Sử dụng kính viễn vọng quan sát ánh trăng, đây tuyệt đối là một sáng kiến đi đầu trong lịch sử, mặc dù những sáng kiến này đối với cuộc sống phong phú của Triệu Nhan mà nói, gần như chỉ là một chút thành tựu không có ý nghĩa, nhưng hôm nay vẫn như cũ khiến cho vô số người mất ngủ, chẳng hạn như những người xếp hàng sử dụng kính viễn vọng, cho dù là đã đặt trước phòng trong Thượng Thủy trang, nhưng không có bao nhiêu người nguyện ý rời khỏi, cũng mất ngủ còn có bản thân Triệu Nhan, nhưng hắn cũng không phải vì chuyện kính viễn vọng.
Canh ba đã qua, Triệu Nhan vẫn như cũ trằn trọc trên giường, Tào Dĩnh ban đầu cũng đã ngủ, nhưng cuối cùng bị hắn đánh thức, lập tức dụi dụi con mắt hỏi:
- Phu quân sao còn chưa ngủ, chẳng lẽ có tâm sự gì?
- Ngại quá, đánh thức nàng rồi.
Triệu Nhan lúc này có chút áy náy nói, sau khi hắn nói chuyện với Cổ Thiên Kiệt về, vẫn suy nghĩ, lúc này mới trăn trở ngủ không được.
- Giữa phu thê còn khách khí làm gì, phu quân có tâm sự gì có thể nói cho ta nghe được không?
Tào Dĩnh lúc này lật người, mái tóc dài nhẹ nhàng tựa vào lồng ngực Triệu Nhan hỏi, nàng ưa thích dùng tư thế này cùng Triệu Nhan nói chuyện phiếm.
- Nương tử, hôm nay có người nói với ta một câu, khiến cho ta cảm thấy hết sức bất an.
Triệu Nhan thân thiết ôm Tào Dĩnh vào trong ngực, sau đó nhẹ giọng mở miệng nói.
- Hả? Rốt cuộc người nào lợi hại như vậy, không ngờ chỉ dùng một câu nói khiến phu quân thậm chí đi ngủ cũng ngủ không được?
Tào Dĩnh nghe đến đó cũng cười nói đùa.
- Ha hả, kỳ thật người này là bạn cùng chung hoạn nạn của ta, nữ nhi của y còn từng tới quý phủ của chúng ta, lúc trước ta lưu lạc ở bộ Nữ Chân thì gặp được y, lúc đó ông ấy cũng sắp không sống được bao lâu…
Triệu Nhan nói xong lại kể về những việc Cổ Thiên Kiệt đã trải qua, sau đó lại nói tiếp chuyện hôm nay mình gặp được đối phương. Tuy nhiên cuối cùng hắn lại nhíu mày nói:
- Khi ta sắp rời khỏi, Cổ Thiên Kiệt nói với ta, dựa vào thanh danh hiện tại của ta và mạng lưới quan hệ, kỳ thực có làm hoàng đế hay không cũng không sao, lúc ấy ta còn chưa cảm thấy cái gì, nhưng trở về cẩn thận suy nghĩ, lại cảm thấy càng sợ hãi.
- Hả, phu quân đang sợ cái gì?
Tào Dĩnh sau khi nghe xong cũng bình tĩnh lên tiếng hỏi, đối với chuyện ngôi vị Hoàng đế, thời gian qua nàng đều lựa chọn không ủng hộ cũng không phản đối, hết thảy đều xem Triệu Nhan tự mình nghĩ cách.
- Nàng cũng biết ta không có ý định với ngôi vị Hoàng đế, hơn nữa đại ca cũng có năng lực làm một vị Hoàng đế tốt, nhưng hiện tại ta lại chợt phát hiện, trường quân đội là do ta một tay bắt đầu dựng nên, phụ hoàng và đại ca cũng chỉ treo một cái tên, ngày sau uy danh trong trường quân đội không có cách gì so sánh với ta được, hiện tại theo giảng dạy, khiến cho thanh danh của ta càng ngày càng cao, rất nhiều phần tử tri thức ngàn dặm xa chạy tới nghe giảng bài, kể từ đó, bất kể là trên phương diện chính sự hay võ sự, ta đều có danh tiếng quá lớn, nếu nàng là đại ca, nàng có thể có ý nghĩ kia không?
