Sau khi yến tiệc bắt đầu, Triệu Nhan lần lượt đến từng bàn kính rượu, tuy nhiên khách đến hôm nay quả thật quá nhiều, cuối cùng Triệu Nhan cũng không chịu nổi, cuối cùng đành phải nhờ Triệu Húc thay mình chiêu đãi khách, hắn phải đi nghỉ ngơi một chút, sau đó được lão Phúc dìu ra khỏi đại điện, tuy nhiên Triệu Nhan không trực tiếp trở về nội trạch, mà đi đến thư phòng ở tiền viện.
Vừa bước vào thư phòng, vẻ mặt say rượu của Triệu Nhan liền biến mất, đối với điều này lão Phúc cũng không cảm thấy kỳ quái, mà khom người rời khỏi, chỉ chốc lát, lão lại dẫn một hộ vệ trung niên có bộ râu dài đến thư phòng, đợi sau khi tên hộ vệ này tiến vào, lão Phúc liền nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, sau đó đứng cách đó không xa canh chừng.
- Sao rồi, không lẽ là do ngươi ở cùng lão Hoàng trong thời gian dài rồi, thì đến nơi này của ta cũng xem nó như Hoàng Thành Ti của các ngươi luôn sao? Triệu Nhan ngồi trên ghế nhấp một ngụm trà cười nói, lúc kính rượu vừa nãy hắn đã giở trò, thêm nước vào bình rượu mà mình uống, cho nên tuy là uống nhiều, nhưng kỳ thật không hề say.
- Quận vương thứ tội, vốn là không cần bí mật như vậy, chỉ là khoảng thời gian này ta nhận được một công việc vô cùng quan trọng từ bên Hoàng công, cần lập tức rời khỏi Đông Kinh, cho nên trong khoảng thời gian này, càng ít gặp người khác càng tốt cho ta!
Chỉ thấy vị thị vệ trung niên vừa tiến vào kia mở miệng nói, sau đó kéo chùm râu trên khoé miệng xuống, lộ ra gương mặt trẻ trung lạnh lùng, chính là đệ đệ của Tiết Ninh Nhi Tiết Lang, cũng chính là người mà hắn vẫn luôn đợi, vừa rồi tuy rằng Tiết Lang hoá trang thành một người trung niên đi theo sau Hoàng Ngũ Đức, nhưng Triệu Nhan chỉ cần liếc mắt là nhận ra y ngay.
- Ồ, lại phải rời khỏi kinh thành? Triệu Nhan nghe đến đây liền chau mày, ngay sau đó lại nửa đùa nửa thật nói: - Tỷ tỷ của ngươi vừa sinh xong, ta còn định để ngươi đến thăm nàng ấy vài lần, nhưng không nghĩ tới ngươi đi theo lão Hoàng lại bận rộn như vậy, sớm biết như vậy thì lúc đầu không nên đưa ngươi đến Hoàng Thành Ti.
- Tỷ tỷ ở chỗ quận vương ta rất yên tâm, có ta chăm sóc hay không cũng như nhau, hơn nữa ta cũng thích cuộc sống trong Hoàng Thành Ti, Hoàng công hết sức coi trọng ta, sau khi làm xong chuyện Tây Hạ này, có lẽ ta sẽ được thăng chức, đến lúc đó cũng đã đủ kinh nghiệm rồi, không cần phải đi đây đi đó nữa. Trên mặt của Tiết Lang lộ ra một nụ cười hiếm hoi, Tiết Ninh Nhi tỷ tỷ có một gia đình ổn định, mình cũng có một phương hướng để phấn đấu, hiện giờ Tiết Lang cảm thấy mỗi ngày của mình đều vô cùng phong phú.
- Tây Hạ? Nghe đến đây Triệu Nhan trước hết là cả kinh, sau đó vô cùng tức giận nói: - Lão Hoàng sao lại không hiểu chuyện đến vậy, lại phái ngươi đến nơi nguy hiểm như Tây Hạ, lẽ nào y không biết Đại Tống của chúng ta sắp động thủ với Tây Hạ rồi sao? Không được, bây giờ ta liền đi tìm y, chuyện này vẫn là nên phái người khác đi đi!
