Bán Tiên ( Dịch )

Chương 772 - Chương 772: Trà Trộn Vào Bang Phái

Chương 772: Trà trộn vào bang phái

Đối với hai vị được gọi là nhân trung long phượng này, những người khác rõ ràng là có cách nhìn khác.Dữu Khánh và Mục Ngạo Thiết cũng không có đặt nặng, người ta chỉ là nói lời khách sáo mà thôi, sao có thể tin là thật.Tuy nhiên, mặc dù người ta phóng khoáng như vậy nhưng Dữu Khánh không có thoải mái như người ta, hắn vội nói: "Tam đương gia, việc gia nhập chưa cần vội vàng, trước khi gia nhập ta có mấy vấn đề muốn hỏi cho rõ ràng."

Tào Định Côn cười ha hả, thể hiện hiểu được sự băn khoăn của hắn, "Nếu như ngươi gia nhập mà không hỏi gì cả, ta ngược lại cũng không dám nhận a.

Hỏi đi, có vấn đề gì cứ việc hỏi."

Dữu Khánh không khách sáo, hỏi thẳng: "Ta nhớ được Tam đương gia có nói, quý bang có thể ra vào tự do, có phải ý là, sau khi chúng ta gia nhập vào quý bang thì có thể rời khỏi bất kỳ lúc nào hay không?"Tào Định Côn trầm mặc một hồi, rồi hỏi ngược lại: "Còn chưa có thỉnh giáo tôn tính đại danh của hai vị huynh đệ?"Dữu Khánh: "Chu Khánh."

Mục Ngạo Thiết: "Trương Tùy."

Hai người đều đã quên đây là lần thứ mấy mình dùng tới tên giả để xông pha bên ngoài.

Người khác ra ngoài xông pha giang hồ đều là để dương danh thiên hạ, mở miệng ra là đi không thay tên ngồi không đổi họ, đại loại như vậy, còn bọn họ thì ngược lại, xông pha đến bây giờ cũng không xông pha ra được cái gì, đi đến đâu cũng không dám báo tên thật.Cũng không còn cách nào khác, hắn bị sai lầm trong cách xuất hiện trên sân khấu, ngay khi xuất hiện trên sân khấu hắn đã có danh tiếng quá lớn, vừa ra giang hồ liền bị thế lực lớn mạnh nhất thiên hạ theo dõi."

Thì ra là Chu huynh và Trương huynh."

Tào Định Côn vui vẻ nói một câu khách sáo, sau đó trầm ngâm rồi nói: "Chắc hẳn Chu huynh và Trương huynh đều có thể nhận thấy được, Hạt Tử bang chúng ta có phần không giống với các bang phái ở những địa phương khác.

Thực ra, không chỉ Hạt Tử bang chúng ta, toàn bộ bang phái tại khu vực Khối Lũy thành này đều không khác lắm.Người tới Khối Lũy thành này đều là vì các bảo bối tại Thiên Tích sơn.

Tất cả đều nhìn thấy được sự hỗn loạn tại Thiên Tích sơn, mục đích kéo bè kết cánh chỉ vì đoàn kết sưởi ấm.Mọi người đến đây chính là để kiếm tiền.

Nếu thật sự nói là vì muốn gây dựng đại nghiệp bang phái, sẽ không người nào muốn gia nhập vào.

Nếu là ai đã phát tài, cảm thấy mục đích đã đạt được, muốn rời đi tự nhiên là có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Nhưng cũng cần cảnh cáo trước, có thể tùy ý rời đi phải là sau khi hoàn thành công chuyện hoặc là không có việc gì.Ngươi không thể đang trên đường làm việc rồi nói rằng bởi vì cảm thấy nguy hiểm mà rời khỏi, đó chẳng khác gì làm dao động quân tâm, mọi người sẽ lập tức tan tác chim muông, vậy thì làm sao có thể đoàn kết nương tựa được nữa? Rất dễ dàng hại chết người khác.Cho nên, quy tắc tối thiểu vẫn phải có, một khi có con đường phát tài, mọi người đã thương lượng cùng nhau hành động, như vậy nếu ngươi không tham gia thì thôi, một khi đã bằng lòng tham gia, thì trong quá trình hành động phải tuân thủ quy tắc, nếu ai dám tự ý chạy trốn hoặc dao động quân tâm, mọi người tất nhiên cùng tru diệt nó.Đừng tưởng rằng chạy trốn rồi sẽ không sao, có bản lĩnh thì cả đời đừng để chúng ta tìm được, nếu không, sớm muộn gì cũng phải tính khoản nợ này.

