Bắc Tống Nhàn Vương – Dịch Full

Chương 772 - Chương 772: Một Cuộc Giao Dịch (Thượng).

Chưa xác định
Chương 772: Một cuộc giao dịch (thượng).

Khiến Cao Thái hậu không hiểu là, Triệu Nhan vô cùng hống hách xông vào nội cung, mà lại không hề nhắc đến chuyện đoạt quyền, mà ngược lại nói có vài chuyện cần trao đổi với bà, điều này khiến bà càng thêm nhìn không thấu suy nghĩ trong lòng của Triệu Nhan, suy nghĩ một lát lúc này mới mở miệng nói:

- Ngươi nói đi, ai gia nghe!

Chỉ thấy lúc này Triệu Nhan không hề lập tức mở miệng, mà ra hiệu cung nữ và nội thị xung quanh lui xuống, chỉ là những người này đều là tâm phúc của Cao Thái hậu, trong lúc nhất thời cũng không biết là có nên lui hay không, cho đến khi Cao Thái hậu suy nghĩ một lát, cũng gật đầu với những cung nữ và nội thị kia, sau đó những người này cuối cùng cũng xoay người rời khỏi, cả toà điện to lớn chỉ còn lại hai người Triệu Nhan và Cao Thái hậu.

Nhìn thấy những người kia đều rời đi rồi, lúc này Triệu Nhan mới lần nữa ngẩng đầu lên đánh giá Cao Thái hậu, sau đó khẽ mỉm cười nói:

- Trước khi trao đổi những vấn đề này, nhi thần muốn hỏi một câu, Bệ hạhiện giờ đang ở đâu?

- Dựa theo quy định của Đại Tống ta, sau khi Bệ hạ đăng cơ nếu tuổi quá nhỏ, đương nhiên là giao cho Thái hậu nuôi nấng, cho nên Bệ hạ đương nhiên là ở chỗ của Hướng Thái hậu.

Cao Thái hậu nói với vẻ đó là chuyện dĩ nhiên, sau khi Triệu Húc qua đời, Hướng Hoàng hậu đương nhiên trở thành Hướng Thái hậu, ngoài ra mẫu thân thân sinh của Triệu Dung là Chu Thị vốn cũng được tôn là Thái hậu, chỉ là Cao Thái hậu lại cho rằng Chu Thị xuất thân thấp hèn, cho nên chỉ sắc phong nàng thành Chu Thái Phi, hơn nữa bình thường cũng rất không chào đón Chu Thái Phi, thậm chí còn đoạt đi quyền nuôi nấng Triệu Dung từ tay Chu Thái Phi, chuyển qua cho Hướng Thái hậu nuôi nấng.

- Hay cho một cái quy củ!

Triệu Nhan nghe đến đây thì trên mặt lại mang vẻ châm chọc nói:

- Nếu mẹ ruột của Bệ hạ không còn, vậy thì giao cho hoàng tẩu nuôi nấng cũng rất bình thường, nhưng mẹ ruột của Bệ hạ là Chu Thị vẫn còn, Thái hậu không phong cho Chu Thị làm Hậu thì cũng thôi, không ngờ còn đoạt đi quyền nuôi nấng Bệ hạ từ tay nàng, khiến mẫu tử họ chia cách, Thái hậu không cảm thấy là quá tàn nhẫn hay sao?

- To gan! Ngươi… không ngờ ngươi dám nói chuyện như vậy với ai gia!

Cao Thái hậu không ngờ Triệu Nhan mở miệng liền trực tiếp chỉ trích bà như vậy, liền tức giận đến toàn thân phát run, chỉ vào Triệu Nhan lớn tiếng khiển trách.

- Nhi thầnchỉ là ăn ngay nói thật, lúc đầu trước khi hoàng huynh qua đời, từng vô số lần dặn dò ta phải giúp y chăm sóc Bệ hạ, cho nên ta đương nhiên là không thể ngồi yên không quan tâm đến chuyện của Bệ hạ.

Lúc này Triệu Nhan lại nói với vẻ mặt thách thức.

