Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 620 - Chương 622: Chuẩn Bị Rời Kinh.

Chưa xác định
Chương 622: Chuẩn bị rời kinh.

Vài ngày sau, Triệu Nhan mãn tang, dựa theo quy củ của triều đình, Triệu Húc tiến hành phong thưởng cho ba đệ đệ mình. Trong đó Triệu Hạo được phong làm Xương Vương, Triệu Quần được phong làm Gia Vương. Về phần Triệu Nhan thì hết sức đặc thù, được phong làm Lăng Vương, đất phong là Nam Lăng lúc trước. Hơn nữa khiến người ta nghĩ mãi mà không rõ chính là sau khi phong thưởng Triệu Nhan xong thì lập tức lệnh hắn đi đến đất phong, quản lý tất cả công việc liên quan đến hải ngoại của Đại Tống!

Ngoại trừ tấn phong cho ba huynh đệ Triệu Nhan thì ba vị công chúa cũng được tấn phong, trong đó Đức Ninh công chúa được phong làm Trần quốc trưởng công chúa, Bảo An công chúa được phong làm Thục quốc trưởng công chúa, Thọ Khang công chúa được phong làm Vệ quốc trưởng công chúa. Ngoài ra hai vị phò mã Từ Nguyên và Tào Tung cùng hộ tống Triệu Nhan xuôi nam, hiệp trợ Triệu Nhan quản lý chuyện ở hải ngoại. Từ đây, ba vị công chúa Đại Tống và phu quân của các nàng đều đi về vùng duyên hải phía nam.

Đối với sắc phong của Triệu Nhan, đại thần trong triều và dân chúng đều có nghị luận, có một số người nói Triệu Nhan là tự xin rời khỏi kinh, giống với những quan viên lúc trước phản đối cải cách, đều là không đành lòng nhìn cải cách gây hậu quả xấu đến dân chúng, nhưng lại không thể khuyên bảo Triệu Húc đình chỉ cải cách, vì thế trong cơn tức giận đi phía nam. Cũng có một số người nói Triệu Nhan nhiều lần khuyên bảo Triệu Húc, kết quả chọc giận thiên tử Đại Tống, vì thế Triệu Húc trên danh nghĩa để hắn quản lý hải mậu, nhưng kỳ thật là giáng chức Triệu Nhan đuổi khỏi kinh. Ngoài ra còn có một vài cách nói nữa, trong lúc nhất thời toàn bộ kinh thành đều thảo luận chuyện Triệu Nhan rời kinh.

Là trung tâm của dư luận, Triệu Nhan tự nhiên cũng không thể chỉ lo thân mình, trên thực tế sau khi tin tức hắn rời kinh truyền đi, quý phủ của hắn liên tục có người tới. Tất cả đều là khách tới thăm hỏi, trong đó phần lớn là quan viên, hơn nữa đều là quan viên đảng cũ. Những người này đều biết Triệu Nhan không đồng ý cải cách, gần đây thường xuyên vào cung khuyên bảo Triệu Húc, không ít người lại coi Triệu Nhan là hy vọng ngăn cản cải cách, nhưng hiện tại ngay cả Triệu Nhan cũng muốn rời kinh, điều này làm cho không ít người thất vọng, đồng thời cũng muốn hiểu rõ một số chuyện, vì thế những người này kết đội chạy đến chỗ Triệu Nhan.

Đối với những người đến thăm viếng này, Triệu Nhan đều không gặp, đây cũng không phải là hắn tự cao tự đại, mà là lấy thân phận hiện tại của hắn thật sự không nên có quan hệ thân thiết với triều thần. Huống chi là nhiều quan viên như vậy chạy tới nhà hắn, lại càng dễ khiến cho người khác ngờ vực vô căn cứ. Hơn nữa những người này tới gặp hắn đơn giản chính là tìm hiểu tin tức, đối với hắn cũng không có bất kỳ trợ giúp thật sự nào, vì thế không gặp vẫn hơn.

