Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 418 - Chương 421: Hiển Vi Quán Bán Không?

Chưa xác định
Chương 421: Hiển Vi quán bán không?

- Thư viện? Tôn tế ngươi muốn xây dựng một thư viện sao? Tào Dật vẻ mặt kinh ngạc hỏi, Triệu Nhan bỗng nhiên đề xuất việc này thực sự quá nằm ngoài dự liệu của y.

- Đúng vậy, tuy nhiên cũng không phải là thư viện như truyền thống, mà là một khu nhà tổng hợp tất cả ngành học, bất kể là toán học, vật lý, hóa học, sinh vật bên trong cũng có thể tiến hành nghiên cứu học tập, mặt khác ta sẽ tuyển nhận thêm một số nhân tài làm lão sư, có những người này, ta sẽ không cần mỗi ngày đều phải đi dạy học rồi. Triệu Nhan vẻ mặt hưng phấn nói, vì để giảm bớt gánh nặng trên người, bỗng nhiên hắn nghĩ đến ý tưởng xây dựng thư viện này.

- Chuyện này Tào Dật nghe đến đó chần chừ một chút, cuối cùng rốt cục gật đầu nói: - Biện pháp như vậy không tệ, chỉ có điều xây dựng một khu học viện cũng không phải là một chuyện dễ dàng, chẳng những cần rất nhiều nhân lực vật lực, hơn nữa còn cần những người có tài năng học vấn và danh vọng hơn người, những người như vậy tuy rằng không thiếu, nhưng muốn đem những trù tính này chung một chỗ xây dựng học viện, vẫn như cũ vô cùng khó khăn.

- Tổ phụ yên tâm, tuy rằng ta cũng chưa từng xây dựng học viện, nhưng đối với việc này lại vô cùng tin tưởng, tuy nhiên lại cần tổ phụ giúp ta một chuyện nhỏ. Triệu Nhan cười hì hì mở miệng nói, ngành giáo dục ở hậu thế dầu gì cũng là miếng cơm của hắn, hơn nữa vài năm trải qua trong đại học, khiến hắn vô cùng hiểu biết đối với tính tổng hợp của đại học, vì vậy hắn chỉ phải làm là đem đại học của đời sau đến thời đại Đại Tống này thôi.

- Là cái gì? Nhìn thấy Triệu Nhan có lòng tin như vậy, Tào Dật cũng không khuyên nữa, lại nói tiếp quả thực Triệu Nhan cũng nên xây dựng một khu nhà thư viện như vậy, dùng cái này đến truyền bá những học vấn không giống bình thường kia của hắn.

- Ha hả, kỳ thật ta chỉ muốn hỏi tổ phụ một chút, Hiển Vi quán của ngài có bán hay không? Triệu Nhan cười hì hì mở miệng hỏi, vừa rồi sau khi trong đầu nghĩ đến ý tưởng thành lập thư viện này, hắn cũng đã đánh chủ ý vào Hiển Vi quán.

- Cái gì? Tào Dật nghe đến đó quả thực có chút không dám tin vào tai mình, vẻ mặt không thể tin nổi hỏi lại Triệu Nhan.

- Ha hả. Xây dựng một khu nhà thư viện tất nhiên cần có địa điểm, tuy rằng ta có thể xây dựng một khu nhà thư viện của mình, tuy nhiên khẳng định cần phải tiêu phí một thời gian tương đối dài, vừa vặn Hiển Vi quán của tổ phụ ngài chính là nơi dạy học của ta, hơn nữa quy mô cũng không phải là nhỏ, hơn nữa những người đến nghe giảng bài cũng đều có thói quen nghe giảng trong Hiển Vi quán, khiến cho danh tiếng của Hiển Vi quán cũng phát triển ra rồi, vì vậy nếu có thể mang Hiển Vi quán cải tạo thành một học viện mà nói, ngược lại có thể tiết kiệm cho ta rất nhiều khí lực. Triệu Nhan cười mở miệng giải thích, nhưng trên mặt không có lộ ra chút gì vẻ mặt xấu hổ cả.