Chu huynh, Trương huynh, đây là quy định gia nhập.

Các ngươi suy nghĩ đi, bằng lòng gia nhập thì gia nhập, không muốn gia nhập cũng không ép buộc."

Sư huynh đệ hai người nhìn nhau, Dữu Khánh hỏi tiếp: "Nói cách khác, thời gian không cùng nhau hành động, mọi người đều tự do, ai muốn làm gì thì làm, cũng có thể rời khỏi Hạt Tử bang bất cứ lúc nào?"Tào Định Côn gật đầu: "Đúng là ý này, nhưng tự do cũng có giới hạn, không có khả năng cho phép làm bậy không giới hạn.

Tiền đề là ngươi không thể làm ra chuyện gì gây bất lợi cho Hạt Tử bang, ngươi không thể nhân danh Hạt Tử bang để làm xằng làm bậy rước tới phiền phức cho mọi người."

Đã hiểu rồi, sư huynh đệ nhìn nhau lần nữa, những điều kiện này không điểm nào quá đáng, hoàn toàn có thể chấp nhận.Nhưng Dữu Khánh lại tiếp tục hỏi: "Nếu thật sự kiếm được tiền, mọi người làm sao phân chia?"Nghe được lời này, trong lòng Mục Ngạo Thiết thầm thở dài, không phải là vì để thuận lợi tìm hiểu tin tức mới đến trà trộn vào bang phái sao? Tại sao lại quan tâm đến việc chia tiền như thế nào rồi chứ?Y đã biết nếu có cơ hội tiện thể phát tài, lão Thập Ngũ sẽ không bỏ qua.Đương nhiên, chính y cũng không phản đối.Tào Định Côn vung tay lên, "Sau khi có thu hoạch, trước tiên giao nộp một phần mười cho bang phái, dù sao bang phái cũng cần phải chi tiêu để tìm kiếm các loại tin tức.

Còn lại chín phần mười thì dành cho các thành viên tham gia, người không tham gia là không có tư cách được chia.

Thành viên tham gia thì được chia theo mức độ ra sức."

Dữu Khánh lập tức truy hỏi: "Làm sao đánh giá được mức độ ra sức nhiều hay ít?"Tào Định Côn: "Không có đánh giá, cân nhắc gì cả, thỏa thuận xong giá cả mới làm việc.

Ví dụ như cái cửa hàng kia..."

Gã ta chỉ tay về phía một cái cửa hàng Thiêu Sơn Lang.Đám người Dữu Khánh thuận theo hướng tay nhìn tới, phát hiện thấy chính là đang chỉ cửa hàng của Nam Trúc.Rồi nghe Tào Định Côn nói: "Nếu như gặp chuyện muốn bắt lấy cái cửa hàng đó, ai có thể bắt được, công việc này được lấy năm phần mười thu hoạch, có người nào đi làm hay không? Không người nào làm thì tăng thêm, sáu phần mười, có ai đi làm không nào? Nếu như Chu huynh ngươi đi bắt được, sau việc ngươi được lấy sáu phần mười thu hoạch, phần còn lại mọi người hoặc chia đều, hoặc tiếp tục làm theo cách này.

Nói chung chính là trước đó nói rõ ràng, đã có thương lượng, sau việc đừng có ai hối hận, nếu không mọi người cùng nhau xử lý nó.

