Bán Tiên ( Dịch )

Chương 1090 - Chương 1090: Đặt Mình Vào Trong Tử Địa Để Tìm Đường Sống

Chương 1090: Đặt mình vào trong tử địa để tìm đường sống

Giết chết rồi? Lửa giận dần dần sôi trào trên gương mặt Thiện Tri Nhất, ông ta đột nhiên hét lớn, "Ngươi thật sự cho rằng ta không dám trở mặt sao? Nếu như động thủ, giữa ngươi và ta, ai thắng ai thua còn chưa biết!"Trên thuyền có rất nhiều người, còn có nhiều người nhà của ông ta như vậy, nhưng ông ta quan tâm trước tiên lại là kiếm thị, có thể biết được ông ta coi trọng kiếm thị như thế nào, bây giờ được biết kiếm thị đã bị giết, ông ta có vẻ không nhịn được.Thiên Vũ không có bận tâm đến cảm xúc của ông ta, hỏi ngược lại: "Vì sao sau khi thất thủ không liên hệ với ta trước, vì sao không thương lượng đối sách với ta, vì sao phải bỏ chạy?"Trên khuôn mặt đầy lửa giận của Thiện Tri Nhất hiện lên nụ cười nhạt, "Nếu như ngươi biết được ta bị bộc lộ, có lẽ chuyện đầu tiên ngươi làm là nghĩ cách làm sao để giết ta bịt miệng a.

Ngươi đã bắt người nhà của ta làm con tin, còn cần ta giải thích sao?"Thiên Vũ: "Ngươi nghĩ rằng ta muốn làm như vậy sao? Hắn đưa ra một lí do mà ta không thể từ chối, khiến cho ta không thể không đi.

Ta theo hắn đã nhiều năm, bất kể lời hắn nói có hợp lý như thế nào, ta đều có thể cảm nhận được, hắn đang thăm dò ta.

Ta tới đây không bắt người nhà của ngươi cũng không ổn, mà bắt người nhà của ngươi cũng không được, cũng không thể giết ngươi bịt miệng.

Chỉ cần ta có vấn đề, nan đề của hắn liền khiến ta khó giải."

Thiện Tri Nhất cũng không ngốc, hơi chút suy nghĩ liền hiểu rõ lý lẽ trong đó, người ta có thể chạy thẳng tới đây, chứng tỏ người trên chiếc thuyền này đã bị theo dõi từ lâu.

Trước khi Thiên Vũ biết chuyện, mọi việc đang bình thường, khi Thiên Vũ biết được, gia quyến của ông ta lập tức bỏ chạy, chỉ cần suy nghĩ cũng có thể biết được là ai mật báo.

Mà nếu như Thiên Vũ bắt người nhà của ông ta, chẳng khác nào đã trở mặt với ông ta, ông ta tất nhiên sẽ vạch trần nội tình của Thiên Vũ.Không thể không thừa nhận, vị Đại thánh đó thật đúng là biết cách quản lý thuộc hạ.Ông ta nhìn về phía chiếc thuyền trên biển, cắn răng hỏi: "Vì vậy ngươi lựa chọn hi sinh người nhà của ta để thành toàn cho ngươi?"Thiên Vũ khẽ lắc đầu, "Ngươi hiểu lầm rồi, ta đang thương lượng đối sách với ngươi."

Thiện Tri Nhất: "Đối sách đương nhiên là có, ngươi giả bộ thua ở trên tay ta, ta cứu người đi là được."

Khóe miệng Thiên Vũ nhếch lên nét cười trào phúng, "Loại biện pháp này mà ngươi cũng nói ra miệng được, ngươi đang nói giỡn chơi sao? Không phải là ngươi thật sự cho rằng hắn có thể để sót một sơ hở lớn như vậy đi? Ngươi cho rằng Thiên Lưu sơn không có người sao?" Y giơ tay chỉ về phía chiếc thuyền kia, "Vì sao phải để cho ta tới khống chế gia đình ngươi? Nơi đó có đầy một thuyền con tin, nếu như ta bại, bọn họ tất nhiên sẽ giết họ.

Ngươi không muốn cứu bọn họ sao?"Thiện Tri Nhất cả giận nói:"Còn không phải là chuyện tốt ngươi làm ra ư, không nên ép ta xuất sơn.

Với vai vế của ta lại chủ động mon men tới gần tiểu tử đó, làm sao có thể không khiến người khác chú ý chứ.

Chỉ sợ chính là bởi vì sự kiện Đại Hoang tự, hắn mới sẽ theo dõi người nhà của ta.

Ngươi hãy suy nghĩ lại mà xem, có thể nói bọn họ căn bản không quá quan tâm tới tên Thám Hoa lang đó, bằng không, tên tiểu tử đó sẽ không được thoải mái, tự do như vậy.

