Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 417 - Chương 420: Hậu Quả Của Tạm Dừng Dạy Học

Chưa xác định
Chương 420: Hậu quả của tạm dừng dạy học

- Sớm hay muộn cũng sẽ có, hơn nữa đứa bé này đến càng trễ, càng nói lên rằng ông trời yêu quý đứa bé này, vì vậy không muốn để nó dễ dàng đầu thai! Tào Dĩnh vẻ mặt đắc ý nói, tuy nhiên Triệu Nhan nghe đến đó cũng chỉ vỗ đầu một cái, Tào Dĩnh càng như vậy, càng nói lên tâm tình nàng rất muốn có một đứa bé, vì vậy mới có ý tưởng kỳ quái đó để tự an ủi mình.

Bất quá tuy rằng ý nghĩ của Tào Dĩnh kỳ quái, nhưng kỳ thật cũng là một loại tâm lý xảy ra bình thường, chỉ đành chờ đến sau khi nàng mang thai đứa nhỏ, ý nghĩ kỳ quái này liền sẽ biến mất không còn. Tuy nhiên nói đến chuyện mang thai đứa nhỏ, Triệu Nhan cũng cảm thấy kỳ quái, mình và Tào Dĩnh cũng đã rất cố gắng, vì sao nàng vẫn không có hoài thai, hơn nữa thân thể hai bên đều không có vấn đề gì, chẳng lẽ mình phải cố gắng thêm một chút mới được? Buổi tối hôm nay ngược lại có thể thử một lần xem sao.

Bất kể người khác nghĩ như thế nào, có thêm một thiên kim Triệu Nhan vẫn vô cùng cao hứng, lần trước Tư Nguyệt sinh ra hắn không có ở nhà, tuy rằng sau này hắn muốn tận lực bồi thường một chút, nhưng vẫn như cũ có chút tiếc nuối, vì vậy hiện tại nữ nhi thứ hai sinh ra, tất nhiên Triệu Nhan sẽ không để lại bất kỳ tiếc nuối nào, từ đầu đến cuối đều hết sức để tâm, tự mình đặt tên cho nữ nhi là Tư Lăng.

Tiểu Tư Lăng sinh ra khiến trong nhà Triệu Nhan tăng thêm rất nhiều niềm vui, đặc biệt là khi Tư Nguyệt và muội muội ở cùng một chỗ, Triệu Nhan nhìn một đôi nữ nhi trắng mịn đáng yêu của mình này, cảm giác lòng như mềm nhũn ra. Cũng chính bởi vì như vậy, trong thời gian sau đó ngoại trừ mỗi ngày hắn đến trường học xem xét một chút, thời gian hầu như đều ở nhà, về phần đến Hiển Vi quán dạy học, tất nhiên bị hắn tạm thời ngừng lại.

- Tôn tế, ngươi cứ tiếp tục như vậy là không thể được a, nhiều người ở Hiển Vi quán muốn nghe giảng như vậy, hiện tại mỗi ngày đều có người đến hỏi thăm xem chừng nào thì có giảng bài, trước đó ngươi bị bắt cóc cũng là chuyện có nguyên nhân, nhưng hiện tại ngươi cũng đã trở về. Tuy rằng có đi giảng bài hay không là quyền tự do của ngươi, nhưng nếu thời gian dài không đi, chỉ sợ sẽ tạo thành đả kích đối với thanh danh của tôn tế ngươi! Trong đại điện Tào Dật uống một ngụm trà, sau đó vẻ mặt mỉm cười mở miệng khuyên nhủ.

- Tổ phụ minh giám, đoạn thời gian trước ta bị bắt cóc, trải qua cửu tử nhất sinh mới có thể trốn thoát. Hơn nữa nữ nhi thứ hai của ta vừa mới sinh ra, ta cũng là một người bình thường, tất nhiên cũng muốn tĩnh dưỡng một phen, thuận tiện chăm sóc nữ nhi, vì vậy ta thật sự lấy không ra thời gian đi dạy học! Lúc này Triệu Nhan cũng là vẻ mặt khó xử nói, hắn không nghĩ tới sau khi chính mình tạm dừng giảng bài, không ngờ Tào Dật lại đích thân chạy đến đây khuyên nhủ, chỉ có điều sau khi hắn trải qua kiếp nạn sinh tử lần này, thì đối với người nhà càng thêm coi trọng. Thậm chí muốn từng giây từng phút canh giữ ở bên người nhà.

- Tôn tế, ta có thể thông cảm cho ngươi vất vả, tuy nhiên việc dạy học của ngươi đã bắt đầu, hơn nữa còn tạo cho ngươi danh vọng thật lớn, nếu hiện tại bỏ nửa chừng, chẳng những uổng phí những vất vả trước kia, thậm chí còn sẽ khiến cho người khác nghĩ ngươi đã hết thời, khiến cho thanh danh trước kia ngươi tích lũy bị hủy hoại trong chốc lát. Vì vậy ta cảm thấy tôn tế ngươi chi bằng cứ tiếp tục đi giảng dạy thêm một thời gian ngắn, đợi cho ngày sau lại tìm cơ hội thoát ra cũng không muộn. Lúc này Tào Dật khuyên nhủ.

