Bán Tiên ( Dịch )

Chương 631 - Chương 631: Đánh Cướp (1)

Chương 631: Đánh cướp (1)

Nhiệt độ không khí dưới vách đá dường như hạ thấp đi nhiều, mới chỉ leo xuống một chút liền có thể cảm nhận được điều này, thậm chí còn cảm thấy có phần lạnh lẽo, trong hoàn cảnh sương mù bồng bềnh tối tăm này, quả thực có cảm giác rợn người.Sư huynh đệ hai người cũng không có leo xuống quá sâu, mấu chốt là bọn hắn cũng không dám tiếp tục leo xuống dưới, hạ xuống khoảng ba bốn trượng rồi dừng lại, không dám động đậy, phát hiện thấy trên vách đá có rất nhiều dây leo vươn lên, bởi vì không biết rõ được Đằng tinh ở phía dưới đó là vật gì, nếu lỡ làm ra động tĩnh gì đó ầm ĩ thì việc xuống đây tránh né sẽ trở thành vô ích.Trời đêm rất yên tĩnh, hai người dán sát tại trên vách đá, thậm chí còn có thể nghe được tiếng bước chân phía bên trên, thỉnh thoảng có ánh lửa lấp loáng thoảng qua, cũng có ánh sáng Huỳnh thạch lấp lóe, không biết là đang lục soát hay là đang làm gì.Chẳng lẽ là hành tung của mình bị bộc lộ rồi sao? Nhưng nhìn tình trạng này thì hình như không phải.Chẳng lẽ là một hành động thường lệ vào tuổi tối tại Linh cốc?Sư huynh đệ hai người suy nghĩ đủ thứ lung tung, nói chung chính là dán sát trên vách đá, không dám nhúc nhích.Quả thực cũng là suy nghĩ lung tung, sự thật thường thường nằm ngoài dự đoán của người ngoài cuộc, kỳ thực chỉ là Linh cốc sắp đón khách quý tới thăm, với tư cách là chủ nên muốn chuẩn bị trước một chút.Không bao lâu sau, tại dưới màn đêm, vị quý khách đó với dáng vẻ có phần biếng nhác và phong tình đi tới đây.

Hướng Lan Huyên không có bất kỳ chút trang điểm nào, vẫn để mái tóc xõa tung, chỉ có đôi chân trần lúc trước giờ được đeo thêm đôi giày mà thôi, mặt mày mỉm cười tươi tắn tản bộ trong Linh cốc.Có thể nói tất cả đèn đuốc trong Linh cốc đều được thắp sáng lên vì nàng ta, những người cần phải đến cũng đã đến đông đủ, để sẵn sàng trả lời các câu hỏi.Cùng đi ở bên cạnh chính là Đại trưởng lão Hoàn Ngọc Sơn của Côn Linh sơn, mặc một bộ y phục trắng như tuyết, khí chất giống như là thần tiên vậy.Với địa vị Đại hành tẩu của Đại Nghiệp ty, nàng ta hoàn toàn có tư cách này, cho dù là đích thân Chưởng môn Côn Linh sơn tới đây đưa nàng ta đi dạo cũng không quá đáng, là bản thân Hướng Lan Huyên không cần mà thôi.Trong lúc lang thang vòng vòng, Hoàn Đại trưởng lão vẫn một mực lặng lẽ quan sát phản ứng của Hướng Lan Huyên, đang suy đoán mục đích chuyến thăm này của nàng ta, kết quả phát hiện thấy vị Đại hành tẩu này rất bình thản, bộ dạng hoàn toàn là cưỡi ngựa xem hoa, cũng không biết ánh mắt nhìn nhìn quan sát khắp nơi đó đến cùng là đang tìm kiếm cái gì.Một mực suy nghĩ mãi mà không nghĩ ra được điều gì, cuối cùng Hoàn Đại trưởng lão nhịn không được cất lời hỏi thăm xem ý đồ đến đây của vị này, "Đại hành tẩu tại sao lại nghĩ đến việc đến tham quan Linh cốc trong thời điểm bầu trời tối đen này vậy? Thực tế, xem ban ngày mới thấy rõ được khung cảnh của Linh cốc."

Hướng Lan Huyên cười khanh khách nói: "Ban ngày thì ta đã tới không chỉ một hai lần, nhưng buổi tối thì đúng là chưa tới lần nào, nhất thời tâm huyết dâng trào, muốn đến nhìn xem cảnh đêm như thế nào, không có quá quấy rầy đi?"Đương nhiên là quá quấy rầy, nhưng mà Hoàn Đại trưởng lão không thể nói như vậy, "Không sao không sao, Đại hành tẩu tới đây, thực sự là vinh dự cho Linh cốc."