- Ngươi ngươi quả thực là thực là

Tào Dật sau khi nghe những lời này của Triệu Nhan, cũng rất tức giận chỉ vào người hắn, muốn mắng lại không biết mắng cái gì, Hiển Vi quán là tâm huyết của y và các đạo môn, nơi này chẳng những tập trung đại bộ phận tinh anh của đạo môn, đồng thời cũng là nơi đạo môn bọn họ tiến hành cái cách căn bản. Có thể nói toàn bộ lực lượng trung tâm của đạo môn đều tập trung trong Hiển Vi quán, không nghĩ đến Triệu Nhan lại đề xuất muốn mua, tiền có thể giải quyết vấn đề này sao?

Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Tào Dật, Triệu Nhan vẫn vẻ mặt cười hì hì nói: - Tổ phụ không nên tức giận, ta biết rằng Hiển Vi quán hết sức trọng yếu đối với ngài và Đạo môn, tuy nhiên Hiển Vi quán cũng vừa mới thành lập chưa được mấy năm, đạo môn cũng chỉ là tụ tập một đám tinh anh trong đó, tiến hành nghiên cứu và cái tiến một chút về giáo lý và học thuật. Vì vậy đối với đạo môn mà nói, cũng không có gì là không thể thay thế. Dù sao xung quanh kinh thành có nhiều đạo quán như vậy, các ngươi có thể tùy ý tìm một chỗ dời đến là được.

- Hừ! Ngươi nói dễ quá nhỉ, ngươi cho là đạo môn bền chắc như thép sao, những thứ khác không nói, chỉ nói đến tranh luận không dứt giữa Long Hổ Sơn và Mao Sơn, cuối cùng ta tiêu phí vô số tinh lực và võ mồm, thật vất vả mới thuyết phục thế lực khắp nơi, có thể nói Hiển Vi quán là kết quả thỏa hiệp và tranh luận của các bang phái đạo môn khắp nơi, làm sao nói chuyển đi là có thể chuyển?

Tào Dật tức giận mở miệng nói.

- Tổ phụ, ngài cảm thấy những gì ta đã giảng kia ngày sau có thể phát dương quang đại cho hậu nhân không? Lúc này đột nhiên Triệu Nhan hỏi ra một câu hỏi dường như không liên quan đến vấn đề.

- Cái này Tào Dật nghe đến đó lại chần chờ một chút, ngay sau đó gật gật đầu nói: - Tuy rằng ở chung với tôn tế thời gian dài như vậy, nhưng đối với sở học của ngươi ta vẫn còn cảm giác không thể đoán được, tuy nhiên chỉ từ những giảng thuật tri thức về vật lý, hóa học, toán học này của ngươi, ngày sau chắc chắn sẽ tạo ra ảnh hưởng thật lớn, về phần ảnh hưởng này lớn đến bao nhiêu, ta cũng không dám đoán bừa.

Lời Tào Dật nói đều là thật tâm, những thứ khác không nói, chỉ là đạo môn bọn họ trong thời gian Triệu nhan đến nơi này giảng trong một thời gian ngắn đã nhận được một vài đồ vật ảnh hưởng cực lớn, ví dụ như khinh khí cầu, kính hiển vi, gương thủy tinh mấy thứ này không những thực dụng, hơn nữa còn khiến cho đạo môn lấy được một số tiền lời lớn, trong đó khinh khí cầu lại càng được bọn họ dùng nhiều trong truyền giáo, tại những khu tương đối phong bế kia sinh ra chấn động cực lớn, cũng khiến cho đạo môn khuếch trương hơn rất nhiều.

