Nghe được Nhan Ngọc Như đột nhiên nói ra lời khiêu khích nhưng lại mang vài phần u oán, Triệu Nhan cũng hoảng sợ, nếu là Tiết Ninh Nhi nói ra những lời này thì rất bình thường. Nhưng với tính tình lạnh lùng trước đây của Nhan Ngọc Như lại nói ra lời như vậy, thật làm cho người ta cảm thấy có chút khó tin. Nhưng chuyện này cũng nói lên rằng Nhan Ngọc Như có vài phần oán niệm đối với chuyện Tào Dĩnh không cho nàng và Triệu Nhan viên phòng.
- Ha hả, xem bộ dạng sợ hãi của phu quân kìa, thiếp thân nói giỡn với người đấy!
Nhìn thấy vẻ mặt của Triệu Nhan, lúc này Nhan Ngọc Như bỗng nhiên khẽ cười một tiếng nói, nụ cười trên mặt dường như thật sự mang theo vài phần vui đùa. Điều này cũng làm cho Triệu Nhan rốt cục nhẹ nhàng thở ra, nhưng ngay sau đó hắn lại có chút hoài nghi, những lời này của Nhan Ngọc Như thật chỉ là đùa thôi hay sao?
Ngay lúc Triệu Nhan lo lắng và áy náy bởi một câu nói của Nhan Ngọc Như, cuối cùng cũng đã tới Đông viên mà Đức Ninh công chúa đưa cho hắn. Đông viên này có quy mô tương đương với Tây viên, đều có diện tích rộng lớn, hơn nữa trong đó có hồ nước giả sơn, cảnh sắc hết sức xinh đẹp.
Triệu Nhan mang theo Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như dạo qua một vòng trong Đông viên, kết quả hai nữ nhân đều khen ngợi không ngừng với cảnh đẹp ở Đông viên. Đặc biệt, Đông viên có một cái hồ có diện tích khá lớn, trên hồ xây dựng hành lang dài khúc chiết và đình hóng mát, khi đứng ở phía trên thì gió lạnh hiu hiu thổi tới, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ vui vẻ thoải mái.
Nhưng khi Triệu Nhan nhìn xuống dưới chân hồ thì nhíu mày, sau đó nói với Âu Dương Uyển Linh ở bên cạnh:
- Đông viên chắc chắn phải tu sửa lại. Trong đó cái hồ này nhất định phải lấp lại cho ta, hành lang dài và đình hóng mát không cần phá bỏ, các loại cây nho, cây mây hoặc dây thường xuân trồng ở xung quanh là một nơi rất tuyệt để đọc sách!
- Cái gì? Hồ nước xinh đẹp như vậy cần gì phải lấp lại?
Nghe được dặn dò của Triệu Nhan, Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như gần như là đồng thời kêu lên. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Như Ngọc cũng mang theo vẻ mặt không thể tin nổi, hồ nước này không chỉ xinh đẹp, hơn nữa còn làm cho cảnh sắc của cả Đông viên thêm thi vị. Nhưng Triệu Nhan lại muốn lấp lại, việc này chẳng những sẽ phá hủy cảnh sắc của Đông viên, đồng thời sẽ gia tăng rất nhiều thời gian và chi phí cải tạo Đông viên, dù sao thì lấp một cái hồ cũng không phải là một công trình nhỏ.
Nhìn thấy bộ dáng khiếp sợ của Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như, Triệu Nhan bất đắc dĩ giải thích:
- Hai người các nàng là giáo viên, tất cả đều phải dùng ánh mắt của giáo viên xem xét mọi việc xung quanh. Cảnh sắc của cái hồ này thật sự là không tệ, nhưng chúng ta đang muốn xây dựng trường học ở nơi này. Sau này sẽ có rất nhiều trẻ con đến trường, nếu trong trường học có một cái hồ sâu như vậy, nếu chẳng may xảy ra chuyện gì thì phải làm sao đây? Vì thế nhất định phải lấp hồ!
