Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 249 - Chương 248: Cuộc Thảm Sát Người Nữ Chân Phạm Phải.

Chưa xác định
Chương 248: Cuộc thảm sát người Nữ Chân phạm phải.

Cuối cùng nghe được Triệu Nhan nửa đùa nửa thật dặn dò, mặt mo của Tô Thức lúc này cũng nóng đến đỏ bừng, lúc trước y trong lúc nửa mơ nửa tỉnh liền đè vị phu nhân của đầu lĩnh ra, thậm chí vừa mới bắt đầu vẫn cho là đang nằm mơ, cho nên động tác cũng có chút lớn, không nghĩ tới lại ầm ĩ đến Triệu Nhan và Gia Luật Tư cũng nghỉ ngơi không được.

Chứng kiến bộ dạng Tô Thức xấu hổ, Triệu Nhan vẫn cười ha hả, tự mình xoay người trở về lều trại, kết quả vừa mới vào lều trại, lập tức thấy Gia Luật Tư hai tay nắm lấy một cây gậy gỗ, vẻ mặt đề phòng đứng ở cửa ra vào, khi thấy người tiến vào chính là Triệu Nhan, lúc này mới lộ ra một loại vẻ mặt thoải mái.

- Người làm gì thế này?

Triệu Nhan thấy Gia Luật Tư dáng vẻ khẩn trương, lập tức hết sức không hiểu hỏi.

- Ngươi không có ở trong lều, ta lo lắng có người Nữ Chân xông vào, cho nên tự nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.

Gia Luật Tư nói xong đem cây gỗ trong tay đặt ở cửa ra vào nói, thân là Công chúa Liêu quốc, lại ở bên trong bộ lạc của người Nữ Chân, mặc dù người Nữ Chân không biết thân phận chân chính của nàng, nhưng nàng cũng phải hết sức cẩn thận.

- Có kinh khủng như vậy ư, ta ở ngay trong lều bên cạnh, chẳng lẽ sẽ có người Nữ Chân thừa dịp xông vào như vậy?

Triệu Nhan có chút không nói gì, hẳn cảm giác Gia Luật Tư có chút phản ứng quá đáng.

- Các ngươi là người Tống bình thường không có tiếp xúc qua người Nữ Chân, đương nhiên không biết người Nữ Chân vô liêm sỉ, chẳng hạn như năm trước Liêu quốc chúng ta liền xảy ra đại án tử, cũng chính là có liên quan đến người Nữ Chân.

Gia Luật Tư lại không cảm thấy chính mình phản ứng quá đáng, mà vẻ mặt như chuyện đương nhiên nói, thậm chí khi nghĩ đến đại án tử năm trước, còn lộ ra vẻ mặt căm ghét.

- Là đại án tử nào?

Triệu Nhan rất tò mò hỏi. Cô nam quả nữ sống chung một phòng, vốn là có chút xấu hổ. Hiện tại mượn nói chuyện phiếm thật ra có thể xóa tan mấy phần bầu không khí xấu hổ.

- Vụ án này khi đó ồn ào vô cùng lớn, nhưng lại để cho Đại Liêu ta một trận khởi binh đối với Nữ Chân, muốn hoàn toàn tiêu diệt đối phương, đáng tiếc lại không thể thành công…

Gia Luật Tư nói xong, liền đem vụ án kể lại tỉ mỉ một lần, hóa ra vụ án này phát sinh ở phía nam bộ Hoàn Nhan không xa Hoàng Long phủ.

Mùa đông năm ấy, ở mọt thôn trấn tiếp giáp giữa Hoàng Long phủ và Nữ Chân, bỗng nhiên có một thợ săn Nữ Chân xông đến trấn trên, đoán chừng là người Nữ Chân này ở trong rừng đi săn lạc phương hướng, với lại trên đường đi lại gặp phải mãnh thú. Trên người bị thương không nhẹ. Trời đông giá rét có thể chạy đến trấn trên này, cũng coi như vận khí của gã tốt.

