Quả nhiên, Hô Diên Khánh bọn họ lại đợi lúc lâu, cuối cùng nhìn thấy một chiếc lọng màu vàng đang di chuyển đến đây, một người trung niên dáng hình mảnh khảnh dưới lọng đang chậm rãi đi đến, chính là hoàng đế bệ hạ của Đại Tống Triệu Thự, nhìn thấy đối phương, đám người Triệu Nhan và Hô Diên Khánh đều gập người thi lễ, thực ra lần thử bắn đầu tiên của hỏa pháo Triệu Nhan cũng không định kinh động tới Triệu Thự, nhưng vài ngày trước khi hắn và Triệu Húc nói chuyện phiếm nói tới chuyện này, kết quả Triệu Húc lại nói cho Triệu Thự chuyện này, không ngờ Triệu Thự cũng hết sức có hứng thú với hỏa pháo, thế là bỏ thời gian bận rộn tới đây.
- Ha ha, không cần đa lễ, hỏa pháo đã chuẩn bị xong chưa, lúc nào có thể thử bắn? Triệu Thự liền cười lên tiếng, rồi vội vàng muốn chiêm ngưỡng hỏa pháo thử bắn, ông sở dĩ sốt sắng như vậy, chủ yếu vẫn vì Triệu Nhan trước kia từng nhắc đến uy lực hỏa pháo trong mơ của thế giới trước mặt ông, tuy ông rõ ràng biết uy lực hỏa pháo Triệu Nhan bây giờ thử bắn không thể so sánh với hỏa pháo của thế giới trong mơ, nhưng vẫn không kìm chế được nỗi tò mò.
- Khởi bẩm phụ hoàng, hỏa pháo đã chuẩn bị xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể thử bắn. Triệu Nhan liền tiến lên một bước nói, ban nãy hắn đã cùng Tề Du kiểm tra lại hỏa pháo một lần nữa, không phát hiện có vấn đề gì, chỉ là có thể thành công hay không vẫn phải xem thử bắn thực tế sau đó.
- Vậy thì bắt đầu thôi, trẫm không chờ được nữa rồi! Triệu Thự liền muôn phần hưng phấn nói, khiến Triệu Nhan lại không khỏi cười khổ một tiếng, sớm biết như vậy, ban đầu hắn không nên nói với ông uy lực hỏa pháo của hậu thế, bây giờ Triệu Húc hưng phấn như vậy, chút nữa nhìn thấy uy lực của pháo Tử Mẫu chắc chắn sẽ khá thất vọng.
Lúc đó Triệu Nhan bảo Tề Du bọn họ chuẩn bị hỏa pháo, mình thì đưa Triệu Thự và Triệu Húc bọn họ đến trong một khu che chắn cách hỏa pháo không xa, chủ yếu là vì tránh nòng pháo nổ mà đả thương người xem, dù sao trước kia khi Tề Du bọn họ thử bắn hỏa pháo, nổ nòng cũng là chuyện thường gặp, thậm chí một cái chân của Tề Du còn bị mảnh vỡ của nòng pháo nổ cắt một miếng thịt, bây giờ trên chân của y vẫn còn một vết sẹo to bằng cái bát, thoạt nhìn vô cùng khiếp đảm.
- Quận vương, hỏa pháo chuẩn bị xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể khai hỏa! Đợi sau khi Triệu Nhan bọn họ nấp sau tấm che xong, Tề Du cũng cao giọng bẩm báo.
- Tốt lắm, vậy thì bắt đầu đi!
Triệu Nhan liền lớn tiếng nói, đồng thời đứng bên cạnh Triệu Thự đề phòng ông hiếu kì thò đầu ra ngoài, vì thế mà tổn hại long thể.