Ngoài miệng nói nghe rất phóng khoáng, trong lòng cảm thấy có chút hối hận, người ta khẳng định sẽ không tiết lộ ý đồ thực sự, cảm thấy mình không nên hỏi nhiều về việc này.Nhưng cuộc nói chuyện với Chưởng môn trước lúc tới đây vẫn còn nhớ rõ trong đầu, không biết vị này đột nhiên muốn đến thăm Linh cốc, có phải là đã phát hiện ra điểm gì hay không?Không cần nói tới ông ta, Nhan Dược và Lộc U Minh lôi thôi cùng đi theo ở phía sau cũng là âm thầm cảm thấy bất an, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy có đại nhân vật tới đây dạo chơi vào buổi tối.Tối nay, Hướng Lan Huyên có vẻ như đặc biệt nhàn rỗi và tao nhã, cũng không có để ý đến trời đêm càng ngày càng khuya, không nhanh không chậm dạo bộ khắp nơi, trông có vẻ phù hợp với mái tóc xõa tung của nàng ta hiện tại.Trên thực tế đêm nay nàng ta chính là tới quấy rối, đạo lý rất đơn giản, không biết vị Thám Hoa lang kia muốn làm gì, nhưng không muốn để cho hắn im lặng không một tiếng động hoàn thành được việc đó.

Nếu sự việc đã thành thì sẽ không tiếp tục có hành động gì, sẽ không còn chuyện gì cho nàng nữa rồi, vạn nhất thật sự tới Linh cốc để mưu đồ gì đó, chỉ có gia tăng độ khó lên khiến cho hắn không dễ dàng đạt được, vậy thì đối phương mới sẽ có càng nhiều hành động, mà hành động càng nhiều thì cũng càng dễ dàng bộc lộ ra mục đích thực sự.Cho dù mục đích của vị Thám Hoa lang đó không có gì đặc biệt, nhưng dù sao hắn cũng là tài tử đệ nhất thiên hạ, xoay vòng vòng chơi đùa hắn trong lòng bàn tay mình, chẳng lẽ không phải là một chuyện thú vị sao?Nói chung, nàng ta không chút hoang mang, vì vậy nhòm người đi dạo rất lâu mới đi đến đầu cuối Linh cốc.Tại trên hai bên vách núi phía cuối khe núi đã có người xách đèn lồng đợi sẵn, đối đãi khách nhân chu đáo và chân thành, thể hiện đầy đủ sự tông trọng của Côn Linh sơn đối với Đại Nghiệp ty.Đứng ở sát mép vách núi, Hướng Lan Huyên nhìn xung quanh phía dưới vực sâu tràn ngập sương mù một hồi, hỏi: "Con Đằng tinh vẫn còn bị khóa ở phía dưới này sao?"Hoàn Đại trưởng lão than thở: "Mặc dù đã khai linh trí, nhưng còn chưa thông nhân tính, dễ dàng hành động tùy tiện, không khóa không được."

Hướng Lan Huyên đánh giá những dây xích sắt kia, hỏi: "Mất bao lâu nó mới có thể hóa thành hình người?"Hoàn Đại trưởng lão đáp: "Đại hành tẩu biết đó, Mộc linh có thể khai linh cũng đã rất hiếm thấy, có thể hóa hình hay không thì không chắc chắn.

Còn xem vào cơ duyên của chính nó đi."

Hai người đứng trò chuyện ở trên vách núi.Dán sát mình tại trên vách núi phía dưới, Dữu Khánh và Mục Ngạo Thiết thở cũng không dám thở, bởi vì động tĩnh nói chuyện phía trên không có chút nào che giấu, trong màn đêm, hai người bọn hắn có thể nghe được rõ ràng, trong đó có giọng nói của một nữ nhân mà hắn nghe quen tai, giọng nam nhiều lần xưng hô là "Đại hành tẩu" giúp cho hai người nhớ được nữ nhân này là ai.Hai người đoán rằng ngoại trừ nữ nhân kia của Đại Nghiệp ty đó ra cũng sẽ không có người khác, nghĩ lại cũng phải, người có thể đi vào Linh cốc tại thời điểm này khẳng định có địa vị không tầm thường.Bọn hắn đã tận mắt nhìn thấy bản lĩnh của Hướng Lan Huyên, đó là nhân vật nằm trong hàng ngũ cao thủ hàng đầu thiên hạ, đó là nhân vật có thể bay lượn tự do hơn cả chim nhỏ ở trên trời, tại phía dưới mí mắt nhân vật như vậy, hai người hắn nào dám có chút động đậy, thực sự là thở cũng không dám thở.Hai người một mực ngẩng cao đầu nhìn chằm chằm động tĩnh ở phía trên, ngoại trừ ánh đèn mờ mờ ảo ảo ra, kỳ thực bọn hắn cũng nhìn không thấy được gì, Dữu Khánh cũng chỉ có thể dùng Quan Tự quyết để gia tăng đề phòng.

Bình Luận (0)
Comment