Bán Tiên ( Dịch )

Chương 741 - Chương 741: Lên Hay Không?

Chương 741: Lên hay không?

Hoàn Ngọc Sơn không muốn tay không đi gặp Yêu vương, cũng muốn bắt được Dữu Khánh để tới báo cáo kết quả, nhưng không còn cách nào khác, cả một đêm trôi qua đều không phát hiện thấy bóng dáng của Dữu Khánh, có quỷ mới biết được hắn đã trốn đi đâu rồi, đến bây giờ cổng vào vẫn không có dấu hiệu mở ra, lão ta chỉ có thể đến tay không.Đương nhiên, lão ta cũng có thể không cần tới, có thể đánh cược vận khí, đánh cược sau khi bọn họ trốn đi, vị yêu vương này sẽ không tìm được bọn họ, nhưng mà đây là địa bàn của người ta, có thể đánh cược được không?Cho nên lão ta phải tới, lão ta tới để đối diện với sự việc, hi vọng có thể trao đổi thuận lợi, tranh thủ tìm kiếm cho các đệ tử Côn Linh sơn tiến vào đây có con đường sống.Nếu như thực sự không còn cách nào khác, nếu thực sự phải đánh nhau, vậy thì lão ta chỉ có thể là người đứng ra đầu tiên, tu vi của các đệ tử phía dưới là không thể đỡ được.Đứng ở trên ngọn cây, lão ta đã nhìn thấy Yêu vương ở trên khu quảng trường chạc cây.Nhìn thấy bầy ong bay lượn trước mắt, lão ta đại khái đã đoán được bản thể của Yêu vương là loài gì.Hoa y nam tử cũng nhìn thấy lão ta, cách không hơi đối nghịch nhìn nhau, mặc dù biết rằng tình trạng của mình vào lúc này có vấn đề lớn, nhưng y vẫn vung tay lên, đàn ong bay lượn xung quanh lập tức tách ra, tạo thành một lối đi trong không trung.Y, Hướng Chân, và hai gã nam tử ở trần đều nỗ lực ổn định trạng thái bên ngoài của mình.Hoàn Ngọc Sơn hít sâu một hơi sau, lắc mình bay xuyên qua, bay vào bên trong sân, hạ xuống tại trước mặt hoa y nam tử, cũng có chút ngạc nhiên nhìn Hướng Chân nhiều một chút, không biết vị này ở tại đây là tình huống như thế nào.Trong lòng chỉ đảo qua một chút, rồi chắp tay chào: "Hoàn Ngọc Sơn xin chào đại vương."

"Hoa y nam tử có phần kinh ngạc với thái độ của vị này, liền nở nụ cười như bình thường, tiếp lời nói: "Chỉ đến một mình? Không đưa người đến?"Hoàn Ngọc Sơn than thở: "Đại vương, chúng ta thật sự đã tận lực, không phải là ta không muốn đưa người đến, mà là tại trong thời gian ngắn như vậy, chúng ta thực sự tìm không được."

Hoa y nam tử chằm chằm nhìn lão ta một hồi, rồi cười hỏi: "Nói như vậy, là ta làm khó các ngươi sao?"Đối diện với câu hỏi này, Hoàn Ngọc Sơn trầm ngâm đáp: "Nơi này quá lớn, chúng ta không đủ nhân thủ."

Hoa y nam tử chợt quay sang hỏi Hướng Chân: "Hướng huynh đệ, ngươi cảm thấy là ta làm khó người khác sao?Hướng Chân nỗ lực kiềm chế ham muốn tình dục, không hiểu y hỏi lời này là có ý gì, bình tĩnh trả lời: "Không phải."

Hoa y nam tử tức thì tươi cười nói: "Ta và Hướng huynh đệ mới quen đã thân.

Nếu Hướng huynh đệ cũng đã nói ta không phải làm khó người khác, vậy nể mặt huynh đệ đây, ta sẽ cho các ngươi thêm một cơ hội, ta cho các ngươi thêm ba ngày nữa.

Ba ngày sau, nếu như các ngươi còn không thể đưa người đến đây, vậy thì đừng có trách ta!"Dứt lời, trên người đột nhiên bộc phát ra khí thế hào hùng như dời non lấp biển, đàn ong xung quanh đại thụ lập tức sợ đến mức rơi trái ngã phải, đã bị làm cho sợ hãi đến nỗi không thể bay được, rơi xuống ào ạt như mưa.Trốn ở nơi khuất quan sát, đám người Dữu Khánh tự nhiên cũng nhìn thấy được cảnh tượng rất đồ sộ này, đàn ong bao phủ bên ngoài thần thụ giống như một màn lụa rũ xuống.Hướng Lan Huyên đang nhìn chằm chằm, con ngươi đột nhiên co lại, trong mắt tràn đầy kinh hãi, dường như đã nhận ra gì đó."