Bình thường lúc hắn đối mặt với Cao Thái hậu. Đều là nhường nhịn hết khả năng, bởi vì bà là trưởng bối của mình, chỉ cần không phải chuyện đặc biệt trọng đại, thì không cần phải phát sinh xung đột với bà. Nhưng chuyện của ngày hôm nay lại hoàn toàn chọc giận Triệu Nhan, tuy là hắn không quá để tâm đến đại quyền nhiếp chính, nhưng tự nguyện giao ra là một chuyện, bị người khác cướp đi lại là một chuyện khác, lại thêm Cao Thái hậu trong việc xử lý chuyện của mẫu tử Triệu Dung đã sớm khiến hắn cảm thấy không thoả đáng. Đủ loại nguyên nhân gộp lại, mới khiến Triệu Nhan dùng lời lẽ kịch liệt như thế giáp mặt chỉ trích Cao Thái hậu.

- Hay cho lý do không thể ngồi yên không quan tâm đến, tuy nhiên tay ngươi cũng duỗi ra quá dài rồi, chuyện của nội cung đương nhiên có ai gia làm chủ, còn chưa đến phiên một thân vương như ngươi khoa tay múa chân!

Lúc này Cao Thái hậu cũng từ trong giận dữ bình tĩnh lại, sau đó thần sắc lạnhlùng lớn tiếng nói, từ khi Triệu Thự mất đi, nội cung đã trở thành cấm địa của bà, trước giờ không ai dám có bất kỳ dị nghị gì đối với quyết định trong nội cung của bà, cho nên tuy là bà bình tĩnh lại. Nhưng thần sắc lại càng thêm đáng sợ, đối với Triệu Nhan thậm chí đã có chút thống hận rồi.

- Hay cho câu không đến phiên ta nhúng tay, xem ra Cao Thái hậu đúng thật là thích chia cách mẫu tử người khác, ngườicũng làm mẹ, lẽ nào nhìn thấy mẫu tử người khác bị chia cách, người liền cảm thấy vô cùng vui vẻ sao?

Triệu Nhan lúc này lại nổi giận gầm lênmột tiếng nói.

Mẫu thân thân sinh của hắn là Trương Quý Nghi rõ ràng là ở trong cung, nhưng hắn lại không thể nhận nhau với đối phương, vốn hắn không hề xem chuyện này là chuyện cũ, dù gì thì hắn cũng không thể xem như Triệu Nhan chân chính, nhưng Trương Quý Nghi người ta lại luôn xem hắn như con ruột. Mỗi khi sinh nhật của hắn, đều sẽ nghĩ cách tặng cho hắn chút quà, ngoài ra sau khi Triệu Nhan có con, nghe nói Trương Quý Nghi ngày nào cũng đều lẩm bẩm muốn đến xem cháu. Nhưng đáng tiếc trong cung quy củ nghiêm khắc, nàng cũng không dám nhận nhau với Triệu Nhan, cho nên căn bản không thể nhìn thấy mấy đứa trẻ, cuối cùng vẫn là Triệu Nhan đích thân lặng lẽ đưa những bức tranh mà mấy đứa trẻ vẽ vào cung, bởi vậy Trương Quý Nghi đã vui vẻ hồi lâu, nghe nói mấy bức tranh đó vẫn luôn được nàng giấu bên gối. Mỗi buổi tối đều phải lấy ra xem qua một lượt rồi mới ngủ được.

Với thân phận của Triệu Nhan vẫn không thể để Trương Quý Nghi và hắn nhận nhau, ngoài ra còn có hai vị tỷ tỷ của hắn, cùng với tứ đệ Triệu Quần, rõ ràng đều đã biết mẫu thân thân sinh của mình, nhưng vì chính giữa có Cao Thái hậu ngăn cản, lại chỉ có thể khiến mẫu tử chia lìa, trước đây thì cũng thôi, nhưng hiện giờ con của bọn họ đều đã lớn hơn nhiều rồi, những quý phi cũ ở trong cung nhớ nhung cháu nội, cháu ngoại, nhưng ngay cả gặp mặt cũng không được, điều này khiến Triệu Nhan càng thêm bất mãn với Cao Thái hậu, hết lần này đến lần khác cuối cùng đã bùng nổ.

