Giường vốn là không rộng, Triệu Nhan và Gia Luật Tư nằm ở trên giường, tuy rằng hai người đều cố gắng hướng về phía hai bên giường, nhưng vẫn như cũ khó tránh khỏi có một chút tiếp xúc thân thể, đặc biệt là bên mũi Triệu Nhan luôn vương vấn một mùi hương xử nữ mê người, trêu chọc lòng người, cảm giác buồn ngủ lúc trước sớm cũng không biết ném ở chỗ nào rồi?
Triệu Nhan ngủ không được, Gia Luật Tư cũng không ngủ được, nàng lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên cùng người đàn ông nằm chung một chỗ, điều này làm cho nàng hết sức căng thẳng, thậm chí vẫn liên tục lo lắng Triệu Nhan sẽ nhào đầu về phía trước, đến lúc đó mình nên làm cái gì bây giờ? Nghĩ đến đây, Gia Luật Tư lại hồi hộp muốn chết, tim đang đập “thình thịch” không ngừng, trên mặt càng nóng bừng.
Cứ như vậy trải qua không biết bao lâu, liên tục bắt buộc mình nhắm mắt ngủ Triệu Nhan rốt cục mở mắt, bởi vì hắn phát hiện mình càng như vậy lại càng không ngủ được, hơn nữa hắn cũng có cảm giác, Gia Luật Tư cũng giống hắn không ngủ được, đặc biệt là tiếng tim của nàng đập, Triệu Nhan cũng có thể mơ hồ nghe được.
- Người vẫn chưa ngủ sao? ?
Triệu Nhan cuối cùng mở miệng nói đánh tan bầu không khí xấu hổ này.
- Chưa.
- Nói chuyện gì đi.
- Nói cái gì?
- Chẳng hạn như cuộc sống của ngươi, không biết các công chúa Liêu quốc cùng công chúa Đại Tống chúng ta ngày thường có cái gì khác biệt không?
Triệu Nhan lúc này rõ ràng nghiêng người đi nhìn Gia Luật Tư nói, trong lều chỉ có một chén đèn dầu, trong ngọn đèn mông lung thấy không rõ mặt đối phương, có thể nhìn thấy đôi mắt Gia Luật Tư hết sức trong sáng.
- Cuộc sống của công chúa cũng không phải đều giống nhau ư, mỗi ngày ngoại trừ học đủ thứ, rồi lại ngơ ngẩn ở trong cung, tưởng tượng xem sau này sẽ gả cho một người như nào, đáng tiếc là lúc trước vô luận như thế nào ta cũng không nghĩ tới, mình lại phải gả cho một tên phế nhân.
Gia Luật Tư thở dài nói, trong hoàng cung cuộc sống đối với nàng mà nói hết sức nhàm chán không thú vị, căn bản không hề có gì để nói.
Triệu Nhan nghe đến đó cũng thở dài nói:
- Phần lớn hôn nhân của công chúa không thể do bản thân khống chế, ví dụ như của nhị tỷ ta Bảo An công chúa, gả cho tên Vương Sân lòng lang dạ sói kia, mấy lần đều chọc tức cho tỷ ấy bệnh đến không thể dậy nổi, thật may là cuối cùng nhị tỷ nghe theo lời ta cùng tam tỷ khuyên nhủ, quả quyết cùng Vương Sân đoạn tuyệt hòa ly. Hiện tại khôi phục thân tự do. Thân thể cũng tốt hơn nhiều.
- Công chúa sau khi xuất giá còn có thể hòa ly?
Gia Luật Tư nghe đến đó có phần kinh ngạc nói, tuy rằng dân phong Khiết Đan khá cởi mở, nhưng công chúa của Liêu quốc sau khi xuất giá, bình thường ngoại trừ phò mã qua đời, cũng không có nảy sinh tình huống cùng phò mã hòa ly.
