Già Lam Tự.
Bỗng nhiên Lục Khiêm ở trong động phủ mở to mắt, trong mắt lóe lên một đạo tinh quang.
“Hay cho một gia hỏa, hóa ra là ta rơi vào bẫy.”
Lục Khiêm lấy làm kỳ lạ.
Kỳ ngộ vừa rồi của La Vân là do Lục Khiêm làm.
Lục Khiêm lấy truyền thừa Vương đạo Thiên Tử kiếm và Đế Thi đều giao cho hắn. Mục đích chính là khiến hắn sớm ngày luyện thành Vương đạo Thiên Tử kiếm.
Đương nhiên, trước kia Lục Khiêm cũng chuẩn bị lựa chọn những người khác.
Nhưng hôm nay dùng Tiểu Lục Nhâm suy tính, phát hiện có chút dị thường.
Dường như trong số mệnh hai người này đã chú định gặp được quý nhân.
Không phải mình chủ động chọn lựa bọn hắn, mà là có một loại đồ vật nào đó trong cõi u minh, thúc đẩy mình tìm tới bọn hắn.
Tựa như nhân vật chính trong tiểu thuyết cuối cùng cũng sẽ đụng phải lão gia, rơi xuống vách núi gặp được bảo vật, tùy tiện ngồi xuống cũng có thể đốn ngộ vậy.
Loại người này tục xưng là nhân vật chính, hoặc là người ứng kiếp.
Bình thường sẽ là một nhân vật nào đùa nghịch lịch sử, phụ trách hoàn thành một cái sứ mệnh.
Xem bọn họ là chính phái hoặc là nhân vật phản diện.
Nếu là chính phái, có thể Lục Khiêm sẽ bị bọn họ ép khô lợi ích, nếu là nhân vật phản diện, sau khi bọn hắn hoàn thành sứ mệnh, Lục Khiêm làm kẻ cầm đầu, hạ tràng cũng không khá hơn chút nào.
Cho nên Lục Khiêm mới nói tự mình bị lừa.
Tự mình mưu tính một phen, trả giá bằng công pháp và Đế Thi, nói không chừng sau này lại tự mang đến cho mình hai tên cường địch.
Nghĩ tới đây, Lục Khiêm lại chờ mong hai tiểu gia hỏa này sẽ phát sinh ra cái gì.
“Ngươi lừa ta như thế, không sợ tương lai ta cắt rau hẹ ngươi sao?”
Lục Khiêm ngẩng đầu nhìn bầu trời, cười thần bí.
Vận mệnh trêu ngươi, Thiên Hà, Kiếm Chủ, Thông U, Lý Độ cũng từng phát ra cảm thán bực này.
Tính toán cẩn thận, cuối cùng không thắng được một trò đùa nho nhỏ của vận mệnh.
Trong lòng Lục Khiêm lại một trận tranh đấu tâm tư. Người ứng kiếp vì thiên địa rung chuông, tốc độ tu hành vượt xa người thường.
Đến cùng là Lục Khiêm chờ bọn hắn thành thục thu hoạch, hay là một phen nỗ lực này trôi theo dòng nước, nói không chừng ngày sau bởi vậy mà gặp nạn.
Sự tình phát triển thật sự là càng ngày càng thú vị.
Trong lòng Lục Khiêm tràn ngập niềm vui khi đấu cùng trời.
Cộc cộc cộc. . .
Tiếng gõ cửa vang lên.
Cửa lớn tự động mở ra, một gương mặt xinh đẹp xuất hiện.
“Phong Đô tiên trưởng, Minh Thụ uy nghi mười năm một lần bắt đầu rồi. Nhóm chúng ta đi qua đi.”
Lồng ngực Già Lam có chút chập trùng, nội tâm rất là khẩn trương.
Khí thế đối phương hung hăng.
Không biết lần này có thể giữ được cái ghế tam phẩm hay không.
Minh Thụ uy nghi được tổ chức mười năm một lần. Đây là hội nghị mà toàn bộ Bắc Minh Pháp Minh đều sẽ tới tham gia. Hội nghị sẽ đánh giá tư cách các thế lực, hoặc là đào thải một bộ phận, hoặc là tiếp nhận thế lực mới. Đồng thời phân chia địa bàn và lợi ích của từng cái môn phái, hòa giải mâu thuẫn giữa một số thế lực.
Thời điểm này, bất kể là môn phái nào, mặc kệ có thời gian hay không đều sẽ tới. Bởi vì việc này vô cùng quan trọng.
Nói không chừng bởi vì mình không đến, mà có người quay mũi giáo chỉ về phía mình, chẳng phải là hết đường chối cãi sao.
Hai người một đường bay đến.
Trung tâm Bắc Minh là chiến trường côt. Chiến trường cổ quanh năm tràn ngập mây đen, phía dưới đưa tay không thấy được năm ngón.
Vô số độn quang từ bốn phương tám hướng bay tới, cùng với mây đen màu sắc rực rỡ.
Số lượng tối thiểu cũng có mấy trăm cái. Tất cả những thứ này đều là thế lực trên mặt bàn của Bắc Minh.
Bình thường chỉ có thế lực có cao thủ Đạo Cơ trở lên mới có tư cách tới.
Phía trước là một tòa sơn mạch cao lớn đen như mực.
Mặt đất hiện lên màu đen kịt, mang theo một cỗ huyết tinh chi khí nồng đậm.
Nhìn kỹ, đây cũng không phải là đất bình thường, mà là huyết dịch khô cạn ngưng kết thành.
Phía dưới là một cái quảng trường ngoài trời cỡ lớn. Trung tâm trống trải, bốn phía đặt từng dãy ghế đá.
Bên phải có khá nhiều ghế, bên trái là một cái đài đất cao lớn, trên đài có một cây nến cao to.
Dưới đài cao đặt bảy cái ghế. Đây là chỗ ngồi của minh chủ và bảy vị Tế Tửu.
Các vị trí đã ngồi đầy hơn phân nửa.
Lục Khiêm còn nhìn thấy đám người Thang Vu, Thân Lược và người mặc đạo bào màu đỏ Định Long Xương Binh Giáo ngày đó.
Ánh mắt Thang Vu nhìn về phía mình tràn đầy thù hận.
Chính là gia hỏa này đã hại hắn nằm trên giường mấy tháng.
Lần này ngươi chết chắc rồi.
Định Phong tiên trưởng tự mình đi mời đàn chủ Xương Binh Giáo đến giúp đỡ.
Đương nhiên, vì thế Thang Vu cũng tốn không ít đại giới. Nhưng tất cả đều đáng giá.
Thật ra tình báo không có sai lầm, Lục Khiêm thực sự chỉ có tu vi Đạo Cơ trung kỳ.
Sở dĩ mạnh như vậy, chỉ sợ có quan hệ tới cái sơn động thần bí kia.