- Thì phải rồi, nội dung ta đã giảng đối với Đại Tống vô cùng mới mẻ độc đáo, tạm thời gọi là tân học đi, không phải là ta khoe khoang, đợi cho sau này tân học truyền bá ra ngoài, tuyệt đối sẽ sinh ra ảnh hưởng dữ dội với toàn bộ xã hội, ngày sau ta xây dựng học viện, lực ảnh hưởng cũng vượt xa với mấy thư viện lớn bây giờ, thử nghĩ dưới tình huống như vậy, nếu là ta xây dựng học viện trước đó vậy mà lại là Hiển Vi quán của đạo môn, cái này chẳng những cho thấy tầm nhìn và quyết đoán của đạo môn, đồng thời cũng mang chuyện này trở thành một giai thoại, cái này có thể còn mạnh khi đạo môn các ngươi kết giao với một vài văn nhân sĩ tử. Triệu Nhan cười tủm tỉm phân tích cho Tào Dật.

Tào Dật nghe phân tích của Triệu Nhan cũng không nhịn được kinh ngạc nhìn hắn một cái, đồng thời cũng lộ ra thần sắc trầm tư, tài trí của y tuyệt đối không kém Triệu Nhan, chỉ là đối với việc này không nhìn xa giống như Triệu Nhan, tuy nhiên hiện tại nghĩ lại một chút như vậy, y cũng phát hiện dùng một khu đạo quán đổi lấy danh vọng thật lớn cho đạo môn, đích thật là một việc vô cùng thích hợp để trao đổi.

Nhìn thấy Tào Dật không nói gì, Triệu Nhan cho là hấp dẫn mình nói ra chưa đủ lớn, lập tức mở miệng lần nữa nói: Truyện$được$thực$hiện%bởi%nhóm%dịchNghĩaHiệpme&truyen.com& - Tổ phụ không phải ngài vẫn muốn nghe ta giảng về phương diện y học hay sao, kỳ thật hai năm qua ta cũng không phải là nhàn rỗi, đã đem nội dung y học sửa đổi viết ra, viết thành một quyển "Cơ sở y học", tuy rằng chỉ là cơ sở, nhưng đã bao hàm các vấn đề y học, cùng với toàn bộ tri thức về y học ta biết, nếu như tổ phụ đồng ý nhượng lại Hiển Vi quán, ta nguyện ý đem một quyển "Cơ sở y học" cho ngài.

Nghe thấy quyển sách "Cơ sở y học" này, Tào Dật cũng cảm thấy tim đập thình thịch, ngay lập tức mở miệng nói: - Được rồi, ta có thể giúp ngươi đi nói một chút với các thế lực khác trong đạo môn, nhưng nếu chẳng may bọn họ không muốn nhượng lại Hiển Vi quán, ta cũng không có biện pháp nào.

- Ha ha, bất kể là những người khác trong đạo môn có nguyện ý hay không, ta đều đưa cho tổ phụ một quyển "Cơ sở y học", chỉ là hy vọng sau khi tổ phụ xem có thể đem nội dung trong sách truyền thụ cho những người khác, ví dụ giống như tứ đệ của ta, y chính là vô cùng si mê với y học! Nghe đến đó Triệu Nhan cười to nói, "Cơ sở y học" hắn vốn chính là để đưa cho Tào Dật, dù sao hắn cũng không có tinh lực tiêu phí đến phương diện y học, vì vậy còn không bằng giao những kiến thức y học này cho chuyên gia của Đại Tống.

Có những lời này của Triệu Nhan, Tào Dật cũng càng thêm yên tâm, lập tức hàn huyên cùng Triệu Nhan vài câu, sau đó mới đứng dậy cáo từ, sau khi Triệu Nhan tiễn y ra ngoài cửa lập tức quay trở về thư phòng suy nghĩ việc xây dựng học viện, vừa rồi hắn cũng chỉ là lóe lên ý tưởng này, hiện tại tất nhiên cần hoàn thiện thật tốt lên một chút.