Nhận được mệnh lệnh của Triệu Nhan, Tề Du lập tức hạ lệnh các thợ khác cũng nấp sau tấm chắn, sau đó y cầm lửa châm vào kíp nổ dài, bản thân cũng chạy nhanh nhất tới sau tấm chắn, trong tích tắc, Triệu Nhan bọn họ chỉ nghe thấy "Đoàng " một tiếng cực lớn, giống như sét đánh giữa trời quang, nổ rung chuyển cả mặt đất.
- Thế nào? Thành công chưa? Triệu Thự nghe thấy tiếng nổ lớn bên ngoài, liền mặt mày thích thú hỏi Triệu Nhan, ông không hề biết nguyên lí của hỏa pháo, nên vừa nghe thấy âm thanh bên ngoài đã truy hỏi Triệu Nhan.
- Phụ hoàng, thành công hay không còn cần nhi thần tự mình đi xem mới biết. Triệu Nhan nghe thấy vậy cũng không khỏi cười khổ một tiếng nói, Triệu Thự càng tỏ ra hưng phấn, hắn càng cảm thấy không hay, vì uy lực của hỏa pháo này hắn nắm rõ hơn ai hết, nhất định sẽ khiến Triệu Thự thất vọng.
Lúc đó Triệu Nhan ra khỏi tấm chắn, thì phát hiện những thợ như Tề Du đã xông vào trong màn khói thuốc súng mà hỏa pháo khi bắn tỏa ra, bên trong vang lên mấy tiếng ho khan khù khụ, rất nhanh đã nghe thấy Tề Du sung sướng kêu lên: - Thành công rồi, pháo Tử Mẫu không bị tổn thương chút nào!
Cùng với tiếng hét của Tề Du, các thợ khác cũng reo hò, khiến Triệu Nhan quá đỗi vui mừng, liền sải bước đến bên hỏa pháo, cúi người cùng Tề Du quan sát hỏa pháo, kết quả phát hiện ống con và ống mẹ quả nhiên không bị tổn hại, mặt khác đạn pháo cũng bắn đi rồi, chỉ là ở đây không thể nhìn thấy đạn pháo đã bắn tới đâu.
- Tốt quá rồi, mau kiểm tra điểm rơi của đạn pháo, tính toán tầm bắn và độ chính xác!
Triệu Nhan liền sung sướng dặn dò, hỏa pháo không thể chỉ cần bắn đạn pháo ra ngoài, tầm bắn và tính chuẩn xác cũng là chỉ tiêu vô cùng quan trọng.
Đám người Tề Du nghe đến đây cũng lập tức đáp một tiếng, sau đó chạy nhanh đi tìm kiếm điểm rơi của đạn pháo, kết quả chỉ trong chốc lát, thì nhìn thấy phía trước có một người thợ lớn giọng hét, xem ra y đã tìm thấy điểm rơi của đạn pháo rồi, Triệu Nhan tính toán khái quát, quả đạn pháo ước chừng bắn ra khoảng một dặm, tầm bắn hơi gần, đây khả năng vấn đề nằm ở giữa ống con và ống mẹ bị lọt hơi ra ngoài, phương hướng bắn ra và phương hướng nhắm bắn gần như trùng khớp, điều này chứng minh về mặt chuẩn xác không có vấn đề gì quá lớn.
- Nhan nhi, lần này bắn thử thành công không? Lúc này Triệu Thự lại đi lên hỏi, đồng thời gương mặt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, ông trước đó đã biết uy lực của loại hỏa pháo này không lớn, nhưng theo ông nghĩ, uy lực yếu thế nào cũng không thể kém hơn nỏ pháo được, nhưng ban nãy ông chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, ngoài ra cũng không phát hiện thay đổi gì.
- Khởi bẩm phụ hoàng, lần này thử bắn coi như thành công, chỉ là vẫn còn tồn tại một vài vấn đề nhỏ, khiến tầm bắn của hỏa pháo hơi gần, nhưng độ chính xác coi như là được! Triệu Nhan liền nói thật, hắn đã hạ quyết tâm, bất luận Triệu Thự thất vọng cỡ nào, vẫn phải tiếp tục nghiên cứu và chế tạo hỏa pháo.