- Này…
Nghe thấy giải thích của Triệu Nhan, Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như cũng đều có chút á khẩu không trả lời được, các nàng vừa rồi chỉ lo thưởng thức cảnh đẹp ở Đông viên, lại quên mất mục đích tới nơi này của mình. Vì thế mới phạm phải sai lầm sơ đẳng như thế.
- Mặt khác thực vật trong Đông viên cũng quá nhiều, trẻ con trong trường rất thích đùa nghịch. Nếu chẳng may bị cây cối đâm bị thương thì cũng là vấn đề lớn, cho nên nhất định phải tạo ra một cái sân cho bọn trẻ chơi đùa…
Triệu Nhan nhìn thấy Âu Dương Uyển Linh hai người đều biết sai rồi, lập tức chỉ ra nơi tiếp theo cần cải tạo trong Đông viên. Âu Dương Uyển Linh cũng vội vàng nhớ kỹ lời nói của Triệu Nhan, sau đó phân phó lại cho người phụ trách chuyện này.
Đoạn thời gian tiếp theo, Triệu Nhan triệu tập đám thợ thủ công vào Đông viên, bắt đầu tu sửa nơi này thành một trường tiểu học. Tuy rằng trong đó có nhiều chỗ cần tu sửa nhiều, ví dụ như lấp hết cái hồ này, nhưng phần lớn những nơi khác là duy trì nguyên dạng. Dù sao nếu cải tạo một lâm viên xinh đẹp như vậy thành một trường tiểu học khô cứng như đời sau thật sự có chút đáng tiếc. Vì thế cuối cùng toàn bộ tiểu học bị cải tạo thành một tiểu học mang hình thức lâm viên, thậm chí ngay cả phòng học cũng được cải tạo thành hình thức đình đài lầu các, để phù hợp với hoàn cảnh xung quanh.
Cải tạo đông viên mất khoảng hai tháng, khi tất cả các công trình hoàn thành thì đã là cuối thu rồi. Lúc này gió lạnh phương bắc đã xuôi nam, khiến cho toàn bộ Đông Kinh lập tức lâm vào rét lạnh. Lúc này, ở tiểu học lại tổ chức chiêu sinh, lần này tăng thêm cho tiểu học không ít giáo viên, vì thế mở thêm ba lớp mới, mỗi lớp ba mươi người. Tổng cộng trường học tăng thêm chín mươi người, quả thực còn nhiều hơn tổng số người của ba niên cấp.
Đợi cho việc cải tạo đông viên kết thúc, Triệu Nhan lập tức sẽ dời trường tiểu học Thanh Thủy đến đông viên này. Nhưng lúc này lại xuất hiện một vấn đề, đó là Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như đều cảm thấy cái tên tiểu học Thanh Thủy này không thích hợp nữa. Dù sao nơi này không có sông Thanh Thủy, vì thế hẳn là nên đổi tên lại.
Đối với đề nghị đổi tên tiểu học, Triệu Nhan cũng không phản đối, tuy nhiên lần trước thảo luận tên học viện Truy Nguyên, Triệu Nhan cũng đã bị những giáo viên trong học viện cãi vã ầm ĩ rất đau đầu, vì thế lần này hắn cũng không đề nghị dân chủ chó má gì đó, tự đưa ra một cái tên đơn giản, đó là “tiểu học Đông Kinh”, ngày hôm sau sai người treo bảng ở trước cửa trường học.
Từ sự thành lập của tiểu học Đông Kinh, Triệu Nhan cuối cùng đã hoàn thành bước đầu xây dựng hệ thống giáo dục của Đại Tống. Tuy rằng hiện tại chỉ là mới thành lập một cơ cấu giáo dục sơ cấp và cao cấp, nhưng lại đại biểu cho ý nghĩa hết sức sâu xa. Từ khi tiểu học thành lập, sau này sẽ tạo ra rất nhiều học sinh làm nền tảng cho học viện.
