Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 363 - Chương 366: Thái Cực Quyền.

Chưa xác định
Chương 366: Thái Cực Quyền.

Sau khi về đến nhà, Triệu Nhan lập tức chạy tới trong hầm băng lấy cephalosporin ra, loại thuốc dùng để tiêm này trong môi trường nhiệt độ thấp có thể bảo quản thời gian dài hơn, nói ra Triệu Nhan ban đầu mua đều là thuốc mới ra, hạn sử dụng vừa hay hai năm, bây giờ tính ra vẫn còn một tháng là quá hạn, nhưng nếu dựa theo thời gian chú thích bên trên thuốc lại còn hơn chín trăm năm mới quá hạn.

Triệu Nhan mang một ống cephalosporin vào trong cung, sau đó tiêm cho Triệu Thự một mũi, rồi lần nữa nhắc nhở ông không được quá gắng sức, ngoài ra còn phải chú ý ăn uống, ví dụ chủ yếu là ăn những đồ thanh đạm, đặc biệt là không thể ăn những món có tính kích thích gì đó, Triệu Thự cũng hứa sẽ làm theo chỉ dẫn.

Trong thời gian tiếp sau, Triệu Nhan mỗi ngày đều đến tiêm một mũi cho Triệu Thự, khi mới đầu Triệu Thự vẫn chưa cảm thấy gì, nhưng sau vài ngày, ông cảm nhận rõ rệt phổi của mình dễ chịu hơn nhiều, hằng ngày cũng không còn chốc chốc lại ho khan, thậm chí cả người đều cảm thấy khoan khoái hơn, khẩu vị cũng tốt hơn bình thường.

Đối với sự chuyển biến trên cơ thể mình, Triệu Thự cũng ngạc nhiên khôn tả, hằng ngày truyền ngự y chẩn đoán sức khỏe cho mình, kết quả ngự y cũng mừng rỡ phát hiện bệnh phổi của Triệu Thự đang bình phục rất nhanh, sự nhanh nhạy này vượt xa trí tưởng tượng của họ.

Đối với tốc độ hồi phục của Triệu Thự, Triệu Nhan cũng cảm thấy bất ngờ, viêm phổi mãn tính của hậu thế tuyệt đối không thể chỉ dựa vào tiêm cephalosporin là chữa khỏi, cách giải thích duy nhất là vi khuẩn của thời Đại Tống này không nhờn thuốc như ở hậu thế, cho nên cephalosporin mới có thể đạt được hiệu quả lớn như vậy. Tuy nhiên đây cũng là một chuyện tốt, ít nhất sức khỏe Triệu Thự đã có khả năng hồi phục hẳn.

Mười mấy ngày sau, Triệu Nhan vào cung tiêm liều cephalosporin cuối cùng cho Triệu Thự, ngoài ra hai người Tào Dật và Trực Lỗ Cổ cũng đi cùng hắn vào cung, họ cũng muốn xem hiệu quả của chỗ thuốc mà Triệu Nhan mang đến kia.

- Sức khỏe bệ hạ đích thực hồi phục gần hết rồi, dù vẫn còn một chút căn bệnh, nhưng chỉ cần uống thuốc thần kê đúng giờ, ngoài ra chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, đoán rằng thêm một thời gian nữa là có thể khỏi hẳn.

Chỉ thấy Tào Dật sau khi bắt mạch cho Triệu Thự chậm rãi cất tiếng, khuôn mặt lộ ra sự vui mừng.

- Không sai, sắc mặt của bệ hạ bình thường, đã không còn nhìn thấy chút gì dấu hiệu của bệnh nữa.

Lúc này Trực Lỗ Cổ tinh thông thuật xem bệnh cũng tán đồng, y đã ở Đại Tống được một năm rưỡi rồi. Nhờ kính hiển vi của Triệu Nhan, khiến y đã có hiểu biết hoàn toàn mới về nguyên nhân phát bệnh, y thuật cũng lên một tầm cao mới, bây giờ đến Tào Dật cũng bái phục y, đây chủ yếu là vì Tào Dật phải phân tâm vì chuyện ở Đạo môn, đương nhiên không thể so bì với Trực Lỗ Cổ về tìm tòi nghiên cứu y thuật rồi.