Hai vị, ta nói như vậy, các ngươi có hiểu được không?"Ở trong cửa hàng, Nam Trúc và Bách Lý Tâm phát hiện thấy bên này đang nhìn chằm chằm về phía bọn họ, tức thì có phần khẩn trương, không biết là có chuyện gì.Thì ra là trước tiên thương lượng xong giá rồi mới làm việc, việc này quả thực ổn thỏa hơn nhiều so với chuyện xong việc mới phân chia.

Dữu Khánh lập tức gật đầu nói: "Như vậy cũng rất ổn.

Được, hai chúng ta gia nhập vào Hạt Tử bang."

"Ha hả!" Tào Định Côn vỗ tay cất tiếng cười lớn, bộ dạng chào đón nồng nhiệt, gã ta quay lại giơ tay lên vẫy vẫy, "Tới, phát y phục cho hai người mới gia nhập."

Phát y phục? Hai người Dữu, Mục lập tức nhìn nhìn đồng phục mà bọn họ đang mặc trên người, bên trên có thêu hình những con bọ cạp, vừa nhìn liền biết là người của Hạt Tử bang.Một nam tử ngồi trên một cái bao lớn ở bên cạnh, nghe nói vậy thì lập tức ngoắc tay với sư huynh đệ hai người, "Tới đây, tới đây chọn y phục."

Dữu Khánh lập tức sinh ra cảnh giác, lo lắng đụng phải trò lừa đảo dùng phương thức kéo bè kết cánh để gạt người mua y phục, hắn lập tức hỏi: "Bộ y phục này bao nhiêu tiền một bộ?"Tào Định Côn đẩy vai hắn một cái, "Lão đệ suy nghĩ nhiều, người của mình, một bộ y phục cần gì tiền, cấp miễn phí, không phải trả tiền."

Nghe nói không phải trả tiền, sư huynh đệ hai người liền thở phào nhẹ nhõm, lập tức đi đến, mỗi người lựa chọn một bộ, vắt trên cách tay để làm dự phòng.Nào ngờ Tào Định Côn đi tới nhắc nhở, bảo bọn hắn thay đổi ngay bây giờ, mặc vào liền chính là người của Hạt Tử bang, về phần chiếc áo khoác bọn hắn đang mặc trên người, được yêu cầu hủy ngay tại chỗ.Lí do cũng rất thẳng, đối với việc tùy ý trốn tránh ít nhiều sẽ gây ra ảnh hưởng.Được rồi, cũng không dễ từ chối với lí do này, sư huynh đệ hai người đành phải làm theo, thay đổi một bộ y phục Hạt Tử bang màu đen.Không mặc không cảm thấy gì, sau khi mặc vào liền cảm thấy có chút quê mùa, không phải vấn đề về y phục, mà là vấn đề về hoa văn trang trí trên y phục, cảm thấy trên này thêu quá nhiều hình những con bọ cạp màu vàng đất.Trước ngực hay phía sau lưng đều có, bò cạp trước ngực lớn nhất, cũng là con dễ thấy nhất.Sau đó là hai vai, mỗi bên một con, hai tay áo mỗi tay một con, tại bốn góc áo cũng có thêu hình bò cạp.Đây thực sự là đi đâu mọi người đều có thể nhận ra là người của Hạt Tử bang."

Cũng rất vừa người."

Tào Định Côn cười ha hả, sau đó nghiêm chỉnh nói cho bọn hắn biết, "Nếu rời khỏi bản bang, bất kể cũ nát như thế nào đều phải trả lại, hoặc là để chúng ta nhìn thấy đã bị hủy đi, không thể để cho người nào mặc ra bên ngoài giả danh lừa bịp."

Sư huynh đệ nhìn nhau, bộ y phục này rất khó làm giả sao? Loại bang phái ô hợp như thế này, có tư cách để người ta ra ngoài giả danh lừa bịp sao?Thay xong y phục, lại hủy đi y phục, tạm thời cũng không có chuyện gì khác, một đám người đứng đó chờ đợi.Sau một lúc chờ đợi, Dữu Khánh nhịn không được tiến tới hỏi, "Tam đương gia, không biết vị nào là Đại đương gia và Nhị đương gia?"Tào Định Côn hất hất cằm về phía khu vực nhấp nhô, lộn xộn giống như phế tích, "Mấy người Nhị đương gia đang ở chỗ sâu trong Thiên Tích sơn.