- Ngươi…

Nghe thấy Triệu Nhan chỉ trích như vậy, Cao Thái hậu không khỏi tức giận đến toàn thân run rẩy, nhưng lại không có lời nào để phản bác, lúc đầu bà vô cùng hống hách mà đem tất cả con cái của các phi tử khác đều ghi dưới tên của mình, vốn đã bị người khác chỉ trích nặng nề, chỉ là bà thân là Nhất Quốc Chi Mẫu, nhiều năm nay vẫn luôn không có ai dám giáp mặt chỉ trích, thậm chí khi Triệu Thự còn sống cũng không dám nhắc đến chuyện này, nhưng khiến bà không bao giờ ngờ tới đó là chuyện này cuối cùng lại bị nhi tử dưới danh nghĩa của bà là Triệu Nhan giáp mặt vạch trần, điều này khiến bà trong lúc phẫn nộ đồng thời cũng có vài phần xấu hổ.

Cao Thái hậu tức giận mà không có lời nào để nói, Triệu Nhan sau khi phát tiết lửa giận bao năm nay ở trong lòng ra, cũng không nói thêm gì nữa, kết quả cặp mẹ con trên danh nghĩa này hai người mắt to trừng mắt nhỏ, hơn nữa ngày trời ai cũng không mở miệng nữa, cuối cùng Cao Thái hậu rốt cuộc dùng giọng điệu nặng nề nói:

- Xem ra ngươi đã oán giận ai gia bao lâu nay, khó trách trước đây ngươi vẫn luôn không thân cận lắm với ai gia.

Triệu Nhan nghe thấy câu nói trên của Cao Thái hậu lại không khỏi hơi sửng sốt, bởi vì hắn rất khó được nghe một chút hối hận từ trong giọng nói của đối phương, với thứ tính cách cứng rắn kia của Cao Thái hậu, điều này khiến Triệu Nhan quả thực cho là mình đang nằm mơ.

- Gieo nhân nào gặt quả nấy, Thái hậu lúc trước làm ra chuyện này, thì hẳn nên nghĩ đến hậu quả của hôm nay.

Khó có được mà nhìn ra một chút hối hận trên người của Cao Thái hậu, điều này cũng khiến Triệu Nhan bình tĩnh lại, sau đó lại mở miệng nói:

- Tuy nhiên chuyện này đều đã qua, ta và nhị tỷ bọn họ cũng sẽ không vì vậy mà giữ khư khư không buông, ngoài ra Thái hậu nếu không yên tâm về ta, ta cũng có thể giao toàn bộ quyền nhiếp chính ra, tuy nhiên ta lại có mấy điều kiện.

Nghe thấy câu cuối cùng kia của Triệu Nhan, Cao Thái hậu cuối cùng đã hiểu mấy chuyện cần trao đổi mà Triệu Nhan nói lúc trước là ý gì rồi, hoá ra hắn là muốn mượn chuyện này để đưa ra điều kiện, nói một cách khác chính là một cuộc giao dịch, đối tượng giao dịch chính là mình có thể đáp ứng điều kiện, cùng với quyền lực trong tay của Triệu Nhan.

Nghĩ đến những điều trên, trên gương mặt của Cao Thái hậu lộ ra vẻ do dự, tuy nhiên cuối cùng vẫn mở miệng nói:

- Ngươi có điều kiện gì có thể nói ra để ai gia nghe thử?

- Những điều kiện này đối với Thái hậu mà nói không thể xem là việc khó, thứ nhất chính là việc tư mà vừa nãy ta nhắc tới, ta và nhị tỷ bọn họ cùng mẫu thân chia cách đã nhiều năm, hiện giờ mẫu thân bọn họ tuổi đều đã cao, ở lại trong cung cũng có nhiều chỗ bất tiện, thân làm con, tự nhiên là muốn tận hiếu với phụ mẫu, cho nên nhi thần muốn xin mẫu thân đồng ý, để cho tỷ đệ chúng ta có thể đón mẫu thân về nhà ở!

Triệu Nhan hít một hơi dài mở miệng nói, điều kiện này xem như là một điều kiện đơn giản nhất trong các điều kiện mà hắn nghĩ tới, nếu ngay cả điều kiện này mà Cao Thái hậu cũng không đồng ý, vậy thì kế tiếp cũng không có gì để nói rồi.

