi được hắn ra...hóa ra sau khi xảy ra lũ lụt, tiểu quỷ chịu lực dưới chân Thiên Vương đã bị vỡ, mãi về sau mà vẫn không được tu sửa, một số tín đồ không chịu được khi nhìn thấy thần Thiên Vương suốt ngày để chân lơ lửng trên không, sau này khi xây dựng tòa nhà văn phòng, có một số thợ xây biết đúc tượng nên đã gom góp ít tiền xây lại tiểu quỷ chịu lực đặt dưới chân Thiên Vương.
Không ngờ đang yên đang lành như vậy thì nửa đêm nay nó lại bị vỡ ra, ông già thu gom lại và chất ở trong sân.
Ta ghép những mảnh vỡ đó lại với nhau và đưa cho Trình Tinh Hà xem:
"Người giẫm lên lưng người khác ăn mặc lam lũ mà ngươi nhìn thấy đó có phải trông như thế này không?"
Trình Tinh Hà vội nói:
"Đúng vậy, là dáng vẻ này....ngươi xem, một nửa thân trên không mặc y phục, phía dưới quấn một tấm vải rách nát."
Nửa thân trên không mặc quần áo, phía dưới quấn vải, vẻ mặt hung dữ, áo quần rách rưới, đó chẳng phải là cách ăn mặc của tiểu quỷ chịu lực sao?
Người giẫm lên lưng mà chúng ta nhìn thấy, tiểu quỷ chịu lực mới đến đó đang tìm người thế thân cho mình.