Triệu Nhan nói xong liền muốn đi tìm Hoàng Ngũ Đức, hắn hiểu cuộc sống ở Hoàng Thành Ti là như thế nào hơn bất cứ ai, đặc biệt là hiện nay Đại Tống đang chuẩn bị động thủ với Tây Hạ, điều này càng khiến người Hoàng Thành Ti ở Tây Hạ ngày nào cũng phải mạo hiểm tính mạng, Tiết Lang là thân đệ đệ duy nhất của Tiết Ninh Nhi, hắn tuyệt đối không thể để đối phương phải mạo hiểm!
- Quận vương chậm đã, chuyện này không nên trách Hoàng công, là ta chủ động yêu cầu đi Tây Hạ, hơn nữa năm ngoái việc của Hoàng Công ở Liêu Quốc Tây Hạ cũng đều do ta và vài người khác phụ trách, không có ai hiểu thế cục ở Tây Hạ hơn ta, hơn nữa trong đám người của chúng ta bên đó, cũng chỉ có ta là thích hợp nhất để đi Tây Hạ.
Triệu Nhan còn chưa ra khỏi cửa, đã bị Tiết Lang ngăn lại, nói.
- Cái gì, ngươi tự mình yêu cầu đi? Triệu Nhan nghe đến đây càng thêm kinh ngạc, sau đó hắn lại có chút tức giận nói: - Tiết Lang, sao ngươi không biết điều như vậy, tỷ tỷ của ngươi chỉ có một người thân duy nhất đó là ngươi, lỡ như ngươi xảy ra chuyện gì, đến lúc đó tỷ tỷ của ngươi sẽ đau lòng đến mức nào?
Lúc đầu Triệu Nhan đưa Tiết Lang đến Hoàng Thành Ti của lão Hoàng, chủ yếu là muốn để Tiết Lang có một núi dựa, từ đó có thể giải quyết phiền toái của mình, sau đó thấy Tiết Lang làm việc ở Hoàng Thành Ti không tệ, cũng không quản thêm nữa, muốn để y tự mình phát triển, nhưng không nghĩ tới Tiết Lang lại làm rất xuất sắc, không ngờ lại trở thành một trong những thủ hạ đắc lực dưới tay của lão Hoàng, hiện giờ lại muốn đi Tây Hạ, điều này khiến Triệu Nhan không thể không lo lắng cho an toàn của y.
Nghe thấy Triệu Nhan lôi tỷ tỷ Tiết Ninh Nhi ra, Tiết Lang cũng trầm mặc hồi lâu, đời này người y kính phục nhất chính là tỷ tỷ của mình, lúc đầu khi đám trẻ bọn họ trốn đến Đông Kinh, cũng chính tỷ tỷ đã dùng đôi vai non nớt gánh vác trọng trách nuôi dưỡng bọn họ, thậm chí vì điều này mà không tiếc nhảy vào hố lửa, may mà gặp được vị quận vương Triệu Nhan có tình có nghĩa này, mới xem như có một chốn về tốt.
Nhìn thấy vẻ mặt do dự của Tiết Lang, Triệu Nhan vừa định khuyên thêm mấy câu, nhưng lại thấy Tiết Lang kiên định lắc đầu nói: - Đa tạ ý tốt của quận vương, nhưng từ khi tỷ tỷ vào vương phủ, ta đã không còn lưu luyến gì nữa, hơn nữa đại trượng phu sống ở thế gian này, nên nâng Tam Xích Kiếm, lập chiến công phi phàm, ta còn trẻ như vậy, tự nhiên là muốn nhân lúc này mà làm thêm vài chuyện.
Nói đến đây, gương mặt của Tiết Lang lộ ra một vệt hồng hiếm thấy: - Mặt khác ta gặp được một nữ tử, đáng tiếc thân phận hiện nay của ta không xứng với nàng, cho nên ta phải nhân cơ hội này, gây dựng cơ nghiệp của mình, ngày sau có thể quang minh chính đại đến nhà nàng cầu hôn!