- Ha ha, tốt quá rồi, vốn dĩ ban đầu Nhan nhi nói không hề nắm chắc chữa khỏi bệnh phổi cho ta, nhưng không ngờ hiệu quả lại tốt thần kì như vậy. Điều này e là đến Nhan nhi cũng không nghĩ tới nhỉ?

Triệu Thự nghe thấy lời của hai đại thần y, cũng không kìm được cười lớn nói. Ông bây giờ gần như đã không còn cảm thấy khó chịu phần phổi nữa, toàn thân cũng có sức lực, cảm giác này giống như trẻ ra mười tuổi vậy.

- Ha ha, tất cả đều do cha hồng phúc tề thiên, đồng thời cũng là phúc của Đại Tống ta, phúc của trăm dân!

Triệu Nhan cũng cười nịnh nọt. Sức khỏe của Triệu Thự có thể hồi phục, hắn thực sự rất vui. Dù gì Đại Tống lúc này đang trong giai đoạn then chốt, nếu Triệu Thự quỵ ngã, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì, ngoài ra Triệu Húc hiện tại còn quá trẻ, cho dù có anh minh thế nào, nhưng kinh nghiệm vẫn còn thiếu nhiều. So sánh ra, Triệu Thự sóng gió trường đời phải trưởng thành hơn nhiều, hơn nữa cũng thận trọng chững chạc hơn.

- Chúc mừng sức khỏe cha hồi phục!

Triệu Húc lúc này cũng vẻ mặt rạng rỡ nói với Triệu Thự, câu này của y thực sự xuất phát từ đáy lòng, thời gian trước sức khỏe Triệu Thự không tốt, rất nhiều đại thần trong triều đều thảo luận chuyện y kế vị, khiến Triệu Húc cũng cảm thấy áp lực trên người rất lớn, thậm chí nghi ngờ bản thân có thể làm một hoàng đế tốt hay không, bây giờ cơ thể phụ thân đã bình phục, y cũng coi như nhẹ nhõm rồi.

- Ha ha, trẫm hôm nay rất vui, truyền chỉ xuống dưới thiết đãi yến tiệc, trẫm hôm nay phải mở tiệc chiêu đãi Nhan nhi và các thần y Trực Lỗ Cổ bọn họ!

Triệu Thự lúc này lại vô cùng vui mừng nói, ông cũng đã lâu chưa vui như vậy.

- Bệ hạ có thể thiết yến, nhưng tuyệt đối không được uống rượu, nếu không sẽ không có lợi cho bệnh tình!

Lúc này Tào Dật lại khuyên bảo lần nữa.

- Ha ha, trẫm sẽ tránh, các ngươi uống rượu, trẫm sẽ lấy trà thay rượu!

Triệu Thự vì sức khỏe của mình, có thể nói là Tào Dật bọn họ nói gì nghe nấy, nhưng điều này cũng không có gì là lạ, dù sao đối với một người bị bệnh tật hành hạ suốt một thời gian dài, nếu bỗng nhiên khỏi, cảm giác vui mừng như điên đó thực sự không phải là điều người bình thường có thể hiểu được.

Sau khi tham gia tiệc rượu xong, ba người Triệu Nhan và Tào Dật, Trực Lỗ Cổ cùng nhau trở về, Tào Dật và Trực Lỗ Cổ đều hiểu chuyện chăm sóc sức khỏe, cho nên trong tiệc rượu không uống quá nhiều rượu, Triệu Nhan là một trong những nhân vật chính của bữa tiệc, bất đắc dĩ phải uống thêm vài ly, nhưng vừa nãy Trực Lỗ Cổ đút vào miệng hắn viên thuốc giải rượu tanh ngòm, lập tức giúp hắn tỉnh rượu hơn nhiều.

- Quận vương, sức khỏe của người thời gian này thế nào?

Trên xe ngựa, Trực Lỗ Cổ bỗng nhiên nhìn Triệu Nhan chằm chằm hỏi.

- Rất khỏe, ăn ngủ đều đặn, dạy học tuy có mệt một chút, nhưng ta vẫn còn trẻ, ngủ một giấc lập tức hồi phục trở lại.