Là do chính chúng ta dẫn bọn họ đến, là hành động của chúng ta đã làm cho bọn họ nhận ra khác thường, là chính ngươi đã làm ra chuyện ngu xuẩn."

Giọng nói của Thiên Vũ hơi có phần bất đắc dĩ, "Sau chuyện Tiểu Vân gian, bọn họ vừa công khai vừa âm thầm theo dõi ta, ta đã kín tiếng nhiều năm rồi."

Thiện Tri Nhất giận dữ, "Vậy thì càng nên tiếp tục kín tiếng, vì sao phải muốn nóng lòng cầu thành công?"Thiên Vũ khẽ thở dài than thở: "Ta chờ không được nữa."

Thiện Tri Nhất cực giận mà cười, "Sự việc liên quan đến tính mạng, ngươi thông minh như thế, lại nói là không thể chờ đợi được?"Thiên Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, nói theo cách khác, "Người khác không biết rõ lắm chiêu trò trong bụng tên tiểu tử đó, nhưng ta biết rõ hơn hẳn mọi người, ta làm như vậy tự nhiên có lí do của ta."

Thiện Tri Nhất nhấc tay ra hiệu dừng nói, "Hiện tại, bất kể như thế nào, ngươi nhất định phải để cho ta đưa người đi.

Việc đã đến nước này, ngươi không còn dùng nhược điểm đó để uy hiếp ta được nữa, với thực lực của ngươi, chưa chắc đã ngăn cản được ta!"Thiên Vũ bác bỏ: "Nếu như ta thật sự muốn bắt ngươi, với tốc độ của ta, ngươi có thể chạy thoát sao? Đủ để cuốn lấy ngươi, đủ để khiến ngươi không cách nào ẩn trốn được, đủ để chờ viện binh mạnh hơn tới."

Sắc mặt Thiện Tri Nhất tối sầm lại, ông ta biết nếu đối phương thực sự giở chiêu thức này ra, ông ta quả thực khó thể thoát thân, vì vậy lập tức đổi vẻ mặt, "Ta không ngại nói rõ ràng, ta đã đề phòng ngươi từ lâu, nếu lần này ta không thể thoát thân, sẽ có người vạch trần nội tình của ngươi ra."

Thiên Vũ: "Nói nặng lời không giải quyết được vấn đề, ta đã nói rồi, ta tới đây là để thương lượng đối sách với ngươi."

Thiện Tri Nhất chỉ về phía chiếc thuyền, "Thương lượng như vậy ư, lấy tính mạng già trẻ cả nhà ta ra để thương lượng ư? Ngươi thả người ra trước đã, rồi muốn thương lượng như thế nào cũng được."

Thiên Vũ lập tức từ chối, "Không thể thả được, ngươi cũng phải thua dưới tay ta, ta không chỉ cần bắt người nhà của ngươi, mà còn phải bắt giữ ngươi, như vậy mới có thể báo cáo kết quả với hắn."

Thiện Tri Nhất vốn còn có một chút mong chờ vào y, cho rằng thực sự có thể thương lượng, ai ngờ lại là kết quả như vậy, ông ta tức thì tức giận vô cùng, vung kiếm chỉ tới, "Vậy thì tử chiến đi!"Thiên Vũ không có vẻ gì sợ hãi mũi kiếm của ông ta, bình tĩnh đối diện với mũi kiếm, nói: "Đúng vậy, phải làm ra bộ dạng liều mạng tử chiến như thế.

Hắn đưa cho ta một nan đề thực sự khó giải, suy đi nghĩ lại, để thoát thân được, chỉ có thể đưa mình vào trong tử địa để tìm đường sống, đó mới là cách duy nhất để phá cục."

Thiện Tri Nhất thoáng sửng sốt, cơn giận biến mất ngay sau đó, nghi vấn: "Làm sao đặt mình vào trong tử địa để tìm đường sống?"Thiên Vũ: "Giam giữ ngươi và người nhà của ngươi là đủ để báo cáo."

Thiện Tri Nhất sắc mặt lại tối sầm xuống, "Chuyện này không thể cho phép mập mờ, ngươi tốt nhất là nói rõ ràng ra đi."

Ông ta làm sao có thể mạo hiểm tính mạng của mình và gia đình một cách dễ dàng như vậy.Trên chiếc thuyền lớn lênh đênh giữa biển rộng bao la, có rất nhiều ánh mắt đang âm thầm nhìn chằm chằm vào hai bóng người trên không trung xa xa.Thiên Vũ hơi ngẩng đầu lên, ngước nhìn bầu trời trong xanh, chậm rãi nói: "Nếu như ta đoán không sai, trên đường bắt ngươi đưa trở về, chắc chắn sẽ có người cướp ngươi đi.