Vốn là người Liêu đối với người Nữ Chân từ trước đến giờ không có cảm tình gì, chỉ có điều một người nhà thiện tâm thấy người thợ săn Nữ Chân cả người bị thương, mà còn vừa đóng băng vừa đói muốn chết. Nhất thời trong lòng không nỡ, liền đưa người Nữ chân này về nhà, hơn nữa còn băng bó vết thương cho gã, cho gã ở lại, tính toán đợi thương thế của gã lành sẽ để cho gã rời đi.

Nhà thiện tâm này tổng cộng có sáu miệng ăn, theo thứ tự là một đôi lão phu phụ và con trai, con dâu của họ. Ngoài ra còn có hai người cháu trai, hoàn cảnh gia đình cũng xem là tốt, lão phu phụ kia ngày thường ăn chay niệm phật, là gia đình có danh tiếng hướng thiện, cũng chính là đối với lão phu phụ nhất thời không đành lòng, mới cứu người Nữ Chân về nhà, còn bảo con trai, con dâu hết lòng chiếu cố.

Lúc trước mới bắt đầu, mọi thứ đều hết sức bình thường, mặc dù người Nữ Chân kia bị thương nặng, nhưng thân thể lại hết sức cường tráng, chẳng những còn sống, mà còn khôi phục rất nhanh, tuy rằng ngôn ngữ bất thông, thế nhưng người Nữ Chân đối với người nhà cứu mình một mạng này vô cùng cảm kích, bình thường về đến nhà có cái gì cũng tận lực đi hỗ trợ.

Chỉ có điều khi người Nữ Chân đã khỏi hẳn, lúc chuẩn bị phải đi, lão phu phụ và con trai có chuyện phải ra ngoài, ban đêm không có ở trong nhà, vạn lần không có nghĩ tới chính vào tối hôm đó đã xảy ra một chuyện không ai ngờ tới, vậy mà người Nữ Chân thừa dịp lợi dụng đêm đen gió to, cưỡng gian con dâu nhà người ta.

Người nhà kia mặc dù là người Khiết Đan, nhưng qua nhiều năm Hán hóa, sớm đã thành người Hán không có sai biệt gì, cô con dâu kia mất hết trinh tiết, nhất thời nghĩ quẩn, trực tiếp treo cổ trong phòng chết rồi, càng thêm đáng giận hơn nữa chính là, cái người Nữ Chân kia thản nhiên ngủ trên giường của người khác, đợi đến khi con trai nhà kia trở về, mới phát hiện thê tử của mình tự sát thân vong, còn người Nữ Chân đang nằm trên giường ngáy o…o…., trên người ngay cả bộ y phục cũng không có.

Nhìn đến đây, con trai nhà kia tự nhiên tức giậm chân sùi bọt mép nổi giận đùng đùng, đến phòng bếp cầm thanh đao giết chết người Nữ Chân kia, thật không nghĩ đến người Nữ Chân lúc này cũng tỉnh giấc, thấy đối phương muốn giết mình, hiển nhiên cũng không cam tâm bị giết, kết quả phản kháng lại, lại đem con trai nhà kia giết luôn, lúc lão phu phụ chạy đến, vừa vặn nhìn thấy đứa con trai ngã trong vũng máu, điều này làm cho lão cũng tức giận tiến lên dốc sức liều mạng với đối phương, đáng tiếc cũng ngã trong vũng máu.

Người Nữ Chân kia căn bản nghe không hiểu lời nói người Khiết Đan, chính mình cũng không biết phạm vào tội ác gì, bởi vì ở trong bộ lạc của họ, chỉ cần nam nhân không ở nhà, những người nam nhân khác liền có thể bồi thê tử đối phương ngủ, cho nên gã cũng không biết là chính mình có cái gì sai, ngược lại cho rằng người một nhà này muốn giết gã, lòng cảm kích lúc trước đối với người nhà này cũng biến mất, lại thêm gã đã giết bốn người, bản tính độc ác tàn nhẫn cũng lộ ra, ngay sau đó đã làm thì làm cho xong, xách đao cũng giết đi hai đứa nhỏ trong nhà.