Di, có khác thường rồi, đàn ong đã có khác thường rồi.

Lão Thập Ngũ, có phải có thể động thủ rồi hay không?"Nam Trúc nhịn không được hưng phấn mà cất tiếng reo nhỏ.Đằng yêu chính là nói như vậy, muốn biết phấn hoa có phát huy tác dụng hay không, chỉ cần nhìn xem đàn ong có khác thường hay không là biết, lúc này xuất hiện khác thường chẳng phải đã xác minh lời Đằng yêu nói sao?Đàn ong có khác thường thì liên quan gì đến việc động thủ? Hướng Lan Huyên quay đầu nhìn phản ứng của mấy người này, đã nhận ra việc này có liên quan với việc thu thập phấn hoa.Dữu Khánh liếc nhìn Nam Trúc với vẻ mặt ngao ngán, "Động thủ gì mà động thủ? Hoàn Ngọc Sơn thâm tàng bất lộ, ngay cả Hướng đại hành tẩu cũng không phải là đối thủ của lão ta, bây giờ lão ta ở trên đó, chúng ta động thủ thế nào, là ngươi tiến lên hay là ta tiến lên?"Nghe nói như thế, Nam Trúc chỉ có thể cười gượng, lý lẽ rất đơn giản, Hoàn Ngọc Sơn nhìn thấy bọn hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua, khẳng định là sẽ bắt lại.Hướng Lan Huyên đúng lúc lên tiếng nhắc nhở, "Ta không biết việc đàn ong có khác thường mà các ngươi nói tới là chuyện gì, nhưng ta có thể khẳng định, vừa rồi đàn ong có khác thường không liên quan tới chuyện các ngươi nói tới.

Đây hẳn là do tên Yêu vương kia phóng ra khí thế tạo ra kết quả chấn nhiếp.

Nhìn từ khí cơ đó, thực lực của Yêu vương rất cường đại, còn mạnh mẽ hơn cả Địa sư!"Nàng ta vừa nói ra những lời này, mấy người quay mặt nhìn nhau, đều biết rõ nếu đối phương đã nói như vậy, chắc hẳn không phải nói xằng nói bậy.Cũng giống như khi tu vi còn chưa phá Huyền, cần có "Lam sắc yêu cơ" để hỗ trợ thị giác, nhưng sau khi tu vi phá Huyền đến một cảnh giới nhất định, bất cứ lúc nào đều có thể mở pháp nhãn, việc dựa dẫm vào "Lam sắc yêu cơ" liền hạ thấp lại.Bọn hắn biết rõ, người đến tu vi cảnh giới như Hướng Lan Huyên, là có thể nhận thấy được một số thứ mà bọn hắn không nhìn thấy được.Vì vậy, bọn hắn càng thêm không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi...Trong khí cơ hào hùng đó, Hướng Chân cảm nhận được từ sâu xa có một loại cảm giác áp bức khiến người hít thở không thông, tâm thần rùng mình, chấn động!Trong mắt Hoàn Ngọc Sơn càng là tràn ngập hoảng sợ, lão ta có tu vi cảnh giới Cao Huyền, tự nhiên biết được đối phương phóng ra khí cơ cường đại như vậy là có ý nghĩa gì, khẳng định đã vượt qua cảnh giới Cao Huyền.

Lúc này lão ta mới biết được, ý nghĩ của mình lúc trước quả thực là trò cười, đối phương có thể nghiền nát mình bất cứ lúc nào.Cũng may hoa y nam tử không có duy trì áp bách lâu dài, khí cơ cường đại nhanh chóng được thu hồi.Cảm giác áp bức khiến cho không thở nổi đó vừa biến mất, Hoàn Ngọc Sơn và Hướng Chân đều thở phào nhẹ nhõm.Nhất là Hoàn Ngọc Sơn, mặc dù bị hù dọa một trận, nhưng dù sao cũng được cho thêm thời gian ba ngày, ít nhất xác suất tìm được vị Thám Hoa lang kia sẽ lớn hơn rất nhiều.

Lão ta lập tức chắp tay cúi đầu nói: "Tạ yêu vương khoan dung!Hoa y nam tử cười bình thản, "Ta sẽ không tiễn ngươi."

