Nghĩ tới đây, Thái U chân nhân nhìn về phía Lục Khiêm, nói: “Ngươi lại có chuyện gì vậy?”
“Đây không phải là ngoài ý muốn mà là đệ tử cố ý hành động.” Nói rồi, Lục Khiêm đưa lên một phần tội trạng.
Trên đó viết các loại tội ác của Tiêu gia, bao gồm việc Đan Thư lấy thân phận Ngũ đệ tử để cung cấp các loại tiện nghi cho Tiêu gia.
“Theo thống kê của thuộc hạ, trong ba mươi năm qua, Cửu Tiêu Đạo Minh đã tổn thất hơn mười triệu Pháp Tiền. Đệ tử thân là Đô vệ theo lý thuyết nên chịu trách nhiệm.” Lục Khiêm chậm rãi giải thích.
Có nhân chứng và vật chứng, nói đến mức Đan Thư không thể nào phản bác được. Bởi vì nó thực sự là sự thật.
Thái U cũng hơi sốc khi nhìn thấy tội trạng trên tay mình. Đối với những chuyện này lão cũng biết một chút. Bình thường cũng không hỏi quá nhiều về thu nhập xám của đệ tử. Dù sao mọi người ai cũng như thế, chỉ cần không vượt quá giới hạn nhất định là được.
Nhưng không ngờ Đan Thư lại giấu diếm lão làm nhiều chuyện xấu như vậy, đây quả thực là coi Cửu Tiêu Đạo Minh như nhà của mình.
“Ngươi có gì muốn nói không?” Ánh mắt Thái U sáng rực, nhìn về phía Đan Thư.
“Sư tôn thứ tội, đệ tử nhất thời bị ma quỷ mê hoặc...” Đan Thư sợ tới mức quỳ xuống cuống quít dập đầu.
Quân Triều muốn cầu tình nhưng nhìn thấy ánh mắt nghiêm nghị của Thái U, lập tức bị dọa đến mức lập tức nuốt lời nói xuống. Mặc dù tỷ tỷ Đan Thư là phi tử của y nhưng cũng chỉ có mối quan hệ này.
Đối với cao thủ bình thường, Quân Triều có thể cầm Trảm Kiếp Bảo Uyển tới dọa. Nhưng đối mặt với Thái U chân nhân thì chiêu này không có hiệu quả.
Trong đống đổ nát, một nam tử trung niên chật vật đi ra. Làn da người này cháy đen, toàn thân trên dưới không có chỗ nào tốt.
“Thái U đại nhân, việc này là lão phu xúi giục, tất cả cũng tại ta...” Sắc mặt của gia chủ Tiêu gia tái nhợt, lung lay sắp đổ. Kinh mạch toàn thân của người này đã bị đánh gãy, thần hồn bị thương nặng, về sau chỉ sợ sẽ là phế nhân.
“Được rồi, việc này dừng ở đây.” Thái U khoát tay áo, cũng lười quan tâm những chuyện này.
Tất nhiên, cái gì còn nợ thì vẫn phải hoàn trả, sau một phen kiểm kê, hiện tại Tiêu gia chỉ có thể bỏ ra hơn sáu triệu Pháp Tiền.
Số tiền này cũng rơi không ít vào tay Lục Khiêm. Mà Đan Thư thì bị Thái U hạ lệnh nhốt lại ba năm. Sau khi Quân Triều tạm biệt cũng xám xịt rời đi.
“Hừ! Thái U. . . Có gì đặc biệt hơn người. Chờ ta tu thành Thiên Tử Kiếm Hào Lệnh Tứ Thì, ngươi thì được coi là thứ gì?” Trong lòng Quân Triều hừ lạnh một tiếng. Đương nhiên, y không dám nói thẳng câu này trước mặt.
Đoàn người Lục Khiêm quay trở lại Lục Giáp Tổng tháp cùng với Thái U. Đan Thư thì bị giam trong động phủ.
"Ngươi đi theo ta." Thái U vỗ bả vai Lục Khiêm.
Thân hình hai người biến mất, xuất hiện phía trên Bạch Thủ sơn.
“Gần đây ngươi cũng không biết khiêm tốn một chút.” Thái U cười nói: “Mặc dù Thiên Hà chết rồi nhưng những kẻ thù kia của ngươi vẫn chưa chết, Thông U, Huyễn Am, nghe nói còn có Trảm Kiếp Ngọc Sinh?”
“Đúng thế.” Đương nhiên trong lòng Lục Khiêm hiểu rõ, vì vậy cười nói: “Ta là gián điệp bỏ gian tà theo chính nghĩa, sư tôn chắc hẳn sẽ bao che cho ta.”
Đặc trưng của hắn thực sự là quá rõ ràng. Hoàng Tuyền và Giao Long, cùng Đại Giải Thoát Luân thần bí.
Có lòng muốn tìm, trên cơ bản đều sẽ tìm ra dấu vết để lại.
“Điều này ngược lại không có vấn đề, chẳng qua bên phía Ti Thiên đài kia nhỡ đâu bọn họ nhận định ngươi là tà đạo, chỉ sợ...”
Nếu có người để Ti Thiên đài tính ra bước chân của Lục Khiêm, e rằng lúc đó sẽ bị bại lộ.
“Ti Thiên đài? Không sao đâu ...” Lục Khiêm niên cười bí hiểm.
Tâm thần Khúc Tố Lê đã bị mình khống chế, căn bản không cần lo lắng.
Thái U cũng không tiếp tục truy vấn, mà đổi chủ đề, nói: “Ngươi có biết Thiên Hà đã công bố phương pháp Tố Giảm Cầu Không ra ngoài không?”
Thông U, Phương Thốn Yêu Quốc, Kiếm Chủ, Thái U v.v., cùng mấy tán tu Đạo Cơ đỉnh phong nổi danh.
“Ý ngươi là...” Lục Khiêm nghĩ đến một khả năng nào đó.
Phương pháp tu hành của Thiên Hà thật sự là một phương pháp có thể thực hành được. Có thể để cho người ta tiến vào cảnh giới Chân Đan.
Lần này công pháp lan rộng, lại sắp sản sinh ra mấy tên cao thủ Đỉnh Tiêm rồi, có lẽ là người giống như Thiên Hà cũng khó nói.
Cân bằng bị phá vỡ, lại là một phen gió tanh mưa máu.
“Thế thì không có nghiêm trọng như vậy, chủ yếu là Yêu tộc, một khi thực lực của bọn họ mạnh hơn chúng ta, chỉ sợ lại có một trận đại chiến khác.”
Nhân tộc là khẩu phần lương thực tuyệt vời để Yêu tộc tu luyện, không có khả năng hòa bình giữa hai chủng tộc. Cho dù là bàng môn tà đạo cũng không dám hợp tác với Yêu tộc. Khác biệt chủng tộc, những gì con người cho rằng hôi thối, kinh khủng, máu tanh nhưng theo Yêu tộc lại là mỹ vị tuyệt vời. Giác quan cùng tình cảm cũng khác nhau thì làm sao chung sống hòa bình được.
“Tất nhiên, nếu chúng ta là người đầu tiên có Chân Đan thì bọn họ sẽ là những người xui xẻo.” Thái U lặng lẽ cười lạnh.