Đương nhiên Triệu Nhan cũng không phải là không gặp tất cả mọi người, trên thực tế hắn thừa dịp khoảng thời gian trước khi đi này, thường xuyên đến trường quân đội và học viện Truy Nguyên. Hai nơi này là hai nơi mà Triệu Nhan không yên tâm nhất, hắn lo lắng phái cải cách thò tay đến nơi này, bởi vậy trước khi đi đã làm một số bố trí trong hai học viện này.

Trong đó học viện Truy Nguyên còn đỡ một chút, dù sao cũng là một học viện mang danh nghĩa cá nhân, không có quan hệ với triều đình lắm, cho dù Triệu Nhan rời khỏi thì hắn vẫn là viện trưởng của học viện. Học viện có chuyện gì lớn thì nhất định phải qua sự đồng ý của hắn, cho nên trước khi rời đi hắn tìm Thẩm Quát, dặn dò y bất kể như thế nào cũng phải bảo vệ học viện. Mấy năm này thà rằng để học viện ngừng phát triển chứ đừng làm ra hành động gì quá lớn, có thể duy trì như bây giờ là tốt rồi. Đối với chuyện này Thẩm Quát liên tục cam đoan, tuyệt đối sẽ không để người khác nhúng tay vào học viện.

So sánh với học viện Truy Nguyên thì Triệu Nhan lo lắng nhất vẫn là trường quân đội, bởi vì từ khi thành lập thì trường quân đội là một tổ chức quân sự thuộc về triều đình. Hiện tại do lão tướng quân Dương Văn Quảng thay mặt quản lý trường quân đội, tuy nhiên hiệu trưởng trên danh nghĩa của trường quân đội là Hoàng đế Đại Tống Triệu Húc, cho nên nếu tân đảng của Vương An Thạch muốn nhúng tay vào quản lý trường quân đội thì chỉ cần Triệu Húc gật đầu là được.

Đương nhiên bởi vì tính đặc thù và tầm quan trọng của trường quân đội, Triệu Húc vẫn không dám giao trường quân đội cho người khác quản lý, càng không để người khác nhúng tay vào việc vận hành trường quân đội. Ví dụ như lúc trước khi ban bố Bảo Giáp pháp, trong tân đảng có người đề nghị để một số học viên trường quân đội tốt nghiệp sớm, sau đó phân phối đến các nơi làm huấn luyện viên, nhưng đề nghị này bị Triệu Húc trực tiếp cự tuyệt. Hơn nữa cho đến hiện tại trường quân đội vẫn là do Dương Văn Quảng quản lý, Triệu Nhan vẫn là giáo đốc, điều này cũng làm cho Triệu Nhan yên tâm không ít.

So với việc trường quân đội và học viện Truy Nguyên, Quân Khí Giám mà Triệu Nhan đảm nhiệm chức cố vấn cũng đã bị tân đảng tiếp quản, vừa rồi Tô Tụng phát sinh xung đột với tân đảng. Kết quả trong cơn tức giận xin rời kinh, đi Tương Châu làm Tri châu, Tô Thức cảm thấy một cây làm chẳng nên non, hơn nữa quan niệm của y và tân đảng cũng không hợp, vì thế cũng xin Triệu Húc rời khỏi kinh. Triệu Nhan cũng mượn cơ hội xin Triệu Húc cho Tô Thức đi với mình, đối với chuyện này Triệu Húc cũng rất rộng rãi, dù sao ngay cả Từ Nguyên và Tào Tung y đều đưa cho Triệu Nhan rồi, thêm một Tô Thức cũng không sao cả.

Kỳ thật Triệu Nhan muốn Tô Thức không chỉ là vì tài hoa của Tô Thức, ngoài ra còn để bảo vệ Tô Thức. Lại nói tiếp tuy rằng chức quan của Tô Thức không cao, nhưng danh tiếng rất cao, có danh vọng rất lớn trong sĩ lâm, vì thế người trong tân đảng đã sớm nhắm vào y. Tô Thức vốn xin rời khỏi kinh là để tránh tai họa, nhưng y đến địa phương cai quản cũng không giữ được miệng mình, kết quả dẫn đến một vụ án thơ Ô Đài sau này. Ngồi trong lao hơn một trăm ngày, thiếu chút nữa trở thành sĩ phu đầu tiên bị giết từ khi Đại Tống lập quốc đến nay. Đương nhiên hiện tại nếu Tô Thức đi theo Triệu Nhan thì tự nhiên sẽ không bị những việc như trên.

