Liên Ngư liếc mắt nhìn Dữu Khánh ở bên cạnh đang bối rối vuốt vuốt ria mép nhìn bầu trời, rồi quay sang cười cười với hai người đang khách khí: "Nhị vị bang chủ, có gì chỉ giáo hay sao?""Sao dám."
Trầm Kim Thiền khiêm tốn đáp một câu, rồi cũng liếc mắt nhìn Dữu Khánh ở bên cạnh, "Lão bản nương, có thể mượn một bước nói chuyện hay không?"Liên Ngư đại khái đã đoán được bọn họ muốn nói gì, khẽ cười nói: "Nếu như là việc kéo bè kéo cánh, vậy thì không cần phải giấu giấu giếm giếm, mọi người đều hiểu rõ."
Nếu đã là như thế, Trầm Kim Thiền đành phải nói thẳng: "Ta biết lão bản nương từ trước đến nay luôn duy trì trung lập giữa các bang phái, nhưng tình hình nơi này lại khác, phụ nhân đó chia chúng ta thành sáu nhóm, ép bọn ta phải cạnh tranh với nhau, chỉ cho phép hai nhóm người thắng được rời đi.
Ta và Thân Vô Không không thể không liên thủ với nhau.
Nói thẳng ra, xét về việc liên hợp, nhóm hai nhà chúng ta là mạnh nhất."
Thân Vô Không gật đầu, "Hai người chúng ta thành tâm mời lão bản nương gia nhập vào nhóm chúng ta."
Bộ dạng hai người rất chân thành.Liên Ngư không bị tình hình nơi đây làm ảnh hưởng đến tâm trạng, vẫn cười tươi tắn, "Việc này không thích hợp a, phụ nhân đó đã nói rất rõ ràng, không cho phép chơi đùa thủ đoạn, ta không phải là người trong bang phái nhị vị, có thể tính chung nhóm với các ngươi được sao?"Thân Vô Không nghiêm mặt nói: "Phụ nhân đó chỉ cho phép sáu nhóm người, nếu lão bản nương không thuộc về nhóm nào, cũng không thể một mình trở thành nhóm thứ bảy a.
Lúc trước lão bản nương đứng trung lập, bất kể tham gia vào nhóm nào đều được..."
"Không sai!" Tiếng Cô Dương đột nhiên chen vào, nhìn thấy bà ta và Ngụy Ước đang bước nhanh đi tới.Bọn họ vừa nhìn thấy hành động của hai người Trầm, Thân, lập tức đoán được hai người đó muốn lôi kéo Liên Ngư nhập bọn, đương nhiên không thể ngồi xem, vội vàng tới đây chen một tay.Ngụy Ước cũng hô to: "Chúng ta thành thâm mời lão bản nương gia nhập vào nhóm chúng ta, hai nhà chúng ta bằng lòng nghe theo sự sắp xếp thống nhất của lão bản nương."
Nếu không phải nhìn thấy Dữu Khánh đứng ở bên cạnh Liên Ngư, hơn nữa biết được Dữu Khánh đã biết rõ gốc gác của Lương Bàn, y còn sẽ lấy Lương Bàn ra để nói.Dữu Khánh đứng một xem như đã hiểu rồi, hai nhóm người sở dĩ tranh đoạt Liên Ngư vừa là vì cân nhắc đến chuyện sau khi trở về Thiên Tích sơn, cũng là vì thực lực của Liên Ngư, có nhiều thêm một cao thủ cảnh giới Thượng Huyền ở bên mình, tự nhiên phần thắng sẽ càng lớn.Xét về Lương Bàn, cần thực lực không có thực lực, cần năng lực lại không có năng lực, tại nơi như thế này, tác dụng của gã kém xa Liên Ngư.Trong khi Dữu Khánh đứng nhìn với tâm tính của người xem trò vui, muốn nhìn xem Liên Ngư sẽ gia nhập vào nhóm nào thì Liên Ngư chợt quay đầu nhìn về phía hắn, nở một nét tươi cười quỷ dị, khiến cho Dữu Khánh trong lòng sợ hãi, không biết nữ nhân này muốn làm gì.Khi quay đầu lại, Liên Ngư chợt nghiêm mặt nói: "Ta tâm lĩnh ý tốt của bốn vị bang chủ, ta vẫn giữ quy tắc cũ, tiếp tục duy trì trung lập, không gia nhập vào bất kỳ một nhà nào."