Đợi chút nữa tự nhiên sẽ dẫn các ngươi đến làm quen."

Dữu Khánh không chú ý tới trong lời nói có hàm nghĩa khác, a một tiếng, hỏi tiếp: "Chúng ta đang đợi gì vậy?"Tào Định Côn nhìn nhìn sắc trời, "Chờ qua giờ Thìn rồi xuất phát.

Nói không chừng còn có người tới gia nhập vào bản bang, chờ một chút đi."

Dữu Khánh ngẩn người, đã hiểu được, xem ra tại trong Khối Lũy thành, vị này phát ra không ít tín vật chắp nối, ngay lập tức hắn nhìn về phía những thành viên Hạt Tử bang khác.

Sau một hồi quan sát, hắn nhận thấy mọi người nơi đây đều không nói chuyện với nhau, giống như đều không quen biết nhau.

Lúc này hắn liền biết, mấy chục người này có lẽ đa số đều giống như bọn hắn, đều là người vừa mới gia nhập vào.Chỉ một lần liền phát triển thêm mấy chục người, làm gì vậy? Trong lòng hơi có chút nghi hoặc, hắn hỏi: "Tam đương gia, có bản đồ trong thành hay không vậy?"Tào Định Côn ngạc nhiên quay đầu lại, "Bản đồ? Có, làm gì?"Dữu Khánh chỉ chỉ vào mình và Mục Ngạo Thiết, căn cứ vào nguyên tắc có thể tiết kiệm được thì tiết kiệm, hắn nói: "Không làm gì cả, chỉ là không có tiền, mua không nổi bản đồ.

Có thể cho chúng ta hai tấm hay không?"Hắn muốn bốn tấm, định lấy giúp cho Nam Trúc và Bách Lý Tâm, nhưng thấy không thích hợp.Lần đầu đụng tới người tìm mình hỏi thứ này, Tào Định Côn hơi chút do dự, nhìn những ánh mắt ở xung quanh đang nhìn tới mình, cuối cùng cũng không so đo, gọi hai người tới đây, bảo họ lấy bản đồ trên người ra, đưa cho hai người bọn hắn.Vừa cầm được bản đồ vào tay, hai sư huynh đệ liền biết là hàng giá rẻ, hẳn phải là loại do Thiêu Sơn Lang bán ra, không phải loại dùng bền chống nước chống cháy rất tinh xảo được bán trong thành, nhưng mà có miễn phí là được rồi, không có tư cách kén cá chọn canh.Nào ngờ hai người vừa lấy được, lập tức những bang chúng khác cũng tụ tập tới một ít, cũng vây quanh Tào Định Côn hỏi bản đồ.Người tiếc tiền đến nỗi ngay cả tấm bản đồ cũng không mua, vừa nhìn liền biết đều là đám người nghèo.Lần này Tào Định Côn từ chối không chút do dự, "Chư vị, trên người chúng ta làm sao có thể mang nhiều bản đồ như vậy, không còn nữa."

Vì thế, gã ta quay đầu lại nhìn về phía hai sư huynh đệ dặn dò một câu, "Nếu như muốn rời khỏi Hạt Tử bang, phải trả lại cả bản đồ."

