Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 424 - 【Vip】 Đỗng Sát Thần Nhãn, Ngày Độ Kiếp(2)

【VIP】 Đỗng Sát Thần Nhãn, ngày độ kiếp(2) 【VIP】 Đỗng Sát Thần Nhãn, ngày độ kiếp(2)

Xem xét một vòng, Lục Khiêm tắt Đỗng Sát Thần Nhãn đi.

Thần Nhãn này chỉ dùng được trong ba canh giờ thôi. Sử dụng hết ba canh giờ thì nó sẽ biến mất.

Khoảng thời gian tới, Lục Khiêm vừa tu hành, vừa âm thầm điều tra. Vì sợ bị người Minh phủ phát hiện, Lục Khiêm vẫn luôn chỉ mở vài giây liền tắt đi.

Ba tháng.

Ngoài việc tu luyện Giao Long Đại Thủ Ấn đến tiểu thành, còn khám phá được toàn cảnh trận pháp thế giới Thủy Nhãn.

Tất cả ngọn núi trong thế giới được bài bố theo một hướng nhất định. Địa khí hình thành đồ án Bát Quái.

Ở giữa là Ngũ Hành Sơn và Lưỡng Nghi hồ. Tạo thành Bát Quái Ngũ Hành Âm Dương trận pháp.

Long Thủ phong.

Lục Khiêm vẫn như mọi ngày, mở Đỗng Sát Thần Nhãn mười mấy giây xem xét Thủy Nhãn.

Rầm!

Thanh âm đinh tai nhức óc truyền đến.

Chỉ thấy, một đạo tinh khí màu trắng phóng lên cao. Tinh khí này chỉ có hắn mới nhìn thấy, những người khác chỉ cảm giác được một cổ hơi thở áp lực truyền đến mà thôi.

Mây đen phủ kín phạm vi ngàn dặm.

“Không ổn, người này sắp Độ Kiếp rồi.” Lục Khiêm trong lòng dâng lên cảm giác nguy hiểm vô cùng.

Thiên Hà người này vậy mà lại che giấu kỹ đến vậy, không đến một khắc cuối cùng này thì căn bản không cách nào phát hiện được.

Lục Khiêm vội vàng dùng Thị Nhục hóa thân thông tri cho đám người Thái U.

Nhìn tư thế e rằng không bao lâu nữa sẽ độ kiếp, hy vọng bọn họ có thể nhanh chóng tới đây, bằng không thật sự sẽ thành quỷ chết thay mất.

“Phủ chủ đại nhân có lệnh! Mọi người tới Thủy Nhãn đen tối kia đi.” Không trung truyền đến thanh âm uy nghiêm của Vô Sinh.

Mấy ngàn độn quang lao vào Thủy Nhãn. Lục Khiêm cũng bay trở về Thủy Nhãn.

Không trung nơi này tập hợp một đám người đứng đông đảo chen chúc. Tất cả hai mươi Đạo Cơ điện chủ đã tập hợp đủ. Hàng vạn Đạo binh và hàng trăm Âm tướng hệt như quân đoàn đứng sau mọi người.

“Lão phu bế quan ba ngày, mọi người chia nhau trấn thủ Thủy Nhãn. Lục Khiêm, Vô Sinh, Phù Hỏa, Khủng Bố, Huyễn Am trấn thủ Minh Phủ. Tự tiện xông vào, giết chết.”

Đám đông xôn xao giải tán, chỉ còn lại năm đại Âm soái.

Vô Sinh liếc nhìn đám đông một cái, chợt ngồi xếp bằng đả tọa điều tức. Các đại Âm soái còn lại tụ tập, chuẩn bị chờ phủ chủ Độ Kiếp.

Mỗi người đều trong trạng thái như đang đối mặt với kẻ thù đáng gờm.

Thường vào lúc này, luôn có vài người bất hạnh phải chịu ảnh hưởng.

Mây đen như muốn nhấn chìm cung điện. Kiếp vân chầm chậm vọt tới.

Lục Khiêm biết trong đám quỷ chết thay này chắc hẳn có người đã chết, phải hành động mới được, không thể đợi thêm được nữa.

Theo kiếp lực áp xuống, Lục Khiêm cũng đang nghĩ cách thoát thân.

Ầm!

Một tiếng sấm rền cắt đứt suy nghĩ của hắn. Không trung truyền đến một tiếng nổ vang. Sấm rền cuồn cuộn, quang mang tái nhợt chiếu sáng toàn bộ đại địa.

Kiếp nạn lần này tuy là Phong Kiếp, nhưng cũng đủ khiến thiên địa dị biến, Lôi Đình không ngừng rơi xuống. Một số người đã chết dưới Lôi Điện. Lục Khiêm không biết thế này có tính là quỷ chết thay không.

Phong Kiếp tên là Bí (đọc là tất) Phong.

Bí Phong từ trên trời bay tới, từ ngũ tạng lục phủ dâng lên. Xuyên thấu từ đỉnh đầu đến bàn chân. Một khi không chịu nổi nữa, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh.

Nơi đây không thể nào chứa được Đan kiếp chân chính. Thiên Hà chân nhân hẳn cũng không muốn Độ Kiếp. Nên hiển nhiên sẽ tìm quỷ chết thay.

Soạt!

Lúc này, sắc trời chợt trở nên trong xanh. Chỉ thấy trên trời cao vạn trượng, một đoàn thanh quang ngàn dặm chậm rãi buông xuống.

Tiếng gió rít gào chói tai truyền đi mấy ngàn dặm. Như vạn quỷ khóc thét, Ma Thần rống giận. Thanh khí còn chưa buông xuống, áp lực không khí cường đại đã lên đến tột đỉnh.

Răng rắc răng rắc!

Rừng rậm cỏ cây trực tiếp bị đè gãy nát. Mọi người cảm giác áp lực trên người chợt tăng lên mười lần, loại áp lực này vẫn chậm rãi gia tăng.

Đó là Bí Phong.

Soạt!

Thiên Hà hiện hóa Đế Giang chân thân. Thân cao ngàn trượng, sáu chân bốn cánh ngửa mặt lên trời gào thét.

Một cổ năng lượng hỗn độn kinh tởm lan ra. Ngửa mặt lên trời thét dài, không chịu khuất phục. Giây tiếp theo, thân hình xuất hiện cách xa mấy trăm dặm, biến mất giữa trung tâm pháp trận.

“Sắp tới Phong Kiếp sẽ giáng xuống, cẩn thận bị liên lụy.” Vô Sinh nhìn mọi người.

Phong Kiếp chủ yếu rơi xuống người Thiên Hà, nhưng cũng có bộ phận lực lượng phân tán. Năng lượng đó bất cứ lúc nào cũng có thể giết người.

Bọn họ không thể chạy được.

Nhiệm vụ hàng đầu là bảo hộ phủ chủ, không để người ngoài quấy nhiễu.

Rốt cuộc thì lần này cũng không giống vài lần trước cho lắm.

Uy lực Phong Kiếp mấy lần trước đó chỉ ở mức trung bình. Có thể tránh thông qua sức mạnh của trận pháp được hình thành trong giấc ngủ say.

Bọn họ mấy lần trước chỉ mơ hồ vượt qua, cũng không biết phủ chủ vượt qua lúc nào.

Vô Sinh thân là tâm phúc nhưng cũng chỉ hiểu đại khái một ít quá trình. Đây là lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng chính xác uy lực của kiếp nạn. Cho dù có một trăm gã đi nữa cũng chẳng đủ chết.

Bình Luận (0)
Comment