Những học sinh này sau khi hoàn thành việc học tập ở học viện Truy Nguyên thì có thể đi vào xã hội, lợi dụng hiểu biết của mình mà mở rộng ảnh hưởng. Hoặc có thể ở lại học viện hoặc tiểu học tiếp tục giáo dục học sinh, khiến cho càng nhiều người được nhận nền giáo dục mới, do đó hình thành một vòng tuần hoàn. Tin rằng theo thời gian thì tri thức mới của Triệu Nhan giảng dạy sẽ truyền đến càng nhiều học sinh, dần dần chuyển hóa vào hệ thống văn hóa của Đại Tống. Từ đó làm cho toàn bộ hệ thống xã hội Đại Tống thay đổi, đương nhiên như vậy cần rất nhiều thời gian, nhưng Triệu Nhan cũng không nóng nảy, dù sao hắn vẫn chưa tới hai mươi tuổi, có rất nhiều thời gian để chờ Đại Tống tiến hành lột xác.
Hiệu trưởng của tiểu học Đông Kinh do Triệu Nhan tự mình đảm nhiệm. Ngoài ra, tuy rằng Tiết Lễ và Tiết Đào còn trẻ, nhưng lại là nguyên lão trong tiểu học, vì thế đảm nhiệm những chức vụ quan trọng trong trường học. Về phần quản lý các cấp và giáo viên thì do người được Triệu Nhan tuyển dụng lúc trước đến đảm nhiệm. Còn Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như thì không xuất hiện ở tiểu học Đông Kinh nữa.
Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như tự nhiên không rời khỏi tiểu học, mà là bắt đầu chuẩn bị chuyện của trường học nữ. Tuy rằng trường học nữ chỉ là trường học do Triệu Nhan tùy ý lập ra để bố trí chỗ cho Âu Dương Uyển Linh, nhưng Âu Dương Uyển Linh cũng không nghĩ như vậy, thậm chí theo nàng thấy thì trường học nữ xuất hiện sẽ quyết định đến địa vị sau này của nữ tử Đại Tống. Vì thế nàng dùng hết tâm trí vào chuyện này.
So sánh thì tuy rằng Nhan Ngọc Như làm trợ thủ của Âu Dương Uyển Linh đã nhìn thấu suy nghĩ của Triệu Nhan, nhưng nàng cũng không vạch trần, ngược lại còn vô cùng nghiêm túc trợ giúp Âu Dương Uyển Linh. Tuy rằng nàng không có tư tưởng nữ quyền giống như Âu Dương Uyển Linh, nhưng nàng cũng rất thích làm giáo viên, đặc biệt là thân thế hỏng bét lúc trước của nàng khiến cho nàng tràn ngập chán ghét với thế giới người trưởng thành. Đối với nàng mà nói, đứng trong trường học toàn là trẻ con càng khiến cho nàng cảm thấy vui sướng.
Trường học nữ nói thì dễ, nhưng khi bắt tay vào làm thì mới phát hiện khó càng thêm khó. Trước kia khi Triệu Nhan ở tiểu học Thanh Thủy thì cũng nhận một ít học sinh nữ, trong đó có mấy tỷ muội Nhã Nhi. Ngoài ra còn nhận mười mấy học sinh nữ to gan ở Thượng Thủy Trang, nhưng lúc đó tiểu học Thanh Thủy thuộc về trường học tư nhân của vương phủ Triệu Nhan, cũng không công khai chiêu sinh. Vì thế hắn dạy vài học sinh nữ cũng sẽ không có người dám nói năng lung tung.
Nhưng hiện tại Âu Dương Uyển Linh các nàng nếu công khai tuyển nhận học sinh nữ thì nhất định sẽ có không ít người nhảy ra phản đối. Mặt khác phần lớn gia đình cũng sẽ không muốn đưa con gái nhà mình đến chỗ người lạ nhận giáo dục, vì thế nếu muốn xây dựng trường học nữ thì nhất định phải giải quyết các vấn đề trên.