Triệu Nhan nghe đến câu cuối cùng của Tiết Lang cũng kinh ngạc đến đứng bật dậy, đánh giá đối phương từ trên xuống dưới, từ khi hắn quen với Tiết Lang cho đến giờ, gương mặt của đối phương vẫn luôn lạnh như băng, quả thật khó mà tưởng tượng ra được một nam tử lãnh khốc như vậy mà cũng chủ động thích một nữ nhân.
- Được lắm, không nghĩ tới Tiết Lang ngươi đã âm thầm thích một người. Một lát sau, Triệu Nhan lúc này mới ngoắc miệng cười nói, ngay sau đó hắn lại nổi lên tính bát quái truy hỏi: - Ôi, có thể tiết lộ một chút cho ta biết không, đối phương là nữ nhi nhà nào? Sau này ta cũng giúp ngươi lưu tâm một chút, không để bị ngươi khác đoạt trước đi.
- Chuyện này... Tiết Lang nghe đến đây lại lần nữa lộ ra vẻ mặt ngại ngùng, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng nói: - Đối phương họ Dương, là người Thiên Ba Dương gia, Tết Nguyên Tiêu năm ngoái, ta và nàng gặp mặt qua một lần, sau đó chúng ta lại tiếp xúc thêm vài lần, hôm trước, ngày Tết Nguyên Tiêu, chúng ta còn cùng nhau đi chơi, chỉ là nàng lo lắng người nhà phản đối, cho nên mới không dám để ta tới cửa cầu hôn.
- Mẹ nó, lại còn là con gái nhà tướng, hơn nữa còn là nữ nhân Dương gia, ngươi quả là tinh mắt! Triệu Nhan nghe đến đây cũng vô cùng hưng phấn, ngay sau đó lại truy hỏi tiếp: - Đúng rồi, ngươi có biết Dương Hoài Ngọc không, nữ tử đó là muội muội hay là cháu gái của Dương Hoài Ngọc?
- Khụ, ta đương nhiên là biết Dương tướng quân, phụ thân của Quỳnh nhi là nhị ca của Dương tướng quân Dương Hoài An, cho nên Quỳnh nhi là cháu gái ruột của Dương tướng quân.
Tiết Lang ho khan một tiếng, nói, y và vị Dương tiểu nương tử đó qua lại gần một năm, tự nhiên biết rõ tình huống gia đình của đối phương.
- Hoá ra là cháu gái ruột của Dương Hoài Ngọc, khó trách ngươi không dám đi cầu hôn. Triệu Nhan nghe đến đây cũng có chút đau đầu, một chi này của Dương Hoài Ngọc là đích tôn đích truyền của Dương gia, vị nhị ca của Dương Hoài Ngọc Dương Hoài An hắn cũng biết, tuy rằng không phải là đích tử của Dương Văn Quảng, nhưng cũng không phải là người mà người không một xu dính túi như Tiết Lang có thể với tới, cho dù thêm quan hệ với Triệu Nhan cũng không được, dù gì thì ngươi ta căn bản không quan tâm đến tỷ tỷ của Tiết Lang là thê thất của Triệu Nhan, tất cả đều phải xem thân phận địa vị của bản thân Tiết Lang, khó trách y liều mạng như vậy.
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan cũng cảm nhận được tình cảnh của Tiết Lang, liền vỗ vai y nói: - Được rồi, nếu đã vậy, ta cũng không ngăn cản ngươi nữa, nhưng ta chỉ có một yêu cầu, đó là cho dù gặp phải chuyện gì cũng đừng nên cậy mạnh, lúc nào cũng phải nhớ đến một chữ nhẫn, giữ mạng là điều quan trọng nhất, chỉ cần người còn sống, vậy hết thảy đều có thể, những thứ khác đều không quan trọng!
