Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 430 - Chương 433: Ngăn Chặn Tây Hạ

Chưa xác định
Chương 433: Ngăn chặn Tây Hạ

Gió lạnh cuộn lấy bụi đất, đem khắp nơi nhuộm thành một màu mờ nhạt, đại quân chậm rãi đi về phía trước dọc theo con đường nhìn không thấy biên giới, trong bão cát căn bản nhìn không thấy mặt các tướng sĩ, Triệu Húc dùng lụa mỏng che mặt, dùng cái này để ngăn cản bụi đất trong không khí, chỉ có điều lúc này y vẫn như cũ có chút lo lắng hỏi một vị lão tướng quân bên cạnh: - Dương lão tướng quân, ông thật sự xác định Tây Hạ sẽ theo con đường này tiến quân sao?

- Điện hạ yên tâm, người Tây Hạ mặc dù đang tập kết rất nhiều binh lực ở vùng biên cảnh, giống như bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào đánh vào Đại Tống ta, tuy nhiên giữa Tây Hạ và Đại Tống chỗ có lợi cho tác chiến quy mô lớn cũng không nhiều, trong đó núi Thiên Đô chính là địa điểm xuất binh tốt nhất, mặt khác ta thấy Lý Lượng Tộ người này cực kỳ tự phụ, một lòng muốn vượt qua người cha Lý Nguyên Hạo, năm đó Lý Nguyên Hạo ba lần đánh bại Đại Tống ta, đều là từ núi Thiên Đô xuất binh, theo tính cách Lý Lượng Tộ, tất nhiên chọn từ núi Thiên Đô xuất binh, sau đó giành được thắng lợi huy hoàng hơn Lý Nguyên Hạo, dùng cái này để biểu hiện võ công của y! Vị lão tướng quân râu tóc bạc trắng bên cạnh Triệu Húc kia vô cùng khẳng định nói, y đúng là cây còn lại quả to trong số nhà tướng - lão tướng Dương Văn Quảng, y vốn nhậm chức ở Hoàn Khánh, từ sau khi Triệu Húc đến đây, điều y đến bên người quản lý quân sự, xem như là một trong trợ thủ trọng yếu nhất của Triệu Húc.

Nghe giải thích của Dương Văn Quảng, Triệu Húc cũng cảm giác trong lòng bình tĩnh, mùa thu đã đến, đại quân Tây Hạ triệu tập ở biên cảnh cũng đã rục rịch, bất cứ lúc nào đều có thể xuôi nam. Đại Tống tuy rằng đã sớm chuẩn bị một cuộc chiến diệt nước Tây Hạ, nhưng trận chiến tranh này cần tiêu hao nhân lực vật lực lớn, mãi đến bây giờ vẫn chưa chuẩn bị đủ, nếu lúc này Tây Hạ xuôi nam, rất có thể sẽ làm xáo trộn hoàn toàn chuẩn bị của Đại Tống lúc trước, cho nên hiện tại Triệu Húc cần phải cố hết sức kéo dài thời gian Tây Hạ xuôi nam.

Triệu Húc tuy rằng đọc qua mấy quyển binh thư, nhưng căn bản không có bất cứ kinh nghiệm dùng binh gì, hơn nữa trước khi đi Triệu Thự cũng đã dặn dò y, bảo y đừng tham gia chiến sự quá mức, cần dùng đến quân đội địa phương nhất định phải nghe ý kiến Dương Văn Quảng và các vị lão tướng, đối với việc này Triệu Húc cũng tự biết mình, sau này quả nhiên không tham gia quá mức sự việc về phương diện quân sự.

Đại Tống sắp sửa tấn công quy mô Tây Hạ thuộc loại chuyện tuyệt mật, ngoại trừ một số ít người ra, tuyệt đại bộ phận người cũng không biết, tuy nhiên Dương Văn Quảng dù sao cũng là lão tướng trong quân, cũng sớm đã theo đủ loại dấu hiệu đoán được tính toán của triều đình, đối với cái này ông tuy rằng lo lắng phải mạo hiểm rất lớn, tuy nhiên Đại Tống muốn thay đổi tình thế bị động trên quân sự, nhất định phải thanh trừ loại u độc Tây Hạ, hơn nữa hai năm qua quân đội của Đại Tống gia tăng vài vũ khí tốt uy lực hùng mạnh, tuy rằng trên căn bản không thể thay đổi lớn quân sự của Đại Tống, nhưng đã khiến quân đội có thể tăng năng lực tác chiến lớn, chống lại người Tây Hạ cũng nắm chắc hơn.

