Bán Tiên ( Dịch )

Chương 882 - Chương 882: Quay Trở Lại (1)

Chương 882: Quay trở lại (1)

Chờ chút sao? Nam Trúc cũng muốn chờ lắm chứ, chỉ là không biết đám người phía trước đang nhìn mình chằm chằm có đồng ý hay không.

Theo lý thuyết, mình là "Thiêu Sơn Lang", chắc hẳn không có vấn đề?Rất nhanh, gã liền phát hiện thấy ánh mắt những người đó không có hứng thú gì với mình và Tam Túc ô trên vai mình, trái lại, dường như đều chăm chú nhìn Bách Lý Tâm.Có ý gì? Nam Trúc liếc mắt nhìn về phía Bách Lý Tâm, lập tức phát hiện ra vấn đề, cung tên trên tay Bách Lý Tâm quá nổi bật, người giấu tại trong áo choàng với mũ trùm đầu cũng khó thể che giấu được thân phận Đại tiễn sư Huyền cấp của nàng.Trên thực tế, đối với đại đa số tu sĩ mà nói, Đại tiễn sư không phải là phổ biến, thậm chí còn có thể nói là rất hiếm thấy, chiếm tỉ lệ quá thấp trong toàn bộ giới tu sĩ, bình thường gần như không nhìn thấy, là loại không ngoài ra nếu không có lệnh, họ không có đi lại khắp nơi, nhất là tại nơi như Thiên Tích sơn này.Tại trong Tu Hành giới, Đại tiễn sư về cơ bản đều là loại người có xuất thân, có nơi đến, có lẽ không có nhiều tiền bằng những người phát tài tại Thiên Tích sơn, thậm chí còn rất nghèo, tài nguyên tu hành mà họ thường nhận được đều là do phân phối và cung cấp, nhưng họ lại cao cấp và chuyên nghiệp hơn hẳn loại người chỉ biết đánh đánh giết giết, cướp tới đoạt lui tại Thiên Tích sơn này.Đã từng có người Thiên Tích sơn đắc tội với Đại tiễn sư, kết quả rước tới một trận bao vây càn quét thực sự hung dữ, tuyên bố rằng là để tiêu diệt đạo phỉ, cái gì mà bang phái này bang phái kia, cái gì mà bang chủ này Thượng Huyền cảnh giới bang chủ kia cảnh giới Thượng Huyền, hết thảy đều bị tiêu diệt, còn xông vào Khối Lũy thành để bắt người.Không khác gì giẫm đạp lên quy tắc của Khối Lũy thành.

Nghe nói, thành chủ lúc đó cũng chỉ có thể bóp mũi chấp nhận, làm như không có chuyện gì xảy ra, để mặc cho người ta càn quét xong rồi bỏ đi.Bách Lý Tâm cũng đã nhận ra vấn đề, nàng không muốn bộc lộ thân phận Đại tiễn sư, nhưng con Tam Túc ô này không hề nhắc nhở tiếng nào, hại bọn họ đâm đầu vào đám người trước mắt, bây giờ cho dù có thu hồi cung tên cũng không còn ích lợi gì.Lúc này, trong lòng Nam Trúc phát ra từng trận kêu gào, một nữ Đại tiễn sư đang du lịch bên ngoài, người có lòng để ý tới không khó đoán ra được thân phận, lại thêm với vóc dáng của gã, người có tâm cũng không khó đoán ra được gã là ai.