Triệu Nhan thở dài nói.
- Khanh khách, ta hiểu. Hóa ra phu quân là không có lòng tin tưởng đại ca, lo lắng không yên ngày nào đó sau khi đăng cơ huynh ấy sẽ gây bất lợi cho chàng!
Khiến Triệu Nhan không nghĩ tới chính là Tào Dĩnh chợt cười mở miệng nói.
- Sao… sao nàng còn cười nữa?
Triệu Nhan nghe được tiếng cười của Tào Dĩnh, lập tức hết sức kinh ngạc hỏi, phải biết rằng chuyện này đúng là quan hệ đến sự sống của Quảng Dương quận vương phủ, nếu chẳng may về sau hắn và Triệu Húc nổi lên xung đột, đối phương lại là Hoàng đế, trừ phi hắn quyết tâm đi tạo phản, nếu không tuyệt đối khó lòng thoát chết, hơn nữa cho dù là tạo phản, hắn cũng không có một chút nào nắm chắc thành công.
- Ha ha. Phu quân chàng có biết khuyết điểm lớn nhất của chàng là cái gì không?
Tào Dĩnh nhưng thật giống như không có chút nào thèm quan tâm chuyện này, ngược lại vẻ mặt thoải mái hướng về phía Triệu Nhan hỏi ngược lại.
- Cái gì khuyết điểm? Triệu Nhan hỏi tới, chẳng ai hoàn mỹ, hắn cũng biết chính mình có rất nhiều khuyết điểm, nhưng khuyết điểm lớn nhất tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghĩ tới.
- Phu quân có khuyết điểm lớn nhất chính là nghĩ quá nhiều, tuy rằng người nghĩ quá nhiều không dễ dàng phạm sai lầm, nhưng có khi cũng sẽ có vẻ nhìn trước ngó sau, thậm chí làm những chuyện không đáng bận tâm, so với chuyện hôm nay, phu quân kỳ thật căn bản không cần nghĩ nhiều quá.
Tào Dĩnh mỉm cười mở miệng nói, nàng rất rõ ràng thiếu sót bên trong con người Triệu Nhan, tuy nhiên vô luận là thiếu sót hay là điểm mạnh, đều có thể khiến cho Tào Dĩnh cảm giác phu quân mình càng thêm chân thực, đáng tin cậy, thỉnh thoảng một ánh mắt của Triệu Nhan làm cho nàng hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, điều này cũng nói rằng hai người họ tâm đầu ý hợp phải không.
- Vì sao không cần nghĩ nhiều? Đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, nếu ta là đại ca, có một người đệ đệ xuất sắc như thế, hơn nữa có được thanh danh thật lớn và mạng lưới quan hệ, đợi cho đến lúc ta lên ngồi ngôi vị Hoàng đế, chỉ sợ cũng sẽ đứng ngồi không yên đấy.
Triệu Nhan cúi đầu nhìn khuôn mặt như ngọc của Tào Dĩnh hỏi.
- Khanh khách, phu quân sao nghĩ mãi mà không rõ, kỳ thật chúng ta có thể nghĩ ngược lại một chút, nếu phu quân đã có danh vọng và mạng lưới quan hệ thật lớn, mà chàng lại không biểu hiện ra dã tâm gì, chàng cảm thấy đại ca huynh ấy nguyện ý động tới chàng sao, hay nói huynh ấy dám động tới chàng sao?
Tào Dĩnh cười nhạt mở miệng nói.
