Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái (Dịch Full)

Chương 575 - 【Vip】 Kim Kiều Công Thành, Thiên Cương Viên Mãn(1)

【VIP】 Kim Kiều công thành, Thiên Cương viên mãn(1) 【VIP】 Kim Kiều công thành, Thiên Cương viên mãn(1)

Bình thường các đại thế lực có rất nhiều pháp trận để chế tạo Pháp Tiền.

Mười sáu tòa âm khí địa mạch, năm tòa Linh điền, cùng với các mỏ canh kim, xích đồng, lục bạc cỡ nhỏ, mỗi thứ một tòa.

Những tư nguyên này đủ để nuôi một đại thế lực, cung cấp đủ tất cả tiêu phí để mình tiến vào Đạo Cơ hậu kỳ. Cho dù thiếu đồ vật gì, cũng có thể trao đổi với thế lực khác.

Nghĩ tới đây, Lục Khiêm lại nhớ tới một người.

Thế là lấy ra Phù Đề Lệnh, đưa vào một đạo tin tức.

Xoạt!

Không gian bị phá vỡ, bỗng nhiên một trung niên nam tử phong lưu lỗi lạc xuất hiện.

Trong nháy mắt nhìn thấy Lục Khiêm, Đệ Nhị Kiêu hoảng sợ nói:

“Phong Đô đạo hữu, thật sự là ngươi sao!”

Sau đại hội, chuyện về Định Long Xương Binh Giáo đã hoàn toàn truyền vào tai một số người tin tức linh thông.

Ban đầu Đệ Nhị Kiêu còn cho rằng Phong Đô không phải là Phong Đô kia.

Dù sao mấy tháng trước vẫn là tán tu không rõ lai lịch, hiện tại lại trở thành thủ lĩnh đại thế lực Bắc Minh.

Ngay cả tiểu thuyết cũng không dám viết như thế. Nhưng tuyệt không nghĩ tới thật sự chính là Lục Khiêm, chuyện này khiến nội tâm Đệ Nhị Kiêu cảm thấy phức tạp khó nói thành lời.

“Tin tức của đạo hữu thật là chuẩn. Đúng rồi, Kim Ô thảo đã có chưa? Còn có các trân thực khác nữa, không đủ tiền thì lấy vật đổi vật, hiện tại ta không thiếu tiền.”

Lục Khiêm trêu ghẹo nói.

“Đạo hữu muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.”

Đệ Nhị Kiêu nói bổ sung.

“Tại hạ bán cho đạo hữu một cái nhân tình, đạo hữu có thể đổi tất cả bảo vật từ Tử Kim trở xuống.”

“Đồ vật tại hạ muốn chưa chắc đạo hữu đã có dũng khí bán.”

“Ồ? Là đồ vật gì?”

Đệ Nhị Kiêu hứng thú hỏi.

“Chuyển thế Hư Đan chi pháp. Nhớ kỹ, ta muốn nguyên bộ, bao gồm các loại đan dược và khẩu quyết phù lục hỗ trợ.”

Đệ Nhị Kiêu nghe vậy cười khổ, nói:

“Cái này ta thật sự không có, chỉ sợ chỉ có quốc chủ mới có khả năng cho ngươi. Không có chuyện làm ăn Phù Đề quốc không làm được, chỉ cần ngươi lấy ra được điều kiện đả động đến quốc chủ. Phù Đề quốc sắp tổ chức thọ lễ cho quốc chủ, các hạ có thể đến thử một chút.”

“Ta nhớ rồi, ta còn một chuyện nữa, có thể giúp ta tìm hiểu tin tức về Cửu Thiên Ngọc Lâu Chân Lục hay không? Chỉ cần độc nhất vô nhị.”

“Cái này rất nhiều người muốn, đại đa số danh hoa đã có chủ, nếu có tin tức, ngươi sẽ phải đấu giá cùng người khác.”

“Không sao.”