Triệu Nhan trả lời ngay, tuy nhiên trong lòng hắn có chút thấp thỏm, Trực Lỗ Cổ thân là một đại phu, sẽ không vô duyên vô cớ hỏi chuyện sức khỏe của mình, hơn nữa y còn tinh thông xem bệnh, càng khiến Triệu Nhan lo lắng, tuy hắn luôn cảm thấy cơ thể mình vô cùng khỏe mạnh.

- Ừm, quận vương cơ thể của ngài đúng là rất khỏe mạnh, nhưng người trẻ cũng không được không tiết chế quá, nếu không hại tới sức khỏe sẽ không dễ hồi phục.

Trực Lỗ Cổ lúc này lại chợt cười nói, cùng lúc còn nháy mắt với Triệu Nhan.

Triệu Nhan nghe đến đó lại không khỏi đỏ mặt, thời gian này hắn bận “nặn con” với Tào Dĩnh, ngoài ra cơ thể Tiết Ninh Nhi cũng hồi phục rồi, điều này cũng khiến hắn ngày thường có chút không biết tiết chế, không ngờ lại bị Trực Lỗ Cổ liếc mắt đã nhìn thấu ra.

Tào Dật nghe đến đây cũng bật cười, đưa nay nắm lấy cổ tay Triệu Nhan bắt mạch nói:

- Không sao, người trẻ không biết tiết chế cũng là chuyện bình thường, sau khi quay về ta kê cho con đơn thuốc, ngoài ra còn dạy con một phương pháp dưỡng sinh, chỉ cần con ngày ngày tập luyện, cho dù có cưới thêm vài tiểu thiếp nữa cũng không thành vấn đề!

- Đa tạ tổ phụ!

Triệu Nhan nghe thấy lời của Tào Dật cũng lập tức hành lễ nói, công phu dưỡng sinh của Đạo gia vô cùng nổi tiếng, đặc biệt là thuật phòng the trong đó, nghe nói có thể kéo dài tuổi thọ, bản thân bây giờ đã có mấy người vợ là Dĩnh nhi bọn họ, không chăm sóc tốt thân thể tuyệt đối không được.

Tuy nhiên nói đến công phu dưỡng sinh, Triệu Nhan chợt nhớ tới Thái Cực Quyền mà mình hằng ngày hay tập, liền cười nói với Tào Dật:

- Tổ phụ, tôn tế hằng ngày cũng tập một công phu dưỡng sinh của Đạo gia, con đảm bảo người chắc chắn chưa thấy bao giờ!

- Ha ha, công pháp dưỡng sinh của Đạo gia nhiều vô kể, ta làm sao có thể biết rõ từng cái, nhưng nhìn dáng vẻ bây giờ của con, đoán là thứ con luyện cũng không phải là công pháp Đạo môn chính tông, nếu không cũng không dẫn đến tổn thương thận nguyên, vì vậy không xem cũng thế.

Tào Dật lại xua tay cười nói.

- Điều đó cũng không chắc chắn, có thể con luyện không tốt, nên mới không đạt hiệu quả, nhưng con dám bảo đảm, thứ con luyện chắc chắn là công phu dưỡng sinh Đạo môn chính tông!

Triệu Nhan lại phản biện lại, Thái Cực Quyền là công phu dưỡng sinh phổ biến nhất của Đạo gia sau này, thậm chí có thể nói là thương hiệu của Đạo gia, nhưng không ngờ theo lời Tào Dật, lại biến thành công pháp Đạo môn không đáng nhắc đến.

- Ồ, vậy ta lại phải mở mang con mắt một chút!

Tào Dật nhìn thấy thái độ khẩn thiết như vậy của Triệu Nhan, khiến ông nảy sinh vài phần hứng thú, vì theo sự hiểu biết của ông về Triệu Nhan, Triệu Nhan lúc này chắc chắn không phải đang nói dối.

- Được, dù sao bây giờ cũng không có việc gì, con sẽ biểu diễn một chút cho người!

Triệu Nhan vừa nói vừa đứng dậy triển khai tư thế, không gian xe ngựa của hắn rất rộng, hơn nữa xe chạy cũng rất êm, ở đây biểu diễn Thái Cực Quyền chầm chậm cũng không vấn đề gì.