Học viện và tiểu học khác nhau, tiểu học chỉ là một cơ cấu cho học sinh vỡ lòng, chỉ là nội dung mà lão sư giảng dạy của Đại Tống có chút khác so với tiểu học, nhưng bản chất cũng không khác nhau quá lớn, cũng là vì mở mang tài năng cho nhi đồng, học tập vì ngày sau gây dựng trụ cột.

So sánh dưới, học viện chính là tương đương với đại học đời sau, người đến học ở đây đều đã học tốt cơ sở, học sinh có thể tiến thêm một bước học tập và nghiên cứu, hơn nữa trong học viện học sinh cũng không cần lại học tập toàn diện, mà bắt đầu dựa theo hứng thú của mình mà lựa chọn một vài khoa ngành để tiến hành học tập, dù sao một người sức lực có hạn, ngoại trừ những người cá biệt có khả năng cực cao, đại bộ phận mọi người chỉ có thể đem tinh lực đặt trên một hai ngành học được thôi.

Đương nhiên mặc dù giữa tiểu học và học viện có khác biệt rất lớn, nhưng lại có liên hệ rất sâu sắc, tỷ như từ học sinh tốt nghiệp tiểu học có thể tiến vào học tập trong học viện, so sánh với hệ thống giáo dục đời sau, từ tiểu học trực tiếp tiến vào học viện tương đương với đại học, ở giữa thiếu đi trung học, tuy nhiên cái này cũng rất bình thường, gần đây phần lớn tri thức Triệu Nhan giảng dạy là cơ sở, trong học viện giảng dạy tương đương với tri thức trung học đời sau, mặt khác còn có một điểm quan trọng nhất, đó chính là Triệu Nhan cảm thấy bọn nhỏ nên sớm phân khoa một chút, lựa chọn ngành học mà mình cảm thấy hứng thú để học tập, khác xa so với học sinh đời sau tiêu phí tinh lực lớn học một đống gì đó không cần thiết, cái này tốt hơn nhiều.

Suy nghĩ rõ ràng sự khác biệt và liên hệ giữa học viện và tiểu học, Triệu Nhan lại bắt đầu thiết kế chế độ học tập và hình thức học tập của học viện, kỳ thật đối với phương diện này cũng không có gì thay đổi mấy, Triệu Nhan gần như đem chế độ đại học của đời sau gắn vào, trong học viện các bộ phận dựa theo ngành khoa khác nhau mà chia làm các hệ khác nhau, đương nhiên khi vừa mới bắt đầu các hệ của học viện khẳng định sẽ ít hơn, tuy nhiên tin tưởng rằng theo hình thức dạy học này cùng với truyền bá tri thức mới, các ngành học khẳng định cũng sẽ ngày càng phong phú hơn.

Trong mấy ngày tiếp theo, quả thực Triệu Nhan khôi phục dạy học ở trong Hiển Vi quán, trừ bỏ ra phần lớn thời gian đó thì hắn đều dành thời gian thiết kế lý tưởng xây dựng học viện của mình, thậm chí ngay cả thời gian ở cùng nữ nhi cũng ít đi rất nhiều, vì thế còn khiến cho Gia Luật Tư oán giận vài câu.

Cứ như vậy đợi bảy ngày sau đó, rốt cục Tào Dật lại tìm đến hắn, chỉ thấy đối phương vừa mới vào đến lập tức liền lộ ra một vẻ tươi cười nói: - Tôn tế, ta phải hao tốn khí lực thật lớn mới nói cho các thế lực đạo môn khắp nơi phục, cuối cùng bọn họ đồng ý tặng Hiển Vi quán cho ngươi, hơn nữa còn là tặng không, không cần một phân tiền của ngươi.

- Ồ, vẫn còn có chuyện tốt như vậy sao? Triệu Nhan nghe đến đó cũng sững sờ, ngay sau đó vừa cười vừa nói: - Tuy nhiên bởi vì cái gọi là vô công không hưởng lộc, đạo môn các ngươi không phải là có điều kiện gì khác đi?

Bình Luận (0)
Comment