Hoàn Ngọc Sơn lập tức hơi khom người cáo từ, cũng không quên chắp tay với Hướng Chân, xem như là thể hiện cảm tạ.Khi tới đây, lão ta đã chuẩn bị sẵn sàng chịu chết một cách hào hùng, không ngờ tới còn có thể được khoan dung như vậy, lúc này lão ta thật sự cho rằng là nhờ mặt mũi của Hướng Chân, tự nhiên phải miễn cưỡng thể hiện thái độ.Đương nhiên, trước khi xoay người rời đi, lão ta còn nhìn mấy người tại đây nhiều hơn một chút, nhận thấy gương mặt mấy người này có vẻ ửng đỏ không bình thường, kể cả Hướng Chân.Nhưng lão ta cũng không suy nghĩ nhiều về điều đó, nhanh chóng lắc mình rời đi.Sau khi nhìn theo bóng người đi xa, A Xích lên tiếng hỏi: "Đại vương, hắn là được người quen cũ của ngài phái tới tìm hiểu sao?"Đang nhắm mắt, hoa y nam tử nỗ lực kìm nén dục vọng dâng trào, mở mắt lắc đầu nói: "Bất kể có phải hay không, chỉ cần có thể kéo dài được bao lâu thì cố gắng kéo dài bấy nhiêu, nỗ lực hết sức cho đến khi A Thanh và A Lam khôi phục bình thường."

Hướng Chân đã nghe ra được một chút bất thường, không hiểu, hỏi: "Thuốc kích dục này có vấn đề gì hay sao?"Đối với gã ta, thuốc này chỉ khơi gợi lên ham muốn tình dục khiến người khó chịu, dễ dàng sa đọa vào nhục dục, cho nên nó không gây ra tác hại gì quá nghiêm trọng cho gã, nhưng gã không biết rằng với ba vị Phong yêu này, hậu quả sau khi động dục sẽ rất nghiêm trọng, đã xem như ở trạng thái nửa phế.Thậm chí còn là vấn đề liên quan đến sự sinh tử, bởi vì lúc đó không thể xuất thủ được, nếu cưỡng ép sử dụng tới tu vi sẽ không khác gì tự bạo.Cho dù Hoa y nam tử tương đối tin tưởng gã ta, nhưng lúc này cũng không dám nói cho gã biết sự thật, chỉ cười khổ lắc đầu.Hướng Chân cảm thấy có gì đó không ổn, thử hỏi: "Có nên tìm một nơi nào đó tạm thời ẩn nấp một thời gian hay không?"Hoa y nam tử lần nữa lắc đầu, "Người quen cũ đã tới, rất quen thuộc tiên phủ, trốn là trốn không thoát, hiện tại đối phương không dám lộ diện, nói không chừng còn đang quan sát, chưa dám manh động, chỉ cần ta bỏ chạy, e rằng sẽ càng phiền phức."

Hướng Chân trầm mặc một hồi, nói: "Người quen cũ của ngươi, thực lực tại bên ngoài hẳn có thể xưng vương xưng bá, quá trình tiến vào tiên phủ cần gì phải làm phức tạp như thế? Nếu đã biết rõ phương pháp tiến vào, vì sao còn phải lợi dụng đám người "Trương Chi Thần" để mở ra động phủ?"Hoa y nam tử hơi suy ngẫm, khẽ gật đầu, dường như nghĩ ra điều gì đó, y lập tức quay đầu lại dặn dò A Xích và A Chanh: "Ra lệnh cho tộc quần tản ra tìm kiếm, tìm cho được tên ria mép đó."

A Chanh nhắc nhở: "Đại vương, với tình trạng của chúng ta hiện nay, tìm được cũng không thể đưa về."

Hoa y nam tử: "Tìm được thì lập tức tấn công, bị trúng độc tự nhiên sẽ đưa tới cửa."

Hiện tại, y trái lại không muốn phía bên Hoàn Ngọc Sơn tìm được đám người Dữu Khánh trước, sợ đám người Dữu Khánh nói ra lời không nên nói.

Nếu như để cho Hoàn Ngọc Sơn biết rõ bọn y đã trúng chiêu, vậy thì bọn y sẽ phải nguy hiểm.A Xích lập tức nói với Hướng Chân: "Còn xin Hướng tiên sinh nói cho biết tướng mạo cụ thể của bọn hắn, để ta dễ mô tả cho tộc quần, thuận lợi tìm kiếm và xác nhận."

Hướng Chân có chút do dự, không biết có nên làm chuyện bán đứng như vậy hay không.Hoa y nam tử vỗ vỗ vai gã; "Hướng huynh đệ yên tâm, Ta nhất định sẽ thực hiện những gì ta đã đồng ý với ngươi."

