Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 558 - 【Vip】 Thụ Tinh Bà Bà(1)

【VIP】 Thụ Tinh bà bà(1) 【VIP】 Thụ Tinh bà bà(1)

Nội tâm Tiểu Thanh vui mừng, người này vẫn không biết bà bà cường đại.

bà bà là Thụ yêu ngàn năm.

Thực lực mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, cho dù là cao thủ có tu vi cao hơn nàng, đối phó bà bà cũng có chút khó khăn.

Trở về để bà bà thu dọn gia hỏa ghê tởm này.

“Mời đại nhân đi theo ta.”

Thải Vi điên cuồng nháy mắt với Tiểu Thanh, ngăn cản nàng để lộ ra tin tức về Già Lam Tự Âm Phong cốc.

Tiểu Thanh đã nhìn thấy chân thân Giao Long của Lục Khiêm, nàng không tin bà bà có thể đấu lại được quái vật này. Tiểu Thanh còn tưởng rằng Thải Vi lo lắng cho mình, nên ném ra một cái ánh mắt không cần lo lắng.

Thải Vi ủ rũ, lần này xong rồi.

Các tỷ muội khác cũng sẽ bị gia hỏa này gây tai vạ. Nghĩ tới tràng cảnh vừa rồi, sắc mặt Thải Vi hơi đỏ lên.

Già Lam Tự.

Khói mờ từng trận, gió đêm lạnh lùng. Thụ Tinh bà bà nhìn về phương xa, nhíu mày, thầm nghĩ có phải hai tiểu ny tử này đi đến nơi đó điên rồi hay không, tại sao bây giờ còn chưa trở về.

Soạt!

Mặt trăng bị một đám mây đen che khuất. Thụ Tinh bà bà đang lơ đễnh, chợt nghe thấy một trận phong minh, thanh âm càng lúc càng lớn.

Bà bà vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên, cái này không phải là mây đen gì, rõ ràng là từng con Phi Nhĩ mọc ra cánh đen như mực.

Lít nha lít nhít, không biết có bao nhiêu con.

“Thực Kim Trùng Úy!”

Thụ Tinh bà bà quá sợ hãi.

“Ha ha, Lão Thụ Tinh, gia gia ngươi vì dân trừ hại tới rồi! !”

Hư không truyền đến một tiếng cười to.

Phi Nhĩ rơi xuống bên trên Dong Thụ, điên cuồng gặm ăn rễ cây.

Ong ong ong. . .

Phi Nhĩ rơi xuống phía trên Dong Thụ, điên cuồng gặm nhấm rễ cây và thân cây Dong Thụ.

Không ngờ thân thể Dong Thụ tu luyện ngàn năm, lại bị Phi Nhĩ tuỳ tiện xé nát như vậy.

“A! !”

Thụ Tinh bà bà đau đớn kêu to.

“Chết đi cho ta! !”

Rầm rầm!

Bộ rễ Dong Thụ lan tràn ra hơn mười dặm, bóng cây che khuất bầu trời.

Vô cùng vô tận hắc khí toát ra, toàn bộ thế giới biến đổi.

Nhánh cây điên cuồng lắc lư, giống như yêu ma giương nanh múa vuốt.

Đầu lâu xám xịt trên treo cành cây giống như sống lại, trong mắt toát ra hỏa diễm xanh biếc.

Lá cây tạo thành da, nhánh cây tạo thành thân thể của bọn hắn.

Mấy trăm Thụ Ma theo bóng cây rơi xuống, đáng tiếc vừa đụng phải đám Phi Nhĩ này liền bị gặm đến không còn một mảnh. Phi Nhĩ ăn càng nhiều, số lượng càng bành trướng. Một đám mây đen lớn cỡ bàn tay đã có mấy ngàn con Phi Nhĩ.

Hiện tại mây đen rộng chừng mười dặm, Phi Nhĩ đếm mãi không hết khiến cho lực lượng Thụ Tinh bà bà càng lúc càng suy yếu.

“Ha ha, lão yêu bà, uy lực Thực Kim Trùng Úy của ta như thế nào? Chuyên dùng để đối phó ngươi đó, ha ha.”

Một tên đạo nhân đạp quang mang lướt tới. Đập vào mi mắt là một đại hán cường tráng.

Người này thân cao chín thước, mặt như hồng ngọc, để râu quai nón, dáng vẻ chính khí, uy phong lẫm liệt.

Đi theo phía sau là một thư sinh mặt trắng trẻo. Bạch diện thư sinh đeo một cái lồng sách, đầu đội mũ nho, tướng mạo cũng không tệ.

Chỉ có điều dáng vẻ thò đầu ra nhìn, sợ hãi rụt rè khiến cho khí chất người này không còn sót lại chút gì.

“Hóa ra là ngươi, Yến Nam Phi!”

Thụ Tinh bà bà tức giận quát:

“Ta và ngươi không thù không oán, vì sao nhiều lần tìm ta gây phiền phức?”

Ầm!

Đại thụ che trời bay lên thiên không.

“Không có gì khác ngoài chuyện thay trời hành đạo, tiểu tử là nàng sao?”

Yến Nam Phi nhìn về phía thư sinh sau lưng.

Thư sinh nghe vậy hơi sững sờ, sau đó chợt oán hận nói:

“Chính là nàng, là nàng nhốt Tiểu Thanh lại.”

“Tốt, ngươi đứng xa một chút.”

Yến Nam Phi há mồm phun một cái, một đạo phi kiếm từ trong miệng bay ra.

Trực tiếp chặt đứt bộ rễ của Thụ Tinh bà bà.

Phi Nhĩ thực sự là thiên địch của loại yêu Thụ như Thụ Tinh bà bà này.

Bởi vì bị Phi Nhĩ cắn xé, nên một thân tu vi của Thụ Tinh bà bà không thể phát huy ra ba thành.

Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể mình bị gặm nhấm từng chút, thân cành bị cắt ngang.

“A! ! Có gan ngươi xuống đây!”

“Ha ha, lão tử không xuống đó.”

Yến Nam Phi đứng từ xa điều khiển phi kiếm công kích, căn bản không có rơi vào phạm vi công kích của Thụ Tinh bà bà.

Yến Nam Phi là một tán tu ở gần đây.

Hai người vốn nước sông không phạm nước giếng.

Chỉ có điều gần đây mấy thôn quê xung quanh mười dặm đều đang truyền bá chuyện tình giữa một thư sinh và nữ quỷ tuyệt mỹ, nên hắn không thể không xuất thủ.

Đại đạo Yến Nam Phi tu hành là Thiên Nhân Cảm Ứng Pháp. Lấy tín ngưỡng của vạn dân, luyện thành một ngụm huyền hoàng chi khí.

Đây là cơ hội tốt để củng cố tín ngưỡng, làm sao hắn có thể dễ dàng bỏ qua chứ.

Huống hồ, bản thân hắn là kiếm tu phiêu bạt giang hồ, trong lòng cũng có chút hào khí ghét chuyện bất bình.

“Dừng tay! Thả bà bà của ta ra.”

Bình Luận (0)
Comment