Tuy rằng Quân Khí Giám bị tân đảng tiếp quản, nhưng Triệu Nhan vẫn là cố vấn của Quân Khí Giám, cho nên trước khi rời đi hắn đến Quân Khí Giám một chuyến. Kết quả phát hiện toàn bộ Quân Khí Giám cũng không có thay đổi gì lớn, phỏng chừng tân đảng cũng biết tầm quan trọng của Quân Khí Giám, cho nên không dám tự tiện làm bậy. Chẳng qua thợ thủ công trong Quân Khí Giám bận rộn hơn so với trước kia, bởi vì tân đảng gia tăng số lượng vũ khí cung cấp của Quân Khí Giám, điều này làm cho đám thợ thủ công nhất định phải tăng giờ làm việc, khiến cho đám thợ thủ công khổ không thể tả. Khi Triệu Nhan đi vào Quân Khí Giám thì không ít thợ thủ công quen biết hắn nhân cơ hội kể khổ, đáng tiếc đối với chuyện này Triệu Nhan cũng là hữu tâm vô lực.

Trải qua một thời gian ngắn chuẩn bị thì đã sắp đến ngày Triệu Nhan rời khỏi kinh thành. Nhưng cũng vào sáng hôm nay, Triệu Nhan cùng người nhà đang dùng điểm tâm, chợt nhận được tin phu thê Hô Diên Bình đến thăm. Điều này làm cho Triệu Nhan sững sờ, hắn lập tức cùng Tào Dĩnh ra ngoài đón khách, sau đó Tào Dĩnh chiêu đãi thê tử của Hô Diên Bình ở trong nội trạch, còn Triệu Nhan thì nói chuyện với Hô Diên Bình ở tiền sảnh.

Hô Diên Bình là một người thẳng tính, vừa mới gặp Triệu Nhan thì ngay lập tức đi thẳng vào vấn đề nói:

- Tam ca nhi, nghe nói đệ muốn rời khỏi kinh thành, vừa vặn ta cũng mới tốt nghiệp từ trường quân đội. Ta quyết định đi theo đệ đến phía nam, còn tốt hơn là đi làm thuộc hạ cho đám người Khánh ca nhi!

- Huynh... Huynh cũng muốn cùng ta đi phía nam sao?

Triệu Nhan nghe được lời nói của Hô Diên Bình cũng không khỏi cảm thấy chấn động mà đáp. Sau khi Hô Diên Bình vào trường quân đội, tuy rằng nền tảng chênh lệch, nhưng gã lại vô cùng cố gắng, hơn nữa sau khi khỏi bệnh thì chỉ số thông minh của gã dường như được tăng lên. Dù sao cũng tuyệt đối cao hơn rất nhiều so với IQ trung bình của gia tộc Hô Diên, sự nỗ lực lại thêm vào đầu óc thông minh đã khiến cho Hô Diên Bình rất nhanh đã bộc lộ tài năng trong trường quân đội. Với thành tích tốt nghiệp của gã thì tuyệt đối có thể lấy được một chức vị tốt ở Tây quân hoặc Hà Bắc quân. Hơn nữa lại có tiền bối tốt nghiệp từ các khóa trước trong trường quân đội quan tâm, có thể nói tiền đồ của Hô Diên Bình là rất sáng lạn. Nhưng hiện tại nếu gã theo mình đi phía nam thì nơi đó không có đội quân nào có sức chiến đấu cao để gã thống lĩnh.