Theo suy nghĩ của nàng ta, mấy người Dữu Khánh khẳng định không có đơn giản như vậy, mấy tên này đi đến nơi đây chắc chắn là đã có tính toán trước.Lúc trước, nàng ta mãi vẫn không nghĩ ra, đệ nhất nhân Triêu Dương đại hội đi đến đâu mà chả có tương lai tươi sáng, cần gì phải chạy đến Thiên Tích sơn để gánh chịu mạo hiểm lớn như vậy? Bây giờ cuối cùng nàng ta đã hiểu, mấy tên này ngay từ khi bước chân vào Thiên Tích sơn thì chính là nhằm vào tiên phủ này.Bất kể Nhiếp Nhật Phục hiểu biết được bao nhiêu đối với việc này, nói chung những người này cố ý đến đây là đã có chuẩn bị trước, e rằng đã nắm giữ được nhiều thông tin hơn, nếu thật sự muốn thoát thân, theo mấy người này khả năng thành công sẽ càng lớn.Thần bí nhân áo choàng đen đó không biết có cùng theo vào hay không, nhìn tình hình bay vượt qua hồ nước vô biên như vậy, có lẽ là không có cách nào tiếp tục theo vào.Sau một hồi lâu cân nhắc luôn, nàng ta quyết định lưu lại bên phía nhóm người Dữu Khánh.Những người khác không biết được suy nghĩ của nàng ta, nghe vậy thì đều kinh ngạc, kể cả Dữu Khánh, ngay cả Hổ Nữ cũng nhịn không được hơi cau mày.Mấy vị bang chủ còn muốn nói gì đó, nhưng Liên Ngư đã nhấc tay ra hiệu ngừng lại, "Không cần nhiều lời, ý ta đã quyết."
Nếu đã là như thế, mấy vị khác còn có thể nói gì nữa, cũng không thể bức ép người ta? Bọn họ đành bất đắc dĩ khách khí chào rồi rời đi.
Trên đường rời đi họ còn thỉnh thoảng quay đầu lại, có phần không hiểu được nữ nhân này rốt cuộc suy nghĩ như thế nào.Nằm trên cáng ở một bên, nhìn xem náo nhiệt, Nam Trúc cho dù không thể động đậy vẫn nhịn không được lắm miệng chen vào: "Lão bản nương, ngươi thật sự muốn duy trì trung lập sao?"Liên Ngư quay đầu nhìn về phía gã, "Thế nào, không được sao?"Nam Trúc cười hắc hắc: "Theo quy tắc của phụ nhân đó, lựa chọn liên thủ với cường giả, quả thực càng thích hợp hơn chút."
"Thích hợp sao?" Liên Ngư xì một tiếng, "Trò cười, bất kỳ nhóm nào giành được chiến thắng, lúc đó ta lại đến tham gia không được sao? Ta cần gì phải lựa chọn chứ?"Vừa nghe được những lời này, Nam Trúc và đám người Dữu Khánh đều há hốc mồm, đúng vậy a, ngươi ta hoàn toàn không cần phải đưa ra lựa chọn gì cả, bên nào chiến thắng thì đến bên đó, còn có ai thể từ hcối hay sao? Có ai còn có thể không cho nàng ta điểm thể diện đó hay sao?"Tầm mắt, tầm mắt a!" Nam Trúc thổn thức cảm thán, vô cùng cảm khái nói: "Quả nhiên là đứng được cao nhìn được xa, ánh mắt chúng ta và mấy vị bang chủ đó đều đã quá nông cạn."
Liên Ngư lại quay nhìn chằm chằm Dữu Khánh, cười hỏi: "Chu bang chủ, tạm thời không có chỗ nào để dựa vào, có thể kết nhóm làm bạn với quý bang không?"Dữu Khánh là không muốn đi chung với nữ nhân này, nhưng không thể không thừa nhận thực lực của nàng ta, không biết khi bầu trời tối đen sẽ xuất hiện tai họa dạng gì, nếu có nữ nhân này hỗ trợ...
Hắn nhìn nhìn Nam Trúc không thể nhúc nhích cần được bảo vệ, có nhiều thêm cao thủ chắc chắn sẽ tốt hơn rất nhiều, hắn liền ngoài cười nhưng trong không cười đáp: "Đương nhiên là cầu còn không được."
Liên Ngư a một tiếng, trêu đùa hỏi: "Không trách ta lúc trước bắt ngươi làm con tin sao?"Dữu Khánh nghiêm trang trả lời: "Làm gì có chuyện bắt làm con tin, lão bản nương thực ra là ngụy trang để bảo vệ ta mà thôi."
Liên Ngư tức thì che miệng cười khanh khách không ngừng, cười run rẩy cả người, quả thực đã bị hắn chọc cười, chưa từng nhìn thấy người nào thức thời như thế, thật sự là co được dãn được.Nam Trúc nhắm mắt lại, không đành lòng nhìn thẳng vào đức hạnh của lão Thập Ngũ, thực sự là trợn mắt nói nói dối a.Sau khi cười xong, Liên Ngư trong vô thức liếc mắt nhìn Mục Ngạo Thiết im lặng không hé răng, nam nhân từng một đêm làm chuyện phu thê với mình này, làm như không nghe thấy được gì, có vẻ không muốn tiếp tục nhìn vào mình nữa.Nàng ta mặc dù vẫn giữ bộ dạng tươi cười, nhưng trong mắt có một tia phiền muộn lướt qua.