Triệu Nhan vừa dứt lời, thì thấy người thợ lúc nãy phát hiện ra đạn pháo đã chạy về, sau đó lớn giọng bẩm báo Triệu Nhan: - Khởi bẩm Quận vương, cự li bắn của pháo Tử Mẫu lần này khoảng 1.3 dặm, sai lệch phương hướng cực nhỏ, có thể tiến hành thử bắn lần hai.
- Rất tốt, vậy thì chuẩn bị cho lần thử bắn thứ hai, chuẩn bị bia ngắm! Triệu Nhan cũng lập tức sai bảo, chỉ là đám người Triệu Thự lại mông lung mờ mịt, họ trước đây khi quan sát biểu diễn vũ khí mới, đều trực tiếp xem uy lực của vũ khí là được rồi, trước giờ chưa từng rườm rà như lần này.
Triệu Nhan cũng nhìn thấy vẻ nghi hoặc trên mặt đám người Triệu Thự, liền lên tiếng giải thích: - Phụ hoàng, trước đây những thử nghiệm vũ khí để người và các đại thần quan sát, đều đã thử nghiệm trước nhiều lần, sau đó phô diễn uy lực lớn nhất của vũ khí trước mặt mọi người, nhưng trên thực tế, một loại vũ khí mới lại cần tiến hành thí nghiệm trên nhiều phương diện, quá trình này có thể rất khô khan buồn tẻ, đây cũng là lí do con không thông báo trước với người.
Triệu Thự nghe đến đây cuối cùng cũng lộ ra biểu cảm bừng tỉnh, liền cất lời: - Hóa ra là vậy, ta nhớ lúc trước khi quan sát nỏ pháo thử bắn, các con có thể một phát nói ra tầm bắn của các nỏ pháo khác nhau, và còn sự sai lệch phát sinh khi bắn ra, tất nghĩ trước đó đã làm rất nhiều thí nghiệm trên nhiều phương diện rồi mới thông hiểu như vậy.
- Phụ hoàng anh minh, sự thực đích thực như vậy! Triệu Nhan liền gật đầu nói, Triệu Thự bình thường chính sự bận bịu, tất nhiên không rỗi để ý chuyện vặt trên mặt này, nhưng bây giờ để ông biết một chút công việc thông thường của nghiên cứu chế tạo vũ khí, đối với Quân Khí Giám cũng chỉ có lợi mà không có hại.
Nghe thấy Triệu Nhan nói như thế, Triệu Thự cũng cảm thấy hơi thất vọng. Dù sao ông còn có rất nhiều chính sự cần giải quyết, thực sự không có thời gian lưu lại chỗ Triệu Nhan, nhưng ông nhanh chóng lại có chút không cam tâm cất lời: - Nhan nhi, vậy con có thể cho phụ hoàng chiêm ngưỡng chút uy lực thật sự của hỏa pháo không, để ta đỡ phí công đi một chuyến.
- Cái này... Triệu Nhan nghe thấy vậy không giấu nổi vẻ khó xử, nhưng nhanh chóng trả lời: - Khởi bẩm phụ hoàng, kế tiếp sẽ tiến hành thí nghiệm độ chuẩn xác của hỏa pháo, người có thể nhìn thấy uy lực thật sự của hỏa pháo, tuy nhiên con cảm thấy phụ hoàng có thể sẽ thất vọng, vì loại hỏa pháo này vẫn còn rất nguyên thủy, uy lực vô cùng có hạn, thậm chí không bằng uy lực của nỏ pháo.
Nghe thấy Triệu Nhan nói uy lực của hỏa pháo không lớn, khiến Triệu Thự cũng không khỏi chau mày, nhưng ông vẫn kiên trì lên tiếng: - Không sao, trẫm cũng biết bất kì chuyện gì cũng không thể một lần là xong, nghiên cứu hỏa pháo cũng như vậy, Nhan nhi con cứ cho người biểu diễn, trong lòng trẫm đã có chuẩn bị!