- Ba người chúng ta lúc xưa nổi tiếng là ba kẻ ăn chơi trác táng trong kinh thành, từ trước đến nay đều là cùng tiến cùng lui, hiện tại đệ và cửu ca nhi muốn đi phía nam, sao lại để lại ta một mình ở nơi này chứ?

Hô Diên Bình cười lớn nói, gần đây gã luôn bận chuyện tốt nghiệp ở trường quân đội, hai ngày nay mới về nhà, lại không nghĩ rằng Triệu Nhan lại muốn đi phía nam. Sau khi suy xét kỹ lưỡng thì gã lại thương lượng với thê tử, sau đó quyết định cùng Triệu Nhan đi phía nam, như vậy cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.

Nghe được Hô Diên bình nói như thế, trong lòng Triệu Nhan cảm động, nhưng hắn lập tức lắc đầu nói:

- Hô Diên huynh không cần làm như vậy, lần này ta đi phía nam chủ yếu là để quản lý hải mậu. Trong tay chỉ có thể điều động Thủy sư, nhưng Hô Diên huynh học tập là về chiến đấu đường bộ, cũng không biết gì về Thủy sư, đi đến đó khó có thể có đất dụng võ, vì thế còn không bằng nghe theo triều đình bố trí, đi Tây quân hoặc là Hà Bắc quân, nói không chừng sau này còn có cơ hội thu phục Yến Vân, hoàn thành tổ huấn của gia tộc Hô Diên các huynh.

Bắt đầu từ thế hệ của Hô Diên Tán, Hô Diên gia liền xem việc thu phục Yến Vân là tổ huấn. Từ nhỏ Hô Diên Bình cũng mơ ước có một ngày có thể hoàn thành di nguyện của tổ tiên. Lúc trước gã vào trường quân đội kỳ thật chính là vì nguyên nhân này. Nhưng hiện tại nếu gã đi theo mình đến phía nam thì sau này cho dù Đại Tống khởi binh với nước Liêu thì gã cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Triệu Nhan là bạn thân của Hô Diên Bình, dĩ nhiên không thể để cho gã bỏ qua cơ hội này, nếu không gã nhất định sẽ hối hận cả đời.

Chẳng qua sau khi Diên Bình nghe được lời khuyên của Triệu Nhan thì chợt cười to một tiếng nói:

- Tam ca nhi, tuy rằng ta mới tốt nghiệp từ trường quân đội không được bao lâu, nhưng cũng biết hiện tại Đại Tống bị tân đảng làm loạn, dưới tình huống như vậy, triều đình làm sao còn có tinh lực khởi binh với nước Liêu chứ? Ngoài ra cho dù triều đình thật sự khởi binh với nước Liêu thì người Hô Diên chúng ta trong quân lại không chỉ có một mình ta. Khánh ca nhi bọn họ đều đang ở trong quân, đến lúc đó để bọn họ hoàn thành di nguyện của tổ tiên là được, thiếu một mình ta cũng không sao!

Triệu Nhan nghe đến đó còn muốn nói tiếp gì đó, nhưng Hô Diên Bình vung tay lên nói:

- Cứ quyết định vậy đi. Ngày mai ta sẽ đi tìm Dương lão tướng quân, để ông ấy bố trí giúp ta đến quân đội ở phía nam. Về phần tam ca nhi đệ nói ở phía nam chủ yếu dùng thủy sư, ta lại cho rằng bất kể khi nào thì bộ phận quyết định một cuộc chiến thắng hay bại luôn luôn là lục sư chúng ta.

Nhìn thái độ Hô Diên Bình kiên quyết như thế, Triệu Nhan cũng không tiện cự tuyệt nữa, cuối cùng đành phải bất đắc dĩ gật đầu đồng ý. Sau đó hắn lại phái người mời Tào Tung và Từ Nguyên đến, kết quả Tào Tung nghe được Hô Diên Bình cũng muốn đi, y lập tức đấm lồng ngực của gã khen gã có nghĩa khí, buổi tối Triệu Nhan mở tiệc, kết quả bốn người đều uống say mèm.

Bình Luận (0)
Comment