- Cái gì, người Bột Hải đang tạo phản tại Liêu Dương phủ, đại quân của Tiêu Nham Thọ khi lui về hướng Hoàng Long phủ bị lọt vào tập kích của người Nữ Chân, cư nhiên gặp phải thương vong thảm trọng?
Triệu Nhan có chút khó tin lặp lại câu nói một lần, ánh mắt nhìn về phía Hứa Sơn cũng đầy vẻ không tin nổi.
- Khởi bẩm Điện hạ, tin tức này phương bắc cũng vừa mới đưa tới, đây là tình hình tỉ mỉ về biến cố bên phía Liêu quốc, xin ngài xem qua một chút!
Hứa Sơn dùng cánh tay còn lại lấy một tập tình báo dày cộp từ trong ngực ra, sau đó cung kính đưa tới trước mặt Triệu Nhan, từ sau khi Triệu Hú chấp chính, địa vị của y trong Hoàng Thành Ty này cũng là nước dâng thì thuyền lên, dù sao ai cũng biết Bệ hạ thân thiết với Lăng Vương nhất, mà kẻ làm người của Lăng Vương như y cũng tự nhiên có được thêm bối cảnh thâm hậu, ngay cả đại đầu lĩnh mới nhậm chức của Hoàng Thành Ty đối với y cũng có vài phần kính trọng.
Triệu Nhan không nghĩ tới chỉ trong một thời gian ngắn mà Liêu quốc đã xảy ra biến cố lớn như vậy, tuy rằng việc Liêu quốc quét sạch người Nữ Chân không có mấy hiệu quả, nhưng ít ra tình hình vẫn là Liêu quốc chiếm thế thượng phong, nhưng bây giờ bỗng nhiên lại lòi ra sự kiện người Bột Hải tạo phản, khiến cho tình thế hoàn toàn thay đổi, điều này khiến cho hắn không muốn chú ý tới cũng không được.
Ngay lập tức nhìn thấy Triệu Nhan lo lắng nhận lấy tình báo nghiêm túc xem xét, lúc đó mới hiểu được quá trình tạo phản của cái người Bột Hải tên Cao Vĩnh Xương kia, bất quá y cũng không gấp gáp về chuyện tạo phản, mà lại bức đại quân của Tiêu Nham Thọ đến nơi tiến thoái lưỡng nan, cuối cùng Tiêu Nham Thọ phải mạo hiểm rút về phương hướng Hoàng Long phủ, trên đường lại bị lọt vào phục kích mạnh mẽ của người Nữ Chân, tuy rằng ông ta từng đặt bẫy khiến người Nữ Chân chịu thương vong nghiêm trọng nhưng trong lộ trình kế tiếp, người Nữ Chân lại càng thêm điên cuồng trả thù bọn họ, từ gần mười vạn đại quân mà số lượng cuối cùng có thể trở lại Hoàng Long phủ không ngờ lại chỉ còn có hơn sáu vạn người, hơn ba vạn người còn lại hoặc là chết trên đường, hoặc bị thất lạc với đại quân không rõ tung tích, cũng không ít người bởi vì để tránh sự đuổi giết của người Nữ Chân mà nửa đường chạy trốn.
Mười vạn đại quân bị hao tổn gần một phần ba, đó là may mắn còn có lão tướng Tiêu Nham Thọ kinh nghiệm phong phú dẫn đầu, trên đường còn có thể phản kích lại người Nữ Chân, nếu không mười vạn đại quân bọn họ dưới tình trạng thiếu thốn vật tư, đặc biệt là hao hết quân lương mà lại bị người Nữ Chân ngăn chặn, chỉ sợ rằng cuối cùng tất cả sẽ đều phải chết trên đường. Có thể nói hơn sáu vạn người kia có thể tiếp tục sống, gần như tất cả đều phải cảm tạ sự chỉ huy đúng đắn của Tiêu Nham Thọ.
