Thì ra những người này là những nạn nhân chết trong trận lũ lụt đó.
Vốn dĩ, trong trận lũ lụt đó hoàn toàn không cần chết nhiều người như vậy...lúc đó Thủy Thiên Vương đã chuẩn bị sẵn sàng giúp người dân địa phương ngăn chặn lũ lụt, nhưng không ngờ, khi lũ lụt ập đến, pháp khí đã bị người trông coi nha môn mang đi, tiểu quỷ chịu lực dưới chân cũng đã biến mất.
Lúc này, Thủy Thiên Vương đương nhiên bị tổn thương nguyên khí nghiêm trọng. Mặc dù vậy, Thủy Thiên Vương vẫn cố gắng hết sức mình ngăn chặn lũ lụt.
Trận lũ lụt qua đi, sức lực của Thủy Thiên Vương càng yếu dần.
Tuy nhiên, những người may mắn sống sót không những không cảm tạ Thủy Thiên Vương, ngược lại còn bị tên trông coi nha môn tẩy não, cho rằng Thủy Thiên Vương ăn không ngồi rồi, không quan tâm đến dân chúng dẫn đến năng lực của Thủy Thiên Vương càng ngày càng yếu đi, dưới chân không có tiểu quỷ chịu lực khiến việc di chuyển càng thêm bất tiện, hoàn toàn không có cách nào đến đòi lại pháp khí và tiểu quỷ chịu lực.
Bấy giờ chúng ta mới hiểu thật ra trận lũ lụt này gây ra thương vong lớn như vậy là do tên trông coi nha môn và Mã Thần Nhãn đó gây ra.
Trước đây, những người chết ở dòng sông này đều thuộc quyền quản lý của Thủy Thần Vương, nhưng sau trận lũ lụt đó, lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương không còn, Thủy Thiên Vương không thể nào điều khiển được đám ma quỷ, những người chết không có ai độ kiếp nên chỉ có thể trôi dạt trên dòng sông.
Đương nhiên những người giàu có sẽ vớt xác người về và thêu để độ kiếp cho họ, nhưng những người nghèo thì lại không thể vớt lên, chỉ có thể để nó chìm trong bùn đất, vì thế những người chết mà Trình Tinh Hà nhìn thấy người nào người nấy đều trông vô cùng lam lũ.
Nhưng điều càng kỳ lạ hơn là tại sao Uông Cảnh Kỳ lại đắc tội với họ.
Uông Cảnh Kỳ là một người mê tín, đi đâu cũng sợ gặp xui xẻo nên không biết đã tìm ở đâu ra rất nhiều bùa chú, thậm chí còn làm một đống đồ trừ tà và đi đâu cũng mang theo bên mình.
Nhưng những thứ mà hắn mang bên người cũng có hai mặt.. một số linh vật mang bên người có thể trừ tà, nhưng một số khác có thể hại chết người.
Chẳng hạn như kiếm tiền kim tiền ngũ đế…nếu không phải là người trong ngành mà mang thứ đó đi khắp nơi, khi đi ngang một số người, mặc dù không quen biết nhưng họ cũng sẽ bị thứ đó đả thương, lúc đó họ có thể dễ dàng bỏ qua cho ngươi sao?
Đặc biệt là những con ma nghèo đói lâu năm, bọn chúng sớm đã bị người nhà lãng quên, bình thường cũng không hưởng được hương khói nên muốn làm loạn khiến ngươi bị trúng tà để người nhà ngươi giúp ngươi đốt hương dâng rượu, từ đó bọn chúng sẽ nhân cơ hội chén một bữa no nê, nó chẳng khác ăn vạ là bao.
Uông Cảnh Kỳ là người coi trọng những thứ này nhưng lại không mấy am hiểu, hắn vẫn tiếp tục mang cái “gai” đó bên người và đi khắp nơi, nơi này vốn dĩ đã có rất nhiều ma nghèo đói nên hắn càng đắc tội với nhiều người hơn, đám ma đó xếp hàng đòi tính sổ với hắn...đợi đến lúc nào cái “gai” trên người hắn được lấy xuống, họ sẽ cho hắn nếm mùi đau khổ.
Những người chết này thật ra cũng giống như người sống, họ đều thích náo nhiệt, có người mang tâm lý bầy đàn, cũng giống như ở một cửa hàng trên phố, khi có một đám người xếp hàng, bản thân cũng hùa vào xếp hàng theo để xem ở đây có món đồ gì đáng tiền hay không, những con ma đói khác khi nhìn thấy có nhiều người đồng cảnh ngộ với mình đi theo người này như vậy thì chắc chắn họ có dụng ý gì đó nên chúng nhất định cũng sẽ đi theo để được hưởng chút lợi lộc.
Dần dà, bên cạnh Uông Cảnh Kỳ càng ngày càng có nhiều ma đói.
Tuy nhiên, kể từ khi Đại Điêu Cầu trở thành nơi ẩn náu của lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương, mặc dù không biết thứ đó là gì nhưng những con ma đói đó cũng biết sợ, vì vậy khi Đại Điêu Cầu xuất hiện, bọn chúng sẽ tạm thời lánh đi, khi Đại Điêu Cầu rời đi, chúng sẽ nhân cơ hội hành động. Dù sao bọn họ cũng chẳng có việc gì làm nên cứ ở đó chờ đợi.
Khi họ rời đi như vậy, Uông Cảnh Kỳ đương nhiên cảm thấy rất sảng khoái, hắn có một ảo tưởng chắc nịch rằng đứa con dâu này rất hợp với mình, nàng vừa đến, bản thân đã trở nên tốt hơn, vận may cũng càng ngày càng tốt, vì thế hắn đương nhiên hết mực yêu thương người con dâu này.
Nghe những chuyện này, Tiểu Thang ngẩn người một lúc, hắn liên tục nói thảo nào Uông ca tin thứ này như vậy, có vẻ hắn thà tin là có còn hơn không.
Ta nghĩ Tiểu Thang này e là cũng sẽ nối gót Uông Cảnh Kỳ.
Ta cúi đầu nhìn lệnh trấn áp ma quỷ Thiên Vương trong tay, phía trên vẫn còn dòng khí màu xanh di chuyển, nhưng tiểu quỷ chịu lực bám vào phía trên vẫn không chịu rời đi, ta ngẩng đầu nhìn bức tượng thần Thủy Thiên Vương, muốn đem trả thứ này lại để tự Thiên Vương đích thân định đoạt.