Hướng Chân suy nghĩ một chút, gật đầu, bắt đầu mô tả rõ cho A Xích biết về hình dạng của đám người Dữu Khánh.Lúc này, đàn ong bị rơi xuống đã bay lên trở lại, lúc trước chúng chỉ bị sợ hãi, không có bị thương.Đám người Dữu Khánh trốn ở dưới Thi Mao thảo quan sát phía trên, sau khi tận mắt nhìn thấy Hoàn Ngọc Sơn bay khỏi, đều trở nên do dự.Nam Trúc thì thầm: "Chuyện gì vậy chứ, lão ta cứ như vậy rời sao, tại sao không có chút động tĩnh tranh đấu nào chứ? Cao thủ như thế, nếu xuất thủ, chúng ta không có khả năng không cảm nhận được nha! Lão Thập Ngũ, chúng ta có lên hay không?"Dựa theo kế hoạch ban đầu, chỉ cần đàn ong xuất hiện tình trạng dị thường, bọn hắn liền sẽ xông vào Tiên cung xử lý ong chúa, tìm kiếm Thiên tuyền hoặc Nhân tuyền.Bây giờ, tình hình Hoàn Ngọc Sơn ra vào bình thường đã khiến cho bọn hắn có chút sợ ném chuột vỡ đồ.Dữu Khánh thì thầm: "Lẽ nào vị Hoàn trưởng lão đó không phát hiện thấy ong chúa trúng chiêu rồi sao?"Hướng Lan Huyên cuối cùng nhịn không được cất tiếng hỏi, "Có thể nói cho ta biết chuyện gì xảy ra hay không, có lẽ ta có thể tham mưu giúp các ngươi một chút."

Dữu Khánh hơi chút suy nghĩ, cảm thấy dù sao thì những gì không nên để cho thấy cũng đã bị nữ nhân này nhìn thấy được, hắn lập tức giải thích, "Ong chúa có thói quen ăn nước mật, và phấn hoa đó có thể khắc chế ong chúa, khi đám ong đến đây lấy mật trở về trong tổ, chúng sẽ bị dính phải phấn hoa lên người."

Lời nói kết thúc ở đây, hắn tin tưởng người không ngốc sẽ có thể hiểu được là chuyện gì đang xảy ra.Hướng Lan Huyên lập tức nhíu mi, trong lòng vô cùng kinh ngạc, đám người này vậy mà còn nắm giữ được thói quen sinh hoạt của Yêu vương, quả nhiên là đã có chuẩn bị trước khi đến.Sau khi tạm bỏ qua tạp niệm, nàng ta suy nghĩ một chút, hỏi: "Ta thấy ong chúa còn có thủ hạ, hai nam hai nữ, bọn họ cũng sẽ ăn nước mật sao?"Dữu Khánh chần chừ đáp: "Không biết."

Hướng Lan Huyên không thể không nhắc nhở, "Bốn thủ hạ của hắn có thực lực rất mạnh, ít nhất đều là cảnh giới Cao Huyền.

Chỉ cần có một kẻ không trúng chiêu, liền có thể xử lý toàn bộ chúng ta, ngươi xác định muốn xông vào trong đó?”Dữu Khánh tức thì do dự."

Mẹ nó."

Nam Trúc nhịn không được gãi gãi mặt lẩm bẩm.Đằng yêu chưa từng đề cập đến việc ong chúa còn có thủ hạ thực lực cao cường như thế, hơn nữa còn không chỉ có một.Bỗng nhiên, ánh mắt mấy người tập trung nhìn tới thần thụ, nhìn thấy có vô số ong ngũ sắc bắt đầu tản ra bay đi bốn phương tám hướng, hầu hết chúng đều bay xuống thấp, tìm kiếm sát mặt đất.Mấy người trong lòng căng thẳng, nhanh chóng co đầu lại, dùng Thi Mao thảo che phủ kín kẽ, lén lén nhìn ra qua khe hở...Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chốc đã hết nửa ngày, sau khi giao tiếp với đàn ong, A Xích tiến lên báo cáo, "Đại vương, cho đến bây giờ vẫn chưa phát hiện được mục tiêu."

Đang khoanh chân tĩnh tọa, hoa y nam tử chỉ chỉ về phía Hướng Chân, hỏi: "Mấy người mà hắn nói tới, không tìm được được kẻ nào sao?"A Xích: "Không có."

Hoa y nam tử rơi vào trầm mặc, rồi bỗng nhiên nhấc tay vỗ vỗ trán, "Sơ sót rồi, nếu đối phương đã biết rõ khuyết điểm của chúng ta, hẳn phải biết làm sao để tránh bị chúng ta tìm kiếm.

Lập tức thông báo cho tộc quần, đừng có tránh những nơi có Thi Mao thảo, phải tìm kiếm cẩn thận.

Cả nơi có thể thu thập phấn hoa Tiêu Hồn, cũng phải được kiểm tra kỹ càng."

Bình Luận (0)
Comment