Cao Thái hậu tuy rằng mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng cũng không phải là kẻ ngu, mà hoàn toàn ngược lại, bà thật ra là một nữ nhân vô cùng thông minh, khi vừa nãy đã nghĩ ra được có thể là Triệu Nhan sẽ đưa ra yêu cầu này, bởi vậy hiện giờ nghe thấy yêu cầu này của Triệu Nhan cũng không cảm thấy bất ngờ, thậm chí vừa nãy bà cũng đã suy nghĩ kỹ càng rồi, hiện giờ nghe xong chỉ hơi suy nghĩ một chút liền gật đầu đồng ý nói:

- Ta có thể đồng ý điều kiện của ngươi, để Trương Quý Nghi bọn họ theo các ngươi xuất cung dưỡng lão, tuy nhiên các ngươi vẫn phải duy trì quan hệ mẫu tử, mẫu nữ trên danh nghĩa với ai gia như cũ, nếu không ai gia tuyệt đối sẽ không đồng ý chuyện này!

Đối với điều kiện cuối cùng kia của Cao Thái hậu, cũng không hề hoài dự liệu của Triệu Nhan, chỉ thấy hắn nghe xong gần như là không hề do dự liền gật đầu, hiện giờ chỉ cần có thể đón Trương Quý Nghi bọn họ ra khỏi cung thì được rồi, những thứ như danh phận kia căn bản không quan trọng.

Điều kiện thứ nhất đã thoả thuận xong rồi, hai bên cũng coi như là đã có cơ sở hợp tác, bởi vậy chỉ thấy Triệu Nhan lần nữa đề xuất ra điều kiện thứ hai:

- Điều kiện thứ hai cũng không khó, thậm chí có thể giúp mẫu hậu có thêm không ít danh vọng, đó chính là phải nghiêm trị Lã Huệ Khanh, tính toán rõ những hành vi tội ác từ khi cải cách chính trịđến nay của gã, tuy rằng Đại Tống ta có truyền thống không giết sĩ phu, nhưng với hành vi tội ác của Lã Huệ Khanh, ít nhất cũng phải lưu đày gã đến Nam Dương, cả đời không được về lại Đại Tống.

- Cái này…

Nghe thấy Triệu Nhan muốn mình phải nghiêm trị Lã Huệ Khanh, trên gương mặt của Cao Thái hậu cũng lộ ra vẻ do dự, bởi vì Lã Huệ Khanh là người chủ yếu ủng hộ bà phát động đoạt quyền, nếu lúc này lưu đày Lã Huệ Khanh, vậy quả thật là tự chặt đi một cánh tay của mình, lỡ như Triệu Nhan không tuân thủ lời hứa, sau đó liền trở mặt, vậy bà và đám ngươi Tư Mã Quang chỉ sợ là khó mà chống đỡ được.

- Mẫu hậu, ta không biết làm thế nào mà Lã Huệ Khanh mê hoặc được người, tuy nhiên ta lại biết, lần đoạt quyền này của người lại không thành công gì, đừng thấy hiện giờ dường như là người đang nắm quyền chủ động, nhưng người chớ quên, trên triều không chỉ có hai vị tể tướng là Lã Huệ Khanh và Tư Mã Quang, ngoài ra còn có vô số văn võ bá quan, với uy vọng của nhi thần, cổ động một vài người gây rối kỳ thật là một chuyện rất đơn giản, lỡ như triều đình loạn lên, người cảm thấy khả năng người cầm quyền lớn, hay là khả năng nhi thần cầm quyền sẽ lớn hơn?

Lúc này Triệu Nhan mở miệng nói vẻ mặt đầy tự tin.

Lần đoạt quyền này của Cao Thái hậu quả thật là đánh cho hắn không kịp trở tay, tuy nhiên uy vọng và căn cơ mà những năm này hắn tích luỹ được trong triều đình không thể bị đoạt đi dễ dàng như vậy được, nếu hắn quả thật trở mặt đấu với Cao Thái hậu, chỉ sợ phần thắng của hắn sẽ nhiều hơn một chút, chớ nói chi hắn còn lực ảnh hưởng không gì sánh kịp ở quân đội, đã sớm đứng ở thế bất bại.

Bình Luận (0)
Comment