Và như vậy, con tin trên thuyền vẫn là con tin, tạm thời sẽ không giết chết, như thế mới có cơ hội để nghĩ cách cứu viện.

Thậm chí, ngươi còn có thể yêu cầu người bắt cóc ngươi đi cứu con tin giúp ngươi.

Còn ta, chỉ có thực sự bắt lấy người nhà của ngươi, đắc tội ngươi đến cùng mới có thể để cho hắn tin tưởng ta."

"Ai sẽ cướp đi ta?""Có thể cướp người khỏi tay Thiên Lưu sơn, ngươi nói còn có thể có ai?"Thấy y không chịu nói rõ đến cùng là ai, Thiện Tri Nhất nhận ra được y muốn giữ lại một chút bí mật, nhưng vẫn nghi ngờ hỏi: "Ta rơi vào trong tay người khác, tất nhiên người ta cũng sẽ ép ta mở miệng.

Ta không mở miệng làm sao cầu người ta cứu người?"Thiên Vũ giọng điệu nhẹ nhàng: "Ngươi cứ ăn ngay nói thật, nói ra mọi thứ về ta đi, như vậy mới lấy được lòng tin với người."

"..."

Thiện Tri Nhất nghẹn lời, khó thể tin nổi, sau khi suy nghĩ một chút, ông ta trầm ngâm hỏi: "Ý của ngươi là, có thể bộc lộ với người khác, nhưng không thể bộc lộc với Đại thánh?"Thiên Vũ: "Bộc lộ cho người khác, sẽ là người hữu dụng, còn có thể được sử dụng, vì để khai thác được giá trị lợi dụng tốt nhất, người ta còn sẽ che giấu giúp ta."

Thiện Tri Nhất dần dần hiểu ra, "Bộc lộ cho hắn biết, ngươi sẽ trở thành kẻ phản bội, ngay cả khi ngươi giải thích được hắn cũng sẽ giết ngươi."

Thiên Vũ: "Đã đến một bước này, hắn đã nghi ngờ ta, phản bội hắn hay không còn quan trọng nữa sao? Điều quan trọng là mọi việc vẫn có thể tiếp tục, có thể đạt được mục đích cuối cùng của chúng ta."

"Đặt mình vào trong tử địa để tìm đường sống..."

Thiện Tri Nhất lẩm bẩm lời này mấy lần, rồi khẽ gật đầu, cuối cùng đã hiểu rõ diệu dụng của những lời này.Vì vậy, giữa hai người nhanh chóng xuất hiện tình trạng tranh tranh chấp kịch liệt, cuối cùng triển khai đánh nhau dữ dội trong không trung.Trên bầu trời xanh biếc, từng vệt kiếm ảnh nở rộ ra trong tay một người, tựa như từng đóa từng đóa hoa sen thật lớn lần lượt nở ra, kiếm khí sắc bén vô cùng, ầm ầm vang vọng, chém mở mặt biến thấy đáy, xé toạc những đám mây trắng to lớn bồng bềnh bay tới, có một người nhanh nhẹn như bóng ma luồn lách ở trong đó, giống như đùa giỡn trong sấm sét.Mặt biển nổi sóng dữ dội, hai người ra sức tung hoành, khi thì khuấy động lên những màn sóng xanh khổng lồ, thỉnh thoảng lại lật tung tường sóng, có khi bay vút lên không trung, khi thì chui xuống mặt biển.Trời biển bao la cho hai người có không gian mặc sức thi triển, trên chiếc thuyền nhỏ chao đảo lắc lư trong sóng to gió lớn, đối diện với sức mạnh chấn động thiên địa này, mọi người nhìn như ngây dại.Đánh một hồi lâu, Thiện Tri Nhất dường như nhận ra rằng mình khó thể chiến thắng, còn tiếp tục dây dưa kéo dài nữa sẽ bất lợi cho mình, vì vậy ông ta lao vút ra, bỏ chạy, nhưng rất nhanh lại bị thân ảnh đuổi theo cuốn lấy, cuối cùng khiến cho Thiện Tri Nhất không thể không dốc sức đánh nhau một trận.Hai người vùn vụt lao qua lao lại trên trời, trên biền, dưới đáy biển, hơi nước bị đánh tung lên tạo ra những chiếc cầu vồng trong không trung, một hồi lâu sau, trong bầu trời cùng lúc xuất hiện mấy chục chiếc cầu vồng, hai người giống như đang tung tăng giữa những cây cầu cầu vồng đó, bên dưới là mặt biển cuộn trào dữ dội, mọi người thi pháp khống chế thuyền chấn động trước cảnh tượng này."

