Cái gì? Tô Bán Hứa và Thời Giáp đầu tiên là đồng thời nhìn chăm chú đối phương, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, sau đó đều chậm rãi quay đầu nhìn chằm chằm Dữu Khánh, ánh mắt dán chặt vào Dữu Khánh, phản ứng trên khuôn mặt đầu tiên là sững sờ, sau đó là kinh ngạc, tiếp đó là phẫn nộ, rồi hối hận, cuối cùng sắc mặt trông rất khó nhìn.Đối với hai người mà nói, loại chuyện này làm sao có thể nói cho người khác biết, điên rồi sao?Nhất là Thời Giáp, vị Thám Hoa lang trước mắt này lúc trước đã hứa hẹn rồi, đã đồng ý không nói cho bất kỳ kẻ nào, vừa mới quay đầu, không chỉ nói cho người khác, còn là kéo lão tới đây nói ngay trước mặt, bảo lão ta làm sao mà chịu cho nổi?Nam Trúc đang canh chừng bên ngoài trướng bồng, vừa trông chừng vừa nghiêng tai nghe lén, nội dung bên trong suýt chút nữa khiến gã kinh ngạc rơi lưỡi ra ngoài, vẻ mặt của gã cũng rất đặc sắc, lão Thập Ngũ làm như vậy, ngay cả gã đều làm bối rối thay cho Tô Bán Hứa và Thời Giáp.Bên trong lều, Dữu Khánh vẫn rất thẳng thắn, tiếp tục nói: "Cũng không phải là ta không tin vào thực lực của hai vị tiên sinh, nhưng dù sao nơi này cũng là Đại Hoang Nguyên, còn đang trong thời điểm Đại Hoang tự, một nhà kỹ đoản, hai nhà kỹ trường, nếu nhị vị tiên sinh có thể hợp tác hành động, chắc hẳn mọi việc sẽ có thể càng thêm thuận lợi.
Mọi người thấy sao?"Thấy con mẹ ngươi! Thời Giáp đột nhiên đứng dậy bùng phát, lão ta thực sự không thể nhịn được nữa rồi, đưa tay hất tung bàn lên, để mọi người cùng ăn rắm đi.Một đống đồ ào ào rơi xuống đất, thịt, xương, rượu, chén, đĩa, bàn,… đủ các thứ vương vãi khắp sàn, cũng khiến Dữu Khánh và Tô Bán Hứa giật mình.Thời Giáp sắc mặt âm trầm, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo bỏ đi.Bước vào đây chỉ mới nói được nửa câu nói, uống một ngụm rượu, ngồi còn chưa nóng mông, thì phải phá mâm bỏ đi, như vậy đã xem là rất kiềm chế rồi.Tô Bán Hứa thoáng sững sờ một chút rồi cũng học theo, nhấc chân đá bay ghế, xoay người sải bước bỏ đi.Ghế bị đá bay lên đỉnh lều, bật rơi xuống đất.Mành cửa mở ra khép lại, khách khứa đều đã đi hết, Nam Trúc sau đó lẻn vào, nhìn một đống hỗn độn đầy đất, gã than thở: "Lão Thập Ngũ, ta nói ngươi a, ngươi chơi đùa kiểu này quá cương mãnh nha, Quy Kiếm sơn trang sát người của Vạn Hoa bảo, tiền trang giết người của Vạn Hoa bảo, việc này làm sao có thể để cho người ngoài biết được, ngươi ngay trước mặt vạch lưng bọn họ ra, bọn họ làm sao chịu được.
Vụ này hay rồi nha, hỏng việc rồi a, đều đã bỏ đi hết, không còn ai chơi với ngươi nữa?"Dữu Khánh hừ một tiếng, hoàn toàn không thèm để ý, "Ban đầu không chấp nhận được là rất bình thường, nếu như ngay từ đầu liền có thể chấp nhận mà không có bất kỳ phản ứng gì, lão tử trái lại không dám nữa.
Ngươi cho rằng bọn họ sẽ dừng chơi sao? Ta còn mong không cần phải chơi tiếp đó, ta rất muốn bọn họ bỏ qua cho chúng ta, đừng có chơi nữa, nhưng ngươi thử hỏi bọn họ mà xem, họ có đồng ý không?Ngay cả loại chuyện như vậy cũng có thể đồng ý, còn làm ra bộ mình trinh tiết lắm, hiện tại đưa cho bọn họ cục cứt, họ cũng phải ăn, còn dám nổi giận với ta, còn dám hất bàn của lão tử, đây là muốn ép ta nổi giận sao? Chờ xem, không cần bao lâu, từng người sẽ phải tìm đến ta xuống nước."