Triệu Nhan dạy học trong Hiển Vi quán, ngoại trừ tích lũy cho hắn danh vọng cực cao, cũng tạo ra lợi ích không nhỏ đối với Đạo môn, giống như gần quan được ban lộc, Đạo môn bọn họ từ khi Triệu Nhan đến dạy học được không ít tri thức hữu dụng, tăng cường thực lực phần mềm của Đạo môn, mặt khác người đến nghe giảng đều là người đọc sách. Đạo môn có thể mượn cơ hội này tạo quan hệ tốt với bọn họ, càng vô cùng tiện lợi trong công cuộc ngàn thu, cũng chính bởi vì lợi ích như vậy, hơn nữa Tào Dật cũng thực sự là vì suy nghĩ cho Triệu Nhan, vì vậy mới phải tận tình khuyên bảo hắn trở về dạy học như vậy.

- Cái này Nghe đến đây Triệu Nhan cũng không nhịn được do dự. Hắn không nghĩ đến mình tạm dừng dạy học lại tạo ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, tuy rằng hắn có thể không cần quan tâm đến thanh danh của mình, nhưng truyền bá tri thức đời sau cũng là một trong những tâm nguyện của hắn, nếu như thanh danh hắn tích lũy nhờ vào việc dạy học bị hủy, chỉ sợ đối với việc truyền bá tri thức sau này sẽ mang lại khó khăn thực lớn.

Nghĩ đến đây, trên mặt Triệu Nhan cũng lộ ra vẻ do dự, lúc trước hắn dạy học một nửa xuất phát từ hứng thú, một nửa xuất phát từ ý nghĩ truyền bá tri thức, nhưng không nghĩ tới hiện tại việc dạy học này trở thành gánh nặng của hắn, thậm chí ý nghĩ muốn dừng lại cũng không được, đây cũng không phải là kết quả mà hắn muốn.

- Được rồi, mấy ngày này ta sẽ rút thời gian đi giảng bài! Triệu Nhan suy xét mãi, cuối cùng rốt cục gật đầu nói, hắn cũng không phải là người bỏ dở giữa chừng, nếu ngừng lại việc dạy học tạo nên ảnh hưởng lớn như vậy, vậy không bằng tiếp tục giảng dạy.

- Ha ha, tôn tế quả nhiên là người hiểu biết rõ ràng, có những lời này của ngươi, sau khi trở về ta lập tức sẽ mang tin tức này truyền ra, cũng khiến những người khổ cực đợi kia được an tâm. Tào Dật nghe đến đó lập tức mở miệng cười lớn nói, đồng thời cũng cảm giác thấy dường như một khối đá lớn trong lòng được thả xuống.

Tuy nhiên sau khi nói xong việc dạy học, Tào Dật cũng không có lập tức rời khỏi, ngược lại lộ ra một vẻ khó nói hiếm thấy: - Tôn tế, ta nghe nói tiểu học của ngươi thu nhận một đám trẻ con nhà quý tộc, không biết việc này có phải sự thật hay không?

- Đúng là như vậy, tổ phụ ngài không phải là muốn tôn tế ta mở cửa, thu nhận một số học sinh sao? Triệu Nhan nghe thấy lời Tào Dật nói ngay lập tức hiểu ra liền nói, tuy rằng lần trước hắn tuyển nhận học sinh quý tộc đều thông qua cuộc thi mới được tuyển vào trường học đấy, nhưng vẫn là có một chút không được tuyển chọn, hoặc là vì một ít nguyên nhân không muốn tham gia cuộc thi, quý tộc muốn thông qua cửa sau để đi vào trường học, vì thế trước đó Triệu Nhan cũng gặp không ít người đến cầu tình.

- Ha hả, xem ra tôn tế ngươi cũng đã đoán được, tuy rằng ta đã xuất gia, nhưng dù sao vẫn là bề trên của Tào gia, một ít con cháu không nên thân đến cầu tình, đều hy vọng có thể đem con họ đưa đến trường tiểu học học tập, ta cũng không tiện cự tuyệt, vì vậy chỉ có thể mặt dày đến cầu tôn tế ngươi thôi! Tào Dật cũng không phủ nhận, trực tiếp cười ha hả mở miệng nói.

- Ông nội chớ trách, nếu là sự việc khác, tôn tế sẽ không chối từ, nhưng lão sư trong tiểu học có hạn, đoạn thời gian trước một lão sư gặp chuyện không may, toàn bộ đều là nhờ Âu Dương Uyển Linh và hai học sinh khác mới có thể chống đỡ, vì vậy không phải ta không muốn tuyển thêm học sinh, mà là thực sự không có khả năng tuyển thêm học sinh mới. Nói đến đây Triệu Nhan cũng cười khổ một tiếng, học sinh tiểu học đã đạt đến mức bão hòa, nếu không hắn cũng sẽ không cự tuyệt nhiều người thỉnh cầu như vậy.

- Ta hiểu được, kỳ thật ta cũng không ôm hy vọng quá lớn, hơn nữa con cháu trong nhà cũng không hăng hái tranh giành, trong cuộc thi thua quang minh chính đại, vì vậy điều này cũng không thể trách người khác. Truyện được thực hiện bởi nhóm dịch Nghĩa Hiệp metruyen.com Nghe đến đó Tào Dật lại cười ha hả mở miệng nói.

- A? Nhắc đến chuyện trường tiểu học, Triệu Nhan lại nghĩ đến hiện tại chính mình gặp phải vấn đề khó, điều này làm cho hắn bỗng nhiên linh quang lóe lên, nghĩ đến một kế hoạch mà sớm nên nghĩ ra rồi.

Bình Luận (0)
Comment