Triệu Hú câu cả ngày trời, lúc này mới rốt cuộc câu được 10 con cá, trong đó còn có hai con cá con chỉ lớn cỡ đầu ngón tay, vốn những con cá con này khi câu được cũng phải ném lại vào sông, để tránh cho cá bị câu sạch, nhưng Triệu Hú vì để hoàn thành nhiệm vụ, mặt dày để cá con vào trong thùng, cũng xem như là gom đủ 10 con, tuy nhiên lúc này trời cũng đã dần tối, hẳn là cho dù hiện giờ cậu muốn về thì cửa cung cũng đã đóng rồi, tuy cậu có thể kêu mở cửa cung, nhưng bình thường y đều ngủ lại phủ Triệu Nhan một đêm, cho nên thêm một đêm nay cũng không có gì lạ.
Sau khi ăn xong cơm tối, Triệu Hú giống thường ngày đi vào thư phòng của Triệu Nhan, sau đó tuỳ tiện lật sách, trong thư phòng này chẳng những có một lượng sách lớn, ngoài ra cũng có một vài tình báo bên dưới đưa đến Lăng Vương phủ, những thứ này Triệu Nhan trước giờ cũng không giữ bí mật gì, hơn nữa Triệu Nhan cảm thấy Triệu Hú tiếp xúc nhiều một chút với những tin tức bên ngoài cũng là một chuyện tốt, cho nên trong thư phòng của hắn ngoại trừ hắn, thì chỉ có Triệu Hú có thể tuỳ ý ra vào.
Vừa vặn trên bàn của Triệu Nhan có một chồng tình báo về Nam Dương, Triệu Hú tiện tay cầm lên lật xem, kết quả phát hiện tình báo bên trong cũng không mới mẻ gì, đơn giản chỉ là tình huống Đại Tống khuếch trương trên các đảo Nam Dương, ngoài ra còn có một phần liên quan đến kế hoạch tác chiến triệt để chiếm lấy eo biển Malacca vào năm sau, cùng với quy hoạch mở rộng và bố phòng ngày sau của Đại Tống đối với eo biển Malacca… Những chuyện này trước đó Triệu Hú đã sớm biết, hiện giờ những tình báo này chẳng qua chỉ là chi tiết hơn một chút mà thôi.
- A, không ngờ còn có tin tức về đại ca!
Ngay khi đang nhàm chán lật những tình báo này, mắt Triệu Hú bỗng sáng lên, phát hiện chồng cuối cùng không ngờ lại là một vài tình huống về Triệu Giai ở phương Nam, tình cảm của cậu và Triệu Giai tốt nhất, lập tức cũng vô cùng hứng thú cầm lên.
Tuy nhiên ngay khi Triệu Hú vừa mở ra đọc vài trang, bỗng nhiên chỉ thấy cửa thư phòng mở ra, sau đó Triệu Nhan đi vào, thấy cậu Triệu Nhan lập tức cười nói:
- Sao không đi tìm đám Tín nhi chơi?
- Đường huynh bọn họ đang cùng nhau đa phần là trò chuyện về chuyện trong học viện Truy Nguyên, con thật sự không chen vào được, dứt khoát không đi đâu.
Triệu Hú lúc này có chút bất đắc dĩ nói, bất kể là Triệu Tín hay là mấy vị thân huynh đệ kia của cậu, sau khi tốt nghiệp tiểu học liền vào học viện Truy Nguyên học. Bình thường tán gẫu nhiều nhất cũng là chuyện trong học viện Truy Nguyên, duy chỉ có cậu là không học trong học viện, cứ như vậy đương nhiên cũng không có đề tài nói chuyện chung gì rồi.
Nghe thấy lời của Triệu Hú, Triệu Nhan cũng không khỏi thầm thở dài. Làm một vị Hoàng đế đương nhiên cần phải vứt bỏ một vài thứ, mà đối với Triệu Hú nhỏ tuổi đã đăng cơ mà nói thì lại càng mất đi khoảng thời gian thơ ấu và thiếu niên quý giá nhất trong cuộc đời.
- Đúng rồi, cháu đang xem gì vậy?
Sau khi cảm khái một lát, Triệu Nhan lúc này cũng chú ý đến thứ trong tay Triệu Hú, lập tức mở miệng hỏi.
- Còn không phải là tình báo mà Tam thúc để trên bàn sao, cháu phát hiện trong này là tin tức liên quan đến đại ca, cho nên định nhìn thử xem.