Tào Dật lúc mới đầu không hề để ý, thậm chí khi nhìn thấy Triệu Nhan tập bộ quyền chậm rì rì, còn cảm thấy hơi buồn cười, nhưng theo sự diễn luyện của Triệu Nhan với Thái Cực Quyền, ý cười trên mặt Tào Dật dần dần thu lại, ngược lại trở nên hết sức trịnh trọng, có lẽ Triệu Nhan tập Thái Cực Quyền không quá chuẩn xác, thậm chí còn có một số lỗi, càng không biết phối hợp giữa hít thở và chiêu thức, nhưng Thái Cực Quyền vẫn là Thái Cực Quyền, tính chất đặc biệt hòa hợp làm một đã dung nhập vào trong từng chiêu thức, với sự thân thuộc của Tào Dật về kho tàng của Đạo giáo, đương nhiên nhìn phát là thấy ngay sự tinh túy trong đó của Thái Cực Quyền.

Thứ Triệu Nhan tập là Thái Cực Quyền giản thể phổ biến nhất ở hậu thế, cũng chính là bốn mươi tám chiêu thức Thái Cực Quyền tục ngữ nói, có chiêu thức và bộ pháp cố định, ngoài ra còn có phương pháp hô hấp tương ứng, nhưng Triệu Nhan chỉ học được chiêu thức cố định, bộ pháp vẫn hơi loạn, nhưng cho dù là vậy, Tào Dật lại càng xem càng hưng phấn, thậm chí cuối cùng không kìm chế được đứng bật dậy tập luyện theo, đến nỗi còn tự động sửa lại một số chỗ Triệu Nhan tập sai.

Đợi đến khi Triệu Nhan tập xong động tác cuối cùng, Tào Dật lập tức hưng phấn lên trước, nắm lấy vai của hắn hỏi:

- Tôn tế bộ công pháp mà con luyện tên là gì, là do ai truyền lại?

- Há?

Triệu Nhan cũng bị bộ dạng hưng phấn của Tào Dật làm giật mình, lập tức trả lời,

- Bộ quyền pháp này gọi là Thái Cực Quyền, là con trong lúc vô tình biết được từ chỗ một đạo sĩ già lang thang.

Triệu Nhan đương nhiên không thể nói với Tào Dật bọn họ mình học cùng ông bà đi tập buổi sáng trong công viên ở hậu thế, cho nên chỉ có thể bịa đặt, còn Tào Dật có tin hay không, đó là chuyện của ông.

- Thái Cực Quyền? Cái tên hay! Tuy Thái Cực Quyền mà tôn tế con biểu diễn có chút cứng nhắc, thậm chí còn có một số chỗ không ăn khớp, nhưng đã có thể nhìn ra quyền pháp này bác đại tinh thâm, lấy Thái Cực bao hàm vạn vật để đặt tên, thực sự vô cùng thỏa đáng!

Tào Dật nghe thấy cái tên Thái Cực Quyền cũng không kìm chế được tán tụng, còn về lai lịch của Thái Cực Quyền mà Triệu Nhan nói, ông căn bản cũng không tin, nhưng ông cũng biết trên người Triệu Nhan có rất nhiều bí mật, cho nên ông cũng không truy hỏi tiếp về chuyện này.

Trên cả đoạn đường Tào Dật liên tục thỉnh giáo Thái Cực Quyền từ Triệu Nhan, Triệu Nhan cũng không giữ, dốc hết truyền thụ tất cả những gì mình biết về Thái Cực Quyền, nhưng hắn cũng không hiểu biết về Thái Cực Quyền cho lắm, vì vậy Tào Dật có thể suy diễn được ra Thái Cực Quyền chính cống hay không, thì còn xem bản lĩnh của ông.

Xe ngựa của Triệu Nhan đến bên ngoài Hiển Vi Quán trước, Trực Lỗ Cổ đưa Tào Dật hồn bay phách lạc xuống xe, Triệu Nhan cũng vốn định quay về nghỉ ngơi, nhưng xe ngựa vừa tới trước cổng biệt viện, Triệu Nhan lại nhìn thấy một người khiến hắn hết sức bất ngờ.

Bình Luận (0)
Comment