Cũng chính bởi vì Dương Văn Quảng biết kế hoạch của Đại Tống đối với Tây Hạ, cho nên ông so với bất cứ kẻ nào đều hiểu rõ nguyên nhân Triệu Húc đi tới biên cảnh. Tuy nhiên muốn trì hoãn người Tây Hạ xuôi nam cũng không phải một chuyện dễ dàng, đặc biệt Lý Lượng Tộ ở Liêu quốc nơi đó bị thiệt hại nặng, chẳng những tổn thất một bộ phận quân đội tinh nhuệ, kinh tế trong nước cũng bị thương nặng, dưới tình hình như vậy, Tây Hạ nóng lòng thông qua đánh cướp Đại Tống bổ sung một chút tổn thất, cho nên Tây Hạ tấn công Đại Tống gần như đã thành kết cục đã định.

Ngay tại vài ngày trước, mật thám Đại Tống ở Tây Hạ liều chết đưa tới một phần tình báo. Phần tình báo này biểu hiện cấp cao trong nước Tây Hạ trong khoảng thời gian này vô cùng sinh động, có mấy người tướng lĩnh nổi danh đã bị điều đến trong đại quân biên cảnh. Điều này cũng nói lên Tây Hạ bất cứ lúc nào đều có thể xuôi nam, chỉ có điều đối với chuyện Tây Hạ từ nơi này tiến công Đại Tống, mật thám cũng không có được bất cứ tin tức gì hữu dụng, nghe nói địa điểm xuất binh thật sự chỉ có mình Lý Lượng Tộ biết.

Sau khi tin tức Triệu Húc xuất binh đến Tây Hạ, dưới tình huống như vậy một thời gian cũng là lòng nóng như lửa đốt, nếu không có cách gì ngăn cản người Tây Hạ xuất binh, như vậy biện pháp tốt nhất chính là biết được tuyến đường tiến quân của Tây Hạ, sau đó tập trung binh lực ưu thế, với tốc độ nhanh nhất đuổi người Tây Hạ chạy trở về, như vậy có thể khiến hao tổn của Đại Tống giảm đến thấp nhất. Từ đó sẽ không quá bị ảnh hưởng đối với kế hoạch của Tây Hạ.

Cũng chính vì nguyên nhân trên, cho nên địa điểm Tây Hạ xuất binh liền trở thành chiến dịch mấu chốt quyết định trận này, tuy nhiên mật thám Đại Tống đối với chuyện này đã bất lực, chỉ có thể đưa tới một số xu hướng trong nước Tây Hạ, hy vọng có thể dựa vào kinh nghiệm các tướng lĩnh quân biên giới Đại Tống đoán được địa điểm Tây Hạ xuất binh.

Trước kia Lý Lượng Tộ đối với Đại Tống tuy rằng ở ngoài mặt phục tùng, nhưng cũng mấy lần xuôi nam tấn công Đại Tống, hơn nữa mỗi lần Tây Hạ đều theo vùng Diêm Châu xuất binh, hơn nữa mỗi lần đều là tấn công thành Đại Thuận của Khánh Châu, cho nên tướng lĩnh lớn trong quân đều cho rằng Lý Lượng Tộ lần này vẫn như cũ chọn theo Diêm Châu xuất binh, bởi vậy Đại Tống cần đem trọng binh bố trí ở vùng thành Đại Thuận.

Tuy nhiên Dương Văn Quảng và số ít vài lão tướng kinh nghiệm cực kỳ phong phú lại không cùng nhận thức với cách nói trên, bọn họ cho rằng mấy lần trước khi Lý Lượng Tộ tấn công Đại Tống, xuất binh số lượng cũng không nhiều, Diêm Châu làm trụ sở hậu phương của Tây Hạ cũng là khả thi, nhưng lần này Tây Hạ lại tập trung đại quân mười vạn trở lên, nếu lại từ Diêm Châu xuất binh, địa hình nơi đó và đường đi, cùng với lương thực dự trữ đều không đủ để chống đỡ quân đội tác chiến quy mô lớn như thế.