- Nhi thần tuân lệnh! Triệu Nhan lập tức đáp một tiếng, rồi cho đám người Tề Du lại chuẩn bị thử bắn, lần này phía trước hỏa pháo một dặm đặt vài chiếc xe hỏng làm bia ngắm, cùng với tiếng vang lớn của hỏa pháo, đạn pháo bay ra vẽ một đường cong trên không trung bay đến bia đỡ, đáng tiếc lần này có thể là ngắm chưa chuẩn, hoặc hỏa dược lắp đặt hơi thừa, kết quả đạn pháo bay qua bia đỡ rơi xuống phía sau.
Lần này Triệu Thự tuy nấp sau tấm chắn, nhưng cầm kính viễn vọng nhìn về bia ngắm đằng xa, kết quả ông tận mắt thấy một quả cầu sắt bay qua bia đỡ, sau đó bật vài cái trên mặt đất, tuy ông tin quả cầu sắt bay ra cũng rất có sức mạnh, nhưng so sánh với đạn của nỏ pháo phát nổ, lại có cách biệt không nhỏ, dù sao nó chỉ có thể sát thương cho một điểm hoặc một đường, nhưng đạn của nỏ pháo lại có thể sát thương toàn bộ một khu vực.
- Phụ hoàng người xem, hỏa pháo hiện tại là như vậy, chỉ có thể bắn đạn không thể phát nổ, sau này chúng con sẽ nghiên cứu để nó trở thành lựu đạn có thể nổ tung, mặt khác còn có tầm bắn và độ chuẩn xác của hỏa pháo, cũng đều là những thứ chúng con cần nghiên cứu, đây có thể là quá trình lâu dài, nhưng sẽ có ngày chúng ta có thể phát huy được uy lực thật sự của hỏa pháo! Triệu Nhan lại giới thiệu.
- Ừm, tuy có hơi thất vọng, nhưng trẫm cũng nhìn thấy một số ưu điểm của hỏa pháo này, đầu tiên chức năng của nó tuy kém hơn nhiều so với máy bắn đá, nhưng sức mạnh lại lớn hơn máy bắn đá nhiều, hơn nữa cũng nhỏ gọn hơn máy bắn đá, vận chuyển tương đối dễ dàng, mặt khác về mặt độ chính xác cũng tốt hơn máy bắn đá nhiều, chỉ là so sánh với nỏ pháo, vẫn có chút không bằng. Triệu Thự lúc này cũng gật gù nói.
- Phụ hoàng nói chí phải, hiện tại xem ra hỏa pháo đích thực không thể so sánh với nỏ pháo, nhưng hỏa pháo lại có triển vọng phát triển hơn nỏ pháo, ví dụ trên phương diện tầm bắn, hỏa pháo cuối cùng có thể tăng thêm vài dặm nữa, mười mấy dặm, thậm chí là mấy chục dặm, nhưng nỏ pháo lại không thể, muốn kéo dài cự li bắn, chỉ có thể tăng thể tích nỏ pháo, cuối cùng sẽ phát hiện căn bản không có tính áp dụng, hơn nữa hỏa pháo còn có một số ưu điểm khác, những điều này mai sau sẽ dần dần thể hiện trước mặt mọi người.
Triệu Nhan lúc này cũng tự tin đầy mình nói, không ai nắm rõ uy lực sau này của nỏ pháo hơn hắn.
Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Triệu Nhan, Triệu Thự cũng không khỏi lại đặt niềm hi vọng vào hỏa pháo, liền động viên những người thợ chế tạo như Tề Du vài câu, sau đó chuẩn bị rời đi, vốn dĩ Triệu Nhan muốn ở lại Hỏa Khí Thự tự mình ghi chép số liệu tính năng của pháo Tử Mẫu, nhưng Triệu Thự lại ra hiệu hắn cùng ông hồi cung, xem ra dường như có chuyện gì quan trọng muốn thương lượng với hắn.