Dữu Khánh gật đầu thể hiện đã biết rồi, nhưng trong lòng thì cảm thấy khinh thường, một tấm bản đồ giá trị nhiều nhất chỉ mấy nghìn lượng mà cũng tiếc không chịu phát, không biết xấu hổ còn tự xưng bang phái gì đó.Thời gian từng chút trôi qua, mọi người tiếp tục chờ đợi, không đợi được ai cầm tín vật tới nhập bọn, trái lại có mấy kẻ xa lạ chủ động tới dò hỏi, tỏ ý muốn gia nhập vào, nhưng đều bị Tào Định Côn dứt khoát từ chối.Mặt trời nghiêng chiếu trên bầu trời, vừa trôi qua giờ Thìn, Tào Định Côn không đợi tiếp nữa, phất tay cất tiếng kêu gọi, dẫn theo một đám người xuất phát, xông về phía chỗ sâu trong phế tích.Nam Trúc nhanh chóng đi ra khiêng cửa hàng lên, cong mông cong đít đuổi theo, nhưng mà có gánh nặng trên người, không thể đuổi kịp, cũng may mà có Dữu Khánh và Mục Ngạo Thiết để lại ký hiệu quen thuộc dọc trên đường.Bách Lý Tâm cũng không núp trong cửa hàng được nữa, tại một vị trí kín đáo trên đường đi, nàng chui ra cửa hàng, rất nhanh đuổi theo, theo dõi từ xa xa, và cũng làm dẫn đường cho Nam Trúc theo ở mặt sau.Trên lô gia tầng cao nhất của Thạch Tâm cư, một chiếc ghế tựa đặt trên chiếc thảm lông, lão bản nương Liên Ngư nằm ở trên đó, vắt chéo chân trần, lật sách xem, trên bàn nhỏ bên cạnh đặt trái cây và rượu, vẻ ngoài yểu điệu quyến rũ phối với dáng vẻ tĩnh tâm xem sách, thực sự là có một sức quyến rũ khác lạ.Hổ Nữ từ trong phòng đi ra, ngồi quỳ tại bên cạnh ghế, lắc lắc đuôi bẩm báo: "Tên Trương Chi Thần đó gia nhập một bang phái tên là Hạt Tử bang, và đi theo vào trong núi rồi.

Không biết hắn muốn làm gì."

Liên Ngư ít nhiều có phần ngạc nhiên, "Vậy thì sắp xếp người trà trộn vào trong cái bang đó theo dõi xem, để xem đến cùng thì chuyện gì xảy ra."

Hổ Nữ cười khổ, "Trong lúc nhất thời đúng là không dễ trà trộn vào đó.

Hạt Tử bang chỉ nhận người mà bọn họ lựa chọn gia nhập, không nhận người chủ động muốn gia nhập.

Người của chúng ta đã thử rồi nhưng không thể trà trộn vào.

Muốn trà trộn vào được e rằng cần phải thiết kế kỹ càng một chút mới được."

Liên Ngư: "Nếu là phiền phức, vậy thì theo dõi sát sao cũng được, còn không thể theo dõi thì quên đi.

Đệ nhất nhân Triêu Dương đại hội cũng không đáng giá chúng ta đầu tư quá lớn sức lực.

Dù sao trong núi rất nguy hiểm."

Hổ Nữ: "Hiện nay đã phái người âm thầm đi theo.

Đúng rồi, tên mập mạp và người chắp nối đi cùng sau đó đã biến thành Thiêu Sơn Lang, có lẽ là đang giả mạo.

Hiện tại cũng đang khiêng Thiên Nhai các đuổi theo Trương Chi Thần."

Lần này Liên Ngư khép sách lại đặt trước ngực, có chút giật mình, "Lá gan không nhỏ a, dám giả mạo Thiêu Sơn Lang.

Bọn họ muốn làm gì chứ?"Loại chuyện này, cho dù là Thành chủ Nhiếp Nhật Phục của Khối Lũy thành cũng không dám dễ dàng giả mạo.Hổ Nữ: "Không biết."

Liên Ngư trầm ngâm đứng dậy, chân trần bước mấy vòng lui vào trong lô gia, rồi chậm rãi nói: "Còn có người chắp nối nữa sao? Người có thể xử lý việc giả mạo e rằng không đơn giản.

Vậy thì bỏ nhiều sức lực một chút nhìn chăm chú vào, để xem bọn hắn rốt cuộc muốn làm gì."

Bình Luận (0)
Comment