- Nữ tử dân gian cũng có thể cùng trượng phu hòa ly. Vì sao công chúa không thể. Hơn nữa nhị tỷ ta xuất giá phi thân, nếu tiếp tục để nàng sống cùng Vương Sân, bị đối phương làm cho tức chết cũng không phải là không có khả năng. Hơn nữa Đại Tống chúng ta hoàng tử, công chúa tương đối ít, phụ hoàng tổng cộng cũng chỉ có ba đứa con gái, ông đương nhiên cũng không đành lòng chứng kiến nhị tỷ khổ cực.
Triệu Nhan cười mở miệng nói, lúc này bầu không khí xấu hổ giữa hai người rốt cục cũng biến mất, giữa hai bên cũng cảm giác tự nhiên rất nhiều.
- Thật hâm mộ các ngươi có một phụ hoàng tốt, so sánh ra, vị phụ hoàng kia của ta kém nhiều lắm, ông ấy ngoại trừ quan tâm đến phi tần hậu cung của mình ra, đối với chúng ta những mầm mống nữ này từ trước đến giờ cũng không quan tâm chút nào, thậm chí lúc trước gả ta cho Trương Nhân Tiên, ta cũng hoài nghi ông ấy còn nhớ rõ có một đứa con gái như ta hay không vậy?
Gia Luật Tư thanh âm đau khổ nói, đây cũng là lần đầu tiên nàng đối với người khác thổ lộ bất mãn đối với phụ thân mình, thậm chí lúc nói xong lời nói cuối cùng, trong ánh mắt cũng tràn đầy lệ rồi.
- Con cháu nhà Đế vương, tuy rằng từ nhỏ vinh hoa phú quý, nhưng chung quy đều có chút chua xót không cho người ngoài biết, công chúa ngươi cũng đừng nghĩ quá nhiều.
Triệu Nhan nghe đến đó buộc lòng phải mở miệng an ủi nói.
Gia Luật Tư lau nước mắt, tiếp tục lại vừa cười lớn nói:
- Không nói những chuyện không vui này, lại nói tiếp cũng đều tại ta là thân con gái, nếu là hoàng tử, cũng liền sẽ tự do hơn nhiều, chẳng hạn như những huynh đệ của ta kia, liền so với những công chúa chúng ta mạnh hơn nhiều, chỉ tiếc là mỗi một người đều nghĩ đến tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, cũng không biết trong đầu của họ nghĩ gì nữa?
- Ha ha, câu nói sau cùng của công chúa ta tán thành, sinh là Hoàng tử, bất kể là tiền tài hay quyền thế, chúng ta những người Hoàng tử này đều đã có, cho nên kế tiếp tự nhiên muốn hưởng thụ hết thảy, chẳng hạn như lấy một thê tử hiền lành, nạp mấy tiểu thiếp xinh đẹp, mỗi ngày vui chơi nô đùa, chẳng phải là so với thần tiên trên trời còn vui vẻ hơn sao?
Triệu Nhan nghe đến đó cười lớn đồng ý, hắn nói những lời này cũng đều là phát ra từ thật tâm, nếu không phải bên ngoài Đại Tống còn có Tây Hạ và Bắc Liêu hai cường địch này, hắn tuyệt đối sẽ không dưng đi tìm phiền phức ở Quân Khí Giám.
- Hi hi, nghe nói trước kia quận vương lập gia, nổi tiếng là tay ăn chơi trong thành Đông Kinh của Đại Tống, chẳng qua lại cưới một vị thê tử tốt, vị quận vương phi xuất thân tướng môn kia đem ngài cứng rắn điều giáo thành cái bộ dạng hiện tại này, không biết có phải là sự thật hay không?
Gia Luật Tư nghe được Triệu Nhan nhắc tới quá khứ của hắn, lập tức hết sức tò mò đụng tới hỏi, nữ nhân vốn là động vật trời sinh bát quát, đối với Triệu Nhan xảy ra chuyện biến hóa lớn như vậy, nàng cũng rất muốn làm rõ ràng.