Triệu Hú quơ quơ tình báo trong tay, tuy nhiên lập tức có chút nghi ngờ nói:
- Tuy nhiên phần tình báo này của Tam thúc ngài cũng quá chi tiết rồi đi, sao mà ngay cả những chuyện vụn vặt như đại ca một bữa ăn bao nhiêu, ngày lạnh có mặc thêm áo ấm không cũng đều ghi chép lại?
Nghe thấy câu hỏi của Triệu Hú, Triệu Nhan lập tức cười nói:
- Ha ha, phần tình báo này vốn là cho thím của cháu xem, có câu con đi ngàn dặm mẹ lo lắng. Thím của cháu mỗi ngày đều nhắc đến đại ca cháu, sợ người bên cạnh y chăm sóc cho y không tốt, cho nên ta liền cho người ghi chép lại mọi chuyện ăn uống ngủ nghỉ của Giai nhi gửi về, cũng để cho thím cháu yên tâm.
- Thì ra là thế, nương ta cũng thường dặn dò ta ăn nhiều mặc nhiều, thật giống như vị Hoàng đế như ta có thể bị lạnh bị đói vậy.
Triệu Hú nghe đến đây cũng không kìm nổi cười nói, tuy nhiên ngay sau đó cậu lại nhớ đến một chuyện, lập tức có chút vụng trộm sáp lại trước mặt Triệu Nhan nói:
- Tam thúc, ta nghe đại ca ta nói bên cạnh huynh ấy có một Hồ nữ diễm lệ, hơn nữa dường như còn là Công chúa của đế quốc La Mã thần thánh, chuyện lớn như vậy, lẽ nào thím của ta không quản sao?
Triệu Nhan không biết chuyện này là Triệu Giai đích thân nói cho Triệu Hú, cho nên hắn căn bản không nghĩ đến chuyện của Agnes đã truyền đến tai Triệu Hú, lập tức có chút quái dị nhìn cậu một cái rồi nói:
- Thím của cháu lúc vừa mới biết, đích thực vô cùng tức giận, tuy nhiên Agnes kia tính tình ngây thơ trong sáng, đối với đại ca cháu không có tâm tư xấu gì, hơn nữa nàng còn là công chúa của đế quốc La Mã thần thánh, cháu cũng biết tính tình của đại ca cháu, nằm mơ cũng muốn được tung hoành tứ hải đi khắp thế gian, cho nên Agnes ở bên cạnh y, ngày sau nếu y đi châu Âu cũng có thể giúp đỡ y một chút.
Khi nói đến đây, chỉ thấy Triệu Nhan dừng một lát lại nói tiếp:
- Mặt khác thím của cháu trước đó đã chọn xong ứng cử viên làm thê tử cho đại ca cháu rồi, chính là nha đầu Dương gia kia, cho nên Agnes cho dù ở bên cạnh Giai nhi, ngày sau nhiều lắm cũng chỉ là một thiếp thất, khẳng định không thể để cô ấy làm chính thê, hơn nữa những tin tức ghi chép về chuyện ăn uống ngủ nghỉ hằng ngày của Giai nhi mà cháu đang xem đều do Agnes đích thân viết, sau đó cho người đưa đến kinh thành.
- Chậc chậc, đại ca thật có phúc khí, vị tỷ tỷ Dương gia kia cháu đã gặp qua vài lần, vẫn luôn thâm tình với đại ca, hiện giờ lại có công chúa một nước làm thiếp thất, tuy chỉ là một công chúa lưu vong bên ngoài, nhưng dù sao cũng xuất thân không tồi, nghĩ thử thôi đã khiến cháu cảm thấy hâm mộ rồi!
Triệu Hú tuy tuổi còn nhỏ, nhưng đã thông suốt chuyện nam nữ, lúc nói chuyện cũng đầy vẻ hâm mộ.
- Cháu hâm mộ đại ca cháu cái gì chứ, nên biết rằng cháu là Hoàng đế đấy, ngày sau cho dù cháu không nguyện ý, e là quần thần cũng sẽ nghĩ cách nhồi đầy mỹ nữ khắp nơi vào hậu cung của cháu, tuy nhiên cháu phải tiết chế một chút, ngàn vạn lần đừng vì quá hoang đường mà cược luôn mạng nhỏ của mình.
Triệu Nhan đã sớm xem Triệu Hú như một người lớn, thậm chí trước đó còn đặc biệt mời đệ đệ của mình là Triệu Quần đến dạy cậu khoá học sinh lý, cho nên những lời này hắn nói mà không hề cố kỵ.
