Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 1032 - Chương 1031: Bí Mật Bị Vùi Lấp

Chưa xác định
Chương 1031: Bí mật bị vùi lấp

- Tống, Liêu, Tây Hạ ba nước cùng tồn tại, có điều sau này người nước Kim nổi dậy, Liêu quốc bị diệt, vì thế đã biến thành Tống, Kim, Tây Hạ cùng tồn tại, đáng tiếc nước Kim các người cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, trên thảo nguyên người Mông Cổ nổi lên rất nhanh tiêu diệt nước Kim các người, và đã thành lập nên Đại Nguyên triều, kết quả bọn người Mông Cổ này càng hung hăng thêm nữa chinh chiến chung quanh, Đại Tống ta tuy rằng kiên trì nhiều năm, nhưng cuối cùng cũng gục ngã dưới móng ngựa của người Mông Cổ, vì thế người Mông Cổ thành lập Nguyên Triều thống trị Trung Nguyên. Đáng tiếc tình hình nội bộ bọn họ quá kém, thống trị không đến trăm năm thì bị lật đổ, người Hán đã thành lập nên Minh triều, Minh triều thống trị mấy trăm năm thì lại bị người Nữ Chân vùng dậy đánh bại, vì thế đã thành lập nên triều Thanh, sau này triều Thanh diệt vong, xuất hiện dân quốc và nước cộng hoà, thời đại mà ta sống ở kiếp trước, chính là thời kì nước cộng hòa.

Triệu Nhan giới thiệu sơ qua các triều đại sau triều Tống một lần, đồng thời trực tiếp nó rõ thời đại mình sống kia.

- Thảo nào ngươi lại hận người Nữ Chân chúng ta như thế, hoá ra ở trong lịch sử của các ngươi, chúng ta từng hai lần thống trị người Hán các ngươi, ha ha ha ha…

A Cốt Đả lúc này cũng bỗng nhiên cười hô hố nói, gã đã hoàn toàn hiểu được lai lịch của Triệu Nhan rồi, tuy rằng gã vẫn chưa biết tại sao Triệu Nhan lại từ hậu thế đến thời đại này, nhưng đó cũng không phải điểm quan trọng.

Triệu Nhan lúc này cũng cười ha hả, hắn đã không cách nào ngăn cản lịch sử thời đại trước, tuy nhiên thời đại lịch sử này đã bị hắn hoàn toàn thay đổi, đây cũng là một việc mà hắn đắc ý nhất ở trong kiếp này:

- Đúng vậy đó, người Nữ Chân các ngươi vốn có cơ hội hai lần thống trị người Hán chúng ta, đáng tiếc lại bởi vì sự xuất hiện của ta, hai cơ hội này đã hoàn toàn không có nữa rồi, hơn nữa sau này cũng sẽ không còn bất kỳ người Nữ Chân nào nữa.

Triệu Nhan vừa dứt lời, tiếng cười của A Cốt Đả cũng đột nhiên dừng lại, nụ cười trên mặt cũng lập tức trở nên dữ tợn vô cùng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Triệu Nhan giận dữ hét:

- Đúng vậy, tất cả đều bởi vì ngươi, làm cho người Nữ Chân chúng ta không thể có ngày vùng dậy nữa, vì sao ông trời phải đem ngươi tới, chẳng lẽ ông trời cũng muốn diệt hết Nữ Chân chúng ta sao?

Đối với việc A Cốt Đả đột nhiên phẫn nộ, biểu hiện của Triệu Nhan thì lại vô cùng điềm tĩnh. Chỉ thấy hắn cười ha hả đợi A Cốt Đả nói cho xong, sau đó mới nói:

- Kỳ thật ta cũng muốn biết vì sao ông trời lại đưa ta đến thời đại này, cho nên ta hết sức dằn vặt, làm lịch sử vốn rõ ràng trở nên rối tinh rối mù. Vốn tưởng rằng sẽ có quỷ thần này nọ ngăn cản ta, đáng tiếc ta mãi đến bây giờ cũng không thấy gì, cho nên ta cảm thấy trong lịch sử thời đại trước có thể là ông trời phạm phải một sai lầm, vì thế phái ta đến thay đổi sai lầm ban đầu, để lịch sử đi trên đúng quỹ đạo.

- Ngươi mới là sai lầm. Việc ngươi đến chính là một sai lầm lớn của ông trời, đáng tiếc ông trời không có mắt, lại cho ngươi sống đến bây giờ!

A Cốt Đả lúc này lại giận dữ hét, vốn khi không biết lai lịch kiếp trước của Triệu Nhan, gã còn không phẫn nộ, nhưng khi biết được mình và tộc Nữ Chân sau này rất có tiền đồ, tất cả lại bị một tay Triệu Nhan phá hỏng hết, gã cuối cùng cũng chịu đựng không nổi.

Nhìn thấy đại ca vô cùng phẫn nộ, lại nhìn thấy Triệu Nhan trước mặt cười ha hả, cuối cùng lúc này Ngô Khất Mãi cũng hiểu được lai lịch của Triệu Nhan. Chỉ có điều y lại không phẫn nộ giống A Cốt Đả như vậy, ngược lại cảm thấy bất lực, bởi vì y phát hiện kẻ thù mình đối mặt không ngờ hùng mạnh đến thế, hai bên căn bản không có cùng một đẳng cấp, cho nên y chỉ cảm thấy không đành lòng và sợ hãi từ trong sâu thẳm, làm sao còn lo lắng phẫn nộ gì?

