Thái U chân nhân chuyển hóa một thân pháp lực thành Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang. Lại thêm sức mạnh của Lục Khiêm, nhãn cầu vàng ròng lập tức an phận.
Thái U vội vàng bắn ra vài đạo pháp quyết. Nhãn cầu dần có một tia linh động.
“Đây là Đỗng Sát Thần Nhãn, là vũ khí bí mật của Cửu Tiêu Đạo Minh, có thể nhìn rõ vạn vật, tuần tra thế giới.” Thái U nhìn về phía Lục Khiêm nói.
“Đỗng Sát Thần Nhãn? Đây không phải pháp thuật của Địa Quan sao? Chẳng lẽ……” Lục Khiêm trong lòng ngạc nhiên.
Địa Quan Thái Tể thân phận thần bí, gần như chưa ai từng nhìn thấy chân thân của lão. Người này có một năng lực, đó là Đỗng Sát Thần Nhãn tuần tra Địa giới, nhìn thấu vạn vật. Chẳng lẽ người gọi là Địa Quan Thái Tể không hề tồn tại?
Dường như nhận thấy được sự ngờ vực của Lục Khiêm, Thái U chân nhân cười nói: “Ngươi đoán không sai. Địa Quan Thái Tể là do Đỗng Sát Thần Nhãn biến thành, tương đương với Khí Linh của pháp khí.”
Chỉ có một số ít người biết chuyện này.
Thái U chân nhân đang luyện hóa Đỗng Sát Thần Nhãn, trải qua vài thập niên tế luyện, lão đã bước đầu nắm giữ được pháp khí này rồi. Nghĩ đến đây, Thái U chân nhân vươn tay, thăm dò vào hư không.
Sau đó lấy ra một đạo kim quang từ phía trên Đỗng Sát Thần Nhãn.
Kim quang bay tới trước trán Lục Khiêm, tiếp đó hoàn toàn đi vào giữa mi tâm. Lục Khiêm chỉ thấy giữa mi tâm chợt lạnh, trong cõi U Minh tựa hồ cảm nhận được một cổ lực lượng cường đại.
“Đây là gì?”
“Đây là phân nhãn của Đỗng Sát Thần Nhãn phân mắt, có thể thấy rõ hết thảy pháp thuật. Cũng có thể thừa dịp Thiên Hà thả lỏng mà điều tra theo dấu vết này hoặc là dựa vào sơ hở của Thuỷ Nhãn pháp trận.”
Mi tâm của Lục Khiêm xuất hiện hoa văn kim sắc nhàn nhạt. Hoa văn từ từ mờ đi rồi biến mất.
“Đúng rồi, bên trong còn có một đạo Thẩm Phán Thần quang, Huyền Băng Bảo Giáp và vài đạo pháp thuật Hỗn Độn Thanh quang, Thần Binh Thiên Hàng, đều có sức mạnh tương đương với một kích của cao thủ Đan Kiếp.”
Sau hai người là pháp thuật có được từ chỗ Kiếm Chủ và Cổ Điển lão nhân.
Từ khi bọn họ biết có nội gián thì vẫn luôn chú ý chặt chẽ việc này. Thái U còn tự mình tới cửa mới cầu được pháp thuật.
“Ti Thiên Đài Thái Sử hôm nay cảm ứng được thiên tượng chỉ sợ lúc Thiên Hà Độ Kiếp không còn xa nữa.”
Thái U chân nhân trong lòng thật ra rất chờ mong.
Tu vi bọn họ đại đa số là Hư Đan, không đủ để tiếp xúc với cấp độ Lôi Kiếp thế này. Quan sát cao thủ Độ Kiếp ở khoảng cách gần, cũng có trợ giúp rất lớn cho công cuộc tu hành của chính họ.
“Đáng tiếc mảnh thế giới này tinh khí quá ít, không đủ để chống đỡ Đan Kiếp chân chính.”
“Vì sao không thăm dò phía bên ngoài?” Lục Khiêm hỏi.
Nơi đây là Nam Linh vực, hải ngoại còn có lục địa rộng lớn hơn nữa kia.
“Đã có người nghĩ tới điều này rồi. Nhưng hải ngoại thật sự quá lớn, bay một trăm vạn dặm mà vẫn còn trên mặt biển, hơn nữa trên biển khí hậu ác liệt, sinh mạng mỗi lúc đều có thể rơi vào nguy hiểm.”
Đại đa số những người ấy đều chết khi đang trên đường thăm dò lục địa khác.
Hơn nữa, trong lòng mọi người vẫn luôn có câu hỏi. Sau khi ra ngoài, có thể sở hữu vùng đất giống như nơi đây không. Vậy thì ra ngoài có ý nghĩa gì?
Nếu những người ở đó mạnh hơn người nơi đây, vậy chẳng phải là dẫn sói vào nhà sao.
Với tâm lý như vậy, tuyệt đại đa số các môn phái đều tình nguyện dù phải ở lại tại chỗ cạnh tranh, cũng không muốn ra ngoài thăm dò con đường phía trước.
“Hơn nữa, Nam Linh vực cũng rất lớn, rất nhiều địa phương hẻo lánh ít dấu chân người, không biết ẩn giấu bao nhiêu bí mật, không nhất định một hai phải mạo hiểm ra ngoài.”
Thái U chân nhân cười nói.
“Tại hạ xin phép về trước.”
Lục Khiêm chắp tay hành lễ, ánh mắt tối tăm. Tâm niệm đã trở lại bản thể.
Đỉnh Long Thủ phong. Lục Khiêm đứng thẳng cạnh huyền nhai. Phía xa xa là mây đen Âm khí liên miên không dứt. Bên dưới là Thủy Nhãn không ngừng xoay tròn. Mi tâm chậm rãi hiện ra hoa văn vàng nhạt.
Rầm!
Hoa văn bỗng nhiên xé mở, ở giữa lộ ra đồng tử vàng ròng. Nhìn từ xa, hắn như có con mắt thứ ba. Bộ dáng sự vật trước mắt đại biến.
Hắn có thể phân biệt rõ tên và chủng loại khoáng thạch dưới chân và thực vật, chỉ cần là người chưa vượt qua tu vi của hắn, hắn có thể thấy được năng lực của người đó. Bao gồm cả những trận pháp trước kia không hiểu, hiện giờ như hiểu rõ tất cả, minh bạch cách trận pháp vận chuyển.
Hơn nữa Giao Long có thể nhìn thấu địa khí tinh khí Thái Âm Kim Đồng.
Phảng phất hết thảy sự vật trước mặt hắn chẳng có bí mật nào cả.
Dưới đáy Thông Thiên Hà có một đạo kim sắc địa khí không biết dài mấy vạn dặm. Tựa như con rồng nằm dưới đáy sông. Đầu rồng ở ngay dưới Thủy Nhãn.
“Long mạch?”
Lục Khiêm không chắc chắn. Long mạch là một nơi địa thế tinh hoa. Thông Thiên Hà chảy khắp đại lục, dài mười vạn dặm, long mạch này nhất định vô cùng lớn mạnh. Chẳng trách Thiên Hà lại xây động phủ ở đây.