- Tam thúc người đừng nói cháu như một tên sắc quỷ có được hay không, trong cung có bao nhiêu mỹ nữ cháu căn bản không thèm để ý, hơn nữa làm hoàng đế có gì tốt, còn không phải là ngày ngày bị vây ở trong cung, nhiều lắm là có thể ra ngoài đi vòng vòng với Tam thúc ngài, hơn nữa còn không được rời kinh sao, nhưng ngài nhìn đại ca cháu xem, mong ước của y chính là được đi khắp thế giới, hiện giờ y đã nỗ lực cho giấc mơ của mình rồi, đợi đến khi y tốt nghiệp Học viện hải quân, lại vào hải quân thực tập mấy năm, ngày sau liền có thể suất lĩnh một hạm đội ngao du tứ hải, trước đây cháu đã sớm ước định với đại ca, chỉ cần y chuẩn bị xong, cháu liền tặng cho y một nhánh hạm đội được tổ thành từ chiến thuyền tinh nhuệ nhất, để y đi một vòng trái đất!
Triệu Hú lúc nói đến đây, nét hâm mộ đối với Triệu Giai lại càng thêm tràn đầy trên gương mặt.
Triệu Nhan lần đầu tiên nghe thấy Triệu Hú nói như vậy, liền không khỏi cảm thấy hơi sửng sốt, tuy nhiên ngay sau đó cũng bừng tỉnh, Triệu Hú tuy là Hoàng đế, nhưng dường như quả thật còn không hạnh phúc bằng Triệu Giai, dù gì thì Triệu Giai còn có năng lực để theo đuổi ước mơ, nhưng Triệu Hú lại phải vì ngôi vị Hoàng đệ mà vứt bỏ quá nhiều thứ, bao gồm cả tự do cơ bản nhất cũng khó mà bảo đảm, lại thêm tuổi này của cậu đang là tuổi thích mơ mộng nhất, cho nên cảm thấy hâm mộ Triệu Giai cũng là chuyện thường tình.
Nghĩ đến những điều trên, Triệu Nhan cũng không khỏi dâng lên vài phần tình cảm thương tiếc đối với đứa trẻ Triệu Hú này, lập tức tiến lên vỗ vai cậu nói:
- Đại ca cháu quả thật tự do hơn cháu một chút, nhưng cháu lại phải gánh trách nhiệm lớn hơn so với đại ca cháu, cả trăm triệu bách tính Đại Tống, tính mạng của cả nhà bọn họ đều giao vào tay cháu, hơn nữa ta cũng tin rằng, cháu có năng lực dẫn dắt Đại Tống đi lên đỉnh cao huy hoàng hơn nữa, mà chiến công của cháu cũng sẽ được ghi chép lại trên sử sách, được con dân đời sau vĩnh viễn ghi nhớ!
Nghe thấy những lời này của Triệu Nhan, Triệu Hú cũng không khỏi cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cậu đã không hy vọng xa vời về tự do cá nhân nữa, hiện giờ điều cậu hy vọng nhất chính là dựa vào thân phận Hoàng đế, gây dựng một phen sự nghiệp khiến hậu thế phải ghi nhớ, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà vì sao cậu lại nôn nóng muốn tự mình chấp chính đến vậy, tuy trong mắt người khác cậu vẫn là một đứa trẻ nhưng bản thân cậu lại không cho là vậy, thậm chí cậu cảm thấy bản thân mình đã chuẩn bị xong rồi, hoàn toàn có năng lực để tiếp quản triều chính, đợi đến khi mình dùng thời gian mấy năm để thành thục với việc triều chính, lúc đó cậu hẳn là cũng trưởng thành rồi, vừa hay có thể khiến Đại Tống phát triển theo suy nghĩ của mình.
Sáng sớm hôm sau, Triệu Hú vô cùng hiếm thấy ngay cả điểm tâm cũng không ăn, trời còn chưa sáng đã ngồi xe ngựa hồi cung, lúc về đến hoàng cung, cửa cung vừa đúng lúc mở ra, sau đó cậu vội vàng đi vào cung, đồng thời đi đến Khôn Ninh Điện mà Cao Thái hậu ở, chỉ có điều lúc này cậu bỗng nhiên lại có chút căng thẳng, bởi vì cậu không biết khi cậu đề ra yêu cầu muốn tham dự triều chính, Cao Thái hậu sẽ có phản ứng như thế nào?