So sánh với châu Tây An gần núi Thiên Đô trở thành Tây Kinh của Tây Hạ, lúc trước chính là đại bản doanh Lý Nguyên Hạo xâm lấn Đại Tống, hoàn toàn có thể chống đỡ mười vạn đại quân tác chiến trở lên, mặt khác lần này người Tây Hạ tổn thất rất lớn, cho nên lần này người Tây Hạ xâm lược Đại Tống và trước kia khác nhau vài lần, thậm chí lần này Lý Lượng Tộ ngay cả lí do cũng không tìm, trắng trợn muốn tiến hành đánh cướp Đại Tống, có thể nói đã lột bỏ lớp mặt nạ, hơn nữa Dương Văn Quảng lại phân tích một chút tính cách Lý Lượng Tộ, bởi vậy ông tin tưởng vững chắc đối phương nhất định sẽ chọn xuất binh từ núi Thiên Đô.

Tướng lĩnh kiên trì rằng Tây Hạ sẽ từ vùng Diêm Châu xuất binh người đông thế mạnh, Dương Văn Quảng cùng các lão tướng tuy rằng ít người kiên trì Tây Hạ từ vùng núi Thiên Đô xuất binh, nhưng phần lớn là đức cao vọng trọng, bởi vậy hai bên cũng tranh chấp không xong, cuối cùng ai cũng không thuyết phục được ai, vì thế quyền quyết định cuối cùng này liền rơi vào trong tay Triệu Húc.

Triệu Húc sau khi nhìn tình huống này, cũng cảm thấy hết sức khó xử, bởi vì nếu phán đoán của y sai lầm, chẳng những đối với y là một đả kích trầm trọng, đồng thời cũng sẽ khiến Đại Tống gặp tổn thất rất lớn, đối với kế hoạch tác chiến Tây Hạ cũng có thể vì vậy mà chậm lại, thậm chí từ đấy cũng có khả năng hủy bỏ, đến lúc đó Đại Tống vẫn như cũ chỉ có thể bị yếu thế trên địa vị quân sự, bất cứ lúc nào đều có thể bị Tây Hạ và Bắc Liêu ức hiếp.

Dương Văn Quảng nhìn thấu khó xử và do dự của Triệu Húc, ông năm nay đã hơn bảy mươi tuổi rồi, tuy rằng còn có thể cầm được thương lên, giết được địch, nhưng ông ta cũng đã cảm thấy rõ ràng mình già rồi, nếu lại bỏ qua cơ hội lần này, chỉ sợ cũng không có cơ hội tự tay tiêu diệt Tây Hạ nữa, vì thế dưới tình huống như vậy, ông âm thầm tìm Triệu Húc khuyên bảo hồi lâu, và đề xuất làm tốt kế hoạch chuẩn bị trên hai phương diện, lúc này mới thuyết phục Triệu Húc quyết định đem đại bộ phận binh lực trong tay triệu tập đến trại Tam Xuyên cách núi Thiên Đô gần nhất, chuẩn bị ngăn chặn đại quân Tây Hạ.

Nghĩ đến điều trên này, cưỡi ngựa đi ở trong đội ngũ hành quân Triệu Húc cũng không khỏi lại lo lắng, y tuy rằng ra quyết định, nhưng thỉnh thoảng trong lòng vẫn như cũ lo chính mình phán đoán sai lầm, nếu chẳng may Lý Lượng Tộ vẫn như cũ từ Diêm Châu xuất binh thì làm sao bây giờ? Có điều khi y nghĩ đến Dương Văn Quảng đề xuất chính là hai phương diện chuẩn bị kia, lại cảm thấy có chút an tâm.

Dựa theo kế hoạch của Dương Văn Quảng, bọn họ lần này tới trại quân đội Tam Xuyên mặc dù là chủ lực, nhưng trong quân đội cũng không có trang bị mấy thứ vũ khí kiểu mới Triệu Nhan phát minh đặc biệt kia như đạn pháo nỏ pháo có thể phóng ra hỏa dược, đến một cái cũng không có, sử dụng tất cả đều là xe nỏ trước kia.