- Việc này…
Triệu Nhan nghe được lời nói của Tào Dĩnh cũng cả kinh, lúc trước hắn dòng suy nghĩ của hắn như đi vào ngõ cụt, hắn cảm thấy Hoàng đế không gì không làm được, tuy nhiên hắn lại quên Hoàng đế thật ra cũng bị hạn chế, đặc biệt hoàng đế của Đại Tống càng phải như vậy, nếu chính mình nhờ trong trường quân đội có được mạng lưới quan hệ, văn thần trong triều đối với tài học của mình hết sức ngưỡng mộ như thế, kể từ đó, hắn liền trở thành một người đứng ngoài triều đình, tạm thời không nói đến tình huynh đệ, cho dù là Triệu Húc làm Hoàng đế thật sự đối với hắn có chỗ phòng bị, nhưng chỉ cần hắn không nhúng tay vào triều chính, như vậy Triệu Húc không thể, cũng không dám động đến hắn.
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan cũng không kìm được thở dài ra một hơi, tâm tư căng thẳng cuối cùng buông xuống được mấy phần, tuy nhiên có thể là bởi vì xuyên không tới, khiến cho hắn đối với cái thời đại này chung quy vẫn luôn không có cảm giác an toàn, sau cùng vẫn có chút không yên lòng mà nói:
- Nương tử nói thì như thế, nhưng lòng người đều sẽ là biến đổi, nếu chẳng may đại ca không tha cho ta thì làm sao bây giờ?
- Ha hả, phu quân chàng cuối cùng là không kiềm nén được suy nghĩ trọng lòng!
Tào Dĩnh nghe được Triệu Nhan nói lại lần thứ hai bất ngờ cười nói.
- Suy nghĩ trong lòng gì? Triệu Nhan cũng nghe không hiểu Tào Dĩnh đang nói cái gì.
Nhìn đến vẻ mặt Triệu Nhan bao la mờ mịt, Tào Dĩnh cũng thở dài nói:
- Phu quân, từ lúc trước chàng đồng ý với phụ thân bắt đầu vào Quân khí giám, kỳ thật cũng đã bắt đầu có chút không thể theo ý mình rồi, sau đó lại lập trường quân sự, đi sứ Liêu quốc, cùng với bây giờ dạy học, … những thứ này mặc dù nhìn đều giống như phu quân không có ý định tiến hành, nhưng khả năng ngay cả chính phu quân cũng không có cảm thấy, chàng làm việc này, thật ra đều là để gia tăng sức mạnh cho bản thân ở các phương diện, chẳng hạn như danh vọng, mạng lưới quan hệ, …..
- Ấy… nương tử ý của nàng ta hiểu được, ta tuy rằng không phải cố ý, nhưng kỳ thật lúc làm việc này, đều là đang theo bản năng tăng cường sức mạnh cho chính mình.
Triệu Nhan nghe đến đó cũng bỗng nhiên hít sâu một hơi, hết thảy căn nguyên vẫn là Triệu Nhan liên tục không có cảm giác an toàn, hơn nữa lại không muốn làm Hoàng đế, cho nên chỉ có thể hữu ý vô ý tăng cường sức mạnh cho chính mình, dùng những việc này gia tăng một chút đảm bảo.
- Theo bản năng? Phu quân miệng luôn nói ra làm cho người ta nghe không hiểu từ nào.
Tào Dĩnh giơ tay nghịch ngợm hớt những lọn tóc rối ra sau tai cười nói, đối với điều này nàng cũng sớm đã trở thành thói quen, tiếp theo chỉ thấy nàng lại mở miệng nói:
- Kỳ thật phu quân cũng là người trong cuộc mê muội, ta lúc trước đã phát hiện mục đích phu quân làm như vậy, thậm chí ngay cả phụ thân và đại bá bọn họ cũng cố ý tìm ta nói, nếu phu quân thật sự nguyện ý tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, bọn họ nguyện ý liên hiệp ủng hộ phu quân, đáng tiếc là ta biết rõ phu quân không có ý này.