Vẻ mặt đó đúng là không thèm để ý, Nam Trúc thoáng ngẩn người, ngẫm nghĩ lại, dường như thực sự có lý.Đã nghĩ thông suốt, gã cũng không đặt nặng nữa, nhưng vẫn nhìn đống hỗn độn đầy đất, lắc đầu nói: "Được rồi, để ta đi gọi lão Cửu tới thu dọn."
Gã đi ra ngoài, một lúc sau Mục Ngạo Thiết tiến vào quét dọn...Trở về trướng bồng của mình, Tô Bán Hứa nhanh chóng dùng mật ngữ viết thứ gì đó, giao cho tùy tùng, yêu cầu lập tức gửi đi.Trở lại trướng bồng của mình, Thời Giáp cũng trước tiên thông báo tình hình cho Thiện Tri Nhất biết, khiến cho sắc mặt Thiện Tri Nhất trông rất khó nhìn, sự việc diễn biến hoàn toàn ra ngoài dự liệu, đầu tiên là không ngờ tới tên Thám Hoa lang đó cư nhiên lại bộc lộ việc này cho người khác biết, thứ hai là không nghĩ tới phía bên Tô Bán Hứa vậy mà cũng đồng ý giết người của Vạn Hoa bảo.Tình thế dường như đã vượt quá phạm vi được trao quyền, vì vậy Thời Giáp không thể không rời khỏi khu trại của Phượng tộc một lần nữa.Mà lúc này, Trữ Bình Côn đã trở về khu vực trại của Phượng tộc, tai mắt của lão ta trước tiên kể lại tình hình đám người Tô Bán Hứa và Thời Giáp nhiều lần ra vào chỗ Dữu Khánh.
Chuyện này rất không bình thường, không nói tới Trữ Bình Côn, ngay cả thuộc hạ của lão rõ ràng cũng cảm thấy những người đó dường như đang chặt lén lút mưu tính bí mật gì đó, bọn họ một lần nữa cảm nhận được áp lực từ lời đe dọa giết người của Dữu Khánh.Đêm dần dần khuya, có bộ tộc chậm rãi đến hạ trại muộn, nhưng nói chung, số lượng những đống lửa đêm trên cánh đồng bát ngát đang không ngừng giảm xuống, mỗi một bộ lạc chỉ chừa lại một chút lửa để chiếu sáng, tuy nhiên người bay qua trên bầu trời đêm nhìn xuống, vẫn như nhìn thấy được những đốm sao lóng lánh, bóng tối và ánh sáng đan xen đi ra một bức tranh đẹp đẽ.Những đống lửa chiếu sáng được duy trì đến bình minh, trời vừa sáng, số lượng đống lửa đột nhiên tăng nhiều lên, nhiều người thức dậy lo liệu cơm nước, nghênh đón một ngày mới bắt đầu.Trên cỏ cây vương vấn những giọt sương, long lanh trong nắng sớm, tô điểm thêm cho vẻ đẹp đất trời.Tô Bán Hứa Trướng cất bước tản bộ bên ngoài lều, cảm nhận không khí sáng sớm, đồng thời thỉnh thoảng âm thầm quan sát động tĩnh phía bên lều của Dữu Khánh, rồi theo thuộc hạ vừa trở về cùng nhau quay vào trong trướng bồng.Thủ hạ đưa một viên đan hoàn cho y.Y cầm lấy đan hoàn kiểm tra, sau khi xác nhận nó chưa từng bị mở ra y mới bóp vỡ, lấy ra một tờ mật thư, ngoại nhân là xem không hiểu nội dung trên đó, bản thân y cũng phải trải qua một phen giải mã mới đọc được nội dung.Nội dung mật thư được dịch ra, cũng chỉ có một câu nói: Ngươi còn mong chờ có thể trở về tiền trang?Sau khi xem xong, Tô Bán Hứa cười khổ, đã hiểu được ý tứ trong đó, y không để cho thủ hạ nhìn thấy, trực tiếp chà xát mật thư thành bột mịn ở trong lòng bàn tay.Đột nhiên có tiếng thủ hạ từ bên ngoài gọi vào, "Tiên sinh."
Tô Bán Hứa: "Vào đi."
Người bên ngoài vén rèm lên bước nhanh vào, cấp báo: "Tiên sinh, Long Hành Vân tới, đi đến chỗ Trữ Bình Côn."