Tuy nhiên tựa như vẻn vẹn như vậy, cũng chỉ là một cái án diệt môn bình thường, đối với khắp cả Liêu quốc mà nói cũng không coi vào đâu, nhưng mà trong quá trình người Nữ Chân hành hung, lại kinh động đến hàng hàng xóm xung quanh, người nhà này quan hệ rất tốt với các bạn hàng xóm, nghe được trong nhà ông ta động tĩnh không tầm thường, lập tức có người tiến đến kiểm tra, kết quả vừa vặn thấy việc người Nữ Chân kia hành hung, khiến hàng xóm đều rất tức giận, ngay tại chỗ liền có mấy nam nhân tiến tới nghĩ phải bắt được người Nữ Chân kia, không ngờ người Nữ Chân kia hết sức hung hãn liền một mạch giết chết nhiều người, hơn nữa còn muốn chạy trốn ra khỏi thôn trấn, cuối cùng thật vất vả mới bị người dùng lưới bắt được.

Trải qua quá trình thống kê, bị gã giết ngoại trừ một nhà sáu người đã cứu gã một mạng, còn có năm người đang cản đường gã thì bị giết, ngoài ra còn có mười mấy người bị thương, có thể nói là thương vong nghiêm trọng, về phần kết cục của người Nữ Chân kia, đương nhiên cũng hết sức thê thảm, trực tiếp bị người trong trấn lóc thành miếng thịt, sau đó đặt ở trước phần mộ người chết tế lễ.

Chỉ có điều việc cũng chưa xong, bởi vì thân phận người Nữ Chân giết người cũng không đơn giản, mà là một người con trai của đầu lĩnh đứng đầu một bộ tộc Nữ Chân, kết quả về sau đầu lĩnh bộ tộc biết rõ con trai mình bị Liêu quốc giết chết, lập tức dẫn vài trăm người bộ tộc tiến giết thôn trấn, sau cùng đem tru diệt gần một nửa người, cuối cùng Liêu quân đuổi tới, mới khiến những người Nữ Chân đó buộc phải rút quân.

Cũng chính là bộ tộc Nữ Chân này trả thù, khiến cho chuyện này báo lên cho Gia Luật Hồng Cơ, chẳng những Gia Luật Hồng Cơ rất tức giận, hơn nữa còn đem toàn bộ quân triều đình ồ ạt giết người Nữ Chân, cuối cùng Liêu quốc tập kết mười vạn tinh binh giết vào địa bàn người Nữ Chân, nhìn thấy người Nữ Chân liền giết, cuối cùng bộ lạc người Nữ Chân cũng bị đồ diệt, ngoài ra cũng liên lụy tới một vài bộ tộc Nữ Chân khác, chẳng qua Hoàn Nhan xuất binh, lúc này mới ngăn lại thế công của Liêu quốc, hơn nữa bộ tộc Nữ Chân rút lui đến trong rừng núi, Liêu quốc mấy lần tấn công đều không công mà lui, rơi vào đường cùng lúc này mới chịu lui binh.

- Chuyện đã xảy ra chính là như vậy, rõ ràng là người một nhà kia cứu được người Nữ Chân một mạng, nhưng lại không nghĩ rằng chẳng những diệt cả nhà mình, hơn nữa còn gây nên một cuộc chiến tranh, chí ít trên vạn người chết ở trong trận chiến này, ngươi nói người Nữ Chân kia có phải đáng chết hay không?

Gia Luật Tư cuối cùng giọng căm hận nói.

Triệu Nhan nghe đến đó cảm thấy trong lòng nặng trĩu, thật ra thì nghiêm chỉnh mà nói, chuyện này chỉ là một cái phong tục tập quán bất đồng dẫn đến thảm kịch, tất nhiên việc người Nữ Chân kia cũng quá mức tàn nhẫn, chẳng những giết vài người, ngay cả hai đứa con bé cũng không buông tha, loại người này cũng đúng là không đáng để cứu, sau cùng bị lăng trì xử tử coi như là trừng phạt đúng tội.

- Hiện tại biết vì sao ta để ý như vậy rồi nha, người Nữ Chân không có một kẻ nào tốt, cho nên trong khoảng thời gian này bất kể người có đi đâu, ta đều phải cùng ở bên cạnh ngươi, nếu không cũng không biết gặp phải chuyện gì đâu.