Hay! Tam động chủ thật uy vũ!"Đột nhiên, trên thuyền bùng vang lên một tràng hoan hô.Khi Thiên Vũ đồng thời biến hóa thành mấy bóng người cùng một lúc vây công, Thiện Tri Nhất dường như trở tay không kịp bị đánh trúng một đòn, từ trên trời rơi xuống, Thiên Vũ đuổi sát theo sau trong màn kiếm ảnh sắc bén chống trả lại, đánh mạnh ông ta chìm vào trong biển.Sau vài đợt sóng hất tung lên trời, Thiên Vũ lao ra sóng lớn, trong tay xách theo một người, hạ xuống trên thuyền, ném Thiện Tri Nhất với bộ dạng vô cùng chật vật, ủ rũ giống như chó chết ra sàn tàu, kiếm tên "Bích sơn" đã táng thân trong biển rộng.Bầy yêu khống chế con tin tràn ra, đối diện với Thiên Vũ đứng ngạo nghễ dù tóc tai cũng có chút rối loạn, cùng nhau cất tiếng hô to, "Tam động chủ oai vũ, Tam động chủ oai vũ..."

Đám người Quy Kiếm sơn trang nhìn thấy tình cảnh này, tất cả đều kinh sợ, mặt mày tái mét, lộ vẻ sầu thảm, không rõ chuyện gì đang xảy ra, không biết vì sao lại trở thành như vậy.Thiên Vũ nhấc tay ngăn chặn lại tiếng reo hò, sau đó lớn tiếng nói: "Đưa về."

"Vâng."

Bầy yêu nhận lệnh, có kẻ xông lên kéo Thiện Tri Nhất đi.Chiếc thuyền lớn lập tức thay đổi phương hướng, rẽ sóng tiến tới với tốc độc cực nhanh, có Hải yêu to lớn ở trong nước kéo đi.Trước khi trời tối, thuyền lớn trở về đến Bác Lãng đảo.

Thiên Vũ cất tiếng ra lệnh, vô số Hải yêu liền triển khai giới nghiêm Bác Lãng đảo, nghiêm ngặt kiểm soát bất kỷ kẻ nào ra vào.Tuy nhiên, sau khi con tin trên thuyền được áp giải lên đảo không bao lâu, mặt đất đột nhiên rung động dữ dội, ngay sau đó có rất nhiều rất nhiều người tung người nhảy lên từ vô số vết nứt, rất nhiều công trình trên đảo sụp đổ rơi vào trong khe nứt, giống như trời rung đất lở.Thiên Vũ tung người bay lên, ánh mắt lóe lên, gấp gáp hét to tức giận, "Đừng có rối loạn, Thiện Tri Nhất, nhìn kỹ Thiện Tri Nhất, Thiện Tri Nhất ở đâu?"Trong tình cảnh đất đai rung chuyển dữ dội đó, hầu hết mọi người cuối cùng cũng phải rơi xuống, nhưng khi rơi xuống bọn họ không có hạ trên mặt đất, mà là rơi xuống trên mặt nước biển đục ngầu đang cuộn trào mãnh liệt.

Đám người kinh hoảng sợ hãi nhìn xung quanh, nhìn thấy một hòn đảo Bác Lãng to như vậy lại đột nhiên sụp đổ, bất ngờ vỡ tan chìm vào biển rộng."

Thiện Tri Nhất ở đâu? Thiện Tri Nhất, còn không mau đi tìm người cho ta."

Thiên Vũ gấp gáp hét to, thậm chí còn trực tiếp cho mấy người ăn tát và nhấc chân đạp mấy người té lăn quay.Bầy yêu vẫn còn hốt hoảng chưa định hồn, lập tức lúng túng rối loạn vội vàng chui vào trong nước biển đục ngầu để tìm kiếm.Sau khi bầu trời tối đen, trên các tàu thuyền to to nhỏ nhỏ tập trung tới đây chật ních người, phía dưới, ánh sáng của Huỳnh thạch và đèn đuốc đan xen, hòa quyện vào nhau, phía trên, bầu trời đầy sao lấp lánh rực rỡ.Cuối cùng, một Yêu tu nửa quỳ tại trên boong tàu, quỳ gối trước mặt Thiên Vũ, run giọng nói: "Tam động chủ, bọn thuộc hạ đã tận lực rồi, không… không tìm được.

Sắc trời… sắc trời này, e rằng tạm thời không tìm được."

Rầm! Thiên Vũ tung một cước đá gã ngã lăn quay, "Ta không cần lí do, ta chỉ cần người.

Hắn đã bị thương nặng, không thể chạy thoát, đừng có ngừng lại, tiếp tục tìm cho ta.

Tất cả hãy nghe cho rõ, người nào tìm được Thiện Tri Nhất, có trọng thưởng! Ngoài ra, có thể thoải mái lựa chọn bất kỳ địa điểm núi non sông nước nào trên địa bàn Yêu giới, ngoại trừ Thiên Lưu sơn ra."

Bình Luận (0)
Comment