"Long Hành Vân?" Tô Bán Hứa sửng sốt, ngạc nhiên, tại sao lại tới đây, còn đi đến chỗ Trữ Bình Côn? Y lập tức đi ra khỏi lều, ngồi xen lẫn giữa đám tộc nhân Phượng tộc bên đống lửa, trông có vẻ là đang cùng nhau ăn uống, thực ra là một mực tập trung chú ý âm thầm quan sát chiếc lều của Trữ Bình Côn.Nhận được thông báo từ Mục Ngạo Thiết, được biết Long Hành Vân tới đây, Dữu Khánh cũng đi ra khỏi trướng bồng, tản bộ ở bên ngoài, trong lúc vô ý ánh mắt hắn đụng phải ánh mắt Tô Bán Hứa, lập tức giống như trẻ con hờn giận, quay đầu sang một bên, bộ dạng như sẽ cả đời không qua lại với nhau.Tô Bán Hứa với khuôn mặt chuột nhếch miệng, có vẻ dở khóc dở cười.A Lạc Công đứng ở bên ngoài trướng bồng của tộc trưởng, nhìn rõ toàn cảnh hành động của mọi người vào trong mắt.Thiện Tri Nhất ngồi khoanh chân đả tọa bên trong lều sắc mặt âm trầm, Thời Giáp ngồi quỳ trước mặt cũng trầm mặc, hai người đã lặng im như thế thật lâu.Đột nhiên, phía ngoài mành cửa cất lên tiếng chào hỏi, "Thiện trang chủ, vãn bối Long Hành Vân đến đây bái phỏng."
Cái quỷ gì? Thời Giáp vội vàng đứng dậy, đến cửa vào vén mành che ra, nhìn người bên ngoài, có chút sửng sốt, phát hiện thấy đúng là Long Hành Vân.Phía bên Thiện Tri Nhất, cũng chỉ có một mình Thời Giáp làm chạy chân, kiếm thị thì giống như một người gỗ trường kỳ thủ bên cạnh Thiện Tri Nhất, cho nên khả năng nắm bắt thông tin, tình hình xung quanh của bên này tương đối yếu, còn chưa biết được thông tin Long Hành Vân đến nơi này.Ánh mắt Thời Giáp chuyển động, cũng nhìn thấy được Ngân Sơn Hà ngậm tẩu thuốc phì phèo khói thuốc, ánh mắt Ngân Sơn Hà nhìn lão ta có phần kiêu ngạo."
Long thiếu chờ một chút."
Thời Giáp cất lời khách khí, thả mành xuống quay vào trong, nhanh chóng đến bên cạnh Thiện Tri Nhất, thông báo cho ông ta.Thiện Tri Nhất cau mày, nói thật, với thân phận và địa vị của ông ta, không phải ai muốn tới gặp là có thể gặp được, Long Hành Vân cứ tùy tùy tiện tiện chạy đến đòi gặp mặt như vậy là có chút vô lễ, nhưng sau một hồi suy nghĩ, ông ta cũng muốn biết rõ Long Hành Vân chạy tới đây làm gì, cuối cùng khẽ gật đầu đồng ý.Thời Giáp lập tức đến cửa vào đón hai vị khách vào cửa.Đối diện với một vị cao thủ cảnh giới Cao Huyền, Long Hành Vân và Ngân Sơn Hà cũng không dám quá mức tự đại, phải có cấp bậc lễ nghĩa, hai người trước hết hành lễ.Thiện Tri Nhất khoanh chân ngồi dưới đất, bọn họ cũng không thể đứng nói chuyện, đều ngồi quỳ xuống trước mặt Thiện Tri Nhất.Thiện Tri Nhất thăm hỏi mẫu thân của Long Hành Vân xong, mới chính thức hỏi: "Long thiếu tìm lão phu có chuyện gì sao?"Long Hành Vân đáp: "Tại trước mặt Trang chủ, không dám vòng vo, thực không dám giấu giếm, Trữ Bình Côn cùng làm khách tại Phượng tộc với trang chủ đó là bạn của Xích Lan các.
Nghe nói có người ngông cuồng nói muốn lấy tính mạng của hắn.
Hừ! Thực là ngang ngược, ai dám động Trữ Bình Côn một đầu ngón tay thử xem, Xích Lan các ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn.
Ta đến đây thăm Thiện trang chủ, cũng là hi vọng trang chủ có thể nể mặt Xích Lan các, một khi phát hiện thấy Trữ Bình Côn có nguy hiểm gì đó thì có thể xuất thủ cứu một chút."
Gã không dám nói Quy Kiếm sơn trang ngươi động tới Trữ Bình Côn thử xem, dù sao ngay cả Trữ Bình Côn cũng chỉ là lo lắng và nghi ngờ, lão ta không thể xác nhận Quy Kiếm sơn trang sẽ tham dự vào việc này.
