Mọi người tránh xa mấy trăm dặm, áp lực trên người chợt giảm một chút. Kiếp Vân ngày càng nồng đậm, áp lực cường đại, khiến mọi người căn bản không dám lớn tiếng thở dốc.
Nhìn bốn phía xung quanh, ngoài trừ bộ phận người ngoài cực nhỏ, về cơ bản đều là dòng chính Minh phủ. Nếu bây giờ có bất kỳ động tác nào, Lục Khiêm không chút nghi ngờ nhóm người này sẽ tràn lên vây quanh hắn.
“Có lẽ dùng một chút pháp thuật Đỗng Sát Thần Nhãn nhỉ?”
Lục Khiêm nghĩ ngợi, cảm thấy này phương án này khả thi. Có điều chạy đi cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Thái U chân nhân đã phân tích qua rồi. Thiên Kiếp sẽ coi một bộ phận người kế thừa có năng lực như Thiên Hà thành Thiên Hà. Bất kể chạy bao xa, kiếp lực sẽ luôn theo kịp. Thượng sách chính là phá hư pháp trận, khiến Thiên Hà chân thân bại lộ, hấp dẫn tất cả Kiếp Lôi mới an toàn.
Kiếp lực thanh vân không ngừng áp xuống. Lục Khiêm trong lòng trống rỗng bỗng dâng lên cảm giác áp lực. Có lẽ những người khác không để ý, nhưng Lục Khiêm biết rõ đây là đang bị Thiên Kiếp theo dõi. Bí phong trừ việc đến từ bầu trời, còn dâng lên từ lục phủ ngũ tạng bên trong cơ thể.
Thái U chân nhân vừa mới truyền tin đến. Trước mắt bọn họ đang trên đường. Phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ tới.
Lục Khiêm biết không thể nào đợi thêm được nữa. Phải ứng đối, nếu không chờ tới lúc bọn họ đến thì hắn đã chết rồi.
Lúc này, Lục Khiêm nhìn Huyễn Am sắc mặt có chút khó coi.
Thấy Lục Khiêm nhìn sang, Huyễn Am cũng nhìn hắn, tựa hồ như đang nói: Tiểu tử ngươi chắc là đã biết từ lâu rồi nhỉ.
Bình tĩnh xem xét, việc Thiên Hà chân nhân độ kiếp vô cùng nguy hiểm.
Trước không nói đến kiếp vân đủ để hủy diệt vạn vật. Lão dùng mông cũng biết, một khi chính đạo phát hiện việc này, nhất định sẽ tiến đến quấy rối, đến lúc đó lại là một hồi đại chiến.
Sao không ở Thông U Quan cùng Quan chủ chờ đợi đi, hà tất cứ phải cùng người tới làm việc xấu thế. Hiện giờ thế giới Thủy Nhãn phong bế rồi, chỉ sợ không liên hệ được với Quan chủ.
Lục Khiêm gật đầu.
“Có phải ngươi biết gì rồi không?”
Hàng lông mi nhỏ rậm của Huyễn Am không thể phát hiện chớp động một cái.
Đáy lòng Lục Khiêm thế nhưng lại vang lên thanh âm y.
“Đúng vậy, nói vậy chắc ngày đó ngươi cũng lĩnh ngộ đạo tàng công pháp ròi.”
Lục Khiêm kể tất cả mọi chuyện từ Thiên Hà đạo nhân tích kiếp, phân hoá truyền thừa, ngay cả việc tìm quỷ chết thay.
“Sao ngươi biết được?” Huyễn Am nội tâm khiếp sợ, thiếu chút nữa lộ ra rồi.
Thật đáng sợ.
Thông U Quan chủ ngày đó cũng lĩnh ngộ được đạo tàng tuyệt học.
“Ta giết Tà Lực, biết được từ miệng Tà Lực thôi.”
Huyễn Am trong lòng có chút tin tưởng. Y biết nhiều hơn Lục Khiêm nhiều.
Nơi đây không có khả năng xuất hiện Đan Kiếp chân chính.
Nếu Thiên Hà Tố Giảm Cầu Không thì thật ra có một chút khả năng.
Phương pháp tích kiếp cũng không phải tin đồn vô căn cứ. Rốt cuộc đây là chứng cứ cho việc Thiên Hà chân nhân có thể sống năm sáu ngàn năm. Nếu không phải tích kiếp, hiện giờ chỉ sợ đã sớm đột phá cảnh giới trên Đan Kiếp rồi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Huyễn Am nổi lên cảm giác khủng hoảng. Thiên Kiếp sắp rơi xuống, chỉ sợ lần này chạy trời không khỏi nắng.
Vừa thấy biểu tình vân đạm phong khinh của Lục Khiêm, Huyễn Am biết ngay tiểu quỷ này có lẽ có biện pháp.
“Tiểu…… Lục Khiêm đạo hữu, có phải ngươi có cách xoay sở không?”
Tuy rằng đáy lòng khinh thường người này, nhưng Huyễn Am không thể không thừa nhận người này thực sự lợi hại.
“Có một chút, hoặc phá hỏng trận này, hoặc đánh vỡ phong ấn Thủy Nhãn, nói chân tướng cho Quan chủ, để lão ra tay phá trận.”
Thông U quan cách nơi đây không xa, có thể kéo thêm một kẻ xuống nước thì sẽ kéo thêm một kẻ nữa xuống cùng.
Soạt!
Một đạo thanh phong ngàn trượng phá vỡ biển mây, hạ xuống ngàn trượng.
Ầm!
Quang mang đủ màu sáng lên, hư ảnh của Ngũ Hành Bát Quái pháp trận bao trùm trăm dặm. Thanh phong đụng phải pháp trận thật lớn.
Thanh âm đinh tai nhức óc, toàn bộ thế giới chấn động.
Bí Phong phân tán không tìm được mục tiêu, trực tiếp bay về phía người khác. Bí Phong màu xanh từ trong ra ngoài, từ ngoài vào trong.
Một Âm soái tính cả hơn mười Âm tướng hóa thành hư vô, không để lại chút dấu vết nào. Luyện Khí kỳ và Đạo binh bên cạnh ngược lại bình yên vô sự.
“Chúng ta cần ra tay ngay thôi.” U Hoàng, Huyễn Am và Lục Khiêm bên cạnh nhìn nhau mấy lần.
Sau một lúc giao lưu đơn giản, ba người có được nhận thức chung.
Trước cảnh tượng đồng liêu hôi phi yên diệt, mọi người trực tiếp sợ ngây người, có chút vài người lặng lẽ lui về phía sau vài bước.
“Hửm? Chớ hoảng loạn.” Ánh mắt Vô Sinh gắt gao nhìn chằm chằm mọi người, khí thế uy nghiêm tỏa ra.
Tư thế này, một khi có người nhiễu loạn quân tâm, chỉ sợ sẽ phải đối mặt với một kích Lôi Đình của gã.
Những người thời trước so với bây giờ trung thành với Thiên Hà hơn nhiều. Cho dù phải đối mặt với tình huống nguy hiểm thế này, cũng sẽ không ai lùi bước.