Chẳng qua là không phải tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, ví dụ như cái vị đại cữu ca Gia Luật Tuấn kia của Triệu Nhan – vị Hoàng đế Liêu quốc đã sớm bị mất hết nhuệ khí khi chìm trong tửu sắc vô độ, chẳng còn phân biệt được trong triều đình người nào trung kẻ nào gian, hơn nữa gã cũng mặc kệ tình cảnh của Tiêu Nham Thọ, theo gã, Liêu Dương phủ phát sinh phản loạn, đương nhiên Tiêu Nham Thọ ở ngay vùng phụ cận sẽ phải đến bình định, nhưng ông ta chẳng những không bình định được, mà ngược lại còn chạy trốn về phương hướng Hoàng Long phủ, thậm chí trên đường còn bị người Nữ Chân tập kích, do đó gây ra tổn thất nghiêm trọng, đối với Gia Luật Tuấn, đây là điều tuyệt đối không thể tha thứ được, cho nên sau khi Tiêu Nham Thọ tới Hoàng Long phủ không được bao lâu, Gia Luật Tuấn liền phái người bắt ông về kinh thành nhốt lại, tuy rằng bây giờ vẫn còn chưa định tội, nhưng thế cục đối với ông ta đã vô cùng không ổn.
Sau khi xem xong phần tình báo này, Triệu Nhan cũng không khỏi trầm tư một lát, sau đó mới hỏi Hứa Sơn trước mặt:
- Hứa Sơn, đối với chuyện Tiêu Nham Thọ này, Hoàng Thành Ty các ngươi cảm thấy thế nào?
Hoàng Thành Ty chẳng những phụ trách việc thu thập tình báo, mà ngoài ra cũng sẽ tiến hành phân tích tỉ mỉ một vài sự việc trong tình báo, sau đó đưa ra suy đoán, cho nên Triệu Nhan mới muốn nghe sự phân tích của những chuyên gia như bọn họ.
- Khởi bẩm Điện hạ, theo như phân tích của Hoàng Thành Ty chúng ta, lầm này rất có thể Tiêu Nham Thọ sẽ chạy trời không khỏi nắng, Gia Luật Tuấn đã mất đi lý trí, vì để bình ổn lại lửa giận của mình, rất có thể gã sẽ xử tử Tiêu Nham Thọ, thêm nữa đám người Gia Luật Ất Tân cũng không muốn tiếp tục nhìn thấy Tiêu Nham Thọ nữa, cho nên ông ta gần như sẽ phải chết.
Hứa Sơn mở miệng hồi đáp.
- Gần như sẽ phải chết?
Triệu Nhan nghe đến đó cũng chau mày, nếu như Tiêu Nham Thọ bị xử tử, như vậy Liêu quốc sẽ không còn người nào có thể đứng ra ngăn chặn người Nữ Chân phương bắc được nữa, hơn nữa có thêm nội loạn của người Bột Hải ở Liêu Dương phủ, Liêu quốc nhất định là ốc không mang nổi mình ốc, dựa vào sự hiểu biết của Triệu Nhan với A Cốt Đả, đối phương nhất định sẽ nhân cơ hội này mở rộng quy mô tấn công Liêu quốc, sau đó mượn dùng vật tư của Liêu quốc để phát triển cho chính mình, có lẽ cũng không bao lâu nữa sẽ xuất hiện một chính quyền người Nữ Chân còn hùng mạnh hơn ở phương bắc Liêu quốc.
- Đúng vậy, Tiêu Nham Thọ có con trai tên gọi là Tiêu Địch Liệt, hiện tại y ra sao rồi?
Triệu Nhan lại tiếp tục hỏi, trong phần tình báo mà Hứa Sơn đưa tới này cũng không thấy đề cập tới tung tích của Tiêu Địch Liệt, đối phương chính là quân cờ ẩn mà Triệu Giai vất vả lắm mới có thể tranh thủ được, nếu cứ như vậy đi theo phụ thân mình chết trong cảnh lao tù thì quả thật là đáng tiếc.
Hứa Sơn cũng không biết chuyện Tiêu Địch Liệt đã âm thầm đầu nhập vào Đại Tống, nghe được câu hỏi của Triệu Nhan cũng liền sững sờ, tuy nhiên chỉ trong chốc lát đã trả lời:
- Khởi bẩm Điện hạ, dường như Tiêu Nham Thọ đã biết trước bản thân mình sẽ dữ nhiều lành ít, cho nên trước đó đã an bài tốt mọi việc, ngay trước khi ông ta bị áp giải trở về Thượng Kinh, tất cả người nhà của ông ta đều mất tích, trong đó bao gồm cả đứa con trai trưởng Tiêu Địch Liệt, vì thế Gia Luật Tuấn còn rất giận dữ, mắng Tiêu Nham Thọ là kẻ có ý đồ bất trung, hiện tại khắp nơi trong Liêu quốc và chung quanh cũng đang truy nã gay gắt đám người Tiêu Địch Liệt, nhưng kỳ quái là vẫn không thể tìm ra được bất kỳ một manh mối nào.