Lời nói đến như vậy đã tính là cảnh báo đứng mức rồi, đã bày ra sự uy hiếp từ Xích Lan các.Đương nhiên, những lời này là do Ngân Sơn Hà trước đó bày cho gã nói, tránh để lời nói quá mức lỗ mãng, dù sao Thiện Tri Nhất không phải người bình thường.Thiện Tri Nhất bình thản nói: "Ta đã biết rồi."
Long Hành Vân hơi cau mày, ngươi đã biết là có ý gì? Gã rất không hài lòng với thái độ không rõ ràng này, gã còn muốn ép ông ta bày tỏ rõ thái độ, nhưng Ngân Sơn Hà ở phía sau đã nhanh chóng kéo y phục của gã một cái, ra hiệu cho gã.Long Hành Vân đành phải thay đổi lời nói, "Đa tạ tiền bối, không dám quấy rầy nhiều hơn, vãn bối xin cáo từ."
Thiện Tri Nhất khẽ gật đầu, Thời Giáp lập tức đứng dậy tiễn khách.Sau khi tiễn khách rời đi, Thời Giáp vội vàng quay trở lại, ngồi quỳ tại trước mặt Thiện Tri Nhất, "Trang chủ, làm sao bây giờ? Xích Lan các cũng đã tham gia vào rồi, đã đứng về phía họ Trữ."
Thiện Tri Nhất bình tĩnh không dao động, nói: "Không biết người nào làm, ai đứng ở phía sau hắn cũng vô dụng, nếu biết rõ là ai làm, không có người nào đứng ở phía sau hắn, chúng ta cũng không thể thoát thân."
Lời này có chút vòng vo, Thời Giáp hơi sửng sốt, sau đó mới chợt bừng tỉnh hiểu ra, đã hiểu được mấu chốt vấn đề nằm ở đâu, nói đến cùng vẫn là có thể làm một cách lặng lẽ hay không.Sau khi ra khỏi nơi này, Long Hành Vân không đi nơi nào khác, gã trực tiếp đi bái phỏng Tô Bán Hứa, cùng một mục đích, uy hiếp!Đối với Tô Bán Hứa, Long Hành Vân không có khách sáo như đối với Thiện Tri Nhất, gần như là chỉ thẳng vào mũi Tô Bán Hứa để cảnh cáo.Tại trước mặt gã, Tô Bán Hứa cũng không còn cách nào khác, không chỉ đích thân tiễn người ra khỏi cửa, y còn hơi chút cúi đầu khom lưng.Cảnh tượng này, Dữu Khánh nhìn thấy, Trữ Bình Côn cũng nhìn thấy.Trữ Bình Côn vẻ mặt cười tươi, ở xa xa nhìn Dữu Khánh, nét mặt đầy sự mỉa mai.Từ phản ứng của Trữ Bình Côn, Dữu Khánh xác nhận được mục đích chuyến thăm này của Long Hành Vân, hắn quay đầu lại xì một tiếng khinh thường trước mặt Nam Trúc, "Ta đang tự hỏi có chuyện gì, hóa ra là hai tên đó ôm lấy nhau.
Tên Long đại thiếu này thật đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi, tự tìm rắc rối, chuyện gì cũng dám nhảy vào trong, vậy thì cùng nhau chơi đùa đi."
Hắn hất đầu ra hiệu cho Mục Ngạo Thiết, "Đi xem hắn ở chỗ nào."
Mục Ngạo Thiết lập tức nhanh chóng rời đi.Dữu Khánh lại hỏi Hướng Chân, "Hướng huynh, nếu như nói ngươi làm thịt Long Hành Vân, ngươi có nắm chắc không?"Ánh mắt Hướng Chân chậm rãi dừng tại trên người hắn, như muốn hỏi, ngươi có biết ngươi đang nói gì hay không?Chính vào lúc này, một gã bào vệ Phượng tộc rất nhanh xuyên qua khu vực trại, đi thẳng đến bên ngoài trướng bồng của tộc trưởng, nói với A Lạc Công mấy câu gì đó.A Lạc Công lập tức xoay người tiến vào trong lều, bước nhanh đến trước mặt Phượng Kim Kỳ, bẩm báo: "Tộc trưởng, bảo chủ Vạn Hoa bảo đến đây bái phỏng."
"Hả? Đến nhanh như vậy..."
Phượng Kim Kỳ dựa vào lưng ghế bật hỏi với vẻ nghi hoặc, ngay sau đó lại như chợt hiểu ra, khẽ gật đầu, "Xem ra nữ nhân đó vốn là đã tới Đại Hoang tự.
Để ta xem vị Thám Hoa lang đó kết cục thế nào.
Đi thôi, mời vào đi."