Nhìn thấy A Cốt Đả trước mặt nổi trận lôi đình, Triệu Nhan cũng đắc ý cười nói:

- Có phải sai lầm hay không đã không là gì nữa, dù sao lịch sử đã bị ta hoàn toàn thay đổi, mà các ngươi cũng phải chết ở chỗ này, đồng thời đem bí mật của ta cùng chôn xuống đất thôi!

Khi Triệu Nhan nói tới đây, bắt đầu đứng dậy dịch chuyển những cái hòm mà trước kia được chuyển đến đây, những thùng này số lượng rất nhiều, Triệu Nhan chuyển từng cái thùng này đến xung quanh người hai huynh đệ A Cốt Đả, gần như là vây họ lại, sau đó lại từ trong hòm lôi ra từng đám cây dẫn lửa, về phần đồ vật trong hòm, dĩ nhiên là thuốc nổ uy lực rất lớn rồi, đây cũng là Triệu Nhan chuẩn bị để tử hình anh em A Cốt Đả, sau khi bọn họ nghe xong bí mật của mình, hắn sẽ châm thuốc nổ, làm nổ cả gian thạch thất này, để bí mật vĩnh viễn vùi lấp trong lòng đất.

Ngay khi Triệu Nhan di chuyển hòm thuốc nổ, A Cốt Đả bởi vì không khống chế được cảm xúc luôn miệng mắng Triệu Nhan, ngược lại Ngô Khất Mãi biểu hiện vô cùng bình thản, nhưng khi Triệu Nhan bày xong toàn bộ thuốc nổ, A Cốt Đả lại yên tĩnh lại, chỉ dùng một ánh mắt lạnh như băng theo dõi hắn, mà lúc này Ngô Khất Mãi cũng dùng lời nói run rẩy nói với Triệu Nhan:

- Lăng Vương, ngươi đang làm gì vậy, trong những cái hòm này là thứ gì?

- Ngô Khất Mãi ngươi câm miệng cho ta, chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra được sao, Triệu Nhan muốn chúng ta làm vật chôn chung cùng với bí mật của hắn, chỉ có điều không ngờ rằng Lăng Vương cũng là một kẻ rộng rãi, vì xử tử chúng ta không ngờ đem đến nhiều thuốc nổ như vậy, hơn nữa vừa rồi còn ở ngay trong phòng có thuốc nổ, chẳng lẽ ngươi không sợ thuốc nổ có sự cố nổ tung, làm cho vị Lăng Vương điện hạ tôn quý này cũng chôn cùng với chúng ta sao?

Trước mặt A Cốt Đả là Ngô Khất Mãi gào thét tức giận, sau đó lại vòng về nói với Triệu Nhan, lúc nói chuyện giọng điệu cũng trở nên vô cùng bình tĩnh, ánh mắt lóe ra sâu thẳm như mắt sói.

- Năm đó vì tiêu diệt sự uy hiếp của các ngươi, ta đã đầu tư vào không ít sức người sức của, đáng tiếc người Nữ Chân các ngươi thật đúng giống như là cỏ dại, giết một đám thì rất nhanh lại có một đám mọc lên, tuy nhiên hiện tại cuối cùng coi như là nhổ sạch sạch sẽ rồi, về phần lãng phí một chút thuốc nổ trên người các ngươi cũng không là gì.

Triệu Nhan nghe thấy những lời này của A Cốt Đả cũng cười ha hả nói, đồng thời động tác trên tay cũng không ngừng, đem tất cả mồi lửa đều buộc cùng một chỗ, sau đó lại lôi ra một dây dẫn lửa lớn, lôi dây dẫn lửa ra ngoài rồi mới đốt, như vậy có thể đảm bảo hắn an toàn rời khỏi.

- Xong rồi, pháp trường cho các ngươi ta đã chuẩn bị xong, dựa theo quy tắc hành hình, các người còn lời gì trăn trối muốn giao phó không?

Triệu Nhan lúc này lôi sợi dây mồi lửa cuối cùng trong tay, sau đó đứng thẳng người nói với anh em A Cốt Đả.

Đối với câu hỏi của Triệu Nhan, A Cốt Đả vẫn dùng ánh mắt lạnh lùng mà đáp lại, về phần Ngô Khất Mãi lúc này giống như lại cảm nhận được sự sợ hãi khôn cùng, cho dù là bị dây thừng buộc chặt cũng vẫn có thể thấy được hắn đang run rẩy, chỉ có điều vài lần hắn há miệng muốn nói gì đó những không thể nói lên lời.

Triệu Nhan lẳng lặng chờ giây lát, nhìn thấy anh em A Cốt Đả đều không lên tiếng, vì thế bất đắc dĩ nhún vai, lúc này mới lôi dây dẫn lửa rời khỏi. Khi hắn dọc theo địa đạo đi lên, Triệu Tín bọn họ đều đang thành thành thật thật thủ ở bên ngoài, đến khi thấy hắn đi lên, Triệu Tín lập tức chạy ra đón, tuy nhiên Triệu Nhan phất tay áo về phía y, ra hiệu y dẫn người cùng mình đi ra ngoài.

Sau khi ra khỏi ngự phòng, lúc này Triệu Nhan mới châm lửa, sau đó nhanh chóng rút lui khỏi khu vực này, kết quả cuối cùng chỉ nghe "ầm vang" một tiếng thật lớn, đồng thời dưới chân cũng truyền đến chấn động rất mạnh, ngự phòng vốn rách nát không chịu nổi cũng lập tức đổ xuống, anh em A Cốt Đả bọn họ cũng mang theo bí mật của Triệu Nhan vĩnh viễn bị chôn ở phía dưới.

Bình Luận (0)
Comment