Nghe thấy Tiêu Địch Liệt cũng không bị bắt, Triệu Nhan cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, đây coi như là tin tức tốt duy nhất trong một loạt tin xấu, thế nhưng ngay sau đó hắn lại nghĩ tới hậu quả của việc người Nữ Chân lớn mạnh, lập tức sắc mặt cũng không khỏi trầm xuống, mở miệng hỏi tiếp:
- Bệ hạ đã biết tin tức này chưa?
- Sự tình lớn như vậy, đại đầu lĩnh cũng không dám trì hoãn đã nhanh chóng bẩm báo với Bệ hạ rồi, phỏng chừng hiện giờ Bệ hạ cũng đã biết chuyện này, nói không chừng hiện tại đang phái người đến mời Điện hạ vào cung nghị sự.
Hứa Sơn mỉm cười lên tiếng.
Từ sau khi Cao Thái hậu qua đời, Triệu Hú đã hoàn toàn tự mình chấp chính, bình thường nếu như gặp phải vấn đề gì trên phương diện triều chính cũng đều thích thương lượng với Triệu Nhan, trong khoảng thời gian này cũng hay thường xuyên mời Triệu Nhan tiến cung, thậm chí Triệu Hú còn hi vọng Triệu Nhan sẽ lại lần nữa trở về triều đình đảm nhiệm chức vụ, thế nhưng lại bị Triệu Nhan cự tuyệt. Hắn có thể đưa ra ý kiến trên một vài phương diện triều chính, nhưng tuyệt đối sẽ không chủ quản công việc nữa, dù sao Triệu Hú cũng càng ngày càng trưởng thành, cũng ngày càng quen thuộc dần với chính vụ, căn bản không cần phải có Triệu Nhan đứng sau phụ giúp y xử lý chính vụ.
Lại nói tiếp quả thực vô cùng đúng lúc, ngay khi Hứa Sơn vừa mới dứt lời, bỗng nghe thấy bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó có một người ở bên ngoài gõ cửa, bẩm báo:
- Điện hạ, người trong cung tới, Bệ hạ mời Điện hạ vào cung!
Hứa Sơn nghe tới đó cũng sững sờ, không nghĩ rằng mình sẽ nói chuẩn đến vậy, tuy nhiên nếu nghĩ lại cũng không hề kỳ quái, đối với chuyện Liêu quốc và người Nữ Chân, Triệu Nhan vẫn luôn có chủ kiến rõ ràng dứt khoát, hơn nữa sự thực lại chứng minh rằng hắn vô cùng chính xác, hiện tại người Nữ Chân quả thực đã uy hiếp tới sự an toàn của phương bắc Đại Tống, cho nên việc Triệu Hú mời Triệu Nhan vào cung cũng là lựa chọn vô cùng chính xác.
Triệu Nhan cũng biết rằng sự tình khẩn cấp, Đại Tống nhất định phải có cách đối phó lại với người Nữ Chân sắp sửa nổi dậy, cho nên hắn cũng không trì hoãn chút nào, sau khi tiễn bước Hứa Sơn liền lập tức lên xe ngựa tiến cung, trên đường đi hắn nhìn thấy cảnh tượng phồn hoa nơi đường lớn thành Đông Kinh, lập tức cũng không kìm được thở dài một tiếng, thì ra trong lịch sử, thành Đông Kinh vô cùng phồn hoa này quả thực là bị hủy bởi tay người Nữ Chân, thế nhưng hiện giờ nếu chính mình đã xuyên tới thời đại này, tất nhiên sẽ không để cho bi kịch trong lịch sử lặp lại một lần nữa!
Xe ngựa rất nhanh đã tới hoàng cung, cuối cùng Triệu Nhan cũng gặp được Triệu Hú đang lo lắng tại Thùy Củng điện, Thùy Củng điện vẫn là bộ dạng như xưa, thế nhưng trong trí nhớ của Triệu Nhan, chủ nhân trong điện này cũng đã thay đổi đến ba người, từ phụ thân rồi đến đại ca của mình, sau đó là đến Triệu Hú của hiện tại, thấy giữa đôi mày Triệu Hú cũng thập phần giống với Triệu Húc, thậm chí Triệu Nhan còn có một loại cảm giác hoảng hốt, dường như lại được nhìn thấy Triệu Húc đã qua đời ở trước mắt.
