Thấy con trai không hiểu ý mình, Triệu Nhan liền giang tay lấy một xấp giấy trên bàn đưa cho Triệu Giai nói:
- Con xem những thứ này trước đi!
Lúc này Triệu Giai mơ hồ nhận chồng giấy, khi đọc những nội dung trên đó mới lộ vẻ kinh ngạc, vì những tờ giấy này chính là ghi chép tất cả những thông tin liên quan đến Agnes, trong đó phần lớn chàng đều biết, ví dụ biết được tình hình của châu Âu qua lời các thương nhân ngoại quốc, những điều này đều gần giống như những gì Agnes nói.
Nhưng cũng có thứ Triệu Giai không biết, chẳng hạn như Đổng Trọng - người đầu tiên đến châu Âu theo lời của Agnes, trên đó có ghi chép cụ thể, ví dụ như xuất thân, nơi ở, thân nhân của Đổng Trọng đều giới thiệu rất tỉ mỉ, trong đó quan trọng nhất là trên đó có ghi bốn năm trước Đổng Trọng lãnh đạo đội thuyền dưới trướng ra biển, đích đến chính là châu Âu, đáng tiếc một đi không trở lại, điều này cũng giống như Agnes kể về Đổng Trọng.
- Phụ thân, người đang điều tra Agnes?
Triệu Giai đọc xong có chút không hiểu hỏi.
- Đúng vậy, Agnes đột nhiên xuất hiện bên cạnh con, hơn nữa thân phận của cô ấy cũng là do cô ấy tự nói ra, còn kị binh bên cạnh cô ấy và vương miện mà cô ấy mang đến, không thể hoàn toàn chứng minh thân phận của cô ấy, cho nên ta tất nhiên phải điều tra rõ, chuyện ở châu Âu ta cho người cố gắng thăm dò, mặt khác còn có thân phận của người tên Đổng Trọng kia càng là trọng điểm cần điều tra, may mà mọi thứ đều nói lên thân phận của Agnes chắc không phải là giả, nếu không thì thật đáng sợ.
Lúc này Triệu Nhan nghiêm túc nói.
- Phụ thân, người quá đa nghi rồi, cho dù có người muốn đối phó với Lăng Vương phủ chúng ta cũng sẽ không hao tốn công sức vậy chứ?
Triệu Giai nghe thấy vậy bàng quan nói. Thực ra trước đó chàng cũng từng nghi ngờ thật giả thân phận của Agnes, nhưng sau đó chàng tin vào trực giác của mình, đó chính là Agnes sẽ không nói dối mình.
Thấy Triệu Giai không đoái hoài đến việc này, Triệu Nhan chợt nghiêm túc nói:
- Giai nhi, nếu con còn giữ suy nghĩ này, sau này chắc chắn sẽ thất bại, phải biết con là thế tử của Lăng Vương phủ, tương lai sẽ thừa kế vương vị của ta, cho nên đối với kẻ thù của chúng ta mà nói, sẽ không từ thủ đoạn nào để đối phó với con!
- Cái này...
Thấy phụ thân nghiêm túc nói chuyện với mình, Triệu Giai cũng không khỏi sững sờ, lúc lâu sau mới chau mày nói:
- Phụ thân, với danh vọng và địa vị hiện nay của Lăng Vương phủ chúng ta, thật sự có kẻ dám đối phó với chúng ta sao?
- Đây không phải vấn đề dám hay không dám, mà là chắc chắn có người muốn hại vương phủ chúng ta, có lẽ bây giờ tạm thời vẫn chưa có ai dám lộ diện, nhưng mai sau nhất định sẽ có!
Lúc này Triệu Nhan lại chau mày nhăn mặt nói. Triệu Giai đã sắp trưởng thành, vì thế hắn nghĩ một số chuyện cũng nên để nó biết, như vậy cũng có thể giúp nó hiểu mình sẽ phải gánh vác trọng trách như thế nào?
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan hít một hơi thật sâu, sau đó tiếp tục nói:
- Giai nhi, con nghĩ tình hình hiện tại của Lăng Vương phủ chúng ta bình thường ư?
- Dạ? Lăng Vương phủ chúng ta có gì bất thường ạ?
Triệu Giai nghe thấy lời của phụ thân thì sửng sốt nói. Chàng phát hiện hôm nay phụ thân nói rất nhiều thứ chàng không hiểu nổi.
Thấy con trai không hiểu, Triệu Giai lại thở dài đáp:
- Giai nhi, thiết nghĩ con cũng biết, ta dựa vào uy danh trong quân đội, tài sản và thế lực tích lũy được ở Nam Dương, giúp Lăng Vương phủ chúng ta có tầm ảnh hưởng rất lớn trên triều đình, nói không khoa trương, trên triều đình phân nửa số đại thần đều có quan hệ với Lăng Vương phủ chúng ta, cho dù là Thái hậu khi xử lí chuyện có liên quan đến vương phủ chúng ta cũng phải suy nghĩ trước sau, có thể nói thực lực mà Lăng Vương phủ chúng ta có đã có thể thao túng thế cục triều đình, nhưng tình hình này không hề bình thường, bây giờ Thái hậu nắm quyền, tạm thời vẫn không làm gì được chúng ta, nhưng còn sau này?