Việc giả mạo Thiêu Sơn lang này e rằng không thể che giấu được rồi.Gã đã hối hận, hối hận không có nghe lời Dữu Khánh, không nên bất chấp tất cả xông xuống Vạn Hác trì.Nhưng theo tình hình trước mắt, không phải hoàn toàn không có chỗ tốt, một Đại tiễn sư, một Thiêu Sơn lang, mấy bang phái ô hợp này hẳn là không dám hành động thiếu cân nhắc a?Đương nhiên, gã cũng tìm được lí do để an ủi bản thân, chỉ cần cởi bỏ được bí mật của eo bài, chỉ cần mình nắm giữ được một kiện pháp bảo tiên gia, mình sẽ không cần sợ hãi người nào, cho dù mình giả mạo Thiêu Sơn lang, người khác lại có thể làm gì?Trong đám người, một ít thành viên Phi Ưng bang cảm thấy nhìn Nam Trúc có chút quen mắt, kể cả Đoạn Vân Du, giống như đã từng gặp được ở đâu đó.Có một người chợt nhớ tới, lập tức tiến đến bên cạnh Đoạn Vân Du, cất tiếng nhắc nhở, "Là tên Thiêu Sơn lang ở ngoài rìa sa mạc chỗ Thần miếu."

Nghe nhắc như thế, Đoạn Vân Du đột nhiên nhớ lại, đúng vậy, chính là tên Thiêu Sơn lang đó, đã từng nhìn thấy khi chạy vượt qua, y có chút nghi hoặc, "Hắn chạy đến đây làm gì?"Trong mấy vị bang chủ tọa trấn chỉ huy tại bên ngoài chín lối đi, bang chủ Tinh Nguyệt bang tiến đến với sự tháp tùng của Tạ Nhi, sau đó Thân Vô Không và Trầm Kim Thiền cũng đến theo.

Chỉ có Ngụy Ước hành động thận trọng, không dám đến gần trước mặt mấy người đó, tuy nhiên, y vẫn ra hiệu cho thủ hạ tâm phúc Vinh Dật đi đến nghe ngóng thông tin.Đi đến trước mặt Nam Trúc, nhìn thấy tấm bảng tên đeo trước ngực Nam Trúc, Cô Dương ít nhiều có chút kinh ngạc, lịch sự hỏi: "Nhị vị một người là Thiêu Sơn lang, một người là Đại tiễn sư sao?"Hai vị bang chủ vừa theo tới cũng đã nhận ra.Nếu đã không thể không đối mặt, Nam Trúc không có gì phải e sợ nữa, trước tiên phải vượt qua một cửa trước mắt rồi nói tiếp.Chỉ cần không động thủ, gã thực sự không sợ những người này, gã bình thản cười hỏi, "Không lẽ còn có người dám giả mạo sao?"Bách Lý Tâm giấu mình trong chiếc áo choàng, vành nón che nửa dung nhan, cũng rất bình tĩnh.

Nàng là đệ tử danh môn, tâm lý có cảm giác về sự ưu việt khắc trong xương cốt, nên nàng kinh thường đám ô hợp này.Cô Dương xua tay, "Không đến mức như vậy, chỉ là cảm thấy kỳ quái, Thiêu Sơn lang thường kèm theo cửa hàng, Đại tiễn sư hiếm khi lang thang một mình, huống chi còn là xuất hiện tại đây."

Nam Trúc: "Cửa hàng nằm ngay bên cạnh Vạn Hác trì.

Ta cũng rất muốn khiêng cửa hàng cùng theo vào đây, nhưng điều kiện đường đi chật hẹp tối tăm nơi này không cho phép, nếu như nơi nào đều rộng rãi như trước mắt thì hay rồi.

Về phần nàng..."

Gã chỉ chỉ tới Bách Lý Tâm, hỗ trợ giải thích, "Đi ra giải sầu, trên đường đi hai ta gặp nhau, kết bạn cùng đi."

Trầm Kim Thiền lịch sự chắp tay chào, chủ yếu là đối với Bách Lý Tâm, về phần Nam Trúc, y thực sự không quá để vào mắt, cũng không đáng giá để y hạ thấp sự tôn quý.Theo quan điểm của bọn họ, Thiêu Sơn lang kỳ thực không có thành quả gì, chỉ là được công ước của Tu Hành giới bảo vệ mà thôi.