Sở dĩ an bài như vậy, đây là vì Dương Văn Quảng và Triệu Húc đều cho rằng vũ khí kiểu mới này uy lực thật lớn, khi lần đầu tiên sử dụng, kẻ thù căn bản không có bất cứ chuẩn bị gì, nhất định sẽ đưa đến hiệu quả bất ngờ, do đó phát huy ra uy lực lớn nhất, cho nên tốt nhất là trong cuộc chiến diệt hạ sau này có thể dùng đến, hiện tại sử dụng vũ khí thường quy là được rồi, dù sao bọn họ chỉ có ngăn chặn người Tây Hạ tiến công, mà không phải quyết chiến với người Tây Hạ, đối với cái này Dương Văn Quảng và tướng Tống vẫn rất tin tưởng đấy.

Tuy nhiên trong đại quân chủ lực của Triệu Húc và Dương Văn Quảng này mặc dù không có trang bị nỏ pháo và hỏa khí, nhưng mặt khác một cánh quân Tống phái đi hướng Diêm Châu cũng mang lượng lớn hỏa khí, thế này chủ yếu là vì phòng ngừa nếu chẳng may phán đoán sai lầm, Lý Lượng Tộ vẫn theo hướng Diêm Châu xuất binh như cũ mà nói, như vậy vũ khí hỏa dược tất yếu vốn sẽ không thể che giấu, chỉ có thể động dụng vũ khí uy lực hùng mạnh này ngăn chặn quân Tây Hạ, dùng đến cái này để đại quân tranh thủ thời gian quay về.

Hai phương pháp chuẩn bị này có thể nói là tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn, bất kể Tây Hạ theo hướng nào tiến công, cũng có thể bị bọn họ ngăn trở, đương nhiên Triệu Húc vẫn hy vọng nhất Lý Lượng Tộ có thể từ núi Thiên Đô tiến công, như vậy sẽ không bại lộ uy lực vũ khí hỏa dược, thứ hai ông cũng muốn tự mình gặp lại vị quốc chủ Tây Hạ xấp xỉ tuổi ông này, lại nói tiếp Lý Lượng Tộ tuy rằng tuổi trẻ, nhưng khi nhỏ tuổi cũng đã kế vị, hơn nữa khi mười mấy tuổi đã diệt trừ quyền thần trong triều, vài năm ngắn ngủn đã đem toàn bộ Tây Hạ xử lý gọn gàng ngăn nắp, được người Tây Hạ xưng là một thế hệ minh quân, điều này làm cho Triệu Húc cũng có chút không phục, lần này có cơ hội có thể trên chiến trường nhìn thấy gã, tự nhiên khiến Triệu Húc có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Sau mấy ngày Triệu Húc dẫn dắt chủ lực Đại Tống trải qua hành quân gian khổ, cuối cùng đi tới trại Tam Xuyên ở chính nam núi Thiên Đô, nơi này là Tây Hạ từ núi Thiên Đô xâm lấn Đại Tống phải đi qua, hơn hai mươi năm trước, nơi này Đại Tống bị Lý Nguyên Hạo đánh thất bại thảm hại, phía nam trại Tam Xuyên không xa chính là Hảo Thủy Xuyên, nơi đó lại mai táng vô số quân Tống, nghe nói nơi đó trong lòng đất tất cả đều là bạch cốt buồn thiu, mỗi lần màn đêm buông xuống là lúc dân bản xứ cũng có thể nghe được tiếng quân đội chém giết, có thể nói đây là nơi thương tâm của quân Tống, cũng là nơi chiến công của quân Tây Hạ.

Vốn Triệu Húc thân là Thái Tử, chỉ cần ở hậu phương trấn thủ là được rồi, nhưng y nghe nói mỗi lần Lý Lượng Tộ đều tự mình mang binh, cho nên y không để ý đám người Dương Văn Quảng phản đối, kiên trì muốn tới, khi y rất xa nhìn thấy xa xa là tường thành trại Tam Xuyên cũ nát, trong lòng cũng không kìm nổi dâng lên cố kiềm chế niềm phấn khởi, có lẽ nơi này chính là nơi công lao mình bắt đầu!

Bình Luận (0)
Comment