Nếu là những nam nhân khác, hiển nhiên sẽ không thừa nhận mình bị vợ quản, tuy nhiên Triệu Nhan lại không thèm để ý chút nào mà nói:
- Thật sự như thế, trước đây ta tuổi còn nhỏ, mỗi ngày chỉ biết càn quấy, nhưng đêm hôm đó lấy vương phi, chợt bị một tia sét đánh trúng, thiếu chút nữa chết ở phòng tân hôn, nhưng ở thời khách sinh tử, lại làm cho ta hiểu được rất nhiều chuyện, lại thêm về sau vương phi đối với ta hết lòng chăm sóc, cũng dạy cho ta rất nhiều đạo lý, cho nên về sau, ta liền thay đổi triệt để, một lần nữa làm người, tuy rằng không thể tham gia vào việc chính trị giúp đỡ phụ hoàng, nhưng chính mình ít ra mang đến ảnh hưởng cho người xung quanh.
- Khanh khách, quận vương ngươi thật đúng là rất biết nói chuyện, ta còn là lần đầu tiên nghe người khác nói chuyện sợ vợ mà hay như vậy.
Gia Luật Tư lại căn bản không tin tưởng lời Triệu Nhan, ngược lại cho là Triệu Nhan đang tự bào chữa cho mình.
- Cái gì gọi là sợ vợ, ta cùng vương phi rõ ràng là kính yêu, vợ chồng tôn trọng nhau có được hay không?
Triệu Nhan nghe đến đó hết sức bất mãn nói, mặc dù đang ở lúc mới ban đầu, Tào Dĩnh ỷ vào sau lưng có Hoàng hậu và Triệu Thự chống đỡ, đối với mình quản vô cùng nghiêm như thế, nhưng về sau thời gian dần ở chung, tình cảm của hai người sớm đã đột nhiên tăng mạnh, Triệu Nhan cũng chính thức trở thành người chủ gia đình, làm sao còn có cái gì sợ vợ?
- Ha hả, được rồi được rồi, thì như các ngươi đúng là vợ chồng tôn trọng nhau.
Gia Luật Tư cười mở miệng nói, tuy nhiên nghe giọng nói của nàng, hiển nhiên căn bản không tin tưởng lời giải thích của Triệu Nhan, ngược lại cho là hắn đang sĩ diện.
Triệu Nhan nghe đến đó cũng có chút không nói được gì, không nghĩ tới chính mình càng giải thích càng không rõ ràng, nghĩ đến đây hắn cũng có chút tức giận, rõ ràng dùng chăn che mặt lại không nói gì nữa.
Thấy Triệu Nhan hành động như tiểu hài tử tức giận như vậy, Gia Luật Tư lại thêm hảo cảm cười to, ngay sau đó giơ tay kéo cái chăn chùm kín mặt xuống cười nói với Triệu Nhan:
- Sao nào, đường đường một vị quận vương lại tức giận chút chuyện cỏn con này sao?
- Vốn muốn cùng ngươi nói một chút về cuộc sống thường ngày của ta, chẳng qua ngươi cho rằng ta sợ vợ, vậy ta còn có cái gì để nói, nói không chừng ngươi còn có thể tiếp tục chế nhạo ta?
Triệu Nhan bất đắc dĩ mở miệng nói, lúc này tuy rằng đã là nửa đêm rồi, nhưng hắn vẫn cảm giác tinh thần tỉnh táo, căn bản không có chút buồn ngủ, giống như cảm giác ở tiền thế suốt đêm chơi trò chơi vậy.
- Được rồi được rồi, ta sai rồi còn không được ư, ngươi mau nói cho ta biết ngươi bình thường làm cái gì, không phải là hết ăn lại ngủ, hết ngủ lại ăn sao?
Gia Luật Tư nghe được Triệu Nhan không muốn nói nữa, lập tức sốt ruột kéo cánh tay của Triệu Nhan, bất quá nàng rất nhanh cảm thấy có chút quá mức thân thiết, vội vàng buông cánh tay của Triệu Nhan ra, vẻ mặt cũng đỏ rừng rực, may mắn hiện tại ngọn đèn mờ tối, không sợ Triệu Nhan thấy.