- Sau này? Tình cảm giữa đường đệ và phụ thân tốt đẹp như vậy, hơn nữa còn là học trò của người, đệ ấy chắc sẽ không đối xử không phải với người chứ?
Triệu Giai nghe đến đây lại chau mày hỏi. Chàng có thông minh đến đâu cũng chỉ là một thiếu niên mười sáu tuổi, hơn nữa trước nay chưa từng trải qua chuyện như thế này, cho nên suy nghĩ vẫn còn nông cạn, tầm nhìn cũng chưa đủ dài.
- Ôi, Giai nhi con thân làm thế tử, nhìn sự việc nhất định phải sâu xa hơn, cho dù tình cảm giữa đường đệ con và ta có sâu đậm cỡ nào, nhưng y thân là hoàng đế, quyền lực trong tay lại bị ta chiếm một nửa, con nghĩ y còn thân thiết với ta như bây giờ sao, hơn nữa cho dù nhượng bộ một bước, đường đệ con cũng sẽ không làm gì ta, nhưng đến khi đường đệ con qua đời, có lẽ cha cũng không còn nữa, con nghĩ xem con trai của y sẽ còn mặc kệ Lăng Vương phủ sao ta như phụ thân nó không?
Lúc này Triệu Nhan lại nói lời thấm thía.
- Điều này...
Triệu Giai nghe đến đây cũng không khỏi trầm mặc. Những chuyện này chàng thực sự chưa bao giờ suy nghĩ tới, nhưng bây giờ xem xét lại, quyền lực mà Lăng Vương phủ nắm giữ thực sự đã uy hiếp đến triều đình. Hiện tại Cao Thái hậu cầm quyền, cần Lăng Vương phủ cân bằng chế ngự bà, cho nên đại thần trong triều cũng coi như không thấy, nhưng đến sau này đường đệ của mình chấp chính, lúc đó chắc chắn sẽ có người khích bác, đến lúc ấy thực sự khó khăn rồi.
Thấy con trai im lặng trầm tư, Triệu Nhan cũng mỉm cười gật gật đầu, chỉ cần Triệu Giai có thể nhận thức được vấn đề mà vương phủ phải đối mặt là tốt rồi, đương nhiên hắn cũng sớm có sự chuẩn bị, vì thế lúc này hắn lại cất lời:
- Giai nhi, vốn dĩ những chuyện này ta sớm đã có sự chuẩn bị, không cần con phải lao tâm, nhưng lần này vì sự xuất hiện của Agnes, giúp ta phát hiện ra một con đường khác, nếu có thể, ta hi vọng con sẽ giúp vương phủ chúng ta chuẩn bị một chút.
- Chuẩn bị gì ạ, chuyện này có liên quan gì đến Agnes?
Triệu Giai nghe thấy vậy lại không hiểu hỏi. Agnes chỉ là một công chúa lưu vong, hơn nữa châu Âu lại cách Đại Tống xa như vậy, vì thế chàng không hiểu Agnes có thể giúp gì trong chuyện này?
- Đương nhiên có liên quan, Agnes không chỉ là công chúa của đế quốc La Mã Thần Thánh, hơn nữa còn là người kế thừa hoàng vị duy nhất mà phụ thân cô ấy chỉ định, như vậy, nếu con và cô ấy có con, thì đứa trẻ này chắc chắn là người thừa kế đế quốc La Mã thần thánh, đến lúc đó con có thể danh chính ngôn thuận nhúng tay vào chính sự nội bộ của đế quốc La Mã thần thánh, thậm chí trực tiếp lãnh đạo một đội quân quay về đoạt lại hoàng vị, chỉ cần con có thể đứng vững ở châu Âu, điều này đối với vương phủ chúng ta mà nói, sẽ thêm một con đường lui, đương nhiên chưa đến bước đường cùng thì vẫn không cần dùng đến con đường này.
Lúc này Triệu Nhan nói.
- Đợi một chút phụ thân, ai nói con muốn sinh con với Agnes?
Triệu Giai nghe thấy vậy lại hỏi vặn, chàng và Agnes cực kì trong sáng!
- Con đã mang người ta về nhà rồi, lẽ nào còn muốn đuổi cô ấy đi sao?