Gia Luật Tư lúc này lại bổ sung, nàng đối với người Nữ Chân cảnh giác đề phòng rất lớn, hiện tại ở bộ Hoàn Nhan càng làm cho nàng cảm giác không có bất kỳ an toàn, chỉ có ở cùng bên cạnh Triệu Nhan mới khá hơn một chút.

- Được rồi, xem chúng ta đang nâng cao truyền thống hữu nghị hai nước Tống Liêu, bổn quận vương liền cố mà nhận lấy ngươi làm người hầu sai bảo, từ này về sau không được rời khỏi tầm mắt của ta!

Triệu Nhan lúc này cũng cười đùa nói.

- Xì…

Gia Luật Tư nghe được Triệu Nhan nói cái gì Tống liêu truyền thống hữu nghị, lúc này cười ra tiếng, ai cũng biết Đại Tống và Liêu quốc tuy rằng ngoài mặt không làm mất lòng nhau, nhưng sau lưng lại không biết đã làm bao nhiêu chuyện xấu xa, làm sao còn có cái gì hữu nghị có thể nói?

Lúc này đã là nửa đêm về sáng rồi, tuy rằng buổi chiều đã ngủ một hồi, nhưng lúc này Triệu Nhan và Gia Luật Tư hai người cũng lần nữa cảm thấy có chút buồn ngủ, chỉ có điều lúc này lại lần nữa buồn bực, bởi vì trong lều vải chỉ có một giường lớn, bọn họ cũng không phải là phu thê, ngủ chung một chỗ tự nhiên hết sức không thích hợp.

- Như vậy đi, người ngủ trên giường, ta tùy tiện tìm một chỗ ngủ một giấc là được rồi, dù sao trên mặt đất da lông dày như vậy, hơn nữa lại là mùa hè có chăn hay không cũng giống nhau.

Triệu Nhan chủ động mở miệng nói, hắn và Gia Luật Tư thân phận quá mức đặc biệt, cho nên Triệu Nhan cũng không muốn cùng đối phương ồn ào xảy ra chuyện gì.

Nghe được Triệu Nhan chủ động muốn ngủ trên mặt đất, Gia Luật Tư trong lòng cũng không khỏi cảm động, chỉ thấy nàng cắn môi do dự một chút, cuối cùng đỏ mặt mở miệng nói:

- Cái này không thể được, hiện tại mặc dù là mùa hè, nhưng bộ Hoàn Nhan nơi này tất cả là núi rừng, ban đêm vẫn có chút lạnh, ngươi ngủ trên mặt đất nhất định sẽ sinh bệnh, cho nên vẫn là ngủ ở trên giường đi, tuy nhiên có chuyện phải nói rõ trước, nếu ngươi không thành thật, đừng trách bản công chúa không khách khí!

Triệu Nhan nghe được Gia Luật Tư nói như thế, đặc biệt là vài câu cuối cùng, trong lúc nhất thời cũng hơi dở khóc dở cười, tuy nhiên hắn cũng biết bộ Hoàn Nhan nơi này độ cao so với mặt nước biển tương đối cao, xung quanh cũng đều là núi rừng, ban đêm thật có chút lạnh, bởi vậy một lát sau cũng gật đầu nói:

- Nếu như công chúa không chê, Triệu mỗ ta cũng liền không khách khí.

Thấy Triệu Nhan ưng thuận, Gia Luật Tư sắc mặt càng trở nên đỏ, lập tức cũng không dám nhìn Triệu Nhan nữa, quần áo cũng không có cởi liền trực tiếp chui vào chăn, tuy nhiên lại để trống một chỗ chăn phía bên phải cho Triệu Nhan. Triệu Nhan nhìn đến ngay cả cô gái nhỏ này cũng phóng khoáng như vậy, hắn cũng không có nói nhiều, trực tiếp tiến vào khoảng chăn để trống, sau đó chuẩn bị đi ngủ, về phần tắm rửa, rửa chân và vân vân cũng đừng có suy nghĩ, cái thói quen này, cũng không có ai chuẩn bị cho bọn họ, cho nên chỉ có thể chấp nhận như vậy một chút.

Triệu Nhan vốn có chút bối rối, tuy nhiên tiến vào ổ chăn, hắn đã từ từ phát hiện mình bất kể như thế nào cũng không ngủ được.

Bình Luận (0)
Comment