Tiết Lang tính cách cao ngạo, lần này y lại đến Tây Hạ nằm vùng, khó tránh khỏi sẽ bị người Tây Hạ làm khó dễ, Triệu Nhan quả thật lo lắng y sẽ không nhịn nổi mà ra tay, dù gì thì trước đây tên tiểu tử này cũng là một thiếu niên bạo lực, còn làm mất đi bản ký lục của con trai trưởng của mình, do đó có thể thấy được bản tính của y chính là một người coi trời bằng vung, cho nên Triệu Nhan mới tặng cho y một chữ nhẫn.
Nghe lời dặn dò của Triệu Nhan, Tiết Lang cũng hơi cảm động, lập tức gật đầu đáp: - Quận vương hãy yên tâm, trong khoảng thời gian ở Hoàng Thành Ti này ta đã học được rất nhiều thứ, tính cách cũng thay đổi đi nhiều, hơn nữa lần này đi Tây Hạ ta cũng sẽ không ở lâu, nhiều nhất là mấy tháng, đợi sau khi thu thập xong tình báo cần thiết, liền đi Hoàn Khánh chờ lệnh!
Triệu Nhan nghe đến đây cuối cùng đã hơi yên tâm, tuy rằng Tiết Lang không nói rõ, nhưng hắn cũng có thể nghe ra được chút tình báo từ trong lời của y, ví dụ như nếu Đại Tống động thủ với Tây Hạ, rất có thể sẽ xuất binh từ đường Hoàn Khánh, Tiết Lang lần này đi Tây Hạ, rất có thể là để thu thập tình báo cho đại chiến sau này, hơn nữa sẽ trở về trước khi chiến tranh xảy ra, như vậy, nguy hiểm cũng sẽ giảm đi nhiều rồi.
Kế đó Triệu Nhan hàn huyên thêm vài câu với Tiết Lang, Tiết Lang thì hy vọng Triệu Nhan đừng nói việc của mình cho tỷ tỷ nghe, cuối cùng Triệu Nhan cũng gật đầu, dù gì thì Tiết Ninh Nhi mới vừa sang tháng, cần phải nghỉ ngơi cho tốt, mặt khác cho dù nói cho nàng biết, nàng cũng không giúp được gì, chỉ khiến nàng thêm lo lắng.
Nhìn thấy Triệu Nhan đáp ứng sẽ không nói chuyện của mình với tỷ tỷ, Tiết Lang cũng rất vui mừng, sau đó lại muốn đi gặp cháu gái ngoại của mình, đây cũng là mục đích chính mà hôm nay y đến đây, Triệu Nhan cũng vì chuyện này mới đến đợi y, dù gì thì Tiết Lang cũng là người thân duy nhất của Tiết Ninh Nhi, lúc trước vẫn luôn không có cơ hội đến thăm, điều này khiến Tiết Ninh Nhi cằn nhằn nhiều ngày nay.
Dựa theo tập tục trong tháng, Tiết Ninh Nhi không được xuống giường trong suốt một tháng trời, bây giờ cuối cùng đã đầy tháng, nàng cũng chỉ có thể xuống giường đi lại một lát, một hồi còn phải ôm tiểu Tư Nguyệt đến trước điện đáp tạ khách khứa, nghĩ đến xuất thân ti tiện của mình, cũng có thể có một ngày vinh quang như vậy, Tiết Ninh Nhi không khỏi cảm thấy vô cùng thoả mãn.
Tuy nhiên rất nhanh Tiết Ninh Nhi lại nghĩ đến đệ đệ của mình Tiết Lang, điều này khiến nàng không khỏi thở dài, từ sau khi nàng mang thai, Tiết Lang cũng có đến thăm qua vài lần, nhưng mỗi lần đều đưa lễ vật xong liền vội vàng rời đi, nàng biết Tiết Lang đang làm việc công ở Hoàng Thành Ti, nhưng không biết mỗi ngày y làm gì, vì sao lại bận như vậy? Bây giờ con gái cũng đã sinh rồi? Y là một cữu cữu cũng không đến thăm, điều này khiến Tiết Ninh Nhi vô cùng lo lắng.
...
----------oOo----------