Triệu Nhan giao chuyện trường học nữ cho Âu Dương Uyển Linh và Nhan Ngọc Như làm, mình chỉ ở sau lưng phụ trách nghĩ kế. Hắn làm như vậy cũng là để rèn luyện hai người, nhưng biểu hiện của hai người bọn họ lại vượt xa kỳ vọng của Triệu Nhan. Đầu tiên Âu Dương Uyển Linh thông qua Vãn Hôn Xã Tào Dĩnh tổ chức, truyền ra tin tức thành lập trường học nữ, và bắt đầu truyền đi tin tức một số gia đình quý tộc đưa con gái đến đây học tập. Làm như vậy tuy rằng hiệu suất không cao, nhưng có một số người nể mặt Âu Dương Tu và Triệu Nhan, cuối cùng đưa con gái trong nhà đến đây học tập. Điều này cũng làm cho Âu Dương Uyển Linh các nàng nhận được các nữ học sinh đầu tiên của trường học nữ.
Số lượng học sinh không nhiều lắm, cộng Nhã Nhi các nàng vào cũng chỉ được hơn bốn mươi người, chỉ đủ xây dựng một lớp học. Nhưng Âu Dương Uyển Linh cũng không nhụt chí, mà rất nghiêm túc lập kế hoạch, sau đó nói lại một cách tỉ mỉ với Nhan Ngọc Như.
Ngoài ra còn có việc đáng nhắc tới chính là sau khi Tây viên ở bên cạnh tiểu học Đông Kinh được Vương Sân nộp lên cho triều đình, Triệu Nhan xin lại từ Triệu Thự, chuẩn bị làm chỗ cho trường học nữ. Chỉ là nhân số tuyển được của Âu Dương Uyển Linh các nàng thật sự quá ít, cho nên Tây viên cũng không cần tu sửa. Địa điểm các nàng đi học ngay tại quận vương phủ Triệu Nhan, dù sao nơi đó có diện tích khá lớn, thanh danh của Triệu Nhan từ lâu đã đổi chiều, vì thế người ta cũng yên tâm đưa con cái mình đến đây.
Mặc dù nhân số của trường học nữ không nhiều, nhưng vẫn khiến cho một số người chú ý, thậm chí còn có ngôn quan buộc tội Triệu Nhan trên triều đình. Nhưng ngôn quan còn chưa nói hết lời đã bị Âu Dương Tu chặn họng lại. Bởi vì ông ta biết trường học nữ là do cháu gái bảo bối của ông ta lập ra. Hiện tại đương nhiên là phải ủng hộ người trong nhà. Triệu Thự cũng không muốn bởi vì chút chuyện nhỏ mà trách tội Triệu Nhan, cho nên ông ta cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Kết quả sóng gió thành lập trường học nữ gần như còn chưa bắt đầu cũng đã kết thúc.
Mắt thấy nhiệt độ càng ngày càng thấp, lá trên cây cũng bắt đầu chuyển thành màu vàng, vào đêm bỗng nhiên một cơn gió lớn thổi tới, khiến cho trên đường phủ đầy lá cây. Nhưng khi Triệu Nhan nhìn thấy khí trời dần dần chuyển lạnh ở ngoài trời thì trên mặt lại lộ ra vẻ lo lắng, bởi vì thời điểm này hàng năm đều là thời cơ tốt cho người Tây Hạ xâm nhập vào phía nam. Hiện tại quan hệ giữa Tây Hạ và Đại Tống vốn rất căng thẳng, tuy rằng Triệu Húc chạy tới tiền tuyến, nhưng có trời mới biết người Tây Hạ có xuôi nam vào năm nay hay không. Nếu xuôi nam chỉ sợ sẽ là mở đầu của cuộc chiến diệt quốc giữa Đại Tống và Tây Hạ.