Triệu Nhan nghe thấy vậy trừng mắt nói:
- Đương nhiên với thân phận của Agnes chắc chắn không thể làm chính thê, cho dù ta đồng ý mẫu thân con cũng sẽ không đồng ý, nhưng để cô ấy làm thiếp cũng không tồi, ngoài ra tiểu nha đầu Yên Nhi đã thích con bao nhiêu năm nay, cũng nên cho người ta một câu trả lời rồi, nương con đã quyết định sang năm sẽ định hôn cho các con, con cũng sớm chuẩn bị đi!
- Hả? Sao nhanh quá vậy?
Triệu Giai nghe thấy thế lại hoảng hốt nói. Chàng không phản đối chuyện thành hôn với Yên Nhi, tuy chàng có hơi chậm chạp về mặt tình cảm, nhưng cũng cảm nhận được tình cảm của Yên Nhi dành cho mình, hơn nữa chàng cũng có tình cảm với Yên Nhi, nhưng chuyện của Agnes lại khiến chàng nhất thời không thể chấp nhận.
- Nhanh gì mà nhanh, con sắp mười sáu rồi, khi ta bằng tuổi con, đã thành hôn với mẹ con rồi!
Lúc này Triệu Nhan lại trừng mắt nói. Khi nói đến đây hắn không khỏi cảm khái, ngày mà hắn thành hôn với Tào Dĩnh chính là ngày hắn xuyên không từ hậu thế đến, tình hình lúc đó hắn vẫn còn nhớ như in, tất cả dường như chỉ mới xảy ra ngày hôm qua, nhưng ai có thể ngờ được, chớp mắt đã sắp hai mươi năm trôi qua rồi.
- Nhưng... nhưng con và Agnes thực sự không có gì!
Lúc này Triệu Giai lại không cam tâm cãi. Khoảng thời gian này chàng luôn coi Agnes như bạn bè, nhưng lời của phụ thân lại khiến mối quan hệ giữa họ biến thành quan hệ lợi ích.
Nghe thấy lời biện minh của con trai, Triệu Nhan không hề tức giận, ngược lại cười ha ha lên trước vỗ vai chàng nói:
- Hài nhi, con không cần cố giải thích, ta cũng không nói bây giờ bắt con động phòng với Agnes, sau này các con từ từ có thể bồi dưỡng tình cảm, hơn nữa ta thấy cô gái Agnes đó cũng rất có cảm tình với con, có câu nữ theo đuổi nam nhất định thành công, người làm cha ta đây thật sự đồng cảm với câu nói này!
Câu cuối cùng của Triệu Nhan không phải nói đùa, hắn là người rất thụ động trong tình cảm, tình cảm giữa Tiết Ninh Nhi, Âu Dương Uyển Linh bọn họ với hắn hầu như đều là đối phương chủ động, kết quả người theo đuổi người gật đầu, bây giờ họ đều trở thành người phụ nữ bên cạnh hắn, sau này Tào Dĩnh phát hiện khuyết điểm này của Triệu Nhan thì bắt đầu cố ý kiểm soát nữ nhân xuất hiện bên cạnh hắn, mới khiến nữ nhân trong Lăng Vương phủ không còn gia tăng nữa.
- Cái này... Được thôi!
Triệu Giai nghe thấy vậy cũng không khỏi cười khổ, Yên Nhi thích chàng là sự thật, nhưng chàng vẫn chưa cảm nhận được Agnes có ý với mình.
- Hả?
Nhưng cũng đúng lúc này, Triệu Giai đột nhiên nhớ ra một chuyện quan trọng, liền quay đầu hỏi Triệu Nhan:
- Phụ thân, có phải người nhầm không, châu Âu cách Đại Tống chúng ta xa như vậy, chỉ ngồi thuyền cũng phải mất gần một năm, khoảng cách xa xôi như thế, cho dù con và Agnes thật sự có gì, nhưng cũng không thể thống lĩnh quân đội vượt ngàn dặm xa xôi đi châu Âu chứ?
- Ha ha, Giai nhi sao con lại quên rồi, Đại Tống chúng ta có một thần khí, đó chính là máy hơi nước, bây giờ xe lửa đã đi vào hoạt động, thuyền hơi nước cũng đã bắt đầu chạy trên sông, con nghĩ tàu biển sẽ còn xa sao? Đợi khi thuyền hơi nước chạy trên biển, cả đại dương sẽ trở thành hậu hoa viên của Đại Tống chúng ta, thế giới này sẽ không còn nơi nào mà hải quân Đại Tống chúng ta không thể đi đến!
Triệu Nhan nghe thấy vậy lại cười lớn, sau đó đắc ý nói. Ở hậu thế hắn ghét nhất là học tiếng anh, cho nên hắn đã quyết định, chỉ cần hải quân của Đại Tống có thể đến châu Âu, việc đầu tiên chính là hủy diệt quốc đảo đó, báo thù rửa hận cho kiếp trước mình chưa từng đỗ môn Anh văn!