Từ sau khi lập quốc xưng đế, A Cốt Đả một dạo cho rằng mình bắt đầu đứng cùng hàng với Đại Tống, đương nhiên thực lực hai nước khẳng định có chút khác biệt, nhưng cũng không phải không có cách giải quyết, nhưng đến tận hiện tại gã mới phát hiện, hóa ra tất cả đều là phán đoán của gã, chỉ từ những tin tức Triệu Nhan tiết lộ ra trong lời nói, khiến cho gã có cảm giác như ếch ngồi đáy giếng, thậm chí có nhiều thứ gã căn bản là nghe không hiểu, tất nhiên lại càng không thể phản bác, điều này làm cho A Cốt Đả tính cách cứng cỏi không khỏi sinh ra một loại cảm giác thất bại.
Tuy nhiên A Cốt Đả dù sao cũng không phải người thường, rất nhanh đã điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, chỉ thấy gã lúc này trừng mắt phẫn nộ nhìn Triệu Nhan nói:
- Xem ra Đại Tống các ngươi đã quyết tâm muốn tiêu diệt Đại Kim ta, đối với việc này ta cũng đã bất lực, tuy nhiên có một việc ta nghĩ mãi mà không hiểu, vì sao ngươi từ hơn hai mươi năm trước sớm đã bắt đầu nhắm vào bọn ta, chẳng lẽ cũng chỉ bởi vì cha con bọn ta đã từng ngược đãi ngươi?
Nghe thấy A Cốt Đả hỏi nguyên nhân mình nhắm vào bộ lạc Hoàn Nhan của bọn họ, hơn nữa còn nhắc đến chuyện hơn hai mươi năm về trước, Triệu Nhan lộ ra vẻ hồi tưởng, sau một lát mới nói:
- Năm đó ta cùng với đại ca khơi mào nội loạn của Liêu quốc, lại bất hạnh lưu lạc đến chỗ của các ngươi, lại nói đến phụ thân và đại bá của ngươi những người đó mặc dù đối với ta không có ý tốt gì, thậm chí chỉ muốn dùng ta đổi lấy một ít vật dụng các ngươi cần, tuy nhiên dù sao ta cũng đã sống ở bộ lạc Hoàn Nhan các ngươi gần một năm, một năm đó tuy rằng bị gây khó dễ không ít, ngay cả một hộ vệ của ta cũng thiếu chút nữa là chết ở trong tay đại bá của ngươi, tuy nhiên tóm lại mà nói cũng có thể coi là chịu một chút ân huệ của bộ lạc Hoàn Nhan các ngươi, cho nên từ phương diện này xem xét, ta thật ra cũng không có lý do nhắm vào bộ lạc Hoàn Nhan các ngươi…
- Vậy ngươi vì sao bỗng nhiên lại giết chết đám người phụ thân ta đến liên minh lúc trước, còn sai người nã pháo ầm ầm, khiến cho vô số người chết trên bờ biển, ta lại càng thân bị trọng thương, cuối cùng tuy rằng nhiều lần vật lộn để sống, nhưng rốt cuộc cũng không phải một nam nhân nguyên vẹn?
A Cốt Đả nghe đến đó lớn tiếng chất vấn. Đến tận bây giờ gã cũng nghĩ mãi không ra vấn đề này, theo lý mà nói từ thế cục lúc đó thấy rằng, Đại Tống giúp đỡ bọn y đối đầu Liêu quốc hoàn toàn là một việc hai bên cùng có lợi, đổi lại bất cứ kẻ nào khác cũng sẽ không từ chối, nhưng không ngờ người đóng vai trò bắc cầu như Triệu Nhan bỗng nhiên lại phản bội, giết chết đám người phụ thân gã, hơn nữa còn khiến cho gã trở thành một thái giám, lúc nói đến những lời cuối cùng, gã lại giận dữ rống lên một tiếng, đây cũng là bi kịch lớn nhất trong cuộc đời gã.
Nhìn thấy A Cốt Đả trước mặt cực kỳ tức giận, Triệu Nhan cũng không có tức giận, mà dùng một ánh mắt thương hại nhìn gã một lúc, sau đó mới tiếp tục nói:
- Ngươi nói rất đúng. Dựa theo lối suy nghĩ của một người bình thường, đích thực ta không có lý do giết đám người phụ thân và đại bá của ngươi, càng không nên phá hoại liên minh hai nước, nhưng ta hết lần này tới lần khác làm như thế, hơn nữa sau đó còn năm lần bảy lượt phái người đập tan sự vùng dậy của bộ lạc Hoàn Nhan các ngươi, chỉ có điều xảy ra chuyện ngoài dự kiến của ta chính là, cuối cùng ta không ngờ rằng một bộ lạc Hoàn Nhan sống dở chết dở lại phát triển đến trình độ như hiện tại, nhân tài giống như ngươi nếu như sống ở Đại Tống ta, nhất định có thể trở thành một danh thần, đáng tiếc ngươi lại khăng khăng sống ở Nữ Chân. Điều này là bất hạnh của ngươi, cũng là tổn thất của Đại Tống bọn ta.
- Vì sao? Nếu như đến cả ngươi cũng nói như vậy, vậy tại sao còn muốn nhắm vào người Nữ Chân bọn ta. Cho ta một lý do, nếu không ta chết cũng không nhắm mắt!
A Cốt Đả lúc này lại giận dữ hét, vẻ mặt cũng vô cùng dữ tợn, bây giờ gã bất chấp tất cả, chỉ muốn trước khi chết biết được lý do vì sao Triệu Nhan nhắm vào mình.