Nhưng Đại tiễn sư thì khác, đủ để miệt thị bọn họ, tự cao tự đại tại trước mặt người ta khiến người ta tức giận là rất dễ rước họa vào người.

Một khi để cho đám nghèo kiết hủ lậu này lấy cớ tìm đến kiếm tiền, đó chính là trận chiến hung hiểm, cho dù bọn họ có tranh đoạt thành công, nắm giữ Đồng Tước hồ thì vẫn phải xong đời, Nhiếp Nhật Phục cũng không dám bảo vệ bọn họ.Sau khi lịch sự hành lễ chào xong, y hỏi: "Không biết nhị vị đến đây làm gì?"Nam Trúc vẫn tươi cười vui vẻ như trước, đáp lời, "Ta là Thiêu Sơn lang, tới đây còn có thể đề làm gì? Đơn giản là mua hoặc bán.

Còn nàng, nghe nói dưới này có sự kiện hoành tráng, mời ta kết bạn xuống đây mở rộng tầm mắt."

Nói đến đây, gã xua tay áo, "Chúng ta không có đăng kí tham gia sự kiện Đồng Tước võ, các ngươi cứ tranh đoạt đi, không có liên quan gì với chúng ta.

Chúng ta chỉ đến đây xem náo nhiệt."

Bách Lý Tâm hùa một câu, "Xem náo nhiệt mà thôi."

Thì ra là đến xem náo nhiệt, cho dù mấy vị bang chủ không thích có người đến xem bọn họ biểu diễn làm trò, nhưng cũng không thể đuổi người ta đi, tuy nhiên nhìn chung đã yên tâm rồi.Biết không phải là người cùng đường, không đi chung được trên một lộ, sau khi khách sáo mấy câu, trao đổi tên xong, bọn họ mời hai vị khách cứ tự tiện, rồi trở về vị trí.Từ đầu tới cuối, mấy vị bang chủ đều không quá quan tâm tới con Tam Túc ô trên đầu vai Nam Trúc, giá trị của con Tam Túc ô này quả thực không đủ làm cho bọn họ để vào mắt, ít nhất là không đáng để bọn họ đi cướp giật từ trên người Thiêu Sơn lang.Dù sao cũng đã như vậy, Nam Trúc và Bách Lý Tâm không khách sáo nữa, bắt đầu cất bước đi nhìn xem chín lối vào.Nhìn cảnh tượng khắp nơi bận rộn giống như tại công trường thi công, hai người có phần không hiểu, khi đi ngang qua Thân Vô Không thì Nam Trúc còn cố ý cất bước đến gần hỏi, "Thân bang chủ, các ngươi đang làm gì vậy?"Thân Vô Không không muốn để ý đến gã, nhưng khi nhìn thấy Bách Lý Tâm kết bạn đi cùng thì vẫn ứng phó một câu, "Các bang phái tụ tập nơi này, đương nhiên là vì tranh đoạt."

Nam Trúc nhìn trái nhìn phải, bừng tỉnh hiểu ra: "Đang tìm Thiềm vương sao? Có thể tụ tập cùng nhau tìm như vậy à?"Gã có phẩn không hiểu nổi, ở đây tập trung đông người như vậy vẫn tìm không ra, còn có cần phải bận rộn bát nháo thế này sao?Thân Vô Không cười bình thản, lười lí luận với kẻ vô tri, hỏi ngược lại gã, "Nghe nói các lối ra vào phía bên ngoài đều đã bị Sơn Hải bang phong tỏa rồi, các ngươi làm sao vào được?"Nam Trúc kinh ngạc, "Phong tỏa? Tại sao chúng ta không thấy?""Không có?"Thân Vô Không ngạc nhiên, còn chưa kịp định thần lại, Nam Trúc đã kêu gọi Bách Lý Tâm rời đi.Thiêu Sơn lang với con chim đứng trên vai, Đại tiễn sư cầm cung cầm trên tay, cả hai tản bộ tiến vào trong lối đi từ chín cửa vào.

Bình Luận (0)
Comment