- Tam thúc người đã dự đoán đúng rồi, mau tới xem phần tình báo này, Liêu quốc bên kia đã xảy ra chuyện lớn!
Tuy rằng Triệu Hú đã tự mình chấp chính được một thời gian dài, nhưng dù sao vẫn mang tính tình thiếu niên, gặp phải đại sự cũng không đủ trầm ổn, đặc biệt là chuyện Liêu quốc bên kia lại có quan hệ đến an nguy của phương bắc Đại Tống, cho nên y cũng không khỏi gấp gáp một chút.
- Vừa rồi ta cũng đã nhận được tin tức, không nghĩ tới tình thế của Liêu quốc lại phát sinh nghịch chuyển, trước mắt người Nữ Chân đang sắp sửa quật khởi, không biết Bệ hạ có dự tính gì chăng?
Lúc này Triệu Nhan lại có vẻ vô cùng bình tĩnh hỏi, vừa rồi lúc đang ngồi trên xe ngựa hắn đã cân nhắc về thế cục hiện nay và nghĩ biện pháp ứng đối, cho nên hiện tại hắn muốn nhìn xem biểu hiện của Triệu Hú thế nào.
- Việc này..
Triệu Hú nghe được lời nói của Triệu Nhan cũng hơi sửng sốt, trong khoảng thời gian này tuy rằng y xử lý không ít chính vụ, nhưng chuyện Liêu quốc lần này lại không giống những việc đó, thậm chí rất có thể sẽ khiến Đại Tống dụng binh đối ngoại thêm một lần nữa, chuyện dụng binh chính là đại sự quốc gia, một khi làm không tốt thậm chí sẽ uy hiếp đến giang sơn xã tắc, cho nên trong lúc nhất thời Triệu Hú cũng không dám quyết định, đây cũng là nguyên nhân vì sao y hỏa tốc cho gọi Triệu Nhan vào cung, bởi vì y hi vọng vị tam thúc này của mình sẽ đưa ra chủ ý nào đó giúp mình.
Triệu Nhan chính là người nhìn Triệu Hú lớn lên, đương nhiên hiểu rất rõ tính tình của y, lúc này cũng chỉ liếc mắt đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Triệu Hú, nhưng hắn vẫn không để cho Triệu Hú được như nguyện mà vẫn bình tĩnh nhìn y, dù sao Triệu Hú mới là Hoàng đế của Đại Tống, mình có thể giúp y được lần một lần hai, nhưng lại không thể nhiều lần đều giúp, mấu chốt vẫn là muốn Triệu Hú rèn luyện được năng lực của chính mình.
Thấy ánh mắt Triệu Nhan vẫn bình tĩnh, Triệu Hú cũng dần dần hiểu ra được ý định của tam thúc, lập tức ngượng ngùng đỏ mặt, sau đó rốt cục bắt đầu rơi vào trầm tư, qua một lúc lâu mới ngẩng đầu lên nói:
- Tam thúc, nhìn vào thế cục hiện giờ của Liêu quốc, cho dù bọn họ có thể trấn áp được phản loạn của người Bột Hải, nhưng chắc chắn cũng không có cách nào áp chế nổi người Nữ Chân quật khởi, nhìn vào tình hình mặt trời sắp lặn của Liêu quốc hiện giờ, chỉ sợ sẽ không chống đỡ được mấy năm nữa, vùng đất đai rộng lớn phương bắc Liêu quốc cũng sẽ bị bọn chúng chiếm cứ, đến lúc đó người Nữ Chân có thể dựa vào đây mà lập quốc, chỉ sợ khi đó cho dù Đại Tống chúng ta có xuất binh cũng khó mà có thể dễ dàng tiêu diệt được người Nữ Chân.
- Đúng vậy, Bệ hạ phân tích quả thực rất có đạo lý, nếu biết người Nữ Chân sẽ nhanh chóng quật khởi, như vậy Bệ hạ dự tính chuẩn bị ứng đối với cục diện này như thế nào?
Triệu Nhan nghe xong phân tích của Triệu Hú cũng gật đầu tán dương, có thể thấy rõ rằng thế cục hiện tại của Liêu quốc cũng chẳng ra sao, mấu chốt vẫn là xem Triệu Hú có khí phách xử lý chuyện này hay không thôi?