Triệu Nhan ngược lại không có cảm thấy gì, lập tức bắt đầu nói về cuộc sống bình thường của mình, chẳng hạn như Tào Dĩnh thông minh xinh đẹp, thân thế trớ trêu của Tiết Ninh Nhi, những sơ suất nho nhỏ của Tiểu Đậu Nha, … những người có tính cách khác nhau ở cùng Triệu Nhan, phát sinh đủ loại chuyện lý thú, cũng đều được Triệu Nhan kể cho Gia Luật Tư nghe.
Khi kết giao giữa người với người có một chút thú vị, chính là người ta rất khó đem tâm sự của mình nói cho người bên cạnh nghe, nhưng lại nguyện ý đem những sự tình này nói cho một người chỉ có duyên gặp mặt một lần, đây là bởi vì nếu là người quen, vậy người này cũng rất khó có thể tiếp tục giữ kín rồi, nhưng nếu nói cho người xa lạ, lại không cần lo lắng đối phương truyền đi, Triệu Nhan bây giờ cùng Gia Luật Tư chính là như thế, theo Triệu Nhan, Gia Luật Tư là công chúa địch quốc, chỉ là khi bọn họ rời khỏi bộ Hoàn Nhan, ngày sau không còn có bất kỳ liên hệ gì, cho nên hắn có thể không hề phòng bị đem chuyện trong cuộc sống của mình nói cho đối phương biết, dùng cái này đến thỏa mãn mong muốn được nói hết ra của bản thân.
So sánh với Gia Luật Tư ở trong cung cuộc sống nhàm chán buồn tẻ, cuộc sống của Triệu Nhan thú vị hơn nhiều, hơn nữa cũng càng thêm tự do, cho nên Triệu Nhan nói những chuyện nhỏ trong cuộc sống này cho Gia Luật Tư nghe, chẳng những hết sức thú vị, đồng thời cũng làm cho nàng hướng tới không gì so sánh được, thậm chí nàng cũng thầm nghĩ, nếu cuộc sống của mình cũng có thể giống như Triệu Nhan hẳn là tốt lắm.
Một người nói như vậy, một người thì nghe, Triệu Nhan cũng không biết rằng mình đã nói bao lâu, hắn chỉ biết là cuối cùng Gia Luật Tư nghe đến ngủ mất rồi, nhẹ nhàng hít thở giống như ngủ hết sức an bình, điều này cũng làm cho trong lòng Triệu Nhan buông lỏng, cuối cùng bất tri bất giác ngủ thiếp đi, chỉ có điều trong lúc ngủ mơ hai người đều không có phát giác, bọn họ không ngờ càng đến gần càng gần, cuối cùng không ngờ gắt gao ôm nhau.
Triệu Nhan vừa cảm giác ngủ rất say, hơn nữa còn lm một giấc mộng thật dài, trong mộng hắn lại không biết làm sao đó trốn ra được khỏi bộ Hoàn Nhan, trải qua ngàn vạn khó khăn hiểm trở về Đại Tống, hơn nữa cùng Tào Dĩnh, Tiết Ninh Nhi đoàn tụ, càng làm cho hắn vui sướng chính là Tiết Ninh Nhi còn sinh cho hắn một đứa bé gái xinh đẹp đáng yêu, điều này làm cho Triệu Nhan cao hứng không gì sánh được, ngay tại chỗ ôm mẹ con Tiết Ninh Nhi hôn vài cái, dùng hành động này để diễn tả cảm giác hưng phấn của mình.
Buổi tối, Tiết Ninh Ni lại càng bằng mọi cách dịu dàng, Triệu Nhan lại càng tính chí ngẩng cao, ôm Tiết Ninh Nhi triền miền đến nửa đêm, trong lúc ngủ mơ Triệu Nhan chỉ cảm thấy thân thể Tiết Ninh Nhi mềm mại, khiến hắn bất kể như thế nào cũng không chịu buông tay, chẳng qua đúng lúc này, bỗng nhiên Tiết Ninh Nhi trong ngực hắn hét lên một tiếng, khiến Triệu Nhan lập tức tỉnh lại từ trong mộng.