Triệu Nhan nghe được lời Tào Dĩnh nói càng hoảng sợ, không nghĩ tới chính mình đã làm kinh động đến cha vợ, tuy nhiên ngẫm lại cũng không kỳ quái, lúc trước ban đầu Tào Dĩnh gả cho mình, vốn chính là muốn cùng thông gia với hoàng thất, nhờ đó củng cố vị trí Tào gia, hiện tại tính cách Triệu Nhan đại biến, biểu hiện càng ngày càng xuất sắc, đây đối với Tào gia mà nói, quả thực giống như là trúng giải thưởng lớn, tự nhiên mong muốn toàn lực ủng hộ Triệu Nhan, đáng tiếc tính cách mình thật sự không thích hợp làm Hoàng đế, hắn cũng không nguyện ý trói buộc bản thân vào ngôi vị Hoàng đế, cho nên nhất định đã khiến cho cha vợ bọn họ thất vọng rồi.
- Nương tử, nàng đã sớm nhìn ra, vì sao không sớm nhắc nhở ta, cũng để cho ta khiêm tốn một chút?
Triệu Nhan lúc này có chút ủy khuất nói, hiện tại hắn lớn như vậy, uy tín gần như càng ngày càng tăng, về phần trường quân đội bên kia tuy rằng vẫn còn ở giai đoạn ngủ đông nhưng hắn tin tưởng ngày sau nhất định sẽ khiến mọi người chấn động, đến lúc đó lực ảnh hưởng của hắn sẽ trải rộng toàn bộ quân đội.
- Khanh khách, phu quân lại hồ đồ rồi, chàng chính là đại diện cho vương phủ chúng ta, phu quân đã có uy tín và mạng lưới quan hệ, vương phủ chúng ta tự nhiên cũng là nước lên thì thuyền lên, chẳng hạn như phu quân dạy học, thiếp thân cũng đã thu nhận được trăm vị phu nhân đưa tới danh viện thiệp mời, đều là mời ta tham gia nào là tu hội yến tiệc, thậm chí ngay cả Ninh Nhi các nàng ấy cũng thu được không ít thiệp mời, đương nhiên tham gia hay không tham gia là một chuyện, người ta đưa thiệp đến, cái này đã nói lên phân lượng của phu quân ở trong suy nghĩ nhà người ta rồi.
Tào Dĩnh lúc này cũng khẽ cười một tiếng nói.
- Nàng không phải vì những thứ hư vinh này mới không đề cập tới chuyện này với ta đấy chứ?
Triệu Nhan nghe đến đó cũng có chút kỳ quái hỏi, trong mắt hắn, Tào Dĩnh cũng không phải loại nữ tử thiển cận.
Tào Dĩnh nghe đến đó lại kiều mỵ lườm Triệu Nhan một cái nói:
- Đương nhiên không phải, phu quân lo lắng tương lai vương phủ, thiếp thân là Vương phi, cũng phải lo lắng cho tương lai, tuy nói giữa đại ca và phu quân huynh đệ tình cảm rất sâu, hơn nữa phu quân còn mấy lần cứu mạng đại ca, dựa vào tính cách của đại ca, chắc có lẽ không đối với phu quân có chỗ ngờ vực vô căn cứ, nhưng ai dám cam đoan nhi tử đại ca cũng giống như đại ca tin tưởng và giao nhiệm vụ cho phu quân, cho nên chúng ta cũng phải sớm chuẩn bị, ít nhất cũng phải giúp vương phủ có một lực bảo vệ tự nhiên.
Nói tới đây, Tào Dĩnh dừng một chút lại nói tiếp:
- Kỳ thật cái này giống như tất cả đại quý tộc thời Tùy Đường, tuy rằng bọn họ không phải là Hoàng đế, nhưng lại ảnh hưởng đến tất cả mọi phương diện quốc gia, rút dây động rừng, cho nên hoàng đế mạnh như Đường Thái Tông, cũng không dám dễ dàng động đến bọn họ.
Đối với chuyện quý tộc mà Tào Dĩnh nói phía sau, Triệu Nhan cũng không có để ở trong lòng, tuy nhiên hắn lại bị lời nói phía trước của Tào Dĩnh làm tỉnh ra, hoàng đế Triệu Húc trong lịch sử cũng mất sớm, khi chết mới 37 tuổi, đến lúc đó cháu trai mình kế vị, rất có thể sẽ không giống như Triệu Húc tín nhiệm như vậy, xem ra mình cũng phải làm tốt việc chuẩn bị sớm một chút.