Nhìn thấy A Cốt Đả trước mặt gần như phát điên, Triệu Nhan im lặng, qua một lúc lâu mới chậm rãi nói:
- Ta có thể cho ngươi một lý do, tuy nhiên không phải là bây giờ, mà phải chờ tới sau khi Ngô Khất Mãi bị bắt. Đến lúc đó ta sẽ đem huynh đệ các ngươi nhốt chung một chỗ, sau đó nói cho các ngươi biết nguyên nhân ta nhắm vào người Nữ Chân. Chỉ có điều sau khi nghe xong, chỉ sợ chính là hạn chết của các ngươi rồi!
- Ta muốn bây giờ được nghe.
A Cốt Đả hét lên điên cuồng, gã nhanh chóng bị vấn đề này làm cho phát điên rồi, nếu như Triệu Nhan không chĩa mũi vào mọi việc, gã cũng sẽ không rơi vào tình trạng như bây giờ.
- Ngươi quá kích động, hôm nay không thích hợp bàn thêm về vấn đề này, hay là chờ ngươi tỉnh táo lại rồi nói tiếp!
Triệu Nhan lúc này lắc đầu, sau đó thở dài một tiếng xoay người rời khỏi, bất kể A Cốt Đả phía sau la lên như thế nào, bước chân của hắn cũng không dừng lại bất cứ nhịp nào.
Cùng lúc đó, trong cứ điểm của Hoàng Thành Ty Đại Tống ở trong một thôn bỏ hoang bên ngoài phủ Hoàng Long Kim quốc, Triệu Tín gác chân lên trên bàn, cả người nằm dài trên ghế, vừa ngâm nga hát vừa nhìn vào tờ tình báo ở trong tay, vừa nhìn vào tư thế của y là có thể nhận ra ngay, tâm trạng Triệu Tín bây giờ vô cùng tốt.
- Công tử, việc gì làm cho người cao hứng như vậy?
Đúng lúc này, chính là lão nô bộc lúc trước khuyên y quay về mang theo một ấm trà đi tới rót cho Triệu Tín một tách trà cười nói. Lão không phải người của Hoàng Thành Ty, lão tới nơi này cũng chỉ là để chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày của Triệu Tín, tuy nhiên lão nhìn Triệu Tín lớn lên cho nên bất kể có chuyện gì, Triệu Tín cũng đều sẵn lòng nói cho lão, điều này làm cho lão trở thành nhân vật thứ hai chỉ đứng sau Triệu Tín trong cái cứ điểm này.
- Ha ha, Vương bá người mau đến xem, tin tức của Gia Luật Nô Chương vừa mới chuyển đến, Ngô Khất Mãi đã phái sứ đoàn đi phủ Lâm Hoàng đem đại ca của gã giao cho Đại Tống chúng ta, đoán chừng lúc này đã rơi vào trong tay phụ thân, mặt khác lần đầu hai bên gặp mặt cũng vô cùng thuận lợi, điều này làm cho sứ đoàn Kim quốc cho rằng chuyện cầu hòa rất có thể thành công, vì thế Ngô Khất Mãi đã hạ lệnh, cho sứ đoàn tiếp tục đàm phán với chúng ta, chỉ cần không phải điều kiện đặc biệt quá đáng thì đều có thể đáp ứng.
Triệu Tín lúc này vẫy vẫy tờ tình báo trong tay vừa mới được gửi đến, bây giờ y càng ngày càng hưởng thụ cảm giác kích động do tin tình báo thăm dò này mang lại.
- Vậy tốt quá rồi, tuy nhiên triều đình bên kia có ý gì, là chuẩn bị cố tình làm khó dễ Kim quốc khiến cho nghị hòa không thành, sau đó phát binh tấn công, hay là giả vờ đồng ý nghị hòa với Kim quốc, sau khi nghị hòa đột nhiên xuất binh đánh lén vậy?
Lúc này lão bộc họ Vương hỏi, trong khoảng thời gian này lão đi theo Triệu Tín hiểu biết cũng tăng nhiều, câu hỏi hiện tại đưa ra cũng đánh trúng điểm quan trọng.
- Điều này ta cũng không biết, đoán chừng triều đình bên kia cũng không lên kế hoạch, cho nên mới phái phụ thân ta qua đây tự mình trấn thủ, như vậy có thể tùy cơ ứng biến. Tuy nhiên hai biện pháp này khác nhau cũng không lớn, với thực lực Kim quốc bây giờ, bất kể là đường đường chính chính tấn công hay là âm thầm đánh lén, Đại Tống chúng ta đều có thể dễ dàng giải quyết, đặc biệt còn có tên nội ứng Gia Luật Nô Chương thì lại càng là mười phần chắc chín.
Triệu Tín lúc này nói tràn đầy tin tưởng.
Sau khi Ngô Khất Mãi cướp ngôi, tuy rằng Kim quốc giống như không có tổn thất gì, nhưng thật ra có không ít người đối với Ngô Khất Mãi lại là ngoài mặt phục mà tâm không phục, hơn nữa tài cán của Ngô Khất Mãi so với A Cốt Đả còn kém hơn một chút, bởi vậy tình hình Kim quốc hiện tại thật ra rất gay go, nếu như không có ảnh hưởng của bên ngoài, Ngô Khất Mãi có lẽ sẽ có chút thời gian để giải quyết mấy vấn đề này, nhưng Đại Tống hiển nhiên sẽ không cho y thời gian, điều này cũng là nguyên nhân chủ yếu làm cho Triệu Tín tin tưởng chắc chắn Kim quốc tất diệt.