Tuy rằng Thiên Vương đã hoàn chỉnh trở lại, nhưng tiểu quỷ chịu lực mới này vẫn còn vướng linh khí của miếu Thiên Vương, nhưng vì Thiên Vương không trụ được bao lâu nên đã khẩn trương chuyển sang xây dựng tòa nhà văn phòng, nhân lúc nó vẫn chưa vỡ nhanh chóng kéo tiểu quỷ chịu lực trước đó về lại.
Nhưng tiểu quỷ chịu lực trốn ở phủ nha môn đó có lệnh trấn áp ma quỷ của Thiên Vương nên tiểu quỷ mới đến này căn bản không phải đối thủ của nó.
Thật trùng hợp, năm người trông coi nha môn trước đó e là cũng không ít tội lỗi.
Vì vậy, tiểu quỷ chịu lực mới đến đã nhắm trúng họ, mỗi tối nó đều đến thử xem tội lỗi của những người này đã đủ lớn chưa, có thể thay thế cho mình và trở thành tiểu quỷ chịu lực hay chưa.
Tiểu quỷ chịu lực phải gánh vác trọng trách lớn như vậy, nếu không làm đủ chuyện ác thì thật sự không thể chống đỡ nổi.
Như vậy, có một tiểu quỷ chịu lực mới xuất hiện, Thiên Vương cũng trở nên hoàn chỉnh, sức mạnh cũng lớn dần lên, có lẽ đã lấy lại được lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương.
Càng trùng hợp hơn là năm người kia đều là những người yếu bóng vía, những người yếu bóng vía đi vào ban đêm đều sẽ gặp nguy hiểm, huống hồ mỗi ngày đều bị tà vật giẫm lên.
Dù việc họ làm không quá độc ác nhưng dần dà, bị tiểu quỷ chịu lực truyền âm khí vào người như vậy thì e là cũng tiêu đời.
Có thể coi đó là quả báo tự nhiên vì họ đã gây ra chuyện không tốt đẹp gì.
Sau khi họ chết đi, tiểu quỷ chịu lực càng thêm sốt ruột, nó có thể bị giẫm nát bất cứ lúc nào. Nó vẫn luôn mong ngóng tìm được người có tội lỗi tày đình, và rồi nó tìm được Uông Cảnh Kỳ.
Nghe thấy vậy, Tiểu Thang bỗng thấy sợ hãi, hắn sờ cánh tay, dường như khắp người đều nổi da gà, hắn thấy may mắn vì mình chỉ là tên chạy vặt, dù tiểu quỷ chịu lực đó tìm người thế thân thì cũng không tìm đến mình.
Có lẽ vì IQ của tiểu quỷ chịu lực mới đến không cao nên mới tưởng rằng chỉ có người trông coi mới có năng lực phạm tội ác.
Vì vậy, khi nhìn thấy thứ đó, chúng ta đã cảm nhận được nó có năng lực rất lớn, hơn nữa trên người còn có hương khói...hương khói đó đang ở trên lưng nó, chính là vị trí mà chân của Thiên Vương giẫm lên.
Trước khi đi nó cũng không biết lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương đang ở trên người Đại Điêu Cầu, bị lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương đả thương, sau khi trở về nó đã vỡ vụn.
Nghe những suy luận này, ông Linh Thụy không khỏi thán phục, vội nói:
“Tiền bối thật không hổ danh là cao nhân, tư duy suy luận này phải gọi là hiếm thấy, những vãn bối như chúng ta quả thật không thể sánh kịp, vãn bối đây tâm phục khẩu phục!"
Những lời này không phải nịnh hót, tâng bốc mà là những lời thật lòng, ta có thể nhìn ra.
Trình Tinh Hà cũng thở phào nhẹ nhõm:
"Xem ra mọi chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, Thất Tinh, đầu ngươi chứa thứ gì vậy, một manh mối nhỏ như vậy mà ngươi vẫn có thể đoán ra rất nhiều thứ?"
Ta khiêm tốn nói rằng ta chỉ dựa vào trực giác.
Trình Tinh Hà mím môi và muốn cho ta uống một viên thân thối trừng nhãn hoàn cho tỉnh người lại.
Ánh mắt Bạch Hoắc Hương nhìn ta lấp lánh và phát sáng.
Ta chợt nhớ ra nàng đã xông ra chắn trước mặt ta, nàng sợ ta xảy ra chuyện.
Chúng ta không thể không cảm động trước những người luôn quan tâm ta.
Lúc này, Ách Ba Lan giống như nhớ ra điều gì đó, nói:
"Ca, còn có một chuyện ta chưa hiểu lắm...những con ma nghèo khổ ở văn phòng làm việc thì sao? Nếu chuyện này không liên quan đến Uông Cảnh Kỳ, họ tại sao lại nói Uông Cảnh Kỳ đã đắc tội với mình?"
Giọng nói uy nghiêm lúc nãy lại vang lên:
"Hỏi hay lắm, nếu muốn biết chuyện này thì cứ gọi họ ra mà hỏi."
Gọi ra?
Ta lập tức quay đầu lại, Trình Tinh Hà cũng làm theo:
"Ngươi nhìn gì vậy?"
Thật kỳ lạ, Trình Tinh Hà không nghe thấy giọng nói vừa rồi sao?
Những người khác cũng nhìn ta với ánh mắt tò mò giống như chỉ có một mình ta nghe thấy.
Ta nhìn vào lệnh trừ tà của Thiên vương trên tay.
Quả nhiên, luồng khí dũng mãnh vừa rồi đã truyền sang tấm lá vàng, dường như có người đã kẹp nó vào tay ta để giúp đỡ ta, tấm lá vàng vỗ một cái, xung quanh bỗng trở nên u ám và lạnh lẽo như trước.
Ta đã gọi những người chết đó ra!
Trình Tinh Hà trợn tròn mắt, hắn nhìn ta với vẻ khó tin:
"Không phải chứ, ngươi...ngươi cũng biết dùng?"
Ông Linh Thụy thì càng kinh ngạc hơn:
"Vãn bối hành nghề nhiều năm như vậy nhưng trước đây chưa từng nhìn thấy người sống có thể sử dụng pháp khí thần linh, tiền bối đúng là ngọa hổ tàng long, vãn bối xin phục sát đất, cho hỏi tiền bối có muốn thu nhận đồ đệ này không? Vãn bối nguyện dốc hết sức mình cho tiền bối..."
Ta làm sao dám đồng ý, vội nói chuyện này để sau hẵng bàn tới và bảo Trình Tinh Hà nhanh chóng hỏi những con ma đó.
Sau khi Trình Tinh Hà hỏi xong, chúng ta mới biết rằng lai lịch của họ đúng là gặp rất nhiều trắc trở.