Chân Lục càng nhiều, uy lực tổ hợp cùng nhau càng lớn. Vì thế dùng chút phí đền bù cũng đáng giá.

Hai người nói chuyện phiếm một hồi, Đệ Nhị Kiêu tạm biệt rời đi. Sau đó chính là thời điểm bế quan. Thừa dịp nhàn rỗi đột phá đến Đạo Cơ hậu kỳ.

Đương nhiên, còn có một việc. Đó chính là thu phục Họa Bì Trủng, triệt để giải quyết sự tình bí mật về chìa khoá trong vạn năm Âm Phong động.

“Thành chủ đại nhân, Họa Bì Trủng tới cửa thỉnh tội.”

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

“Đại nhân, Họa Bì Trủng, Thân Lược đến đây bái kiến.”

Đông đông đông.

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa của Già Lam. Lục Khiêm hơi sững sờ, không nhịn được bật cười, nói:

“Cho hắn vào đi.”

Nói xong, thân hình liền biến mất, sau đó xuất hiện tại đại điện phủ thành chủ. Dưới sự dẫn dắt của hạ nhân, một nam tử trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt, mang theo một nữ tử tuyệt mỹ đi tới. Nữ tử hết nhìn đông tới nhìn tây, có vẻ rất sợ hãi đối với xung quanh. Nhất là sau khi nhìn thấy Lục Khiêm, càng bị dọa đến không dám ngẩng đầu. Dường như trong ánh mắt sợ hãi, còn có một tia mừng rỡ, biểu lộ như trút được gánh nặng. Quả thực cảm xúc phức tạp này khiến Lục Khiêm suýt hỏng.

Trái ngược, Thân Lược còn nhìn tương đối quen mắt một chút, hắn nhớ kỹ chính gia hỏa này đã dẫn người vây công mình. Sau khi đổi một miếng da, khí tức cũng không tệ.

Nhìn thấy ánh mắt Lục Khiêm, Thân Lược vội vàng cúi đầu xuống, nơm nớp lo sợ:

“Tiểu nhân bái kiến đại nhân.”

“Không cần đa lễ, tới rất kịp thời, bản tọa đang muốn đi tìm ngươi đây.”

Lục Khiêm mỉm cười.

“Nào dám nào dám, đại nhân có chuyện gì cứ việc phân phó là được, không cần phiền phức như thế.”

Câu nói này dọa cho Thân Lược mồ hôi lạnh chảy ròng. Từ khi Lục Khiêm nhẹ nhàng giết chết Thang Vu và Xương Binh giáo chủ. Gã liền ngày đêm khó ngủ, sợ Lục Khiêm tới cửa trả thù. Đạo Cơ đỉnh phong cũng không đánh lại Lục Khiêm, chứ đừng nói đến một tên sơ kỳ nho nhỏ như gã. Gã dứt khoát quyết định mang theo nữ nhi tới cửa chịu đòn nhận tội.

“Vị này là. . .”

Ánh mắt Lục Khiêm khóa chặt nữ tử phía sau Thân Lược.

“Đây là tiểu nữ Thân Sanh, Sanh nhi, còn không mau bái kiến đại nhân.”

Nữ tử thấy thế nhẹ nhàng quỳ gối, bộ dạng yếu đuối mặc người chém giết này, làm cho người ta không nhịn được sinh ra lòng thương hại.

“Đây là bản thể của tiểu nữ, ta dự định để nàng phục thị đại nhân, coi như bồi tội.”

Thân Lược cẩn thận nghiêm túc nói. Người Họa Bì Trủng không phải yêu ma, Pháp Minh nhân loại sẽ không để yêu ma làm lãnh đạo thế lực. Đây là một đám đạo sĩ tu luyện Họa Bì chi thuật mà thôi. Bởi vì trời sinh huyết mạch kì lạ, cho nên mới có thể luyện ra công pháp kỳ dị như thế. Trừ cái đó ra, Thân Lược còn để cho người ta mang đến mười mấy cái rương tài bảo.

Bình Luận (0)
Comment